Tuyền người đẹp và thành đạt nhể![]()
Tuyền người đẹp và thành đạt nhể![]()
"Người vá trời lấp bể - Kẻ đắp lũy xây thành
Ta chỉ là chiếc lá - Việc của mình là xanh"
Duy nhất mỗi Bou em là không đẹp và thiếu thành đạt nhất...![]()
![]()
![]()
1 cô bạn ở góc bên phải đã từng là diễn viên của Đoàn kịch công an đấy bác Tặc ạ. Thì tới cái tuổi sắp đầu 4 rùi thì cũng phải viên mãn chứ... Mỗi em là thiếu đủ thứ nên chưa gọi là thành đạt... Bác Tặc còn nhớ nàng bên góc trái không? Anh em mềnh ngồi cà phê cà pháo với nàng rồi mừ... Hồi đó nàng bận rộn nên trang phục tuềnh toàng làm mất hình ảnh mà Bou đã quảng cáo với bác, để lần sau gặp bác chắc sẽ ngon hơn nhể? hichic
Last edited by Boulevard; 26-04-2012 at 06:52 AM.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
1 ngày của nó.
Có những ngày nó thong dong nghỉ cả ngày ở nhà, loanh quanh đi ra đi vào dọn nhà, nấu cơm và làm tất cả mọi việc như 1 ô sin chuyên nghiệp. Nào đi chợ, nào nấu cơm, nào lau dọn nhà cửa, giặt giũ phân loại quần áo, là quần áo, rồi đưa đón con đi học thêm buổi tối... Công việc của 1 ngày lúc nào cũng là như vậy, có thể ít đi 1 chút, nhiều hơn 1 chút là do nó phải tự điều tiết. Ngày hôm nay nó bị phân công cả ngày có mặt ở cơ quan để trực và làm số báo gộp kỷ niệm 30.4. Có lẽ vì cái tính hay để ý và hay phát hịên được lỗi ý, lỗi mo rát nên bị sếp thường xuyên xung vào đội xung kích bổ sung cho ban thư ký mỗi khi có số báo đặc biệt...
Ngày hôm qua thì nó ngồi chồm chỗm với tầm 30 bậc bô lão, lão thành cách mạng của báo để bàn về làm kỷ yếu và chuẩn bị cho lễ kỷ niệm 60 năm ngày thành lập tờ báo. Để rồi lại phải làm 1 công việc bất đăc dĩ, nhận những tấm ảnh lưu niệm về sự phát triển của báo, nhận làm liên lạc viên giữa các cụ và tòa soạn... Buổi trưa đi ăn với bạn, buổi tối lại đi ăn với bạn... Dạo này nó nhận lời đi ăn nhiều với bạn bè đơn giản vì không muốn cho mình có 1 khoảng trống nào, nó muốn lấp đầy tất cả mọi không gian, thời gian hiện tại... Và dĩ nhiên khi nó đi ăn thì con gái sẽ lại nhấc điện thoại gọi cơm 123 hoặc ăn những món mà nó chuẩn bị từ sáng trước khi đi làm.
Đó là lý do nó cảm thấy mệt rã rời cơ thể... Nửa đêm hôm qua nó hì hụi khuân tới 2 rổ quần áo to vật, hệ quả của 3 ngày không mang xuống... Sắp xếp xong thì còn tới cả chục bộ quần áo đồng phục của con và đi làm của mẹ chưa kịp là . Vậy là vẫn để nợ cho tới bây giờ vẫn chưa có lúc nào để là cả.... Buổi sáng dậy đi chợ mua sườn, dọc mùng, mọc... làm sẵn món bún sườn cho con gái rồi cho vào tủ lạnh để giành bữa chiều. Bữa trưa con gái sẽ tự gọi cơm 123 . Buổi sáng tranh thủ mang 2 cái quần của con gái đi sửa, mang 1 đôi xăng đan bị hỏng khóa của con gái đi chữa... Nó lóc cóc tới cơ quan cả sáng và cặm cụi ngồi soi các trang báo... 11g30 lên ô tô của cô bạn thủ quỹ đi măm buffet vì bạn vừa trúng quả xe máy Fly khi gửi tiết kiệm. Trở về cơ quan lại cặm cụi đọc .. 5g chiều con gái hốt hoảng gọi : “Mẹ ơi! Con không hiểu sao cái cửa phòng của con không mở được! Tự nó sập!”. Chao ôi! Mẹ bị điều động làm tới tối, giờ con chơi khó mẹ ghê.... Thế là lại phóng về nhà gọi thợ khóa lên tháo ổ khóa đánh khóa, con gái thương mẹ lễ mễ làm bát bún sườn cho mẹ ăn. Nó vội vã tắm rồi chở con gái đi học thêm sớm truớc nửa tiếng để kịp trở về tòa soạn.
Vừa đi nó vừa nói với con: “Con à. Mẹ rất mệt đấy. Nhưng mẹ luôn phải cố gắng. những gì mẹ cần đó là con hãy tự lo cho con về học hành, về ăn uống tử tế và đặc biệt là lo cho cái phòng của con nó thật ngăn nắp. Mỗi lần mẹ về nhà nhìn nhà cửa bừa bộn mẹ thấy mệt mỏi lắm. Áp lực công việc, áp lực kiếm tiền, áp lực lo lắng cho con... Biết đâu sẽ có ngày mẹ sẽ không ngồi dậy nổi, lúc đó con sẽ ra sao và cả mẹ nữa cũng sẽ rao sao? Chúng ta chỉ có 2 người thôi. Con phải cố gắng vì mẹ và vì cả con nữa chứ... Con cứ tưởng tượng 1 cái nhà ngăn nắp, sạch sẽ sẽ khiến con người ta có tâm trạng thoải mái ra sao...”. Vẫn lại là điệp khúc dạy con... Con gái thì lúc nào cũng im lặng vì biết lỗi, nhưng tuổi trẻ thì khó có thể chu toàn. Nên cái cảnh đang ở cơ quan thì con gọi : “Mẹ ơi con quên chìa khóa rồi mẹ về mở giúp con”, “Mẹ ơi trưa nay con không kịp nấu cơm mẹ mua gì ăn sẵn nhé hoặc mẹ về sớm nấu ăn nhé” vậy là lại phải hùng hục phóng như điên về cho kịp giờ của con... Buổi trưa về nhà ăn cơm và để ngủ 1 giấc ngắn ngủi nhưng thi thoảng lại có cuộc gọi gấp của con gái : “Mẹ ơi, con quên vở bài tập...”, oài lại lóc cóc dậy đi lấy cho con... Vẫn biết là con gái ngoan, học giỏi nhưng cái bệnh lười nhác, hay quên thì ui thui... không chỉ con mà nghe các bà mẹ có con đồng tuổi cũng suốt ngày kêu ca...
Nó chỉ thấy mệt là vì nó chỉ có 1 mình, giờ nó đã phải nhờ thợ khóa đánh thêm 1 chùm chìa và gửi cho cô em đồng nghiệp ở gần nhà, để nếu có cơ nhỡ gì thì con gái còn chạy tới để lấy thay vì lôi cổ mẹ từ cơ quan trời nắng về...
Giờ thì ngồi lỳ ở cơ quan lướt nét để chờ bông cuối ra, chắc phải 2 tiêng nữa mới được về... Chẳng hiểu sao sếp phó tổng lại thấy thương nó nhắn: “Nếu mấy ngày đi chơi, thứ 3 em không đến cơ quan được thì cố gắng chuẩn bị tin, bài gửi qua email. Ưu tiên đi thư giãn và chăm sóc con cái”... Nó bảo em có bài rồi và em sẽ đi làm với mọi người... và nói thêm giờ này em vẫn ở tòa soạn... Sếp lại nhắn: “Nhà em có mình Minh Anh xin về sớm đi. Có cần chị điện thoại xin không?”, nó lại nhắn nó có thể ở lại vì đằng nào cũng sẽ đón con đi học về vào giờ đó...
1 ngày bận rộn tới ngạt thở... nó cứ ngẫm các em đồng nghiệp làm ở ban thư kí suốt ngày phải ở cơ quan muộn, không phục vụ nổi chồng con và gia đình thì không khéo rồi bị chồng bỏ mất. Nhưng thật lạ là mấy ông chồng của mấy cô lại tốt tính, sẵn sàng lo lắng việc nhà để cho vợ đi làm tối, thậm chí tới 12giờ đêm cũng không phàn nàn...
Nó không phải thường xuyên tới tòa soạn nhưng đôi khi có những buổi tối nó lại lóc cóc đi xem nghệ thuật, và giờ về cũng muộn tới 11giờ đêm. 1ngày của nó. Chẳng ngày nào giống ngày nào... với cái nghề làm báo. Nếu hàng xóm không biết cái nghề của nó là phê bình nghệ thuật thì chắc sẽ thắc mắc vì sao nó hay có những buổi đi đêm, về hôm khuya khoắt...
Nhưng nó chọn cho nó mảng nghệ thuật để đeo đuổi đơn giản vì đó là một mảng sạch hơn cả và đỡ vất vả hơn cả so với các mảng khác như phóng sự điều tra, kinh tế, du lịch, văn hóa cơ sở... nhìn nhưng đồng nghiệp của nó thường xuyên đi công tác như cơm bữa. Cô em cùng ban làm văn hóa cơ sở, có tuần đi công tác tới 2 lần, có lần vừa đi ngày hôm truớc, ngày hôm sau lại lên đường. May mà em có cả bố mẹ đẻ và cu chồng ngoan hậu thuẫn... mới dám đi. Nếu không gặp 1 nguời thông cảm thì chắc cũng rơi vào hoàn cảnh 3C...
Một số đồng nghiệp thì vô cùng thích cái lĩnh vực mà nó theo dõi vì thấy nó suốt ngày có vé xem nghệ thuật, suốt ngày tối nào cũng mặc đẹp, chải chuốt đi rạp hát... Nay cho người này vé xem rối, mai cho người kia vé xem xiếc... Hic... đó là những thứ mà mọi người thích, còn với nó thì ôi chao, thượng vàng hạ cám nó phải xem tuốt: kịch, tuồng, chèo,cải lương, múa rối,. xiếc, thời trang, hoa hậu... Oài... Xem nhiều xem mãi rồi thấy nghệ thuật nước nhà chẳng có gì mới, mà mình thì cứ phải đi...Ôi chao. 1 ngày quả là mệt nè... Mệt quá cái thân ta này...
Last edited by Boulevard; 27-04-2012 at 09:25 PM.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
Những Ngày Không Nắng
Thời gian qua anh đã luôn vô tình
Và anh biết có những lần anh sai
Tìm hoài đâu những dấu yêu xa vời
Mà không hay em vẫn ngồi bên cạnh
Rồi em đi sau những khi mỏi mệt
Để lại anh những ngỡ ngàng và hối tiếc
Vì trong anh anh đã luôn quen thuộc
Khi nhận ra em đã xa mất rồi
Và như nếu em cần suy nghĩ một mình
Anh sẽ chờ dù bao tháng năm
Anh vẫn sẽ quan tâm mỗi ngày đến em
Để em biết rằng anh bên luôn cạnh
Để em biết ân tình của anh chân thành
Trái tim này vì em đổi thay
Và cho phép anh mỗi đêm được mơ ước
Sớm mai thấy em quay trở về
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
get_out_cs (22-06-2012),loyal (24-09-2012),Nhím con (22-06-2012)
Trong cuộc đời mỗi con người có được người yêu quý mình đã khó, hiểu mình lại càng khó… Nó cảm ơn Niềm riêng đã mang tới cho nó những người bạn thật tuyệt… Anh lo lắng cho hạnh phúc của nó, muốn nó tìm 1 hệ số an toàn hơn là con đường mà nó lựa chọn. Anh lo nó đi chơi 1 mình nên cố gắng để đi kèm, anh thấy nó chơi vơi trên từng bài viết trong blog anh cảm thấy lo lắng và bất ổn... Anh tới với Niềm riêng vì quý mến và trân trọng nó như 1 người anh lo lắng cho em gái nhưng anh vào NR anh cũng không ngờ bị sức hút của diễn đàn mạnh tới độ, anh trở thành 1 mem tích cực không ngờ... Nó trân trọng anh bởi cái tình của anh đối với nó, với Niềm riêng, trân trọng những ứng xử tinh tế đối với bạn bè của anh... Tuy nhiên, với nó, càng khó khăn nó càng muốn vượt qua… Rất mong ai đó sẽ cùng nó vượt qua để chứng minh 1 tấm chân tình thật sự chứ không chỉ là sự tạm bợ trong tình cảm với đa phần con người ngày hôm nay ứng xử… Trời mưa mát quá… Mong rằng mưa sẽ mang lại cho mọi người niềm vui, sự may mắn và giúp cho mỗi con người tìm được hạnh phúc cho mình…
Last edited by Boulevard; 23-06-2012 at 04:06 PM.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
Có lẽ B đang viết về người anh của B là "toitimtoi" phải ko .Bắt đầu Chị cũng rất ấn tượng về cái nick, sau đó là ấn tượng về người...
OA NỮ nghĩ từ nay anh 3T ko nhưng chỉ bị diễn đàn hút anh mà anh còn hút diễn đàn như cô em B hot girl của anh nữa, để trở thành một hotboy và OA NỮ sẽ là một fan đầu tiên của anh.(Chết tôi rồi)
Last edited by OA _ NỮ; 24-06-2012 at 12:08 AM.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
Anh Toitimtoi đâu rùi vào mà nhận fan hâm mộ đi nào... Fan hâm mộ cũng là 1 hot girl nhất của NR đới ... Em tin rằng nếu anh Toitimtoi mà tiếp tục tham gia gắn bó với NR thì mức độ hút "fan" sẽ còn nhiều hơn cả chị em mình cộng lai... Vì đúng là anh ấy rất hấp dẫn đới ạ! Boulevard hi vọng NR sẽ có nhiều anh tài tiếp tục gắn bó để cộng thêm nội lực khiến diễn đàn mạnh mẽ hơn!
Last edited by Boulevard; 15-08-2012 at 11:19 PM.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
Cảm ơn chị Oa vì lời nói chân thành giành cho mem mới. Hì, ... Câu nói của B rất đúng: NR có nhiều anh tài đã thu hút tôi và các mem mới khác. Ngoài ra, TTT xin bổ sung thêm: đặc biệt là tâm hồn và tấm chân tình của "họ" nữa.
TTT đã gặp anh TT, chị TP, và các anh chị em,...biết anh PS, chị Oa là anh chị lớn của NR. TTT xin được gửi tới các bác lời chào kính trọng.
Có lẽ sau chữ say của em còn là chữ chinh phục nữa phải ko? Hì hì. Chị luôn luôn phục em lắm đó. Nếu ngày xưa nếu chị mà có em làm tấm gương soi thì có lẽ chị đã ko để nhiều zdai ngon đi lạc rồi.
Chắc em biết. Tình trường như chiến trường .Muốn thắng emh phải hội tụ ba điều kiện, thiên thời, địa lợi, nhân hoà.
Chị nghĩ hiện giờ em đang có yếu tố địa lợi rồi, và có lẽ đang phát huy thế võ Sumo một cách triệt để ... Phải thế ko em.
Em lại là một pn có cá tính mạnh mẽ, sâu sắc và có đủ thực lực nắm giữ yếu tố nhân hoà trong tay của minh .
Có lẽ chỉ còn yếu tố thiên thời làm em còn băn khoăi.
Đại thi hào ND có câu,"xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều' nên em cứ tự tin mình ở trong số nhiều đó nha. Còn nếu em theo trường phái vô thần như Bác Hồ của chúng ta " Đất ko có thánh nhân, trời ko có thánh thần, chỉ có ta làm lên thần thánh" Thì em cứ việc "go 4 it". Hòn trống mái nằm ở vịnh HL chứ ở Bắc cực em vẫn cứ có thể lôi về để ngự ở đâu đó nhà em chỗ nào chẳng được.
Hà hà. Chị bây giờ bộ lòng thì rối, óc thì phẳng, các van tim sinh ra hai chiều nên các mũi tên yêu cũng ngược suôi đụng độ. Khổ lắm em à nên cũng chẳng thiết về nhà mình rũ lòng, bới óc và thay các tim van nữa...
Thôi tiện thể chị kể ở nhà em câu chuyện này. chị đang bị một bà già less giàu có. Trong ngoài khoảng 60t tán tỉnhchị thế mới chết chứ, chị đang định bán mình để đi ....Du lịch vi chị nghĩ bán mình cho less thì chẳng có gì để mất...Nhất là less 60t thì còn làm ăn được gì nữa, ko ngờ như zậy mà ko phải như zậy. Tuần trước chị đã trốn she 1 tuần biệt tích để sống ở đảo giả thần tiên, nhưng she vẫn tìm ra được chị vì cái bàn chải đánh răng chết tiệt she tặng chị có trong ruột gắn con chip định vị.
Hôm đó khi chị đang phơi mình 100% nude ở bãi biển tư nhân của CLB nude thì she xuất hiện trước mặt chị cũng 100% nude. Đập vào mắt chị là một khuôn mặt đang ngây dại nhìn chị, và thấp xuống dần dần là một khuôn ngực tuyệt mĩ. Ngắm chán chê hai cặt tuyết lê của she, chị rê mắt xuống vùng bụng có khoảng trũng đẹp như dấu ấn của một khuôn đầu vừa rời đi.
Vừa ngắm bà ta, chị vừa nuốt những dòng nước bọt đang ngập tràn trong niềm ước ao và sự đố kỵ với thân hình thần vệ nữ của người đàn bà ngoài 60t này. Chợt nhìn lại mình chị cảm thấy xấu hổ quá nhoài người xuống cát vốc cả ngọn tháp vừa xây xong phủ kín lên người mình.
She vẫn đứng bất động với hai bàn tay buông thõng che kín khu vực hạ tiền như thể sợ cát bụi len vô.
Hai người chiếu tướng nhau mãi cuối cùng chị đành đầu hàng trước. Khi chị đứng lên thì bất chợt hai cánh tay she dang ra níu lấy vai chi. Chị vội lùi lại để tránh she thì ....
Ối giờ ơi, nguyên một nòng pháo đang chĩa lên trời cao, chị giật mình, trân trối, cấm khẩu và sau đó vịn vội vào vai her để khỏi ngã.
Khi tỉnh dậy thấy mình đang thở oxy ở trong phòng, còn she nước mắt đầm đìa và đang tay trong tay chị.
Chị giật tung tay mình ra khỏi tay her và chỉ muốn hét to lên xong chẳng lấy đâu ra sức chỉ còn rền rĩ.
- U, u. u a r a r Men or lady?, sao U lại có D, và ko nén nổi chị ói mửa hết ra.
Bỏ dở kỳ nghỉ, vì ko có xe nên chị gọi cho ông bạn bs đến đón. Vừa nói chuyện trong phone, vừa khóc làm he lái xe hơn 100km trong vòng 1h đên đón ngay lập tức.
Sau khi nghe chị kể câu chuyện đó trên xe, ông phán luôn một câu.
Ồ, tưởng gì ghê gớm. van tim she thông hai chiều, máu chảy suôi mà lại bẩm sinh ko có dạ con nên thúc đẩy phần dương phát triển. Anh tưởng em cũng thế. em mổ khi sinh cắt luôn bỏ dạ con thì trước sau van tim em cũng hai chiều à.
Nghe giọng ông nói một cách rất nghiêm túc, chị hoang mạng sợ hãi, nhưng khi quay lại nhìn thấy ông đang cười đểu, chị biết là ông đang cười giễu mình ngu . Ma mình nghĩ mình ngu thật, Chơi với một người bạn mấy tháng trời, người ta là nam hay nữ cũng ko biết, lại còn định đi du lịch vơi người ta nữa chứ. Đã thế còn khoe với ông mình hấp dẫn được cả hai phái..Đúng là ông nói đểu mình quả ko sai ..Van tim ko những hở hai chiều con loạn rất nhiều chiều nữa.
Last edited by OA _ NỮ; 26-06-2012 at 05:54 AM.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
Chị quá yêu mà khen em chị với đủ các yếu tố : “Mạnh mẽ, sâu sắc, và đủ thực lực” – những yếu tố này chưa chắc đã hấp dẫn đàn ông đâu chị . Có khi lại làm họ sợ và “choáng” ấy chứ. Nhưng thui, kệ mừ .. em chẳng biết giả nai, biết làm đỏm, biết khù khờ, ngu ngơ… được . Em cứ sống với all tấm lòng thui.. Với người này em của chị có thể là “cục vàng” quý hiếm nhưng có thể với người kia chỉ là “đất cát”… cái đó lại phụ thuộc vào cái gu của từng man.. Lời đáp có lẽ phải phụ thuộc vào cái si, cái tình của người đàn ông thui chị ạ. Chị à, cả đời em duy nhất có lần này em mới giữ chân người ta như vậy vì từ trước tới giờ toàn người giữ chân em thôi…
Nghe câu chuyện chị kể về vụ người đàn bà 60 tuổi les, choáng quá… Chị đừng “bán mình” để du lịch với 1 người như vậy, em đi đâu thì cũng phải có bạn, và dĩ nhiên bạn của mình phải cho mình cảm hứng thì cảnh mới đẹp được . Cái vụ hơi tí là bị ngất vào viện của chị em cũng lo lắm, thôi chị hạn chế đi du lịch thui nhé..
@ Anh Toitimtoi: Bou rất chia sẻ với những suy nghĩ của anh.
Ý thứ nhất: Bou cũng đồng tình với quan niệm "gừng càng già càng cay"... Bou dĩ nhiên không bao giờ chọn cho mình 1 giai trẻ tuổi hơn mình, kể cả hắn chưa có vợ, đơn giản vì Bou thích những man trung niên với sự trải nghiệm sẽ giúp mình cảm thấy yên ổn hơn trong chuyện tình cảm.
ý thứ 2 và thứ 3 của anh: Bou chẳng chê được tẹo nào từ anh : Hình thức, sự thành đạt, đạo đức, cách ứng xử … mọi cái đều cho thấy một con người có tri thức, có nền tảng tốt… Anh cũng có quyền tự hào về sự nghiệp, gia đình, con cái… Tuy nhiên cái sự hoàn hảo của 1 con người chưa chắc đã đủ để cho ta một cái kết mỹ mãn trong tình cảm … Đơn giản vì ta không thể sống và yêu thay cho người bạn đời của mình… Chúng ta đều đã có những lúc tuyệt vọng và cảm thấy thật bất công khi tình cảm của mình bị trà đạp, bị lừa dối… Nhưng Bou khác anh ở 1 điểm, đúng, chị Oa nói đúng Bou là người mạnh mẽ, mạnh mẽ ở chỗ dám cắt bỏ ung nhọt, cắt bỏ đi cái mà mình đang có để sẵn sàng bước đi 1 mình nếu cảm thấy dép không vừa chân (Mặc dù Bou cũng đã cố gắng gọt dũa chính bản thân mình và bản thân họ). Nhưng một chiếc dép không cân xứng sẽ cản trở từng bước chân mà ta đi, giờ thì Bou thấy “thênh thang ta bước” rùi… Em sẽ chờ đón những điều tốt đẹp hơn nếu ông trời cho duyên phận, còn không, em vẫn sống vui, khỏe và có ích cơ mà… Dĩ nhiên là mục đích chính là tìm cho mình 1 chiếc dép đang bị thất lạc để lắp cho vừa đôi dép của mình. Dép ơi… Nếu có chưa vừa thì cũng cố để cho vừa nhá… Để vừa khít khó lắm đó nhưng hãy biết sống vì người khác thì người khác sẽ vì mình…
Còn 1 ý nữa cho Bou hỏi nhỏ: "Thời gian sống 1 mình vừa qua anh có khi nào tìm thấy 1 đối tác ưng ý mà anh lại không thể tới được hay không? (Phải chăng đó là lý do khiến anh cho rằng "Tìm khó lắm, chẳng dễ dàng gì"...![]()
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
Bình Nguyên (29-06-2012),get_out_cs (26-06-2012),loyal (24-09-2012),Nhím con (27-06-2012),OA _ NỮ (29-06-2012),Phu sinh (27-06-2012)