Bài 1 đến 10/786

Chủ đề: Buồn thì viết

Hybrid View

  1. #1
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Giữa dòng đời hối hả

    Giữa cái không khí nhà nhà cùng vội vã bận rộn với cái tết thì mẹ con nó đi làm những việc chẳng giống ai...

    Ngày hôm qua, nó đưa con gái đi nhổ răng hàm, trong lúc chờ bác sĩ, nó và con tranh thủ đi tiêm nốt mũi viên gan B cuối cùng. VÀ rốt cuộc thì con gái đã hoàn thành nhiệm vụ nhổ được chiếc răng hàm ngon lành vào ngày cùng tháng tận... Buổi tối, nó vẫn ung dung hẹn bạn đi quán Hồng Trà khi mà nhà chưa hề có cái gì ngoài những thứ đồ ăn vặt mua ở Hàng duty free Hapro. Nó tưng tửng leo lên xe bạn chắc mẩm lại điểm hẹn cũ : Hồng Trà quán như thường lệ ngồi với bạn bè. Nhưng hôm nay, bạn ngỏ ý muốn đưa nó đi chơi dọc Hồ Tây... Hí hí... Cái vụ này thích mà... Vì tớ vốn dĩ rất khoái đi Hồ Tây... Nhà tớ gần Hồ Tây nên người bạn nào chơi với tớ cũng chí ít có một đôi lần lượn 1 vòng Hồ Tây là chuyện bình thường. Vì làm gì có điểm nào lý tưởng và lãng mạn như vậy cơ chứ... ke ke... Nó và bạn dọc ngắm các cây hoa ở Nghi Tàm, rồi nó nhắc nhở vụ hứa hẹn chở nó đi mua cành đào... Thoắt 1 phát anh quay xe đưa nó lên khu vực bán đào ở Nghi Tàm. Thấy 1 đôi vợ chồng mua được 1 cành đào khá ư là đẹp với giá rẻ thế không biết có 200K. Thế là quyết định tạp vô tìm... Cả đời nó chưa thấy ai chọn cành đào kỳ lạ như anh bạn này. Hắn săm soi cái cặp kính cận và sờ nắn vào những nụ đào, lá đào... Rồi thoắt phát sau 10 phút hắn lôi ra 1 cành đào đang bị chằng dây và hỏi giá bao nhiêu. Mấy người cùng bán, họ thét 500K... Hắn giả luôn 1 câu: 350K... Họ bảo rẻ thế ai bán... Nó thì phàn nàn: "Trời ơi. Có ai mặc cả như anh không. Nếu là em chỉ 300K thôi, "ông xã" nhà em mặc cả hớ rồi...". Tên thanh niên bán đào chạy ra và nói: "Anh ấy không hớ đâu. Nhìn chị là đủ biết anh tinh tường cỡ nào khi chọn lựa rồi". Anh mặc cả đùa lại: "300K nhá", một người phụ nữ bán cùng nhóm nói: "Thôi khỏi mặc cả. Cho anh chị mang đào về luôn. Không cần trả tiền". Được lời như cởi tấm lòng, anh bạn nó phăm phăm vác cành đào lên xe trước con mắt ngơ ngác của nó, và tên bán đào vội vã nhẩy bổ ra cười... Nó phàn nàn: "Anh "cởi" dây ra đi chứ, xem thế nó thế nào đã chứ. Nhỡ thế dáng xấu thì sao". Anh bạn nói: "Anh chơi đào rừng 10 năm rồi. Yên tâm đi. Nhìn nụ, nhìn lá là đủ biết rồi" nhưng cũng tháo ra cho nó yên tâm... Chà 1 cành đào to vật vã và khá là vừa ý. Thế là nó biến thành tay lái vĩ đại, còn anh thì ngồi sau vác đào". Hì hì... Nếu ngày mai 2 mẹ con nó đi mua đào thì chắc khó mà vác được cành đào này về, chắc phải thuê xe ôm mất. Hihi. Hên ghê. Vừa được bạn tặng cho một cành đào đẹp ưng ý, vừa được mang về tới nhà không mất tiền xe ôm... Sướng. Về tới nhà, nó và con gái tròn xoe mắt khi thấy anh bạn cầm cái kéo phăm phăm cắt và tỉa những chiếc lá xanh khỏi cành... Oài... Rất chuyên nghiệp!!! Lúc này mới nhớ tới vụ đi tìm lọ cắm cành đào... Tìm cả 4 tầng mới phát hiện... hóa ra là ông anh năm ngoái về đã dọn sạch bách hết cả cho đồng nát rùi... Thế là nó bảo thôi mai tranh thủ về quê sẽ qua Bát Tràng rước một bình...

    Buổi sáng 8g 2 mẹ con mới thèm dậy. Thế là thẳng tiến về Khu văn hóa Cầu Giấy để gửi báo têt và hóa đơn thanh toan cho Trường Xiếc và Trường ĐH Sân khấu điện ảnh HN. 9g35 nó mới bắt đầu chở con gái ngược trở về. Đi qua nhà, nó hỏi con: :"Hay 2 mẹ con mình đi taxi nhé?". Con gái thỏ thẻ: "Nếu mẹ không mệt thì con thích đi xe máy mẹ ạ". Hi hì... Mỗi lần về quê mẹ thường có tài xế vĩ đại hoạc xe ôm chở, lâu lắm rồi mẹ mới đi xe máy về quê sau vụ chết hụt với bác Diepanh Dovu bị xe khách chèn sát lề đường. Nhưng thôi vừa đi vừa nghỉ vậy... Điểm dừng đầu tiên là nhà chú út (chú mất, chỉ còn thím), tranh thủ lì xì cho 6 đứa cháu và thím, nó nghe thím tư vấn đi tiếp nhà 3 bác Cào, Bác chín lớn, chín bé, rồi đi tiếp nhà Thím Vị (chú cũng đã mất và còn thím)... 12g mẹ con nó mới ra được nghĩa trang để thắp hương cho các cụ và ông ngoại của con gái. Việc đầu tiên là nó mang theo keo dính sứ và dính đĩa, dính lọ hoa, dính chén nước vì lần trước tới thấy không có nên lần này nó tự tay đính mọi thứ lên mộ ông. Nhìn ngôi mộ mới nhưng ở đầu dẫy nên xung quanh bao nhiêu là vàng mã đốt đóng gờ bên cạnh, nó đi bộ và tìm vào 1 ngôi nhà trong làng, nó vào xin nước để rửa mộ, tranh thủ nói chuyện hóa ra người nhà lại là anh em họ xa của nó, thế là nó mượn đủ thứ nào là xô đựng nước, nào là chổi, nào là xin rẻ lau... Hì hụi lau rửa dọn dẹp, rốt cuộc tới tận 13g30 mẹ con nó mới xong mọi việc để xuất phát đi tiếp.

    Chảng thấy đói lắm nhưng tính trên đường đi tắt BÁt Tràng có 1 quán gà già cực ngon mà chú Hậu, con của chú út đã từng kéo tới ăn. Hai mẹ con vào đánh chén đùi gà, phở gà và trứng non thật là ngon... Con gái ăn một cách vui sướng và hỉ hả.

    14g30 nó và con mới đặt chân vào làng gốm Bát Tràng, cơ man nào là các lọ hoa cắm đào, lọ to, lọ nhỏ, lọ men trắng, men xanh, lọ gốm... Nó lôi cái ảnh anh bạn gửi cho nó thì đó là một lọ gốm... Tìm mãi thì chỉ có 2 cái lọ khả dĩ nhất, nhưng lại đắn đo giữa to và bé, giữa màu sắc... Lại gọi điện thoại xin tư vấn tới 3 phát... Rốt cuộc thì bạn bảo: "Thôi, 2 mẹ con em cứ đi chơi ngắm thôi. Anh sẽ tìm mua ở Hà Nội cho gần và đỡ phải vác!'. VỀ HÀ NỘI mua là thế nào? Vớ vỉn nhể? Mẹ con tớ mà không vác được cái lọ về thì còn gì là công sức đi Bát Tràng... Thế là rồi cũng vác được 1 cái bình, tuy hình dáng và màu sắc chưa thực ưng ý lắm nhưng cũng là khả dĩ hơn cả. Gái iu thỏ thẻ: "Mẹ à. Con không nghĩ rằng quê mình có nhiều điều thú vị thế mẹ nhỉ? Gà ngon này, có gốm sứ Bát Tràng này, có bánh tẻ ngon nữa..."
    Về tới Hà Nội, hai mẹ con nó ôm cái bình to vật vã tới nhà bác sửa quần áo, rồi gửi lại đó cái bình cùng bao nhiêu thứ bánh tẻ, hoa quả... rồi lại ngược trở lại con đường đi ngắm quần áo đại hạ giá... Con gái cứ nằng nặc muốn đi nên thôi thì chiều gái... Tìm mãi rốt cuộc chẳng có gì hay ho ngoài áo rét. Rồi con gái thỏ thẻ: "Mẹ ơi Cái son hôm qua son "lòng môi" đang là mốt của teen, con nói thực là con thích lắm mẹ ạ". Oài, thôi thì chiều cô nàng cuối năm, tới The faceshop ở Hàng Bông: Hết!. Nó ngược trở lại lây quần áo sửa ở Lương sử C Khâm Thiên. Rồi lại lên Kim Mã, hàng Thefaceshop ở Kim Mã cũng cháy hàng loại son đó... con gái có vẻ buồn ra mặt... Nó thì rã rời cả người rùi nè... Nhưng về tới nhà vẫn cố gọi điện thoại tới cửa hàng ở Parkson cuối Thái Hà. May là còn. Thế là lại lóc cóc chở con gái tới đó. Bạn gọi điện thoại hỏi đã về chưa... "Mẹ con em chưa về". Anh nói phải đi lấy cát để cho vào bình chứ và hẹn sau khi ăn cơm xong sẽ đi lấy... Nó ngoặt vào con đường bên cạnh đường Thái Hà và vô tình thấy 1 hàng vật liệu xây dựng có bao nhiêu cơ man là cát, sỏi. Lại gọi điện thoại xin tư vấn dùng loại cát gì... Hóa ra là cát đen. Thế là xúc 1 túi mang về... Trên đường về còn tranh thủ qua cửa hàng Thái Lan để mua đồ sữa tắm, nước gôi đầu ở Giảng Võ rồi mới về nhà...

    Về tới nhà được một lúc thì bạn tới, hai anh em lại hì hụi xử lý vụ cành đào. Nó hì hục khuân một xô đất xuống nhà vì chỗ cát đen xin dược chẳng thấm tháp gì so với cái lọ to vật mà mẹ con nó vác về...

    Rốt cuộc thi mọi thứ đều đã rất ok... Mặc dù có thể cành đào chưa ngon như những cành đào bố đã từng sắm vào những năm trước nhưng chí ít, cũng không tệ lắm và vấn đề là đã có đào để thấy nhà có không khí tết roài nhá... À còn bao nhiêu nem chua Thanh Hóa ĐSVN mang tới cho nữa chứ. Mai thì ông bạn Hồng cấp 3 sẽ khuân tới con gà trống 2 kg làm sẵn sàng giúp cho bạn rồi... Tối nay thì cả nhà đã oanh tạc những món đồ ăn vặt như hạt bí, hạt sen khô, kẹo sô cô la... roài nhá... Ngày nào với mẹ con nó cũng là tết, chứ không chờ tết đâu nhé! hihi. Và năm nay, sẽ lại có 1 vị khách tuổi Ất Tỵ tới xông nhà nó... Vui thế cơ chứ!













    Last edited by Boulevard; 09-02-2013 at 12:19 AM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  2. Có 6 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    get_out_cs (10-02-2013),Lão K (09-02-2013),Phu sinh (22-02-2013),tanthinh (18-02-2013),Tazang (15-02-2013),thuphong (09-02-2013)

  3. #2
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    828
    Thanks
    4.832
    Thanked 2.769 Times in 576 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của Boulevard Xem bài viết
    [COLOR="green"]

    Ngày hôm qua, nó đưa con gái đi nhổ răng hàm ...
    Chắc là răng khôn (wisdom tooth) chứ không phải răng hàm.

    Chúc Bou và cháu những ngày Tết thật vui nha.

  4. Có 5 thành viên cám ơn bài của Lão K:

    1100i (17-02-2013),Boulevard (09-02-2013),get_out_cs (11-02-2013),Phu sinh (22-02-2013),thuphong (09-02-2013)

  5. #3
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    [B]Khoảnh khắc giao thừa...

    Cứ đi rồi sẽ đến...

    Năm nào cũng vậy, ngày giao thừa mẹ con nó lại nhận được vô vàn lời chúc, bao món quà từ anh chị, từ bạn bè...
    Năm ngoái 21g nó nhận được món quà của người anh - Hiệu trưởng Trường xiếc tặng cho nó đó là một chiếc mâm đồng thờ rất to, anh mang từ Lào về cho nó. Chiếc mâm đồng này cứ vào giao thừa lại được trưng dụng để cúng ngoài trời.

    Năm nay, mẹ con nó nhận được món quà từ người bạn ở phương xa, 1 người bạn mà nó chưa hề gặp mặt. Con gái sẽ dùng số tiền lì xì của bác để mua một chiếc ipod 5.

    Những cố gắng nỗ lực quan tâm của anh chị, bạn bè đã khiến mẹ con nó không còn cảm thấy cô đơn ... Mong gì nhỉ? Nhìn lên thì bao nhiêu người hạnh phúc hơn mình, nhìn xuống thì nhiều người khổ hơn mình... Thế nên bằng lòng với những gì mình đang có đã là một hạnh phúc rồi. Nếu ông trời cho hơn nữa... cũng xin cảm tạ.

    Buổi chiều người bạn cùng cảnh rủ lên ăn tất niên cùng các con của hai bạn. Nhưng đành từ chối vì không lẽ lại thắp hương tất niên xong hai mẹ con lại để cả mâm cỗ nguội lạnh không ăn... như vậy thì sẽ rất khổ cho mấy ngày tới khi chén các món ăn trong mâm cỗ các ngày đầu năm... Hẹn gặp nhau đầu năm lại các bạn nhé. hihi

    Mấy năm nay không phải đi làm giao thừa nữa, có nhiều thời gian để lo lắng sửa soạn nhà cửa và mọi thứ cũng đã ổn...

    Giao thừa năm nay nó vui lắm vì đã nhận vô vàn lời chúc từ bạn bè trên facebook, tin nhắn và cả những người bạn đã không quản ngại trời rét đến với mẹ con nó, mang lại cho mẹ con nó những cảm xúc thật tuyệt vời...

    Kén người xông nhà hợp với tuổi Quý Sửu năm nay, nó đã chọn được 2 tuổi hợp nhất, đó là 1 người bạn tuổi Tỵ, 1 cặp vợ chồng của 1 người bạn tuổi Tý... Chọn 2 đối tác, 1 tuổi tỵ, 1 tuổi tý cho chủ nhà Quý Sửu... Hi vọng sẽ mang lại thật nhiều niềm vui ở tuổi mới. ơn mọi người đã ở bên mẹ con nó nhé. Cảm ơn những cuộc gọi điện thoại, tin nhắn, viber... đã mang tới cho mình những cảm xúc thật tuyệt vời... Mới hôm qua con gái còn ngao ngán... mẹ ơi, con ứ thích tết... Vậy mà ngày hôm nay, nhìn cái mặt của nàng ấy thật là rạng ngời và chói lóa...

    Boulevard kính chúc anh chị em Niềm riêng một năm mới thật ấm áp, an lành và gặp nhiều may mắn, nhiều niềm vui nhé.

    Những khoảnh khắc chuẩn bị đón giao thừa, những khoảnh khắc ấm áp bên bạn bè... Cùng xem bắn pháo hoa ở quán của Bạn Hương Nicole rồi cả hội dắt nhau về nhà... Vui và rất vui!

    Con đường mà mẹ con nó đi gặp muôn vàn khó khăn... nhưng giữa khó khăn, nó vẫn mang lại cho con những niềm vui nho nhỏ... Hà Nội trời trở lạnh rồi đấy... nhưng mẹ con nó vẫn thấy ấm áp... Cảm ơn những điều bất ngờ trong cuộc sống...

    Gái lớn lắm rùi vậy mà vẫn thích chơi bóng bay nè...



    Đi bộ tới Hồ Ngọc Khánh bắn pháo hoa...



    Hà Nội lạnh 14 độ nhưng cả hội lại được giành 1 chỗ trong quán cà phê 86 độ ở Hồ Ngọc KHánh của bạn thân của nó để chờ đón những khoảnh khắc giao thừa





    Ba đối tác hợp tuổi đã không quản ngại giá rét để tới xông nhà cho mẹ con nhà nó... ke ke. CẢm ơn các bạn nhiều !



    Last edited by Boulevard; 11-02-2013 at 06:52 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  6. Có 9 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    1100i (17-02-2013),get_out_cs (11-02-2013),Lão K (13-02-2013),ngayhomqua (15-02-2013),Nhudadauyeu (10-02-2013),Phu sinh (22-02-2013),SunWild (17-02-2013),TeacherABC (18-02-2013),Triplec (13-02-2013)

  7. #4
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Ex muốn đón con gái về quê ăn tất niên, con gái từ chối... Nó biết ex buồn đã đành, con gái cũng buồn... Con gái nói: "Con chỉ muốn về chúc tết bà nội rồi về với mẹ thôi... Bây giờ con gặp bố, cái cảm giác thế nào ấy mẹ ạ. Con không biết phải nói gì với bố".
    Nó im lặng vì chẳng biết khuyên con ra sao bởi lẽ tình cảm là điều xuất phát từ con tim làm sao có thể ép trái tim mình phải yêu, nó không muốn con sống giả dối... Nó vẫn như vậy!

    Rốt cuộc thì sau bao lời hẹn hò, ex cũng tới đón con gái vào lúc 17g30 sáng mùng 1 khi mà đại gia đình gồm 5 cặp vợ chồng và các cháu con bác nó tới thắp hương cho bố. Ex đi ô tô và để xe vào ngõ, bên trong cô con gái út 3 tuổi của ex đang ngả người ngủ ngon lành... Hắn nem nép vào nhà, gương mặt có phần hơi gượng gạo... Nói vài ba câu giao đãi, rốt cuộc thì nó phải vào cuộc thay cho cái không khí đó của hai bố con... Nó cười nói: "Con gái lớn rồi.Không còn bé như các em để bố phải áp đặt đâu nhé. Bố phải hiểu con gái chứ". Ex nói: "Bố lúc nào chẳng yêu con gái"... Ex hỏi tiền tết nó được bao nhiêu? Hai mẹ con đi thắp hương cho ông ngoại ở quê ra sao... Con gái bắt đầu vác ảnh của hai mẹ con ra khoe bố. Hắn căng mắt ra nhìn và kêu: "Mắt anh giờ bị viễn, nhìn gần cứ lờ mờ... Anh già rồi". Chưa bao giờ nó thấy ex thừa nhận là hắn già... Vậy là hắn đã "chín chắn" hơn 1 chút rồi đấy nhỉ? Sau bao nhiêu tự tin về khoản "cưa gái" giỏi, sức hút rất kinh như ca sĩ Lam Trường mà ngày xưa hắn nhận là hắn giống lắm...

    Ex khen cành đào năm nay của nhà thật đẹp, thế là nó đề nghị ex chụp ảnh với con gái. Cái hình này con gái đã vui hơn, tự tin hơn... Khi ra về với bố, con gái nói: "Mẹ à. Tối nay mẹ sẽ cô đơn đấy. Đêm mẹ sẽ ngủ 1 mình đấy. Mẹ không được ôm con, mà sẽ phải ôm cái gối ngủ. Mẹ sẽ nhớ con cho mà xem".

    Quả đúng, nó cùng bạn đi chúc tết ở nhà 2 người bạn cùng cảnh thân thiết. Khi ra về, anh bạn biết nó sợ nên lên tầng 4 tắt đèn thờ cho nó, xuống tầng 2 bật đèn sáng để nó tự lên... Và anh cũng nấn ná hơn để cho nó đỡ buồn, đỡ cô đơn... 1 đêm bật đèn sáng trắng để ngủ 1 mình. Vậy mà ngủ thật là ngon, 9g sáng mới dậy. Giờ thì lên sư phụ Nguyễn Thị Minh Thái chúc tết cô, rồi lên GS Hà Minh Đức, sư phụ của sư phụ chúc tết. Chiều thì đi trực thay cho nàng Đỗ Huyền. Năm nay nó xung phong sẵn sàng trực tết hộ bất kỳ ai, đơn giản vì nó biết sẽ có những lúc lặng lẽ... Chiều tối mùng 3 hóa vàng, 2 cặp vợ chồng bạn thân cấp 3 sẽ tới tụ tập, lẽ ra thì tối qua bọn chúng tới với nó rồi, nhưng vì nó vừa bước ra cửa thì bạn mới gọi... Những ngày tết bên bạn bè thật là ấm áp...

    Nó gửi lời chúc cho anh 1 cái tin nhắn khá là dài, anh gọi lại muốn nó đi Mai Châu phượt cùng 3 bố con anh... Thôi, quá khứ hãy cho nó ngủ yên... Mình vẫn là bạn thôi anh nhỉ? Cũng muốn đi cho con gái được vào thiên nhiên, hòa mình với không khí của mùa xuân... Nhưng giờ nó không muốn rung cây mùa lá rụng... Nó và anh thì không sao, nhưng với trẻ con, chúng thật nhạy cảm... Nếu quyết tâm thì đã khác... Còn chỉ là bạn thì không nên khuấy động tâm hồn của những đứa trẻ...



    Việc thành công nhất của mùng 1 là đưa con gái tới thắp hương ở Văn Miếu Quốc Tử Giám, mong cho con gái 1 năm học hành thi cử thật tốt, để thực hiện những ước mơ lớn trong đời...





    Last edited by Boulevard; 03-05-2013 at 08:53 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  8. Có 7 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    1100i (17-02-2013),Candy (13-02-2013),get_out_cs (11-02-2013),Phu sinh (22-02-2013),SunWild (17-02-2013),TeacherABC (18-02-2013),Triplec (13-02-2013)

  9. #5
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Đến giờ thì nàng đã lên đường đi xem phim cùng 10 người bạn cùng lớp đều là những "cạ cứng" của nàng roài... Sáng nay mẹ lười nhác dậy cực muộn thì nàng dậy nấu cơm, rán bánh chưng, rán trứng, luộc rau và hò hét mẹ dậy. Mẹ lười nhác, uể oải xuống ăn. Mẹ nhìn lọ hoa hồng vàng leo mà nàng chê mẹ cắm vụng đã nở toét hết cỡ (ấy vậy mà vẫn được nhiều người khen là hoa đẹp mặc dù nàng ra sức dìm hàng kêu hoa xấu, mẹ cắm vụng)... Oài.. Mẹ nàng đâu là có phải là thánh mà cái gì cũng khéo tay nhể? Thế nên thế là ổn lắm rùi nhá...
    Rồi trước khi cho hoa vào để đi đổ rác, nàng nghịch ngợm bảo mẹ đếm cánh hoa xem mẹ chọn ai trong số cái list danh sách mà mẹ chưa biết chọn ai nhân dịp Valentine... Thế là nàng chụp mẹ cắm cúi đếm cánh hoa... 1, 2, 3,4,1 thêm phát nữa đi mẹ, 1, 2,3,4,1,2.. Nàng thích cái người số 4 cuối cùng nhưng mẹ lại không chọn được cánh hoa tên người đó... Rốt cuộc thì nàng bảo : "Xí xóa mẹ nhá!"... Và nàng bảoL : "Con xin chia buồn với người đàn ông nào mà được mẹ mình chọn nhé. Mẹ con vừa xấu, vừa béo, vừa lắm điều... Khổ thân cái bác nào mà được mẹ chọn"...
    Cái chuyện nàng dìm hàng, dìm họ mẹ là chuyện quá bình thường rùi nhá... Dưng mà nàng vẫn yêu mẹ nàng lắm. Tới nhà bạn mẹ, thấy bạn mẹ sai con gái chiu chíu đầu tắt mặt tối, nàng bảo : "Ui. Mẹ chị ấy sai chị ấy như chong chóng mà chị ấy vẫn làm không kêu ca... Mẹ con không vậy. Công nhận mẹ của con vẫn tuyệt vời nhất trong các bà mẹ!". Bởi vì rằng những ngày nàng đi học, mẹ không bắt nàng phải làm cái gì từ nấu cơm, rửa bát, quét nhà... cho tới việc 1 tuần 3 - 4 tối mẹ làm xe ôm túc trực đón đưa nàng...

    Hôm nay nàng hớn hở và xinh đẹp bước ra khỏi nhà mang theo 11 cái lì xì. Mẹ đưa cho nàng 1 cái lì xì riêng cho người bạn gái thân gần nhà của nàng vì người bạn đó có hoàn cảnh éo le, bố mất chỉ còn có mẹ. Nàng bảo: "Thôi mẹ ạ. Con để đầu năm con lì xì bạn ấy. Để bạn ấy bất ngờ, chứ lì xì riêng trước mặt bạn bè, bạn ấy ngượng"... Yêu nàng thế. Mẹ mua 1 hộp kẹo sô cô la rất xịn trước tết, nói rằng chỉ để "phục vụ" nhu cầu ăn của nàng và mẹ... thế mà rồi nàng lẻn lấy đúng 10 cái kẹo đó để mang đi xem cùng nhóm bạn chia phần... Hừm... Giận thế nhưng mà vẫn cứ phải cho. Vì có bao giờ mẹ từ chối nàng những điều như vậy bao giờ...
    Mẹ ngồi ngắm bộ ảnh Minh Anh thấy nàng ngày càng xinh đẹp. Mẹ lo phết đấy. Gái xinh rồi lại lắm người theo, mệt lắm. Xinh và đẹp chỉ cần trong mắt 1 người thôi, quan niệm của mẹ vẫn thế. Thế nên là thời gian tới mẹ sẽ lại vất vả làm Ma ma tổng quản cho nàng thôi. Mệt kinh!!!

    Nhìn mẹ cần mẫn đếm cánh hoa nè... Và nàng đúc kết: "Mẹ xấu xí của con ế trọn đời!" ức chế thật đới !!!


    Nàng xinh thật đới nhỉ?



    Và đỏm dáng nữa chứ



    Còn mẹ nàng... cô đơn xấu xí ế đến trọn đời nè



    Nhưng mà không cô đơn mấy khi bên hai mẹ con nàng có cả đống bạn ... iu quý

    Có những ngừoi bạn cấp 3 với 25 năm bên nhau



    Có những người bạn 20 năm bên nhau...mà không chán






    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  10. Có 6 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    1100i (17-02-2013),get_out_cs (16-02-2013),kehotro (17-03-2013),ngayhomqua (15-02-2013),Phu sinh (22-02-2013),TeacherABC (18-02-2013)

  11. #6
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Những ngày tết ngắn ngủi với sự thư thái và những nụ cười cũng qua đi... Ngày mai nó lại tới cơ quan và lại bắt đầu vào một guồng quay đã lập trình đều đặn...

    Chiều nay, nó chở con gái tới Văn Điển thắp hương cho mẹ. Nó chở con gái về mà lòng thấy nặng trĩu khi nghĩ về cuộc đời đã đi qua của mẹ. Thương mẹ, thương nó và lo lắng cho một tương lai của con gái cũng như chính của nó... Nó vào mạng và buồn buồn vì nhìn thấy 1 vài cái nick quen thuộc im ắng, tối thui... Trò chuyện với 1 người bạn mới nhưng lòng thấy trống trải quá khi mà người ta cứ hỏi những câu hỏi thật dở hơi: "Xem facebook thấy 2 mẹ con hay đi ăn hàng nhỉ?", "Đọc thấy rằng vợ chồng của em đã từng rất căng thẳng đúng không?"... Những câu hỏi như chạm vào cái quá khứ mà nó chẳng muốn nhắc lại...

    Nó chỉ buồn khi nhớ về những bữa cơm đầm ấm bên bố và con gái. Giờ thì chỉ có 2 mẹ con làm nhiều bày vẽ ra cũng chẳng có ai thiết ăn, thiết uống, đó là lý do nó thường cùng con hay đi ăn quán. Đôi khi cái sự ăn quán cũng là giúp cho nó đỡ tốn thời gian và cả công sức... Trước kia thì có người giúp việc nên nó chẳng bao giờ phải giữ sức khỏe cả, thức khuya hơn 1 chút, làm nhiều hơn 1 chút, chơi hơn 1 chút... giờ thì tự nó phải cân đối để làm sao cho mọi thứ thật điều hòa, để thể xác và tinh thần ổn định không khiến nó lao đao...

    Nó nhìn thấy con đường phía trước vô định thật là dài, chặng đường đi tìm tri kỷ đôi khi thấy mờ mịt như trong đêm tối tìm ánh sáng. Lẽ ra thì nó đi ngủ rồi nhưng vô tình hộp thư nhận được 1 lá thư có 1 bức ảnh của ai đó gửi với tiêu đề: "Chia sẻ tí nhé" đó là hình 2 đứa con của anh chụp ở Sa Pa, và nói rằng "Kỷ niệm cũ ùa về... Anh đi cùng một hội đông lắm"...Nó nhắn: "Sống hôm nay vui là được anh ạ, chúc anh may mắn và tìm được hạnh phúc cho anh!"...

    Nó đang buồn thì nhận được những chợt ùa từ quá khứ... sao trùng hợp tới kỳ lạ. Valentine năm nay, nó cũng nhận được hoa hồng, cũng có socola và 2 tăng đi xem 2 bộ phim... Nó cảm ơn ông trời đã mang tới cho nó 1 người bạn mới sưởi ấm cho trái tim lạnh lẽo của nó chút ấm áp của tình người... Con đường tình với nó giờ xa quá, nó đã ngã và đau lắm đó là lý do nó cũng sợ khi ai đó nói lời yêu nó một cách vội vã, ai đó bước vào và can thiệp cuộc sống của nó 1 cách thô bạo. Từ hôm qua tới hôm nay, điện thoại của nó bị khủng bố bởi người bạn luật sư tới 4 cuộc... Chỉ là những câu nói bâng quơ nào là : "Anh mơ thấy anh em mình đi Bắc Ninh, Anh tự nhiên muốn nói chuyện với em". Nó đã nói thẳng toẹt với anh rằng: "Nó chẳng có tình cảm gì với anh cả. Và anh đừng có động tý lại gọi điện thoại cho nó như thế khiến nó khó xử. Nó và anh sẽ không hợp nhau đâu, nếu có ở bên nhau thì chắc sẽ đánh nhau cả ngày thôi ".


    Nó nhạy cảm và dễ tổn thương tới kỳ lạ. Nó có thể im lặng khi ai đó không còn nhớ tới nó nữa, nó có thể sẽ rời xa và lặng lẽ để cho mọi cơ hội qua đi chỉ vì nó sợ nó sẽ lại phải khóc, lại phải thất bại... Nó chẳng muốn phụ ai và cũng không muốn bị ai phụ nó cả. Người bạn gái cùng cảnh nói với nó: "Từ năm nay tuổi của bọn mình sẽ tốt. Cậu yên tâm đi nhé. Đừng có nghĩ ngợi gì nhiều".


    Những bông hồng đỏ thắm làm nó nhớ tới câu ca dao: "Vườn hồng có lối nhưng chưa ai vào" và nó lại ngẫm nghĩ tới câu ca dao xưa: "Còn duyên là duyên kẻ đón a đón người đưa, hết i duyên là duyên đi sớm để về trưa í trưa mặc lòng...Còn duyên là duyên buôn nụ nụ bán hoa, hết duyên là duyên ngồi gốc gốc cây đa chứ đa đợi chờ đừng thấy em lắm bạn mà ngờ, tuy rằng em lắm bạn...nhưng vẫn chờ là chờ ... người ngoan" . Cuộc đời này có rất nhiều thứ ngẫm tưởng đó là tình yêu nhưng đó chỉ là cái na ná tình yêu mà thôi... Thế nên nếu muốn tìm hiểu 1 con người chắc không thể hời hợt một sớm, một chiều...


    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  12. Có 7 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    1100i (17-02-2013),get_out_cs (16-02-2013),kehotro (17-03-2013),Phu sinh (22-02-2013),TeacherABC (18-02-2013),thuphong (16-02-2013),Triplec (16-02-2013)

  13. #7
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Triplec's Avatar
    Ngày gia nhập
    Jun 2009
    Bài viết
    605
    Thanks
    1.803
    Thanked 1.799 Times in 418 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Chúc năm mới bình yên và hạnh phúc đến với em và con gái. Chúc MA năm nay thi được vào trường học theo đúng nguyện vọng của con.

    Được chăm chút và ngắm nhìn con gái mình lớn lên từng ngày, xinh đẹp, ngoan ngoãn, thông minh là hạnh phúc của bất cứ bà mẹ nào. Em khiến nhiều bà mẹ phải ghen tị rồi đấy. Hãy cứ tự tin bước tới trên con đường đời của mình em nhé.

    Ps: Minh Anh điệu đà nhỉ. Nhí lớn nhà chị hơn MA 2 tuổi nhưng chưa bao giờ cầm thỏi son để tô môi đâu, tồ lắm.

  14. Có 4 thành viên cám ơn bài của Triplec:

    1100i (17-02-2013),Boulevard (16-02-2013),get_out_cs (16-02-2013),Phu sinh (22-02-2013)

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •