Đơn giản chỉ là yêu?
Vậy là đã bước vào cái tuổi "tứ tuần" nghe mà phát sợ nhưng không hiểu sao bản thân nó thấy nó còn rất trẻ, trẻ từ trong suy nghĩ cho tới lối sống và sinh hoạt. Có lẽ vì cái già không đều này mà nhìn nó ai cũng khen trẻ hơn tuổi nhiều. Âu cũng là cái vui khi được khen là trẻ. Nhưng bản thân nó giờ cảm thấy nó có cách đi lỗi nhịp với rất nhiều người bạn như nó. Đặc biệt là những người đàn ông cùng cảnh ngộ. Nó vốn dĩ nổi tiếng là có nhiều người đàn ông ưu ái mà bạn bè thường đùa là các fan hâm mộ cuồng nhiệt... Ừm... Cũng chẳng có gì phải tự hào vì điều đó, đơn giản là vì nó chỉ cần tìm 1 người trong số muôn vạn con người có hoàn cảnh éo le như nó mà thôi. Rất nhiều người bạn của nó chơi đã 3 - 4 năm nay vẫn ở vậy không tiến lên 1 chút nào, vẫn cô độc để rồi khi nó cần gọi phát là a lê hấp anh có mặt trong các cuộc chơi.
Nhưng gần đây nó bắt đầu thấy những "fan" hâm mộ của nó thưa dần đi... he he... Nó chỉ có cảm giác đơn giản vì có chàng lâu lâu lại lặn mất tích dăm bữa, vài tháng rồi lại thò cổ lên than với nó : "Anh vẫn cô đơn"... Có anh vừa than cô đơn cách đây chưa đầy nửa tháng với nó và trên facebook thì tháng này đã đổi hồ sơ sang "đã kết hôn" với 1 cô bạn gái. Từ ngày nó quen anh tới giờ thấm thoắt đã 3 cái mùa lá rụng trong vườn thì nó tính sơ sơ áng chừng chắc anh phải ào ạt dào dạt tới gần cả chục mối tình chứ không ít. Lần nào cũng quyết định anh yêu và sắp cưới... Hihi... Nó vào facebook của anh và ngắm hình cô bạn gái của anh... dường như cái ranh giới tình cảm có vẻ như mong manh lắm vì nàng cũng có vẻ "lá cải, lá gừng" không kém gì chàng cả...
Rồi một buổi sáng nó còn bị sốc toàn phần khi vô tình đọc những đoạn chém gió tơi bời của 1 người bạn mà nó vô cùng trân trọng, trân trọng bởi vì anh tốt với nó vô cùng, hễ nó hú là anh lập tức có mặt, không quản đang đi ăn cỗ, đang nấu ăn cho con .... Và nó cú hay trêu anh: "Anh mà không tán em là người khác tán mất đới", anh bảo : "Anh vẫn luôn bên em mà. Hễ em cần là có anh liền"... Nhưng anh thật kỳ lạ là chỉ thích cho mà không có ý định nhận lại cái gì từ nó... Có lẽ vì anh thương mến nó theo kiểu tình thương của những người đồng khổ. Nhưng nó thực sự choáng hơn khi cái buổi sáng sớm tinh mơ có việc phải dạy sớm nó chui vào facebook và nghe biết bao lời chửi bới nhau giữa anh và 1 người bạn gái của anh. Họ giành tặng cho nhau biết bao mỹ từ kinh khủng nhất mà người đời có thể tặng: Nào là thàng con hoang, nào là con đĩ.... Nó đọc mà cảm thấy ngượng vô cùng là ngượng... Nhưng cũng vẫn có khả năng đọc được một vài câu đại ý như : "Anh thích con thạc sĩ vì nó có trình độ hơn em", "Anh hứa đưa nó đi chụp hoa sen chẳng qua nó không đi vì bận"... Oạch... Hóa ra là nó cũng là 1 nguyên nhân xuất hiện trong câu chuyện của họ... Đơn giản vì tính nó nghịch ngợm thích comment trêu đùa bông lơn những người bạn nó yêu quý. Mặt khác thì nó cũng thấy anh bạn mà nó quý có những ưu điểm mà nó thích nhưng cũng hơi là lạ là vì chưa bao giò thấy anh có nhu cầu "tấn công" nó... Hóa ra anh vướng vào một lưới tình ái của một người đàn bà có chồng và qua trao đi đổi lại thì người đàn bà đó chấp nhận cảnh tình tay ba chỉ vì người chồng có kinh tế và dường như nàng đang bao bọc anh khoản tình phí của hai người... Kiểu như lấy tiền của người mình không yêu để chăm bẵm cho người đàn ông mình yêu vậy...
Nó ngao ngán cho cuộc đời này. Đàn ông tốt bụng thì quá nghèo, quá hèn để phải ẩn nấp trong vai tình nhân để đón nhận tình yêu của người phụ nữ của mình và cả khoản tình phí của "chồng người yêu" chi trả. Nó ngao ngán vì 1 anh bạn có 1 nguồn gốc gia đình gia giáo, hoàn cảnh địa vị rất ok nhưng lại rất chi là lãng mạn trong tình yêu, lúc thì căng phồng lên như cánh buồm lúc thì xịt như bánh đa ngấm nước...
Con gái như 1 nhà thông thái hiểu nó lắc lắc cái đầu : "Mẹ ơi. Mẹ yêu thật là khó. Đàn ông đến với mẹ phải thành đạt, lại còn phải hơn mẹ 1 cái đầu thì mẹ mới yêu, mới phục ! Mà những người thành đạt, thông minh thường đi kèm với sự đa tình mẹ ạ. Tóm lại là mẹ H của con sẽ mãi mãi cô đơn trọn đời thôi!"...
Quả thực là giờ bản thân nó cũng cảm thấy nó "chuối cả nải", nó rất sợ những lời tán tỉnh đầu môi chót lưỡi, nó sợ cả những người đàn ông quá ủy mị cải lương mà thiếu đi bản lĩnh và sự cứng rắn cần có để đứng mũi chịu sào cho một ngôi nhà hạnh phúc. Nó quá sợ trước những lời ong bướm của cánh đàn ông có vợ. Nó có cưc đoan không khi mà nó luôn mang những chiếc áo giáp để đối phó với cánh đàn ông có vợ mà vẫn giả bộ anh đang ly thân, anh sống mà không có tình yêu sống vì các con.... Tất cả những cách thể hiện đó chỉ là đạo đức giả để che dấu cho cái sự đa tình, lăng nhăng lang chạ của cánh đàn ông mà thôi...
"Sao em cứ giữ mãi cái tiêu chí phi công già, vợ bỏ, vợ ế thế... Em thử đổi món đi, đàn ông có vợ sẽ khác đấy. Ngon lắm đấy!". Xời, cứ làm như nó không biết điều đó ấy nhỉ? Nhưng vấn đề là nó không thích mất thời gian cho những cuộc tình chóng vánh, tạm bợ... Tính nó thì lại rất chi là thích "chiếm hữu" thế nên nếu chẳng may mà có cặp bồ thì chắc chắn người đàn ông đó sẽ bỏ vợ mất. Như vậy lại mắc thêm tội ác rồi nhỉ? Mà sống trên đời là phải tu nhân tích đức chứ. Đó là lý do mà giờ nó vẫn cứ cô đơn 1 mình. Nó vào trong những đám bạn, lặng lẽ ngắm nhìn những đôi ôm ấp nhau tình tứ cứ như teen vậy... Nó nghe lời "tỏ tình rơi" của 1 hot man nổi tiếng giầu có, thành đạt và ga lăng : "Mình sẽ chờ nửa năm nữa nếu H vẫn cô đơn, mình sẽ ngỏ lời với bạn!". oạch oạch.... Cứ ngỏ lời ngay bây giờ cũng có mất gì đâu... Nếu nó đã ngất chàng thì nó đã ngất cách đây gần 3 năm rùi khi mà chàng tận tụy chát chít, điện thoại ân cần rồi gọi mời nó đi ăn nhậu, đón đưa... Nó đã được học bài học cảnh giác từ lâu rồi nhé... Trước khi mà gặp chàng cơ. Thế nên nó thản nhiên nhìn lại ánh mắt đa tình của ai đó, nó thản nhiên để cho đôi tay ai đó khoác lên vai nó để rồi chính họ ngượng phải rút lại vì thấy một sự hờ hững đến vô cảm từ con người nó...
Có vô cảm không nhỉ? Nó biết từ trong sâu thẳm con người nó, chất đàn bà rất dữ dội và mạnh mẽ... nhưng có lẽ cái lửa đó chỉ có thể thổi lên khi mà nó hòa chung 1 nhịp đập giữa trái tim và lý trí... Ngày hôm nay chân nó bước đi cô đơn nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ...Vì nó đã xác định dẫu có phải 1 mình đi hết cuộc đời này thì vẫn cứ sống với những quan niệm của mình... Mặc cho lòng người có thay đổi, mặc cho ai đó cười nó bảo rằng "áo rách còn đòi giữ lề"...