Thấy bác Phù sinh nghĩ cũng thương
Mấy hôm bao tử bắt nằm giường
Chậm chân mất ghế còn chi lộc
Thời thế qua rồi dạ vấn vương![]()
Thấy bác Phù sinh nghĩ cũng thương
Mấy hôm bao tử bắt nằm giường
Chậm chân mất ghế còn chi lộc
Thời thế qua rồi dạ vấn vương![]()
Nợ đời chưa trả mình ơi
Bạc đầu mà vẫn ham chơi chẳng dừng
Lấy buồn đau đổi vui mừng
Mắt cười mà lệ rưng rưng đáy lòng