.
Cay cú quá, mất bao nhiêu công dowload với cài đặt mà cuối cùng cái cs5 vẫn k chạy.
![]()
.
Cay cú quá, mất bao nhiêu công dowload với cài đặt mà cuối cùng cái cs5 vẫn k chạy.
![]()
Sẽ còn có ngày mai
Boulevard (31-05-2011)
.
Nơi nào cần đến thì đã đến. Việc gì cần làm thì đã làm. Có bao nhiêu khả năng chém gió thì đã thể hiện hết, việc còn lại k phải phần mình nữa rồi.
Cảm thấy mệt đứt cả hơi. Sao mình nhiều trách nhiệm thế nhỉ.
Ước nghe 1 bản nhạc nhẹ nhàng
[FYT]http://www.youtube.com/watch?v=CL6i8zrlqb4&feature=player_embedded[/FYT]
Sẽ còn có ngày mai
LK thuộc loại vô gia cư, một miếng đất cắm dùi cũng không có, nên xin mượn TP chút ít đất để giải bày "những điều không muốn nói đến" nha. Thanks
Hôm cuối tuần ghé qua tiệm sandwich quen mua ổ bánh mì. Vừa đến tiệm, một anh chàng trông thật bụi đời mở cửa mời mình vào. Chuyện này cũng hơi lạ vì dân VN mình ít khi chịu mở cửa mời nhau. Chắc anh này không phải dân Mít, lại càng không phài Tàu vì mấy thằng Tàu phù không cướp thì trộm, chỉ lấy chứ không bao giờ cho. Hay là Hàn Quốc? Chắc vậy quá, LK vội nở nụ cười để chứng tỏ mình cũng lịch sự, văn minh như ... Mỹ
- Cám ơn anh.
- Không có gì, anh có một đồng không, cho em xin.
À, thì ra thế. Hề hề, xin tiền mà còn ra giá. LK lục trong túi quần và trả giá:
- Không có 1 đồng, chỉ còn quarter (25 cents, tương đương với 5000 VNĐ), được không?
- Thôi khỏi.
Trả lời xong, anh ta buông cửa và đúng đợi khách hàng mới. Anh chàng này đúng là đệ tử chân truyền của Hồng Thất Công, xin tiền nhưng vẫn giử đúng tư cách của .. đại gia (theo định nghĩa của thứ trưởng Đặng hùng Võ trong một bài post của Bou), cho ít ... không thèm lấy. Kệ nó, mình đở tốn.
Mua xong ổ bánh mì và mấy thứ lặt vặt, LK mở cửa ra. Biết gặp trùm sò nên anh ta không thèm mở cửa dùm. Nhưng ra khỏi cửa, anh chàng chạy đến cà khịa:
- Anh có tiền lẻ thối không?
- Có, chi vậy?
- Cho em xin đi.
- Lúc nảy đưa quarter, anh không thèm lấy.
- Bây giờ cho em xin quarter cũng được.
- OK.
Cố tình chọc giận, LK móc túi một nắm tiền cắc, nhón ra từng đồng dime (10 cents), nickel (5 cents), penny (1 cent), và đếm đúng 25 cents đưa cho anh ta. Chàng chộp lẹ bỏ vào túi.
LK đúng nhìn, anh ta nhìn lại, không ai nói tiếng nào. Chắc anh ta hy vọng LK đổi ý cho thêm.
- ....
Một phút trôi qua, LK chịu thua:
- Lấy tiền rồi sao anh không cám ơn?
- Có 25 cents mà đòi cám ơn.
Trả lời xong, anh ta quay lưng đi về phía cửa tiệm.
Lên xe ngồi, LK không nhịn được cười. Đến bây giờ LK mới biết được lời cám ơn của ... đại gia có giá ... trên 25 cents. Không biết giá thực của nó là bao nhiêu? 50 cents, 75 cents hay phải đúng 1 đồng, chàng mới chịu nhếch mép?
So với đại gia này, LK chỉ thuộc hàng tép riu. Nếu mỗi cái thanks được 25 cents, chắc mình cũng xây được ngôi nhà nho nhỏ trong NR.
Hề hề. Đọc chuyện của LK ko nén được cười. Sao anh chàng cái bang này ko biết thân biết phận mình nhỉ. Ở SG, mấy cô đóng mở cửa xinh như hoa hậu, Trên môi lúc nào cũng nở nụ cười tươi tắn mà có đòi hỏi chi đâu.
Ở bên này OA mỗi khi đi chợ tây, cũng có mấy cái bang đòi khiêng đồ ra xe...Đạp giùm OA. xong rồi chìa tay xin tiền để mua ly cafe. Nếu cho 25 cents thể nào cũng bị trề môi ra ...coi thường. Khổ lắm cơ.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
.
Tp đã rất đắn đo khi lập blog này có lúc đã từng nghĩ hay là lấy 1 nick khác để viết những điều mình chán ghét, bất bình trong cuộc sống. Viết văn thì mình k rành rồi … thôi thì viết nhăng vậy thế là cái tên “Những điều k muốn nói đến” cũng xuất hiện 1 cách rất tự nhiên và quyết định mình sẽ chính là mình chứ k là ai khác. Ở đây TP có thể nói mọi thứ linh tinh chứ k như vnblog…
TP xin được mảnh đất nhỏ này của NR mời LK và các bạn cứ tự nhiên chia sẻ những điều k muốn nói đến nha.
K phải trả xu nào mà nhận được lời thank của LK và bao nhiêu bạn vậy là hên hơn LK nhiều rồi
![]()
Last edited by thuphong; 07-06-2011 at 11:43 AM.
Sẽ còn có ngày mai