Đông Quân (07-06-2011),Ban Mai (07-06-2011),Hàm Long (06-06-2011),kehotro (06-06-2011),Marat Safin (09-06-2011)
CON ĐƯỜNG MÀU XANH
Có con đường rất lâu,
Dài bốn mươi cây số,
Ta đi về trên đó,
Chợt tình cờ quen nhau.
Lần đầu ta thấy nhau,
Hoa lá còn xanh ngát,
Gió chỉ vừa khẽ mát,
Đêm về hơi thức sâu.
Mỗi ngày ta bước chung,
Mình bắt đầu quen mắt,
Hay dõi tìm xa lắc,
Những bóng còn mông lung.
Đối mặt thì cười nụ,
Quay lưng miệng mĩm thầm,
Bao nhiêu mùa xưa cũ,
Rồi ở lại lặng câm.
Qua bao ngày mưa nắng,
Vẫn là một cung đường,
Nhưng hình như đã ngắn,
Dưới gót hài thân thương.
Mỗi lần ta dừng lại,
Chợt nhận ra nhiều điều,
Con đường em bỏ lại,
Ta cũng từng liêu xiêu.
Sau lưng em là phố,
Bao lần bước lỡ làng,
Sau lưng tôi là lộ,
Hơn nửa đời lang thang.
Ta đã từng quen biết,
Trên đôi đoạn đường trần,
Giờ đôi khi nuối tiếc,
Giá như ngừng bước chân.
Trong quãng đường vô định,
Ta đều bước ngập ngừng,
Bây chừ sao suy tính,
Bao lần ta lỡ chân.
Ta tìm ta lâu lắm,
Cho ánh mắt ban đầu,
Nay bỗng trong sâu thẳm,
Bàng hoàng nhận ra nhau.
Có những người quen cũ,
Chung một đoạn đường gần,
Mà mãi không gặp mặt,
Ngoái lại đầy bâng khuâng.
Trên con đường quen biết,
Bao người quên lối về,
Ta với người tha thiết,
Có lạc vào đam mê ?
Ôi con đường xa ngái,
Ta đi biết bao lần,
Giờ cùng em qua lại,
Mới thấy đường rất thân.
Last edited by Hàm Long; 06-06-2011 at 08:58 PM.
Ban Mai (08-06-2011),Hàm Long (07-06-2011),kehotro (08-06-2011),Sầu lãng tử (08-06-2011)
Ta sợ là người đến muộn
Mà luôn trễ chuyến đò đời
Thuyền ai nửa thời rong ruổi
Khách gần... dợm bước... vừa thôi...
Ta có lẽ - vị khách hàng khó tính
Chỉ muốn đi riêng rẽ một chuyến đò
Dẫu vẫn biết lòng thuyền sâu rộng lắm
Khách vô hình ai thấy lẫn mà đo…
Đường sang bến – đường xa xôi thăm thẳm
Biết khi nao chao lái lạc giữa dòng
Đường đã khuất - nẻo mù khơi vạn dặm
Gió vô tình, mây, nước, cũng trầm ngâm…
Thuyền vốn cũ, chẳng trách nhiều khách cũ
Nên hương quen còn phảng phất ưu hoài
Đã xuất bến ta nghe lòng chững lại
Xót xa chờ hương cuối nhạt nhòa phai…
Mai đến lúc đối diện miền ký ức
Chẳng biết ta nên cố chọn ngã nào
Khi quá khứ giáp ranh cùng hiện thực
Tránh sao tày thêm gấp vạn lần đau...
Anna (08-06-2011),Đông Quân (08-06-2011),Ban Mai (08-06-2011),Hàm Long (08-06-2011),huongnhu (08-06-2011),kehotro (08-06-2011),Lão K (09-06-2011),Marat Safin (09-06-2011),Nhím con (08-06-2011),Phu sinh (09-06-2011),Sầu lãng tử (08-06-2011),Serena (08-06-2011),Tazang (08-06-2011),TeacherABC (08-06-2011),thuphong (08-06-2011)
Một bước đi mấy lần quay mắt lạiKhi quá khứ giáp ranh cùng hiện thực
Tìm tương lai men lối cũ lần về
Em tha thủi gánh nhọc nhằn duyên nợ
Khóc lẫn cười len lỏi giữa đam mê
Xương... cô Út ghê![]()
Last edited by Đông Quân; 08-06-2011 at 03:53 PM.
Hàm Long (10-06-2011),huongnhu (11-06-2011),kehotro (08-06-2011),Lão K (09-06-2011),Marat Safin (09-06-2011),Phu sinh (09-06-2011),Serena (09-06-2011),Sheiran (09-06-2011),TeacherABC (08-06-2011)
KHỔ VÌ YÊU
Đôi khi lòng tự hỏi,
Một câu bao nhiêu lần
Yêu – là gi thế nhỉ ?
Rồi lòng tự băn khoăn !
Ngày ta vừa gặp mặt,
Em có vẻ ưng lòng,
Ta vẫn còn rong ruổi,
Chưa tính chuyện đèo bòng.
Rồi bao lần chạm mặt,
Khi nâng chén vui mừng,
Lúc chuyện trò vui vẻ,
Ta bắt đầu.. thân thân.
Lòng mong nhau tri kỷ,
Nên giữ kẽ cũng nhiều,
Nhưng hình như lý lẽ,
Con tim đâu bấy nhiêu ?
Ta bắt đầu thấy khác,
Dù vẫn nói vẫn cười,
Mà lòng thì xào xạc,
Chỉ muốn gần thêm thôi.
Cho dù ta cố dấu,
Yêu thương tận đáy lòng,
Rồi đôi khi tự hỏi,
Cớ gì mình nói không ?
Em và ta xa lắm,
Cả một đoạn đường dài,
Nhưng khi lòng vừa thắm,
Nỗi nhớ dễ gì phai ?
Đôi khi lòng nghẹn thở,
Lúc chợt nghĩ về nhau,
Tâm rồi vào khổ sở,
Muốn lời yêu nói mau.
Em ơi tình như đã,
Duyên cũng thắm đôi lòng,
Hay ta đừng tỉnh nữa,
Điên một chút được không ?
Hướng dương hướng phía mặt trời
Tình anh hướng hết một đời phía em !
huongnhu (11-06-2011),kehotro (07-07-2011),Lão K (19-07-2011),Marat Safin (04-07-2011),Phu sinh (11-06-2011),Sheiran (11-06-2011),TeacherABC (28-06-2011),thủy_tâm (19-07-2011)