-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Tân niên tái diễn loan sầu phượng
Chẳng trách mùa năng tiết cũng lười.
Mùa thì dù muốn hay không cũng sẽ đến còn tiết thì có lúc nhanh lúc chậm. Vừa rồi ở VN bị mưa nên Đào, Mai đều bung nụ sớm. Nếu tác giả ở VN thì phải gọi là Xuân đến sớm hơn mới phải.
Còn nếu nói theo tâm ý đưa mình vào mùa vào tiết thì lại là chuyện khác. Nếu với cảm giác cô đơn chán chường xuyên suốt bài thơ thì đúng là tác giả chẳng trông mong gì mùa Xuân đến và tác giả chính là Tiết. Nhưng diễn đạt như thế vẫn cảm thấy chưa thật sự ổn thỏa.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
kehotro
Tân niên tái diễn loan sầu phượng
Chẳng trách mùa năng tiết cũng lười.
Mùa thì dù muốn hay không cũng sẽ đến còn tiết thì có lúc nhanh lúc chậm. Vừa rồi ở VN bị mưa nên Đào, Mai đều bung nụ sớm. Nếu tác giả ở VN thì phải gọi là Xuân đến sớm hơn mới phải.
Còn nếu nói theo tâm ý đưa mình vào mùa vào tiết thì lại là chuyện khác. Nếu với cảm giác cô đơn chán chường xuyên suốt bài thơ thì đúng là tác giả chẳng trông mong gì mùa Xuân đến và tác giả chính là Tiết. Nhưng diễn đạt như thế vẫn cảm thấy chưa thật sự ổn thỏa.
Hình như trong bài thơ địa điểm đang nói về xứ tuyết mà chứ đâu phải ở VN hả KHT .
Cho nên mới nói, mỗi người có một sự cảm nhận khác nhau đó mà . Mình càng không thể bắt buộc người đọc hay tác giả phải có cùng chung cảm nhận .
Nếu tác giả không là tiết thì sao ? Đó chỉ là lập luận LLT đưa ra cho người khác thấy những khía cạnh, góc nhìn khác nhau mà . :D Biết đâu lại có 1 ẩn ý gì đó KHT hay LLT chưa tìm ra :p
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
luulytim_tttt
Hình như trong bài thơ địa điểm đang nói về xứ tuyết mà chứ đâu phải ở VN hả KHT .
Cho nên mới nói, mỗi người có một sự cảm nhận khác nhau đó mà . Mình càng không thể bắt buộc người đọc hay tác giả phải có cùng chung cảm nhận .
Nếu tác giả không là tiết thì sao ? Đó chỉ là lập luận LLT đưa ra cho người khác thấy những khía cạnh, góc nhìn khác nhau mà . :D Biết đâu lại có 1 ẩn ý gì đó KHT hay LLT chưa tìm ra :p
Mây gió trăng hoa tuyết núi sông.
Đây là điều mà nhà thơ hay dựa vào. Rất nhiều bài thơ có tuyết mà tác giả vẫn ở VN.
Nếu tác giả không là Tiết thì có lẽ không cần suy nghĩ làm gì vì như thế là tự mâu thuẫn rồi.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
kehotro
Mây gió trăng hoa tuyết núi sông.
Đây là điều mà nhà thơ hay dựa vào. Rất nhiều bài thơ có tuyết mà tác giả vẫn ở VN.
Nếu tác giả không là Tiết thì có lẽ không cần suy nghĩ làm gì vì như thế là tự mâu thuẫn rồi.
Vậy trong câu " Tân niên tái diễn loan sầu phượng
Chẳng trách mùa năng tiết cũng lười " chữ chẳng trách của tác giả có nghĩa là không trách hay đang trách ? KHT giải giùm LLT luôn đi hihihi
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
luulytim_tttt
Vườn xuân.
....................................
Ô kìa nắng chở bình minh tới
...................................
(MS036/ĐL)
Bài thơ này rất đẹp, có 1 lỗi nho nhỏ không đáng kể vì ý thơ quá lộng lẫy..............
.....LLT hay tía lia, ai thương cũng được, ai ghét cũng hổng có siu. Những bài viết chỉ là chia sẻ thôi chứ không có ý dèm pha ai....
Hi luulytim,
Bắt chước LLT, Mắt cũng tía lia góp một chút "bình lựng" thêm vào ý của LLT, tạo không khí rộn rã, vui mấy ngày xuân, chứ cũng không có ý gì khác.
Ngoài những cái đẹp của bài thơ, thấy LLT đánh giá có một lỗi nho nhỏ, nhưng không thấy nói rõ đó là lỗi gì. Riêng Mắt có thấy một lỗi liên quan tới chữ "BÌNH MINH",không biết có trùng với đánh giá của LLT hay không :
Ô kìa nắng chở bình minh tới
Trước đây, bài bình khác của TM cũng có một đoạn liên quan tới chữ "BÌNH MINH":
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thienma
.................... bóng nắng hiên nhà đang giao thoa với duyên xuân của bình minh...........
Sợ rằng hiểu biết của mình sai, Mắt đã tra kỹ lại tự điển về từ BÌNH MINH thì thấy các tự điển đều giải nghĩa :
Bình minh: Trời không còn tối, nhưng chưa sáng hẳn
Bình minh: Rạng đông, sáng tinh mơ
Trang tratu.vn còn ghi rõ : " lúc trời tang tảng sáng, trước khi mặt trời mọc "
Theo đó thì khi chân trời vừa ửng sáng đã là bình minh rồi, sau đó mặt trời mới ló dạng vào giai đoạn cuối của bình minh, nên sẽ không có chuyện "nắng chở bình minh tới" mà phải ngược lại: Bình minh mang nắng tới.
Tương tự thế, sẽ không có chuyện "bóng nắng hiên nhà đang giao thoa với duyên xuân của bình minh" trong bài bình của TM được.
( À quên, cũng có thể "nắng chở bình minh tới" với điều kiện nắng phải đạp xích lô để chở bình minh. Trong trường hợp đó thì tuy nắng ở phía sau nhưng lại là người chở. :D:D:D )
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
luulytim_tttt
Vậy trong câu " Tân niên tái diễn loan sầu phượng
Chẳng trách mùa năng tiết cũng lười " chữ chẳng trách của tác giả có nghĩa là không trách hay đang trách ? KHT giải giùm LLT luôn đi hihihi
Tái diễn là chuyện lập đi lập lại nên có vẻ đã nhàm không còn màng đến nữa. Vậy là bất cần nên chẳng trách. Mà mùa thì cố định vì lịch ghi rõ ngày nào là Lập Xuân nên mùa năng nghe hơi lạ. Vậy năng ở đây chắc chắn chỉ có nghĩa là: Siêng năng ,sốt sắng và cũng dựa luôn vào chữ lười phía sau để khẳng định. Vậy ý LLT hỏi chữ <Chẳng trách> đây là hỏi theo nghĩa nào?
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Chơi ăn gian hihih LLT hỏi mà còn bắt LLT trả lời :haha:
(trong kia wish u gút 9 roài, còn ra đây hỏi nữa :haha: )
Trích dẫn:
Tái diễn là chuyện lập đi lập lại nên có vẻ đã nhàm không còn màng đến nữa
Hông màng sao trong ý thơ mỗi năm đến tết tác giả buồn chán dza. ?
Theo KHT thì hai câu cuối tác giả nói lên cảm giác của nhân vật trong bài thơ ? hay là sự thật từ dự báo của đài khí tượng và lịch ? Lại thêm 1 khía cạnh nữa hà hà :haha:
Quay qua quay lại, ngó thấy KHT trong BGK, hèn chi " ổng " tía lia hông thua gì mình :haha: JK
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
luulytim_tttt
Chơi ăn gian hihih LLT hỏi mà còn bắt LLT trả lời :haha:
(trong kia wish u gút 9 roài, còn ra đây hỏi nữa :haha: )
Hông màng sao trong ý thơ mỗi năm đến tết tác giả buồn chán dza. ?
Theo KHT thì hai câu cuối tác giả nói lên cảm giác của nhân vật trong bài thơ ? hay là sự thật từ dự báo của đài khí tượng và lịch ? Lại thêm 1 khía cạnh nữa hà hà :haha:
Quay qua quay lại, ngó thấy KHT trong BGK, hèn chi " ổng " tía lia hông thua gì mình :haha: JK
Cái này nói riêng cho LLT nghe nha! Mọi người không nghe được đâu đừng dỏng tai lên nghe mà muỗi cắn.
LLT ơi! Đang quét nhà hả? Vậy khi nào LLT quét hết rác thì KHT lau nhà nha!
Tình cảm rứa mà không ai nghe. Zdui quá! BB đi ngủ đê.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
ahaha có vậy mới rộn ràng chớ :haha:
Không hơn ổng được cái gì, chỉ có cái câu giờ là ổng chơi hông lại, bị gì .. bên VN ổng phải đi khò, chớ thức được ổng cũng gáng thức sát phạt với nhỏ dai như đĩa này :haha:
Cười đau cả bụng :haha: Mong là các anh chị em trong này cũng như KHT và LLT nha, phá đó, tía lia đó rồi đi khò, hổng ai xụ ai :haha:
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
hahaha...lót dép ngồi coi mọi người bình ...loạn vui dễ sợ . Quái quậy gì thì giỏi chứ mấy cái dzụ này dzở ẹt
6 ui còn có mỗi cái găng mà cười hoài ( nhát MA người ta hả ??? :D đi mần hàm găng gả như 4 nè )
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
CM4Q
hahaha...lót dép ngồi coi mọi người bình ...loạn vui dễ sợ . Quái quậy gì thì giỏi chứ mấy cái dzụ này dzở ẹt
6 ui còn có mỗi cái găng mà cười hoài ( nhát MA người ta hả ??? :D đi mần hàm găng gả như 4 nè )
thì bởi, tứ tỷ thấy em móm sọm mà chịu chơi chưa, còn có cái găng cuối mà đi ra dzung dzăng dzung dzẻ phá thiên hạ :haha:
Chờ tứ tỷ chế ra ít keo độc cho em dzán lại nguyên hàm nè :haha:
Sao, tứ tỷ thấy em " pình loạn " có kinh khủng lắm không ? :haha: Em có nên dziết nữa hông ? Tứ tỷ cho em lời khuyên trước khi em làm bạn đọc ói mửa đi :haha:
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
luulytim_tttt
thì bởi, tứ tỷ thấy em móm sọm mà chịu chơi chưa, còn có cái găng cuối mà đi ra dzung dzăng dzung dzẻ phá thiên hạ :haha:
Chờ tứ tỷ chế ra ít keo độc cho em dzán lại nguyên hàm nè :haha:
Sao, tứ tỷ thấy em " pình loạn " có kinh khủng lắm không ? :haha: Em có nên dziết nữa hông ? Tứ tỷ cho em lời khuyên trước khi em làm bạn đọc ói mửa đi :haha:
Tất nhiên ...tất nhiên...dziết tiếp chứ sao hông :nguong:
Có gì 4 ...chế thuốc chống"ói " cho độc giả luôn :D
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
CM4Q
Tất nhiên ...tất nhiên...dziết tiếp chứ sao hông :nguong:
Có gì 4 ...chế thuốc chống"ói " cho độc giả luôn :D
Người ta nói " chị ngả em nâng " đằng này " em phá chị bao che " 1 bên phá 1 bên chế & bán thuốc chống ói ... :haha: Thời buổi này kinh doanh kiểu này mình giàu hơn người ta là cái chắc :haha:
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
@ : Chị Luly phá quá hen.
Phia, hông cho ai ngủ nghê gì hết.
@ Mắt: HNhu thích cái dụ mắt nói: "nắng đạp xích lô, chở bình minh đi". Hhahaha, yêu!
@ Chú KHT: thơ thì...luôn thơ ạ. Rạch ròi như cái chiện mưa chái mùa của ông chời làm bông nở hết ráo , thì... kệ ổng ạ. Tình xuân cứ là tình xuân. :D
HNhu thấy chị Luly múa dziết mà HNhu nôn quá. Chị phải chừa phần cho HNhu đó nghen. Bữa nay HNhu lại đi cả ngày.
Chào cả nhà NR buổi mơi.
Ông xích lô mặt chời đâu gùi cà?
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Đôi Mắt Mùa Đông
Hi luulytim,
Bắt chước LLT, Mắt cũng tía lia góp một chút "bình lựng" thêm vào ý của LLT, tạo không khí rộn rã, vui mấy ngày xuân, chứ cũng không có ý gì khác.
Ngoài những cái đẹp của bài thơ, thấy LLT đánh giá có một lỗi nho nhỏ, nhưng không thấy nói rõ đó là lỗi gì. Riêng Mắt có thấy một lỗi liên quan tới chữ "BÌNH MINH",không biết có trùng với đánh giá của LLT hay không :
Ô kìa nắng chở bình minh tới
Trước đây, bài bình khác của TM cũng có một đoạn liên quan tới chữ "BÌNH MINH":
Sợ rằng hiểu biết của mình sai, Mắt đã tra kỹ lại tự điển về từ BÌNH MINH thì thấy các tự điển đều giải nghĩa :
Bình minh: Trời không còn tối, nhưng chưa sáng hẳn
Bình minh: Rạng đông, sáng tinh mơ
Trang tratu.vn còn ghi rõ : " lúc trời tang tảng sáng, trước khi mặt trời mọc "
Theo đó thì khi chân trời vừa ửng sáng đã là bình minh rồi, sau đó mặt trời mới ló dạng vào giai đoạn cuối của bình minh, nên sẽ không có chuyện "nắng chở bình minh tới" mà phải ngược lại: Bình minh mang nắng tới.
Tương tự thế, sẽ không có chuyện "bóng nắng hiên nhà đang giao thoa với duyên xuân của bình minh" trong bài bình của TM được.
( À quên, cũng có thể "nắng chở bình minh tới" với điều kiện nắng phải đạp xích lô để chở bình minh. Trong trường hợp đó thì tuy nắng ở phía sau nhưng lại là người chở. :D:D:D )
Hi Mắt :haha: Nhờ có cuộc bình " lụn " này mà LLT quen thêm bạn mới :nguong:
Theo LLT biết : mặt trời mới mọc người ta gọi là bình minh/ sunrise. Trái đất xoay quanh mặt trời. Mặt trời mọc, chiếu ra ánh sáng, ánh sáng đó gọi là nắng (sun light). Cùng là ánh sáng, nhưng tại sao moon light hay ánh sáng khác không tạo nên bình minh mà phải là sun light? Không có nắng thì không có bình minh, cho nên nắng có thể chở bình minh tới, đó là điều đương nhiên. Nắng tuy chưa chạm đất hay bên vĩa hè, chạm cây mai, nhưng nắng có thể mang bình minh tới, sau đó nắng mới tiếp tục hì hục chiếu xuống tia gắt gỏng ( lúc này mặt trời lên cao giữa đỉnh đầu ) mà người ta gọi là trưa, và cũng chính là nắng ra đi để lại buổi chiều khi mặt trời khuất dần sau vách núi hay nói chính xác hơn là khi trái đất quay xung quanh mặt trời về hướng tây mà trên bầu trời của chúng ta thấy lúc này mặt trời lặn phía tây .
Có lẽ Mắt không đồng ý với tác giả là ánh nắng bình minh - nắng lúc này quá non nớt, lúc mặt trời chưa lên cao để có thể chiếu lên vạn vật bao gồm cả cây mai của tác giả thì những cánh hoa không thể nở ra ? Đó lại là chuyện khác, không liên quan tới nắng không chở được bình minh về . Nếu nói bình minh/ sunrise hiện ra không phải vì ánh sun light thì hình như đi ngược lại Science .
Lỗi nhẹ mà LLT nhắc đến đó là phong yêu ở câu 2. Lỗi này không đáng tính , theo LLT âm điệu hay không bằng ý nghĩa đẹp. Nếu tác giả đảo chữ hay dùng câu gì khác hơn lại không thể bộc lộ được cái đẹp mà người đọc phải ngây ngất .
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
huongnhu
@ : Chị Luly phá quá hen.
Phia, hông cho ai ngủ nghê gì hết.
@ Mắt: HNhu thích cái dụ mắt nói: "nắng đạp xích lô, chở bình minh đi". Hhahaha, yêu!
@ Chú KHT: thơ thì...luôn thơ ạ. Rạch ròi như cái chiện mưa chái mùa của ông chời làm bông nở hết ráo , thì... kệ ổng ạ. Tình xuân cứ là tình xuân. :D
HNhu thấy chị Luly múa dziết mà HNhu nôn quá. Chị phải chừa phần cho HNhu đó nghen. Bữa nay HNhu lại đi cả ngày.
Chào cả nhà NR buổi mơi.
Ông xích lô mặt chời đâu gùi cà?
:nguong: ahaha , rồi rồi, sis ngồi xuống lót dép chờ tới phiên em nè :haha: Hỗm rày hông thấy ai tía lia, sis pon chen xã hụi đen nhiêu đó hoy . :haha:
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
@ HNhu:
:D Vậy là biết tính HNhu ưa ngồi xích lô dạo phố rồi nhá !
@CM4Q:
4 ơi ! 4 cứ nhào vô uýnh loạn xạ chơi cho vui đi. Lâu lâu mới có một lần, càng uýnh càng thân thiết mà ! Vô đây có ngón nào là cứ dở hết ra, Thiếu Lâm, Nga Mi, Võ Đang...đều được phép. Không có võ như Mắt thì chơi ngón "cẩu xực" cũng chấp nhận tuốt , chơi sao lúc ra về đừng nằm trên băng ca và vẫn chừa lại một cái răng để cười duyên là được. :D
@luulytim: Chào LLT,
Về science, thì đúng như LLT đã phân tích, không có gì để bàn cải và Mắt cũng hiểu là trí tưởng tượng của người làm thơ không hề có biên giới. "Nắng chở bình minh tới" hay "nắng lôi ông mặt trời theo", "Nắng nướng vàng cả vũ trụ" v.v... đều không sao cả. Vấn đề ở đây là người làm thơ có truyền được cho người đọc đúng cái cảm nhận của mình qua câu thơ hay không thôi. Ví dụ "truyền" theo kiểu nhà thơ Bùi Chí Vinh :
Cô gái ơi, anh nhớ em
Như con nít nhớ cà rem vậy mà
Sẽ có cô che miệng cười khúc khích nhưng biết đâu có cô sẽ nổi cáu: "Anh nhìn sao mà tôi thành que cà rem vậy ?":D
Gác lại một bên những ngôn ngữ khác, bởi -LLT cũng thừa biết- Việt ngữ khi được dịch sang một thứ tiếng khác luôn có một độ chênh nhất định, nhất là một số từ đặc trưng. Áo dài; Phở v.v... là những ví dụ và bây giờ là từ BÌNH MINH => SUNRISE
Ở đây là thơ Việt nên ta chỉ xét về ngôn ngữ Việt . BÌNH MINH được các tự điển Việt ngữ định nghĩa là khoảng thời gian từ lúc bầu trời có chút ánh sáng cho đến lúc mặt trời ló dạng (lúc trời tang tảng sáng, trước khi mặt trời mọc ). Theo đó có thể hiểu, lúc mặt trời đã xuất hiện thì từ thời điểm đó không còn là bình minh nữa ( Ít nhất theo các tự điển Mắt đã trích là như thế. Bạn nào có được định nghĩa có uy tín nào khác thì xin trích dẫn cho biết để Mắt sửa lại ý kiến của mình, xin rất cảm ơn)
Trở lại với câu thơ:
Ô kìa nắng chở bình minh tới
Thì theo cách cảm nhận thông thường của người Việt chúng ta (hay ít ra là của riêng Mắt. :mad: Hic! ) qua câu thơ đó là: NẮNG xuất hiện, BÌNH MINH theo sau và cả hai phải cùng hiện diện ngay lúc đó, chứ nếu chỉ có NẮNG mà BÌNH MINH đã không còn thì câu thơ phải thể hiện theo cách khác.
Cho phép Mắt mượn LLT và HNhu để ví dụ vui một chút: Trong một buổi off của VT, Mắt thấy HNhu tới trước, rồi sau đó một lúc, khi LLT bước vào thì không còn thấy HNhu đâu nữa, vậy mà Mắt lại reo lên là: "Ô kìa LLT chở HNhu tới" thì chắc chắn Mắt là nhà thơ Bùi Giáng tái sinh hoặc là người ngoại quốc mới học tiếng Việt chứ không phải người Việt.:D
Tác giả bài thơ ơi, xin thứ lỗi. Mắt chỉ tham gia quậy cho vui chứ không có ý gì đâu nhé ! :)
Chúc mọi người những ngày xuân thật vui.
:D:D:D
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Hi Mắt, luulytim và các bạn.
Đọc các bài "bình loạn" của các bạn thật là thích, đúng, sai chưa nói, nhưng cái không khí nầy không dễ mà có được, không có những người như hươngnhu, như Mắt, như luulytim... không có những thienma, KHT, 4Q.....v.v... vỗ tay thêm vào, thì làm sao có những bài viết vừa thông minh, vừa dí dỏm như thế này, món ăn dù có ngon đến đâu, mà thiếu gia vị thì cũng chán lắm nhỉ! Chỉ mong các tác giả được đem ra "bình lựng" hiểu cho rằng các bạn của mình không hề có ác ý hay chê bai gì cả, mà đơn giản chỉ là đem "chữ nghĩa" ra mổ xẻ tạo ra một không khí vui nhộn trong diễn đàn và đồng thời cũng là những ý kiến bổ ích để học hỏi lẫn nhau.
Chúng ta là những người làm thơ, viết văn rất nghiệp dư, vui là chính, nên đâu phải lúc nào thơ viết ra là phải hay, là phải chuẩn, thế nên chuyện khen chê cũng là lẽ thường tình, Mắt vẫn là Mắt,KHT vẫn là KHT, 4Q hay luulytim vẫn quậy một cách đáng yêu như thế, chứ không vì những lời khen chê kia mà tăng lên hay giảm đi "trọng lượng" của mỗi người :D. Những bài thơ mà được mọi người đem ra mổ xẻ theo NN hơn hẳn những bài chẳng ai đọc đến, áo đẹp mà xếp mãi trong tủ thì hơn gì miếng giẻ lau :D
Rào rào đón đón vậy là vì NN cũng ham vui, cũng muốn "xía" vào tý và mong là ai đó không phiền lòng he he.
"Ô kìa nắng chở bình minh tới"
Xưa nay NN vẫn cứ hiểu "bình minh" là trời vừa rạng sáng, là sáng sớm tinh mơ, sương còn đọng, cảnh vật vừa vươn mình thức dậy, sau một giấc ngủ dài, đơn giản là thế, chứ không rạch ròi là mặt trời đã nhú lên chưa, mọc được mấy con sào, nắng, nóng thế nào....v.v..và.. v.v...
Thơ văn có tính ước lệ của nó, nhất là thơ, giả sử nếu gặp câu thơ đại loại như:
"Mắt em là mắt bồ câu
Chân mày lá liễu, buổi đầu đắm say"
Rồi lật tự điển ra: lá liễu loại lá dài 12-16cm, rộng 0,6 - 1,5cm , hình cong cong... đem áp vào, hóa ra lông mày chạy quá mang tai, tới ót và mắt bồ câu tròn như viên bi, đường kính 0,6 cm... té ra người đẹp này mắt bé, mày to, dài quá khổ, dị dạng mất rồi, chưa chết ngất là may chứ đắm say nỗi gì :rolleyes: :D :rolleyes:
"Ô kìa nắng chở bình minh tới"
Theo ý riêng của NN thì câu thơ này thừa chữ mà thiếu ý, đọc lên thì nghe hay thế, nhưng... nắng mà chở bình minh thì chẳng khác nào bảo hoa phượng nằm trên cây phượng, hay nước biển nằm dưới biển, nắng (vừa ló dạng) thì đã là bình minh rồi, cần chi cả mấy chữ "chở bình minh tới" nữa nhỉ? Thường ví von kiểu này người ta hay dùng: " tiếng gà kêu gọi bình minh" hay cái gì đại loại như thế... hehe NN nghĩ vậy không biết có đúng không? :D
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Đọc bài của ĐMMĐ và bài của NN cứ gọi là Zdui quá chừng! Hai ông này đúng là soi tới chân tơ kẽ tóc. Thật sự thì thơ không thể như các ngành nghề khác mà nó mang tính ước lệ hay phỏng chừng. Thậm chí có thể là phóng đại hoặc khoa trương quá với sự thật!
Bởi vậy ai có tập tành làm thơ cũng hiểu điều này. Còn nhảy vào bình chính xác từng ly để soi chỉ là vui. Chắc tác giả bài thơ của các câu được đưa ra soi với kính viễn vọng Hubble không hề cảm thấy bực mình vì cũng hiểu mọi người trong NR hay vui đùa. Suy nghĩ của mỗi người quả thật khó mà lường hết được.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
.
Chào tất cả các bạn
Đọc những bài viết của các bạn thật vui, đúng là lâu lắm rồi nếu không có mấy cái vụ viết thơ thẩn vu vơ này thì TP cũng quên biến là trên đời này còn có trăng, hoa, tuyết, nguyệt hoặc có nhìn thấy thì cũng chỉ biết ơ cái bông hoa này nhìn đẹp ghê chứ chưa từng mổ xẻ vậy thì cái gì cho vẻ đẹp rực rõ như vậy hạt cây hoa hay là nước hay là nắng…
Vì vậy đối với từ bình minh TP cũng chỉ nghĩ bình mình tức là sáng sớm tinh mơ. Hì …thật đơn giản đúng k nhưng nếu ngồi phân tích kỹ ra cái gì trước như các bạn đã phân tích thì đúng là…các nhà thơ ngồi bình loạn có khác :P
TP nghĩ thơ là sự tưởng tượng ước lệ giống như bạn NN phân tích hai câu
"Mắt em là mắt bồ câu
Chân mày lá liễu, buổi đầu đắm say"
Nếu phân tích như NN thì TP nghĩ là chúng ta hiểu sai ý tác giả vì phân tích như bạn là nhà thực vật học chứ chẳng phải nhà thơ
Chân mày lá liễu ở đây chỉ hình dáng chân mày có hình dáng như lá liễu dài mảnh (chứ chẳng phải chân mày hình cái lá đa:D:D:D vừa to vừa tròn… nghĩ tới đã thấy lạ.
Trở lại câu thơ
Ơ kìa nắng chở bình minh tới
Nếu phân tích rạch ròi ra con gà có gọi được bình minh không? Nó chẳng gọi gì cả mà nó theo thói quen đến khoảng 4 g sáng là gáy gọi bạn đi kiếm ăn còn bình minh tới là do vòng quay nhật nguyệt đấy chứ mặt trời ló dạng khi vòng quay của trái đất tới phần được mặt trời chiếu sáng :D:D:D
Cho nên theo TP thơ là sự ước lệ và
Ơ kìa nắng chở bình minh tới
Không thật hay nhưng chấp nhận được cũng như ta chấp nhận con gà gọi bình minh tới
Hihihi TP cũng bon chen bình loạn mấy câu cho vui chứ hiểu biết về câu chữ nhất định không bằng các bạn rồi...
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Thấy mọi người tranh luận về đề tài “bình minh” Cá cũng thấy hay. Hầu như ai cũng có lý, có chính kiến của mình và muốn bảo vệ nó. Điều đó cũng dễ hiểu thôi, vì ngôn ngữ không thể tuyệt đối như toán học được. Đọc bài viết của mọi người tự nhiên Cá cũng muốn tranh luận, ngoài chuyện để cho vui, cho xôm tụ thì còn muốn đưa ra những suy nghĩ, lập luận của riêng mình.
Trước hết , bàn về chuyện dịch qua lại giữa các ngôn ngữ. ĐMMĐ quả là có lý khi nói đại ý rằng khi dịch từ ngôn ngữ này sang ngôn ngữ khác thì độ chính xác đã giảm đi, đúng vậy, mỗi dân tộc, mỗi vùng miền khác nhau thì do có sự khác biệt về văn hóa, lối sống, cách quan sát sự vật, hiện tượng …. nên khi thể hiện nó bằng ngôn ngữ sẽ có ít nhiều khác nhau. Tuy nhiên theo Cá nghĩ thì sự khác biệt đó không quá lớn, thậm chí là giống hệt luôn ( ngoại trừ những từ mang văn hóa vùng, miền như ĐMMĐ đã liệt kê một số ra như: áo dài, phở…) do đó không thể nói rằng ngôn ngữ này chính xác hay ngôn ngữ kia chính xác. Quay lại với khái niệm “bình minh”:
- Với ĐMMĐ: khoảng thời gian từ lúc bầu trời có chút ánh sáng cho đến lúc mặt trời ló dạng
- Với NN: là trời vừa rạng sáng, là sáng sớm tinh mơ, sương còn đọng, cảnh vật vừa vươn mình thức dậy, sau một giấc ngủ dài
- Với TP: cũng chỉ nghĩ bình mình tức là sáng sớm tinh mơ
- Với LLT: mặt trời mới mọc
Với những người khác thì sao? Chưa thấy ai nêu ra chính kiến thêm nữa. Riêng với Cá thì hơi nghiêng về cách lí giải của LLT. Tại sao?
Cái gì đã làm cho màn đêm tan đi? Chính là ánh sáng của mặt trời rọi xuống (mà ta vẫn gọi là nắng). Nếu mặt trời chưa rọi ánh sáng xuống thì màn đêm có lùi không? Chắc chắn là không (ánh sáng của mặt trăng hay ánh đèn dù muốn cũng kg làm được). Chỉ có điều ta chưa thấy được ánh nắng đó( chính xác ra ra chưa cảm thấy được, vì nó chỉ là một chút sáng trong khi ta cứ nghĩ nắng phải thế này, thế kia) nhưng rõ ràng nó đã hiện hữu rồi thì màn đêm mới lùi dần được chứ. Thế tại sao ta lại không thấy nó? Bao quanh trái đất của chúng ta là những tầng mây, những tầng điện li….. nên dù ánh nắng có rọi xuống thì đã bị khuếch tán làm cho ta chưa thấy được chứ kg phải là chưa có. Vậy câu hỏi bình minh có trước hay nắng có trước trả lời sao đây khi mà hầu hết các định nghĩa về bình minh đều cho rằng đã “sáng”? Theo Cá thì bình minh sẽ phải đến sau một chút (cụ thể là bao lâu thì Cá bó tay) khi mà ánh nắng đã xua đi được chút gì đó của màn đêm, làm cho chân trời (Về phía mặt trời thôi nha) bắt đầu hửng sáng.
Một chút tranh luận về “nắng” và “bình minh” góp vui với mọi người. Cá không có ý định bình thơ nên miễn cho Cá luận về câu thơ của tác giả mà mọi người trích dẫn.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
:D:D:D
Hihi- Chúng ta ai mà không biết thân hình dị dạng của Từ Hải: "Vai năm tấc rộng thân mười thước cao" ? Ngay cả thi hào Nguyễn Du mà còn bị soi để cười được nữa kia, huống hồ hậu bối như chúng ta.
Nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, không bổ chỗ này cũng bổ chổ kia thôi.
Mà không vui thì còn gì là Xuân ?
:D
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Thường thì người ta chỉ nhớ bình minh là lúc mặt trời vừa lên còn ửng đỏ, những tia nắng đầu tiên xua tan màn đêm. Như thế thì mới nghe có thi thơ.
Còn để soi và giải thích theo đúng nghĩa của nó thì chẳng thi vị chút nào.
Đây là từ Hán Việt.
Bình nghĩa là ngay bằng, không chếch lệch, đều nhau
Minh là sáng gồm bộ nhật và nguyệt kết hợp
Bình minh nghĩa là vừa hết phần đêm sang phần ngày, lúc nhật nguyệt giao thoa, là chính giữa lúc chia ngày và đêm ra làm hai phần => tưng bừng trời đất bình minh.
Nói theo anh Cachuon là đúng. Mỗi người có cảm nhận khác nhau về bình minh. Theo BL thì để cho có thi vị, chúng ta nên nghĩ là lúc sáng tinh mơ mới thức dậy đón ánh nắng đầu tiên thì mới có chất thơ. Còn săm soi để bình ... Ngô theo đúng nghĩa bình đẳng thì bình nhật "bình minh" chỉ bình bình chẳng có gì là hay cả. Theo đúng nghĩa bình dân, bình dị của nó để bình phẩm, bình luận thì nó là sự bình quân, bình quyền của ngày và đêm.
Thôi chạy cho bình an để tránh gặp cơn bình địa ba đào.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
"Ô kìa nắng chở bình minh tới
Nhuộm sắc muôn hoa nở tặng đời."
Có thể mỗi người sẽ có những cảm nhận riêng của mình và ai cũng có cái lý riêng. Theo em, trong thơ văn nói chung, sự so sánh, ví von bao giờ cũng đẹp. Thế nhưng cái sự so sánh ấy phải phù hợp hoàn cảnh và chấp nhận được để qua đó mà lột tả được ẩn ý của tác giả. Đôi khi trong một khoảnh khắc nào đó ranh giới giữa không gian và thời gian bị xáo chộn nhưng đó là điều hoàn toàn có thể chấp nhận được.
"Ô kìa nắng chở bình minh tới"
Theo phân tích của anh NN thì câu thơ có vẻ hơi vô lý (về mặt thời gian) tuy nhiên đã là thơ thì người ta lại dễ dàng chấp nhận cái vô lý đó bằng cảm thụ, bằng sự rung động của tâm hồn. "Nắng chở bình minh" tại sao không? Chúng ta đừng phân biệt cái nào có trước cái nào có sau mà hãy xem toàn cảnh mà bài thơ đã miêu tả. Trong một buổi sáng xuân đẹp đến nhường kia, có mấy ai không cảm thấy xuyến xao, biết đâu tác giả vì quá đắm chìm vào không gian quanh mình mà quên cả thời gian. Bình minh chỉ là một khoảnh khắc giao thoa giữa ngày và đêm. Có lẽ vì quá mải mê với cảnh, để rồi khi nắng đã lên mới chợt nhận ra bình minh tới lúc nào không hay. Có phải không vì thấy nắng mới nhận ra là trời đã sáng? Bình minh đã đến rồi. Có phải không nắng đã đưa bình minh tới. Thời gian và không gian là vô hạn nhưng không phải là vô tình.
"Em buông sợi tóc sang bờ
Làm cây cầu nhỏ để thơ tôi về "
Có phải không chính những thứ thực mà hư, hư mà thực đã làm lên những tuyệt tác???
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Ryan Giggs
"Ô kìa nắng chở bình minh tới
Nhuộm sắc muôn hoa nở tặng đời."
Có thể mỗi người sẽ có những cảm nhận riêng của mình và ai cũng có cái lý riêng. Theo em, trong thơ văn nói chung, sự so sánh, ví von bao giờ cũng đẹp. Thế nhưng cái sự so sánh ấy phải phù hợp hoàn cảnh và chấp nhận được để qua đó mà lột tả được ẩn ý của tác giả. Đôi khi trong một khoảnh khắc nào đó ranh giới giữa không gian và thời gian bị xáo chộn nhưng đó là điều hoàn toàn có thể chấp nhận được.
"Ô kìa nắng chở bình minh tới"
Theo phân tích của anh NN thì câu thơ có vẻ hơi vô lý (về mặt thời gian) tuy nhiên đã là thơ thì người ta lại dễ dàng chấp nhận cái vô lý đó bằng cảm thụ, bằng sự rung động của tâm hồn. "Nắng chở bình minh" tại sao không? Chúng ta đừng phân biệt cái nào có trước cái nào có sau mà hãy xem toàn cảnh mà bài thơ đã miêu tả. Trong một buổi sáng xuân đẹp đến nhường kia, có mấy ai không cảm thấy xuyến xao, biết đâu tác giả vì quá đắm chìm vào không gian quanh mình mà quên cả thời gian. Bình minh chỉ là một khoảnh khắc giao thoa giữa ngày và đêm. Có lẽ vì quá mải mê với cảnh, để rồi khi nắng đã lên mới chợt nhận ra bình minh tới lúc nào không hay. Có phải không vì thấy nắng mới nhận ra là trời đã sáng? Bình minh đã đến rồi. Có phải không nắng đã đưa bình minh tới. Thời gian và không gian là vô hạn nhưng không phải là vô tình.
"Em buông sợi tóc sang bờ
Làm cây cầu nhỏ để thơ tôi về "
Có phải không chính những thứ thực mà hư, hư mà thực đã làm lên những tuyệt tác???
Vâng! có lẽ chúng ta lại gần quá, sát quá, nên chỉ nhìn thấy những sù sì , thô ráp, đứng xa ra một tý, với góc nhìn của Giggs thì bức tranh thật tuyệt. Quả là Giggs có cách nhìn nhận thật tinh tế, rất đáng thán phục.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
NHAT NGUYET
Vâng! có lẽ chúng ta lại gần quá, sát quá, nên chỉ nhìn thấy những sù sì , thô ráp, đứng xa ra một tý, với góc nhìn của Giggs thì bức tranh thật tuyệt. Quả là Giggs có cách nhìn nhận thật tinh tế, rất đáng thán phục.
Hii anh NN, thật ra em cũng chỉ "biện hộ" cho 2 câu thơ trên thôi mà anh. Còn chuyện đúng hay sai thì em cũng đâu dám chắc. Em nghỉ đã là thơ thì chỉ có hay hoặc không hay chứ không thể là đúng hay là sai anh ạ. Em cũng không có ý bắt người này phải đứng ở góc độ này hay khoảng cách này để cảm nhận một bài thơ mà tất cả phụ thuộc vào tâm trạng, cảm nhận của người đọc thơ. Vì thế mới có chuyện người này thấy bài thơ này hay nhưng người kia thì thấy dở.
Theo em chỉ có thơ của em là hay thôi :D :D
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Ryan Giggs
Hii anh NN, thật ra em cũng chỉ "biện hộ" cho 2 câu thơ trên thôi mà anh. Còn chuyện đúng hay sai thì em cũng đâu dám chắc. Em nghỉ đã là thơ thì chỉ có hay hoặc không hay chứ không thể là đúng hay là sai anh ạ. Em cũng không có ý bắt người này phải đứng ở góc độ này hay khoảng cách này để cảm nhận một bài thơ mà tất cả phụ thuộc vào tâm trạng, cảm nhận của người đọc thơ. Vì thế mới có chuyện người này thấy bài thơ này hay nhưng người kia thì thấy dở.
Theo em chỉ có thơ của em là hay thôi :D :D
Anh cũng thấy thơ em hay vì nó phù hợp với cảm nhận của anh.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
kehotro
Anh cũng thấy thơ em hay vì nó phù hợp với cảm nhận của anh.
Thanks a KHT nha, em mà đạt giải 4 thì em hứa sẽ chia cho anh 1/2 gia tài hii
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Ryan Giggs
Thanks a KHT nha, em mà đạt giải 4 thì em hứa sẽ chia cho anh 1/2 gia tài hii
Kakaka. Thật sự khi đọc nhiều bài mà nhìn chăm chăm vào cũng không biết của ai nữa đâu. BGK cũng rối như tơ vò khi có nhiều bài ngang tài ngang sức. Nhất là trong thơ Tự do. Ba giám khảo : TT, TP,NN chắc là còn rối hơn nữa. Nghĩ mà thương các anh chị của tôi.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
kehotro
Kakaka. Thật sự khi đọc nhiều bài mà nhìn chăm chăm vào cũng không biết của ai nữa đâu. BGK cũng rối như tơ vò khi có nhiều bài ngang tài ngang sức. Nhất là trong thơ Tự do. Ba giám khảo : TT, TP,NN chắc là còn rối hơn nữa. Nghĩ mà thương các anh chị của tôi.
Đúng là thơ tự do thì sẽ khó cho BGK thật. Nhớ ngày xưa em đi học. Môn văn chắc bị cô giáo ám nên điểm không bao giờ quá 6. Bây giờ vào NR cũng bị cô PL ám quẻ cho đúp liên tục vò đầu bứt tai mãi cuối cùng ngượng quá bỏ học ln.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Ryan Giggs
Đúng là thơ tự do thì sẽ khó cho BGK thật. Nhớ ngày xưa em đi học. Môn văn chắc bị cô giáo ám nên điểm không bao giờ quá 6. Bây giờ vào NR cũng bị cô PL ám quẻ cho đúp liên tục vò đầu bứt tai mãi cuối cùng ngượng quá bỏ học ln.
:nguong::nguong:
Nhắc PL thế này hèn chi đêm qua không ngủ được. Tội ni ghi vô sổ nợ, mai mốt đòi luôn thể.
PL ngoan ngoãn nghe mọi người bàn luận mà thấy vui.
- Vui vì mọi người đọc thơ rất kỹ, cảm nhận thơ rất sâu sắc. Nếu không yêu thơ thì chắc không làm được vậy. Mừ thấy mọi mọi người yêu thơ thế là PL vui rồi.
- Vui vì cả nhà ngồi lại với nhau thế này, cảm thấy rất gần gũi, thân thiện. Nếu không yêu mến nhau thì chắc cũng không làm được vậy.
- Vui vì thơ được đem ra mổ xẻ thế này thì PL nói riêng và mọi người nói chung cũng sẽ học hỏi được rất nhiều. Mừ có cái để học là PL thích rùi.
Cảm ơn những cây bút bình luận rất hay của nhà mình nhé!
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
phale
:nguong::nguong:
Nhắc PL thế này hèn chi đêm qua không ngủ được. Tội ni ghi vô sổ nợ, mai mốt đòi luôn thể.
PL ngoan ngoãn nghe mọi người bàn luận mà thấy vui.
- Vui vì mọi người đọc thơ rất kỹ, cảm nhận thơ rất sâu sắc. Nếu không yêu thơ thì chắc không làm được vậy. Mừ thấy mọi mọi người yêu thơ thế là PL vui rồi.
- Vui vì cả nhà ngồi lại với nhau thế này, cảm thấy rất gần gũi, thân thiện. Nếu không yêu mến nhau thì chắc cũng không làm được vậy.
- Vui vì thơ được đem ra mổ xẻ thế này thì PL nói riêng và mọi người nói chung cũng sẽ học hỏi được rất nhiều. Mừ có cái để học là PL thích rùi.
Cảm ơn những cây bút bình luận rất hay của nhà mình nhé!
May quá! em mà vui thì cả NR đều... mừng... vì đỡ.... ẩm mốc :rolleyes: :rolleyes: :rolleyes:
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Tân niên tái diễn loan sầu phượng
Chẳng trách mùa năng tiết cũng lười.
PL thấy mọi người đang bàn đến 2 câu này.
Quả thật đây là 2 câu, PL cũng không hiểu rõ ý tác giả lắm. Nhất là câu cuối.
Khi đọc toàn bài theo mạch thơ, đến câu :
Tân niên tái diễn loan sầu phượng
Có lẽ ai cũng hiểu, tác giả là người xa xứ, tết đến càm thấm thía hơn nỗi xa xứ này, nhất là nỗi buồn "loan phượng chia lìa". Nỗi buồn này đã dài lắm rồi, dằng dặc lắm rồi... mà mỗi năm vẫn đến, tác giả vẫn trong cảnh xa nhà, xa người yêu thương... Buồn!
Nhưng:
Chẳng trách mùa năng tiết cũng lười
Thì phải hiểu sao đây?
"Chẳng trách" ở đây có phải là tác giả tự nhủ vì cảm xúc buồn bã vậy nên mình-như tiết... mùa đến rồi mà lại uể oải chăng?
Nếu vậy thì câu thơ nên viết là:
Chẳng trách mùa năng tiết lại lười
Tác giả đã dùng chữ "cũng" trong câu thơ ấy, theo cảm nhận của PL, khiến câu thơ trở nên khó hiểu.
Vì: Mùa năng-tiết lười là tiểu đối nghịch. Trong khi chữ "cũng" dùng cho những tiểu đối thuận.
Không biết có ai có cảm nhận như PL không?
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Ryan Giggs
"Ô kìa nắng chở bình minh tới
Nhuộm sắc muôn hoa nở tặng đời."
Có thể mỗi người sẽ có những cảm nhận riêng của mình và ai cũng có cái lý riêng. Theo em, trong thơ văn nói chung, sự so sánh, ví von bao giờ cũng đẹp. Thế nhưng cái sự so sánh ấy phải phù hợp hoàn cảnh và chấp nhận được để qua đó mà lột tả được ẩn ý của tác giả. Đôi khi trong một khoảnh khắc nào đó ranh giới giữa không gian và thời gian bị xáo chộn nhưng đó là điều hoàn toàn có thể chấp nhận được.
"Ô kìa nắng chở bình minh tới"
Theo phân tích của anh NN thì câu thơ có vẻ hơi vô lý (về mặt thời gian) tuy nhiên đã là thơ thì người ta lại dễ dàng chấp nhận cái vô lý đó bằng cảm thụ, bằng sự rung động của tâm hồn. "Nắng chở bình minh" tại sao không? Chúng ta đừng phân biệt cái nào có trước cái nào có sau mà hãy xem toàn cảnh mà bài thơ đã miêu tả. Trong một buổi sáng xuân đẹp đến nhường kia, có mấy ai không cảm thấy xuyến xao, biết đâu tác giả vì quá đắm chìm vào không gian quanh mình mà quên cả thời gian. Bình minh chỉ là một khoảnh khắc giao thoa giữa ngày và đêm. Có lẽ vì quá mải mê với cảnh, để rồi khi nắng đã lên mới chợt nhận ra bình minh tới lúc nào không hay. Có phải không vì thấy nắng mới nhận ra là trời đã sáng? Bình minh đã đến rồi. Có phải không nắng đã đưa bình minh tới. Thời gian và không gian là vô hạn nhưng không phải là vô tình.
"Em buông sợi tóc sang bờ
Làm cây cầu nhỏ để thơ tôi về "
Có phải không chính những thứ thực mà hư, hư mà thực đã làm lên những tuyệt tác???
Phát hiện mới. Gigg không những làm thơ hay, viết cũng sắc sảo lắm.
PL hiểu "bình minh" đơn giản thế này thôi.
Khi chân trời bắt đầu ưng ửng.
Vậy thì, điều gì làm nên sự ưng ửng đó? Không phải là những tia nắng mặt trời sao? Không lẽ chân trời tự sáng?
Vậy thì:
Ô kia nắng chở bình minh tới
Theo PL là hoàn toàn hợp lý.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Bao giờ nhậu nhể?:rolleyes::rolleyes:
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Ryan Giggs
"Ô kìa nắng chở bình minh tới
Nhuộm sắc muôn hoa nở tặng đời."
Có thể mỗi người sẽ có những cảm nhận riêng của mình và ai cũng có cái lý riêng. Theo em, trong thơ văn nói chung, sự so sánh, ví von bao giờ cũng đẹp. Thế nhưng cái sự so sánh ấy phải phù hợp hoàn cảnh và chấp nhận được để qua đó mà lột tả được ẩn ý của tác giả. Đôi khi trong một khoảnh khắc nào đó ranh giới giữa không gian và thời gian bị xáo chộn nhưng đó là điều hoàn toàn có thể chấp nhận được.
"Ô kìa nắng chở bình minh tới"
Theo phân tích của anh NN thì câu thơ có vẻ hơi vô lý (về mặt thời gian) tuy nhiên đã là thơ thì người ta lại dễ dàng chấp nhận cái vô lý đó bằng cảm thụ, bằng sự rung động của tâm hồn. "Nắng chở bình minh" tại sao không? Chúng ta đừng phân biệt cái nào có trước cái nào có sau mà hãy xem toàn cảnh mà bài thơ đã miêu tả. Trong một buổi sáng xuân đẹp đến nhường kia, có mấy ai không cảm thấy xuyến xao, biết đâu tác giả vì quá đắm chìm vào không gian quanh mình mà quên cả thời gian. Bình minh chỉ là một khoảnh khắc giao thoa giữa ngày và đêm. Có lẽ vì quá mải mê với cảnh, để rồi khi nắng đã lên mới chợt nhận ra bình minh tới lúc nào không hay. Có phải không vì thấy nắng mới nhận ra là trời đã sáng? Bình minh đã đến rồi. Có phải không nắng đã đưa bình minh tới. Thời gian và không gian là vô hạn nhưng không phải là vô tình.
"Em buông sợi tóc sang bờ
Làm cây cầu nhỏ để thơ tôi về "
Có phải không chính những thứ thực mà hư, hư mà thực đã làm lên những tuyệt tác???
Hì hì, mấy hôm nay bận nên giờ mới đọc lại mấy trang gần đây của topic này
Đọc kỹ lời bình của lulytim về bài Vườn Xuân, thấy giống với cảm nhận của TT quá.
TT thích nhất hai câu:
Chồi non thức dậy ngậm sương rơi.
Ô kìa nắng chở bình minh tới
TT chợt nghĩ: nếu bài thơ là thơ tự do thì câu Ô kìa nắng chở bình minh tới có lẽ tác giả sẽ viết là: ô kìa bình mình chở nắng tới. Nhưng dù sao câu thơ của tác giả vẫn cứ hay.
Và đây rồi, đọc tiếp đến ý kiến của Mắt, Mắt giải thích thế nào là bình minh và kết luận: “không có chuyện nắng chở bình minh tới mà phải ngược lại: Bình minh mang nắng tới”. TT thấy vui vui cho ý nghĩ trên của mình vì có người đồng cảm.
Nhật Nguyệt và một số bạn khác cũng phân tích mổ xẻ khá kỹ càng.
Nhưng đọc ý kiến của Ryan Giggs thì TT không về phe Mắt và Nhật Nguyệt được nữa rồi :D
TT chợt nhớ đến lời Trần Đăng Khoa khi nhắc đến bài Tiếng Thu của Lưu Trọng Lư. Ở đâu nhỉ? À, hình như trong “Chân dung và đối thoại”. Nó đây:
“Bài thơ vỏn vẹn 9 câu, chia làm ba đoạn, ,các ý trong bài thơ rời rạc, khấp khểnh, chẳng ý nào ăn nhập với ý nào. Nếu cứ theo cách hiểu máy móc của những nhà phê bình quen thói bắt bẻ. cứ đè thơ ra mà tìm tư tưởng, tìm ý nghĩa thì đây là bài thơ “đầu Ngô mình Sở”. Đã thế tác giả còn tỏ ra vụng về ….
Ấy vậy mà khi gộp tất cả lại, nằm trong một tổng thể, bài thơ hay đến lạ lùng… Người ta chỉ cảm thấy được chứ không thể nói ra một cách rạch ròi”.
Hoài Thanh cũng có nhận xét về Lưu Trọng Lư: “Tôi biết có kẻ trách Lư cẩu thả, lười biếng. Không biết chọn chữ, không chịu khó gọt giũa câu thơ. Nhưng Lư có làm thơ đâu, Lư chỉ để lòng mình tràn lan trên mặt giấy”.
Nhưng không vì thế mà biện hộ cho những câu thơ rối rắm, đánh đố, không hiểu được đã đành mà cũng không ai cảm được, cho là “ẩn ý của tác giả”
Về luật, bài thơ có 1 lỗi nhỏ. Nhưng cái hay của bài thơ đã át đi lỗi vặt ấy. Còn nếu bắt bẻ săm soi đến cùng thì bài “Qua đèo Ngang” của Bà Huyện Thanh Quan mang ra dự thi sẽ trật từ ngay từ vòng đầu vì bà mắc các lỗi: bất luận, hạc tất, lại ứ chịu đảo vận nữa :D. Nhưng ai bảo bài thơ đó không hay.
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Theo phân tích của anh NN thì câu thơ có vẻ hơi vô lý (về mặt thời gian) tuy nhiên đã là thơ thì người ta lại dễ dàng chấp nhận cái vô lý đó bằng cảm thụ
Cái câu này PL hem đồng ý với Gigg đâu nà.
Không ai chấp nhận sự vô lý trong thơ đâu. Nếu thơ mà vô lý thì "ngô nghê" lắm!
Chỉ có "tưởng như vô lý mà rất hợp lý thôi".
Chính điều này mới làm nên thi vị và thú vị trong thơ! :nguong:
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
phale
Ô kia nắng chở bình minh tới
Theo PL là hoàn toàn hợp lý.
Đúng rồi! NN cũng đồng ý với PL, và ở bài phân tích trên, NN cũng không hề nói là nó vô lý, mà là hợp lý đến hiển nhiên, nên NN cho rằng "hình ảnh" đó chưa phải là thật đắt, chưa đắt không có nghĩa là vô lý. :D :D :D
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
NHAT NGUYET
Đúng rồi! NN cũng đồng ý với PL, và ở bài phân tích trên, NN cũng không hề nói là nó vô lý, mà là hợp lý đến hiển nhiên, nên NN cho rằng "hình ảnh" đó chưa phải là thật đắt, chưa đắt không có nghĩa là vô lý. :D :D :D
Có lẽ đắt ở từ "chở" anh ạ.
Cứ tưởng tượng "Nắng" đèo "Bình Minh" trên chiếc xe đạp, chở tới trần gian...là thấy thật dễ thương, thật ấm áp... và thật thơ....:nguong:
-
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
phale
Cái câu này PL hem đồng ý với Gigg đâu nà.
Không ai chấp nhận sự vô lý trong thơ đâu. Nếu thơ mà vô lý thì "ngô nghê" lắm!
Chỉ có "tưởng như vô lý mà rất hợp lý thôi".
Chính điều này mới làm nên thi vị và thú vị trong thơ! :nguong:
TT đồng ý. Chắc Gigg cũng nghĩ thế nhưng viết chưa được chuẩn lắm. Và Gigg cũng chỉ nói trong trường hợp này chứ không phải là cho mọi trường hợp