Trang 131 / 143 Đầu tiênĐầu tiên ... 3181121129130131132133141 ... LastLast
Bài 1.301 đến 1.310/1421

Chủ đề: Những khoảnh khắc vui buồn

  1. #1301
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Tâm trạng buồn cả tuần... Nó chẳng muốn làm gì ngoài việc lo đủ bài vở cho các số báo... Anh rủ nó đi chơi cho khuây khỏa. Tần ngần vì sợ làm bạn buồn khi tâm trạng của mình không vui. Cộng thêm ngọc thể bất an, sổ mũi, nhức đầu, viêm họng... nhưng rồi thì cũng đi. Vì có ở nhà nhìn vào bốn bức tường cũng chẳng giải quyết được tình hình lúc này.... Nó cảm ơn anh vì anh đã giúp nó cân bằng (mặc dù có thể anh chưa biết nó vừa trải qua 1 cơn xáo trộn tình cảm và cả việc lo lắng cho sức khỏe của bố). Nó có cách để cân bằng mọi sự khó khăn và nỗi lo... đó là tìm tới một vùng ngoại ô thanh bình nào đó, rời xa mọi lo toan của cuộc sống, trốn đi 1 ngày thui... rồi lại trở về đối diện với thực tại với một tinh thần khỏe khoắn hơn. Ôi cuộc sống bao nhiêu nỗi lo toan. Cô hàng xóm hỏi thăm nó rồi bảo: "Số chị vất vả, hết lo cho mẹ, giờ lại cho bố một cách đơn độc!". Cháu vẫn vậy mà cô, cháu làm tất cả và cũng chỉ mong là để lại cái phúc cho con mình. Ông ốm, mẹ bận rộn... Cô bé iu 14 tuổi của nó đã lớn hẳn lên. Tự nấu cơm vừa đúng cho 2 mẹ con, rồi nấu những món ăn đơn giản còn ngon hơn cả chị giúp việc như thịt rim, đậu rán, trứng đúc thịt, canh khoai - bí, mì ý, phở xào... Thôi thì cũng phải lớn lên thôi khi ở trong hoàn cảnh của 1 gia đình neo người. Thực ra thì nó không hề cô đơn, bên nó luôn có hậu thuẫn của vợ chồng anh trai, rồi mấy ngày qua điện thoại hỏi thăm của các cô dì, chú, các em và bạn bè... chỉ riêng nghe điện thoại và trình bầy nó cũng đã bị khản cả giọng và bị viêm họng rùi...Ngay cả cô vợ của chồng cũ cũng lếch thếch vác 2 đứa nhỏ con của hai người vào thăm bố nó....Rất may là nhờ bạn bè nó đã tìm được 1 người bác sĩ giỏi nhất để hội chẩn và nếu có thể sẽ phẫu thuật cho bố.

    Vườn quốc gia Ba Vì, 1 ngày trở về với thiên nhiên hoang dã... cảm thấy lòng bình yên lạ...

    [/COLOR]
    Last edited by Boulevard; 22-10-2013 at 11:11 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  2. Có 14 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Ban Mai (05-10-2011),Dung_SHA (26-09-2011),Emanuel (26-09-2011),get_out_cs (26-09-2011),haintcema (11-10-2011),Hàm Long (26-09-2011),Lão K (27-09-2011),Marat Safin (27-09-2011),Nhím con (26-09-2011),OA _ NỮ (25-09-2011),Phu sinh (25-09-2011),Sheiran (26-09-2011),TeacherABC (26-09-2011),Triplec (25-09-2011)

  3. #1302
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Nhím con's Avatar
    Ngày gia nhập
    Jul 2009
    Bài viết
    895
    Thanks
    3.633
    Thanked 511 Times in 148 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Chúc bố B bình an, may mắn và chóng hồi phục sức khỏe !...

  4. Có 6 thành viên cám ơn bài của Nhím con:

    Ban Mai (05-10-2011),Boulevard (26-09-2011),get_out_cs (26-09-2011),Hàm Long (26-09-2011),Sheiran (26-09-2011),TeacherABC (26-09-2011)

  5. #1303
    Member PhotobucketPhotobucket Hàm Long's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2011
    Bài viết
    108
    Thanks
    3.048
    Thanked 649 Times in 108 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Dẫu gì đi nữa, chị vẫn có một cuộc sống khá hạnh phúc,

    Nhìn lên có thể không bằng ai, nhưng nhìn xuống cũng hơn bao người,

    những tình cảm, những xử thế, những quan hệ... rất tuyệt vời

    nhưng, vẫn chúc chị sẽ... hạnh phúc hơn nữa !
    Last edited by Hàm Long; 27-09-2011 at 04:59 PM.
    Hướng dương hướng phía mặt trời
    Tình anh hướng hết một đời phía em !

  6. Có 6 thành viên cám ơn bài của Hàm Long:

    Ban Mai (05-10-2011),Boulevard (26-09-2011),get_out_cs (27-09-2011),Lão K (27-09-2011),Phu sinh (27-09-2011),Sheiran (27-09-2011)

  7. #1304
    Super Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Phu sinh's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    3.423
    Thanks
    10.473
    Thanked 3.852 Times in 1.190 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Trích dẫn Trích dẫn của Boulevard Xem bài viết
    .........................
    Cái câu thổ lộ lời yêu chồng muộn màng của bạn làm em rưng rưng nước mắt: "Tao yêu chồng tao rồi"... em vừa thương bạn, vừa cảm thấy bạn hạnh phúc... Vì không phải người đàn bà ở độ tuổi trung niên lại có thể nói một lời yêu thật giản dị từ đáy con tìm mình như vậy. Với em... câu nói : "Em yêu anh" sao chưa thể nói với ai từ ngày em rời xa chồng... Mong lắm sẽ có một ngày em sẽ nói với một người đàn ông : "Em yêu anh thật rồi!"...
    Mong lắm một ngày nào đó một cô gái... sẽ nói với anh rằng: "... Ghét anh quá đi thôi!!!"

    Ghẹo em 1 chút!

    Tình hình bác khả quan chưa?

  8. Có 4 thành viên cám ơn bài của Phu sinh:

    Ban Mai (05-10-2011),Boulevard (30-09-2011),get_out_cs (29-09-2011),Sheiran (11-10-2011)

  9. #1305
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Bố em chắc phải nằm viện dài dài anh ạ. Không khả quan lắm. Nhưng thui, tuổi già mà anh! Cảm ơn anh và mọi người đã chia sẻ. Em đợt này bận quá cũng ít ít comment nhưng vẫn vào thăm đều nhòm ngó... hì
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  10. Có 7 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Ban Mai (05-10-2011),Emanuel (05-10-2011),get_out_cs (30-09-2011),Nhím con (04-10-2011),Phu sinh (01-10-2011),Sheiran (11-10-2011),thuphong (30-09-2011)

  11. #1306
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Nó đã khóc vì hạnh phúc

    Chiều qua, nó mang xét nghiệm sinh thiết lần thứ 4 từ BV Bạch Mai về cho các bác sĩ BV Việt Xô, gặp trưởng khoa và đưa nó nói: "Anh ơi, em và gia đình chờ đợi mãi mà vẫn chưa tìm được căn nguyên u của bố em. Liệu có phác đồ điều trị chưa hả anh? Bệnh ung thư nếu không điều trị tích cực em lo lắm!"... Nó về cơ quan, sau nửa tiếng anh bác sĩ điều trị gọi cho nó: "Chị đến ngay. Tôi cần trao đổi với chị!". Quãng đường từ cơ quan tới BV Việt Xô lòng nó như lửa đốt, nó đã đọc kết quả xét nghiệm của bố : U ác tính. Gần đây, nó không dám lên với bố nhiều vì sợ bố cứ hỏi nó về các xét nghiệm...

    Anh bác sĩ dẫn nó vào phòng riêng và nói: "Như vậy là mọi chuyện rất rõ ràng. Không phải mổ máy, không phải xét nghiệm gì thêm nữa...Thông báo để chị và gia đình mừng, mừng là vì xét nghiêm cho thấy thể bệnh của ông sẽ đáp ứng rất tốt người ta đã đáp ứng rất tốt. Chúng tôi sẽ bắt tay vào điều trị càng sớm càng tốt cho ông, thể bệnh này đáp ứng rất tốt với hóa chất và ông lại trở về cuộc sống bình thường. 90% ông sẽ được trở về cuộc sống bình thường. Cái u của ông là một 1 dạng ung thư của cơ quan tạo máu và chuyển tới chuyên khoa... cho chuẩn. Chắc chắn ông sẽ điều trị tốt quay về cuộc sống". Nó nghe người bác sĩ nói và nó òa khóc, nó bắt tay anh thật chặt và anh nở một nụ cười thật tuyệt vời, nụ cười hạnh phúc trước những giọt nước mắt hạnh phúc. Những ngày qua nó hiểu anh đã rất rất nhiệt tình với nó và bố nó. Chưa kịp lấy xét nghiệm ở BV K, BV BẠch Mai nhưng anh đã tự lần mò đi xem trước để rồi khi nó tới đều nhận được thông báo anh BS Sang đã tới cách đây vài giờ xem kết quả này rồi... Nó gọi điện thoại cho những người bạn, những anh chị em họ hàng... bằng một thông báo ngắn gọn: "Ông sẽ sống..."... Nó nhận được bao lời chúc mừng chân tình từ bạn bè. Nó cảm ơn ông trời đã thương xót cho nó để sự sống của người bố đáng kính và trí tuệ của nó được sống lâu hơn 1 chút và biết đâu ông có thể nhìn thấy cuộc sống riêng của nó tốt đẹp hơn, tròn trịa hơn... Khi nhận được thông tin nó đi như bay vào giường bệnh của bố, nó khóc và đưa cho bố đoạn ghi âm những lời mà bác sĩ nói... Nó nói: "Bố à. Những ngày tháng qua con lo lắm. Con sợ gặp bố. Sợ sẽ phải nói dối bố...Giờ thì con vui rồi. Con mừng lắm bố ạ!" Bố đã nói: "Bố cám ơn con!"...

    Tối qua, 8g30 sau khi kiểm tra giữa kỳ môn văn hóa và báo chí của sư phụ nó xong, nó trở về trong lúc bạn bè đã tới chờ ở nhà nó từ bao giờ. 6 người bạn trai và gái đã cùng nó khuân giường tủ, khoan đục mọi thứ để ổn định lại phong thủy cho ngôi nhà, hi vọng cuộc sống của gia đình nó sẽ yên ấm hơn. Anh bạn Ducanh của gió còn đùa: "Anh mát tay lắm đó. Anh mà kê giường, khoan cho em cái treo màn... Em sẽ lấy được người chồng tuyệt vời". Bạn bè ai cũng trêu đùa nó, nhưng kỳ thực điều nó cần la chuyển hướng cái giường của bố trở về một hướng mà thầy phong thủy bảo "ổn hơn". 12g30 đêm mới tàn cuộc làm việc và trò chuyện, bạn ra về trong mưa bão tầm tã... Nó và cô bạn gái đã từng là cựu thành viên của gió cùng rủ rỉ tâm sự tới 1g30 sáng trên giường... Cô bạn nói: "Bà thật hạnh phúc khi bà có những người bạn trai thân thiết từ thủa học cấp 3. Họ tốt thật bà nhỉ. Tôi ít bạn lắm. Giá mà tôi có những người bạn như bà tôi sẽ sống mà chẳng cần đàn ông!".

    Một ngày mới bắt đầu, nó hạnh phúc vì đã le lói ánh sáng ấm áp rồi... Cảm ơn đời đã cho tôi những điều kỳ diệu bất ngờ khó tin...
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  12. Có 12 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Ban Mai (05-10-2011),Dung_SHA (05-10-2011),Emanuel (05-10-2011),get_out_cs (05-10-2011),Nhím con (25-11-2011),OA _ NỮ (05-10-2011),Phu sinh (05-10-2011),Sheiran (11-10-2011),SunWild (10-10-2011),TeacherABC (11-10-2011),Thảo_ANA (05-10-2011),thuphong (05-10-2011)

  13. #1307
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Tôi đã viết về người yêu của bạn, người bạn trai ít tuổi hơn tôi mà tôi rất yêu quý. Nhưng tôi không biết nhiều về bạn vì chúng ta ít khi có cơ hội chia sẻ nhiều với nhau, tôi ít chát và mỗi lần chúng mình gặp nhau luôn là những cuộc nhậu, cuộc vui chí ít cũng có 4 người, bạn của bạn và bạn của tôi cùng tôi và bạn...

    Từ ngày tôi đưa 2 bạn tới với nhau một cách tình cờ, và rồi các bạn trở thành một đôi sam gắn bó với nhau, ngay từ đầu năm các bạn đã lên lịch và chọn ngày cưới. Tôi vui lắm, vì tôi yêu quý bạn của bạn đúng nghĩa là một người bạn. Những ngày qua khi tôi buồn, hai bạn luôn ở bên tôi, đến với tôi những thứ 7 cô đơn, chia sẻ với những niềm vui nho nhỏ và cả những nỗi buồn quá lớn trong cuộc đời... Không lúc nào các bạn không nghĩ tới tôi. Kể cả những lúc các bạn đang vi vu ở Sa Pa hạnh phúc và gọi đùa đó là tuần vỡ mật. Để rồi, khi biết tin bố tôi bị u ác tính, bằng mối quan hệ nghề nghiệp của bạn, bạn đã giới thiệu cho tôi một người bạn bác sĩ trưởng khoa và làm luận án tiến sĩ đúng căn bệnh hiểm nghèo của bố tôi. Anh bạn bác sĩ đã vô cùng chân thành giúp đỡ, anh còn tranh luận với bác sĩ trưởng khoa tại Bệnh Viện VX mà bố tôi nằm không ngại tới việc đụng chạm trong quan hệ đồng nghiệp. Rốt cuộc thì tôi cũng đã bằng mọi mối quan hệ để chuyển cho bố tôi về BV K. Buổi sáng hôm nay, tôi gọi cho bạn vì không thể gọi được cho người bạn bác sĩ. Bạn nói bạn cũng đang ở BV K và đang xét nghiệm. Bạn thông báo một cái tin làm tôi rụng rời... bạn cũng bị một cái u ác tính... và rất có thể tuần sau sẽ phải mổ. Không liên lạc được với anh bác sĩ trưởng khoa, bạn bỏ cả thời gian của mình để đi tìm anh bạn giúp cho tôi vì sợ tôi đưa bố tới sẽ bơ vơ không ai giúp... Để rồi 11g20 anh bác sĩ gọi điện thoại nói: H à, anh bị ốm nhưng em cứ đưa bố tới, nếu khó khăn gì thì vào phòng gọi anh... Hóa ra anh cũng đang phải truyền dịch ở ngay phòng khám bác sĩ của anh...

    Buổi chiều tôi đưa bố tôi tới BV K, chưa tới thì bạn trai của bạn đã gọi ời ời hỏi đi tới đâu... Để rồi khi ô tô vừa tới, hai bạn đã đứng đón bố con tôi... Tôi không khỏi cảm động khi chứng kiến T - người bạn trai của bạn đưa bố tôi lên cáng và rồi bế bố tôi như bê một đứa trẻ trên tay vác lên phòng bệnh trên tầng. Cái hình ảnh ấy lại làm tôi nhớ tới hình ảnh cậu bạn cấp 3 thân của tôi cũng đã bế mẹ tôi lên giường khi đi cùng tôi vào BV Bạch Mai. Khi ấy tôi cũng chỉ có một mình chống trọi với căn bệnh của mẹ và bên tôi vẫn chỉ là những người bạn mà không có chồng.

    Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời tôi bất hạnh khi gặp phải những người đàn ông không ra đàn ông, nhưng rất may cho tôi lại có được những người bạn trai tri kỷ gắn bó với tôi suốt hàng chục năm trời làm bạn. Tôi mới chơi với 2 bạn chưa được 2 cái tết, nhưng chúng ta luôn có sự đồng cảm và chia sẻ hơn những người bạn khác vì chúng ta đều đồng cảnh 3C. Sau một hồi chạy long tóc gáy lo thủ tục cho bố và nghe bác sĩ trưởng khoa tiên liệu không vui về bố. Tôi lặng lẽ ra ngồi bên hai bạn để chờ bạn vào hội chẩn. Tôi nghe bạn nói những câu mà lòng tôi đau như cắt: "Khi tớ phát hiện ra tớ bị ... tớ đã nói T rời xa tớ. Tớ không muôn T chịu khổ vì tớ...". Tôi nuốt nước mắt vào tim vì không dám khóc, tôi biết nếu tôi khóc thì cả hai bạn cũng sẽ khóc.

    Tôi về, người mệt vì sức ép tâm lý về căn bệnh của bố, vì nỗi buồn của bạn... tôi bị ám ảnh bởi đôi mắt đẹp của bạn luôn buồn... phải chăng ông trời luôn thử thách con người và đưa cho họ biết bao hoàn cảnh éo le. Tôi chỉ mong ông trời sẽ phù hộ cho những người tốt như 2 bạn được gặp may mắn hơn. Tôi mong có ngày tôi được ngắm bạn trong bộ váy cưới với nụ cười rạng rỡ tự tin. Và nói với mọi người rằng tôi đã tìm được một người chồng hoàn hảo hơn đứt cái thằng đàn ông đã đi qua đời tôi... Tôi mong lắm sẽ có ngày chúng ta sẽ trở thành 2 cặp hoàn hảo để cùng nhau đi du lịch, cùng nhau ngồi đón giao thừa... Tôi vẫn nhớ khi 2 bạn đi Sapa chơi, hai bạn mong muốn có tôi đi cùng... để rồi còn bàn phương án, hay là rủ anh này hay anh kia... bạn đi cho vui thôi mà, hay là bà rủ cô bạn gái thân nào đi cùng... Tôi đã để lỡ cuộc vui ấy bởi lẽ trong tim tôi lúc đó chẳng thể tìm ra một người đàn ông cho mình, tôi không thể tới Sapa đầy lãng mạn, mộng mơ với 1 cô bạn gái hay 1 anh bạn chẳng là gì trong tôi...

    Tôi có anh trai, vợ chồng anh sống ở Đức, những ngày qua tôi vất vả thì anh chị cũng luôn điện thoại động viên, chia sẻ... Toàn bộ chi phí cho bố mẹ về ăn uống cho tới bệnh tật anh chị đều lo cả. Hôm nay bác sĩ nói nếu em có người nhà ở nước ngoài thì bảo anh ấy về đi khi bố em còn tỉnh táo... Nó đau lòng lắm gọi điện thoại cho chị dâu... Tối nay, anh trai gọi. Anh nói rằng anh khó có thể về được lúc này vì hộ chiếu của anh đang phải làm lại, VN đã gia hạn 10 năm nhưng bên Đức chưa đóng dấu... Công việc của anh bây giờ nếu nghỉ rất có thể bị thất nghiệp... Tôi nói: "Em hiểu. Em chỉ nói lại những lời của bác sĩ và họ hàng, bè bạn thôi. Còn vất vả mấy em cũng sẽ lo được cho bố, anh chị yên tâm". Anh trai nó nói: "Em hiểu cho anh là được rồi, anh không cần ai hiểu cả. Anh biết em đang rất khó khăn nhưng hãy cố lên em nhé". Tôi vẫn vậy, chẳng bao giờ trách cứ những thân yêu của nó dẫu có khi bố có cáu giận, mẹ có hờn vô lý... tất cả là sự nín nhịn. Tôi chỉ xin ông trời hãy rủ lòng thương để cho thật nhiều điều kỳ lạ tốt đẹp giúp cho những ước mơ của tôi trở thành hiện thực... Dĩ nhiên, bằng nỗ lực của bản thân tôi cũng sẽ cố gắng bằng tất cả những gì có thể...
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  14. Có 10 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Ban Mai (19-10-2011),get_out_cs (13-10-2011),haintcema (11-10-2011),Nhím con (25-11-2011),Nhudadauyeu (11-10-2011),OA _ NỮ (10-10-2011),Sheiran (11-10-2011),SunWild (10-10-2011),TeacherABC (11-10-2011),Triplec (11-10-2011)

  15. #1308
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Hôm qua em đã làm được 1 việc làm có ý nghĩa và mình thấy vui dã man như con ngan! Sau hàng chục cuộc gọi điện thoại tin nhắn nhắc nhở trong mấy ngày, em đã mời được gần chục gương mặt nghệ sĩ yêu thích nhất của miền Bắc tới tòa soạn để bình chọn cho Vịnh Hạ Long. Mình có một số bức ảnh rất chi là pro với các danh hài: Xuân Bắc, Tự Long, ông chủ tịch tỉnh PHạm Cường, NSND Lê Khanh, em bé Hà Nội NSND Lan Hương, kẻ lắm mồm Đức Khuê, gã đầu trọc trong Mảnh đất lắm người nhiều ma Hán Văn Tình... sẽ show hàng cho nó máu... Cuộc đời sướng nhất là mỗi khi làm được một điều có ý nghĩa... trong tầm tay của mình. NSND Lan Hương mở to cặp mắt tròn khi biết em là single mom, chị khen em là con người mạnh mẽ vì lúc nào cũng thấy mình tươi cười ... ha ha... 1 khía cạnh có phần đúng khi biết dứt bỏ ung nhọt để sống khỏe. Tuy nhiên, chính những người giữ được hạnh phúc từ những mâu thuẫn, va chạm của cuộc sống vợ chồng mới là những người bản lĩnh... Em kém mà... Lại cười.... Cái vụ này thì là cố cười!

    Đồng hành cùng Báo Văn Hoá bầu chọn Vịnh Hạ Long

    http://baovanhoa.vn/dulich/39980.vho

    http://www.baovanhoa.vn/dulich/40017.vho











    Mọi người cùng bầu chọn cho Vịnh Hạ Long qua website này nhé...Chọn 7 kỳ quan, thì 6 cái kia bình chọn là núi, rừng và khu vực không trùng với VN. hichic... thankssss


    http://www.new7wonders.com/b%e1%ba%a...bb%8dn?lang=vi



    Last edited by Boulevard; 21-10-2011 at 03:24 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  16. Có 8 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Ban Mai (19-10-2011),get_out_cs (21-10-2011),haintcema (20-10-2011),Lão K (01-11-2011),Nhím con (25-11-2011),Phu sinh (19-10-2011),Sheiran (19-10-2011),TeacherABC (31-10-2011)

  17. #1309
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Ðề: 1 ngày rất buồn đến với Niềm riêng

    Ông trời mãi cứ thử thách bởi vô vàn những khó khăn.
    Hôm qua nó bị sốt đau bụng... người mệt nhoài... Sáng nay cô bé giúp việc đang chăm bố trong bệnh viện nhắn là bị phỏng dạ, nó hì hụi đi mua thuốc cho cô bé, nấu cháo cho bố, rồi tới cho bố ăn cháo, cho ô sin uống thuốc... Hi vọng chiều cô bé sẽ đỡ để khỏi phải nhờ các anh chị họ tới trông bố nó...4g30 chiều hốt hoảng khi nhìn thấy phòng con gái tầng 2 bị nhà bên cạnh sửa nhà đục thủng 1 lỗ to hoen hoẻn nhìn sang được nhà... Cãi nhau, tranh luận rồi chủ xây dựng hứa hẹn... Rốt cuộc thì 6g chiều cô bé nhắn cô ơi cháu mệt lắm... Nhìn đồng hồ đã gần tới giờ phải đi xem viết bài, cũng là giờ con gái phải học gia sư... Làm thế nào? Điện thoại cho người bạn trai xem ra thân nhất thì thấy điện thoại rơi vào chỗ trống... Đt cuộc thứ 2 cho 1 người bạn khác, anh bỏ cơm và tới đèo 2 mẹ con tới bệnh viện K ở Thanh Trì. Đưa con gái và cô bé giúp việc lên taxi mặc cả cẩn thận rồi lên với bố. Đt gọi đi gọi lại rốt cuộc thì ông anh họ cũng mò tới bệnh viện vào 19g50p. Nó và anh bạn phóng như điên tói rạp Tuổi trẻ xem Đời cười 11... Xem hài kịch mà người nó mệt nhoài cố gắng nặn ra nụ cười mà sao méo thế... Cũng chẳng thấy hay ho gì... Về tới nhà, lên ngay phòng cô bé giúp việc pha 1 cốc ngũ cốc ép cô bé uống lấy sức, rồi trở về phòng với 1 cơ thể rã rời... Sao mãi khổ thế nhỉ? Sao mãi vất vả thế nhỉ? Đêm hôm trước tự nhiên đau bụng quằn quại vào nửa đêm, không thể sang phòng con gái, nó lọ mọ uống nước gừng rồi thuốc tiếu chảy... lăn ra nằm lo sợ ngày mai sẽ không thể dậy nổi... Rốt cuộc thì cũng vẫn dậy được và lại tiêp tục đi lo cho người khác... Cuộc đời nó toàn là những nỗi lo thôi... Thầy bói nói 2 năm nữa mới sướng cơ à... sao lâu vậy... Giờ này đang ngồi chờ máy giặt giặt quần áo của bố và cô bé giúp việc ở bệnh viện...Mệt ghê và buồn nữa...
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  18. Có 8 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Ban Mai (01-11-2011),get_out_cs (16-04-2012),Lão K (01-11-2011),Nhím con (25-11-2011),Phu sinh (31-10-2011),tanthinh (31-10-2011),TeacherABC (31-10-2011),thuphong (31-10-2011)

  19. #1310
    Super Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Phu sinh's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    3.423
    Thanks
    10.473
    Thanked 3.852 Times in 1.190 Posts

    Default Re: Ðề: 1 ngày rất buồn đến với Niềm riêng

    Trích dẫn Trích dẫn của Boulevard Xem bài viết
    Ông trời mãi cứ thử thách bởi vô vàn những khó khăn.
    .............Mệt ghê và buồn nữa...
    Hài... ... Hài... Họa vô đơn chí mà lị!

    Những lúc kiểu kiểu như thế, cứ tự an ủi nhờ vậy có thể ăn thoải mái mờ vẫn có eo, cho đời có tý cái hài dẫu hơi meo méo! Hị... Hị...

  20. Có 3 thành viên cám ơn bài của Phu sinh:

    Ban Mai (01-11-2011),Boulevard (31-10-2011),get_out_cs (16-04-2012)

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •