Này không nguôi nỗi nhớ mong
Ái tình muôn thuở xoay vòng trắng đen
Cuộc đời sao mãi bon chen
Cuối cùng cũng phải "trống kèn" mà thôi ("trống kèn" = đám ma )
Kèn mà thôi anh chỉ có kèn thôi
Nhưng không thổi được bởi môi xưng vù
Chẳng là đêm trước tù mù
Rình nhà hàng xóm (bị) chuột chù gặm môi