Lỗi hẹn
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến!
Để anh buồn ngơ ngẩn trước vần thơ
Vần mãi chưa xong chỉ một chữ "chờ"
Em cứ hẹn và em đừng đến!
Quá Nhi làm TL nhớ tới bài thơ của Hồ Dzếnh
Ngập ngừng
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Ðể lòng buồn tôi dạo khắp trong sân
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần...
Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế?
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Em tôi ơi! tình có nghĩa gì đâu?
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa
Hoa bướm ngập ngừng cỏ cây lần lữa
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Tôi sẽ trách - cố nhiên, nhưng rất nhẹ
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về...
Tình mất vui khi đã vẹn câu thề
Ðời chỉ đẹp những khi còn dang dở
Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ
Cho nghìn sau... lơ lửng... với nghìn xưa...
Hồ Dzếnh
.
Tiểu Long, Cổ Mộ là nhà
Vui cùng cây cỏ lá hoa mây trời
hem chịu, hem chơi thơ siu tầm, hay bao nhiu cũng hem thích!
Thơ lòng đâu??????
Điều đó rồi cũng qua đi!
Được rùi thơ đây! thơ đây!...không hay ráng đọc nha các huynh
Trăn trở
Một chút buồn, chút nhớ, chút mong
Những con chữ đong đưa điều ngần ngại
Tháng chạp buồn bao nhiêu là mời gọi
Trong gió đông chấp chới nụ xuân kề
Có điều gì thắc thỏm giữa góc khuya
Trong đêm đen vì sao xa nhấp nháy
Những cánh gió muốn nhắn ta gì vậy
Là niềm vui hay đau khổ lần về
Long Nhi
![]()
.
Tiểu Long, Cổ Mộ là nhà
Vui cùng cây cỏ lá hoa mây trời