:nguong::nguong:
Tả mình bóng ẩn song thưa
Nghe như từ đất đội mưa trở về
Tóc dài tiếng hú lê thê
Tìm người trả lại câu thề lỡ vay...:nguong::nguong:
Printable View
Mê tình
Lỡ lần bước thấp bước cao
Ngu ngơ với khúc tiêu tao đến chừ
Tình vừa nếm thử, say dư
Miền yêu chuếnh choáng... khư khư mê tình
Rằng em- một ánh mắt nhìn
Biến anh thành kẻ tật nguyền trái tim
Thì ra định mệnh có phiên
Rượu tình em để hớ hênh...lỡ cầm...
PL 20.1.10
Góc nhỏ
Góc nhỏ của Phale
Có bóng hình ai đó
Lúc nào cũng hiện rõ
Từng con chữ yêu thương
Góc nhỏ thật bình yên
Ngọt ngào và êm dịu
Góc nhỏ, cô chủ nhỏ
Giữa vòng đời xoay xoay
Mưa trái mùa
Đất trời bỗng như hờn dỗi
Giữa xuân chợt đổ mưa dầm
Cội bàng vừa mươn mướt lá
Giật mình đẫm hạt mưa vương
Thương con đường dài ướt át
Một hôm thức dậy ngẩn ngơ
Lệ ai? Lệ mây? Lệ đất?
Từ đâu đổ xuống bất ngờ
Và em đầu ngày ra ngõ
Đi cùng hạt mưa phong phanh
Chở theo bên mình cơn gió
Bỗng như con ngõ chòng chành
Sài Gòn ngày mưa không hẹn
Cái lạnh nhảy nhót quanh mình
Áo khăn trả cho mùa nọ
Lạnh ngấm âm thầm vào tim...
PL 20.1.10
Cho em
Mai em về-chị đón
Hoa hồng em ưng không?
Màu đỏ như màu lửa
Sưởi lòng em ấm nồng
Em nhỏ nhoi hạt bụi
Nương tà áo chị nâng
Em mảnh mai lá cỏ
Nhẹ bàn tay chị cầm
Nếu như em còn ngại
Gió vô tình hay sang
Thì trái tim chị nhé
Ủ em trong mạch ràng
Phía đầu dây thinh lặng
Hẳn còn ngại điều chi
"Trái tim không còn chỗ
Giữ được em nhu mì?"
Muốn cầm tay em quá
Với muôn vàn thương yêu
Không giấu em đâu cả
Quãng đường chung song hành...
PL 20.1.10
Tháng chạp
Tháng chạp-mùi hương vạn thọ
Sang từ ký ức đâu đây
Hương trầm về theo quấn quýt
Loanh quanh trên tập kinh dày
Hiện trong tháng chạp mùi xưa
Góc thềm, bờ ao, chái bếp
Mùi của lá ràng bánh tét
Lửa đượm sưởi con mắt chờ...
Tháng chạp về trên tràng hạt
Thời gian lần đến cuối cùng
Tiếng kinh vọng từ tâm tưởng
Thanh mình đợi tháng giêng sang...
PL 20.1.10
Tình hình là hôm qua có người "thù" mình, đem mình "treo lên cây keo" xong rùi ngồi cười đắc ý...:cool:
Cảm kích "hắn" quá, viết mấy dòng thơ tặng "hắn". "Hắn" vô nhận đi nhé! :D
Hắn.
Đem treo mình lên
Rồi rung đùi uống rượu
Mừng.
Mối thù đã trả
Không hay.
Mối thù mẹ vừa đẻ mối thù con...
"Hắn" nhá... sắp có off nữa rùi nhá... Kỳ ni, thì cứ gam màu tối mà vẽ chân dung "hắn" thui. Cho chừa...
Ngọt ngào
Em
Chỉ làm thơ để trải lòng
Hắn
Thù dốc ngược có thành không
Đau
Hẹn mai này thu cả lãi
Chết
Tội bon chen ghẹo má hồng.
.......................................
Anh đọc vần thơ em
Ôi chữ nhòe chữ mất
Có lẽ sầu chất ngất
Lệ nhòa cả vần thơ
Em cười ngẩn cười ngơ
Bảo khéo nhầm anh nhỉ
Nước lạnh chai rò rỉ
Cảm xúc thật tuyệt vời
Hụt hẫng lòng chơi vơi
Ô thì ra là thế!
Đọc thơ PL đã buồn mà thấy chữ nhòe nhoẹt. Cứ đau lòng nghĩ chắc là muội khóc nhiều nhiều lắm! Có ai ngờ là muội uống nước chai lạnh nhễu lên ...............Pó tay, pó chân, mà pó chiếu luôn! Kakaka. Tin này là nổi cộm nhất trong ngày rồi! Hahahahaha.
Không đề
Này cậu…
Tớ chẳng tán ai
Nên thơ như tiếng thở dài đấy thôi
Mộng riêng u uẩn đứng ngồi
Chiêm bao nửa giấc tình trôi dần dần
Muốn gom, gom hết một lần
Vạn con chữ sót mang dâng cho nàng
Ví lòng như biển sóng tràn
Tình tôi nàng hiểu trong ngàn câu thơ?
…
Giật mình chợt tỉnh giấc mơ
Mới hay hồn đã xé bờ lao đi…
H. 21.1.10
Tán gẫu
Ngoài nớ đang mưa hử?
Sao cậu biết? tài ghê!
Thì bên ni mưa tạt
Xạo! Hay yêu ai hề...
Ơ, hình như...có lẽ
Vừa xiêu lòng hôm qua
Gởi vô nào lời chúc
Mừng cho tớ đi nà..
Cái icon khúc khích
Trên màn hình lăng xăng
"Này không có đâu nhé
Muốn chúc, khai rõ ràng..."
"Bạn bè chi thiệt lạ
Gởi lời chúc... đôi co"
"Thì phải biết ai đã
Lỡ... thì buồn giùm cho"
Có nụ cười lém lỉnh
Vỡ trong chiều vu vơ
"Đừng vơ bèo nhặt tép
Khổ thêm thân bây giờ"
Mình cười lăn trên phím
Mai nón lá áo tơi
Bạn cho mình theo nhé
Đi hành khất tình đời... :D:nguong:
PL 21.1.10
Bài thơ đẹp và lòng chị cũng đẹp quá :o Cám ơn chị nhiều ,với Nhỏ cây bút này ý nghĩa lắm:o
Ừ ,Mai em về ..nhất định chị nhé :nguong:
Bám Đuôi
Mai em về đón hạ
Hoa lòng chị ngát hương
Màu trái tim nồng ấm
Phủ kín những con đường ..
Em nhỏ nhoi hạt bụi
Chị xòe tay nâng niu
Bỗng thấy mình bé bỏng
Chỉ muốn chị cưng ..nhiều ..
Lâu rồi không nhõng nhẽo
Mẹ nào cho bám đuôi
Mai về em lẽo đẽo
Bám theo chị mà thôi ..
Chị giấu em trong áo
Chị giấu em vào tim
Chỗ trong lòng tuy nhỏ
Nhưng chứa mênh mông tình ..
Chị thân thương quá đỗi
Để đường xa hóa gần
Mai em về chung bước
Nhịp nhàng chốn tình thân ..
Thanh Tú
Thơ của phale và mọi người hay quá ,tui thích bài "Say và Kẻ hành khất tình yêu của phale" tại đọc dc có mấy bài. DC là mem mơi mới nay mới vào đây gửi lời chào tới mọi người nhé,cho góp vui cùng với
Anh sẽ đến
dâng trái tim bé nhỏ
Một trái tim đủ có một mình em
Anh sẽ mang
một tình yêu trọn vẹn
Một tình yêu đã ấp ủ bên nàng
Anh sẽ yêu
những khờ dại anh mang
Những khờ dại vì nàng anh có
Anh sẽ say
một người con gái nhỏ
Người con gái...
em đó trăm năm
Welcome DC đến thăm nhà PL nhé.
DC ơi, 2 bài đó là của H. một người bạn của PL. Để PL chuyển lời khen này của DC đến H nhé!
Chúc DC vui với thơ và bạn bè nơi này nhé!
PL họa đôi dòng với bạn nhé
Hãy là
Hãy là cọ ướt
Thắm vệt son môi
Đỏ như màu lửa
Thắp lên tình ngời
Hãy là khoảng nhớ
Nhưng đừng mênh mông
Để em về trú
Những khi chùng lòng
Hãy là anh nhé
Cội nguồn yêu thương
Để cho địa ngục
Cũng hóa thiên đường...
PL 21.1.10
Hiiii, ví bằng topic thơ muội là hàng giả rùi....:nguong::nguong:
Mà có khi huynh đúng đấy.
Lệ hay nước lã
Cũng đều trong veo
Người không nếm thử
Phân biệt thế nào
Ừ cũng có thể
Muội sầu ít thôi
Nhưng thơ nhõng nhẽo
Khóc than quá trời...
Tại thơ, không phải tại muội nha huynh.:nguong::nguong:
Ai hiểu tôi?
Tôi hiểu ai?
Lục lọi hoài
Tuồng như cũ
Ta tự nhủ
Hiểu người đời
Khéo nực cười
Đa nhân cách
Dư tam bách
Bành Tổ ngồi
Đá dẫu trôi
Còn chẳng dám.....
Thật sự thì ai cũng cho mình là thông minh có thể thấu hiểu người đời nhưng con người thì đa nhân cách. Nếu lấy mình để xét người thì sai vạn dặm! Nếu lấy dặm để đo lòng người thì chắc vượt cả ra ngoài vũ trụ! Nhiều người nghĩ cũng lạ! Đau nỗi đau của những người nghèo khó nhưng không hiểu sao lại chẳng cảm thông được sự khác biệt của người đời! Thượng đế không công bằng khi sinh ra có người này người nọ! Thấy người không bằng mình thì hiếp đáp. Thấy người ngôn ngữ chậm diễn đạt không thể nói rõ mình muốn gì thì đè bẹp.
Rõ chán! Đánh giá tư cách của một con người cư xử với người dưới mình thì sẽ thấy!
Cuối cùng thì ta không phải là người mà người chẳng phải là ta!
Tóm lại:
Hai ông bạn đi qua cầu thấy bầy cá tung tăng bơi lội.
Ông A nói: Hôm nay cá vui nên tung tăng!
Ông B nói: Ông không phải là cá sao biết nó vui.
Ông A đáp: Ông không phải là tui nên làm sao biết được điều tôi biết về cá.
Ông B đáp: Ông cũng không phải là tui nên làm sao biết được điều tôi biết về ông.
Và sợi dây cứ thế lòng thòng!
Đúng, Sai. Là gì khi đã hiểu?
Cho Khánh
Cậu bé lớp 7 đã rời cõi trần gian vì điện giật
Hứng hạt mưa nhỏ xòe tay
Đám tang em giữa chiều lay lắt buồn
Tụ về trong khói nhang thơm
Một đôi mắt nhỏ chập chờn hắt hiu
Bướm vàng khép cánh buồn thiu
Lời ru rớt giữa hoang liêu tuổi nào
Em đi bạn hẫng câu chào
Mẹ ngơ ngác gọi giữa tao tác trời
Đi đâu vội thế Khánh ơi...
...
Dở dang bài vở
Khánh đi thật rồi
Mẹ tuôn nước mắt
Quanh mình mưa thôi
PL 21.1.10
P/s: Bình yên chốn thiên đàng Khánh nhé!
Nhỏ về đây rồi, trong thơ. Nhớ Nhỏ nhiều lắm.
Uhm, mai về bằng xương bằng thịt nhé Nhỏ!
Về
Tàu lưa chuyến cuối
Mai về nhé em
Ngõ xưa dâm bụt
Chờ mong đỏ thềm
Dòng sông mấy nhánh
Vẫn về biển thôi
Em đi mấy ngả
Thương quê ngậm ngùi
Đã xanh triền cỏ
Đã vàng nắng ươm
Về đi em nhé
Quả Xuân đang hườm
PL 22.1.10
:nguong::nguong:
Huynh sợ muội buồn phải hông? :nguong::nguong:
Muội vui mừ. Ghẹo "hắn" tí thôi. :nguong:
Tặng huynh mấy dòng thơ vui vui nà...
Mộng du
Tung chữ lên trời
Bỗng thơ rớt xuống
Giật mình hoảng hốt
Va đầu...ui da
Ơ, từ đâu ra?
Thơ cười khúc khích
Em ngồi sụt sịt
Hay mình mộng du?
PL 21.1.10
Mang về từ nhà 4.
Tình
Ai vẽ, ai tô, ai xếp đặt
Ta thành con bướm, dại khờ sang
Mùi hương ngọt lắm...
nôn nao thử
Vị đọng trên môi, đắng quá chừng
Vẫn muốn hồi sinh sau chết lịm
Lao vào tử địa... trái tim lăn
Tình ôi... muôn thuở hừng như lửa
Thiêu rụi lòng nhau biết mấy lần
PL 22.1.10
Thăm quán cũ
Lâu lắm mới về ngồi quán cũ
Bàn ghế khác xưa, tranh cũng thay rồi
Bạn bè mấy đứa quàng vai hỏi
Sao vắng lâu ngày, còn lẻ đôi?
Ồ có chi đâu, vẫn bình thường
Đi theo cơm áo lạc tứ phương...
Điệu khúc quen quen từ loa vọng
Chợt đắng cà phê mới bỏ đường
Ừ nhỉ, thời gian ai rượt chạy
Guồng chân bỏ lại bóng hôm qua
Quán cũ, về ngồi dư ghế trống
Cà phê nhỏ mãi những giọt chờ...
PL 22.1.10
Phuờng 2 PN thì phải ?? Ngã tư PN, theo NK, khoảng vài trăm mét, bên tay phải. Gởi xe, qua cây cầu nhỏ, có gác lộ thiên phía sau ?? hi hi hi
Cũng có chút kỷ niệm với quán này đó nhé .... :D
Nhưng quán này chưa đuợc liệt vào hàng "thánh đuờng".
Nói về "thánh đuờng" thì có một số thánh đuờng của dân chơi game, dân chơi laptop, dân chơi HD, dân chơi S-phone ......
Hay "thánh đường" nhạc Trịnh, nhạc Ngô, nhạc Từ ......... hay "thánh đuờng" dân văn phòng, dân IT .........
Không biết "thánh đuờng" dân LÀM THƠ ở đâu cả :D
Tặng em
Tặng em
giọt nắng giữa đông
Xua tan lạnh giá
trong lòng nhé em
Tặng em
thôi chết
anh quên
Lỡ đem tặng cả êm đềm trái tim
Để giờ
anh mải miết tìm
Hồn anh giờ đã nổi chìm nơi đâu...
H. 23.1.10
p/s: Lại buồn rối H nhỉ. Chúc H sớm tìm thấy hồn mình để lòng bình yên nhé!
Vệt buồn!
Muội chẳng là thi sĩ
Mà tơ giăng mắc lòng
Não nề ôm bóng nguyệt
Hỏi trăng tròn hay không!
Con Thạch Sùng muội tả
Chắc lưỡi bảo Mèn ơi!
Thơ đứt ruột tôi rồi
Thôi chẳng thèm tiếc của!
Khi mùa hè thắp lửa
Trên cánh phượng sân trường
Con ve sầu rỉ rả
Ôi! Thương quá là thương.
Bàn tay gầy xanh xao
Giọt nắng nào chênh chao
Hỏi đâu bờ vai ấm
Hỏi đâu vòng tay trao
Tờ mờ sương phủ phủ
Chiều chiều mưa giăng giăng
Có người đi qua phố
Để vệt buồn lăn tăn.
Khùng hết thuốc!
Chắc
Chắc em nợ nỗi buồn
Xa xăm từ kiếp trước
Chừ theo nhau từng bước
Lạc cả vào trong thơ
Những nỗi buồn vu vơ
Nối đuôi thành nước mắt
Rớt vào thơ hiu hắt
Thành dỗi hờn than van
Đã toan lật sang trang
Tìm góc vui trú ẩn
Nhưng trời đày lận đận
Đi một vòng như không...
PL 24.1.10
Chắc ..chị thở ra thơ
Nên oxid thì ít
Mà nỗi buồn mù mịt
Đâỳ lấp cả nơi đây ..
Nên ai cũng bị lây
Trong niềm riêng ..một ít
Gần ,xa đều sụt sịt ..
Theo từng nhịp thở ...thơ ..:D :D
Chị ơi ,tiếp sức cho nhỏ thêm 1 cây bút nữa đi ..:D
Nhớ...
Đông đang vẫy biệt, em chưa đến
Anh đón Xuân giùm cho em không?
Xuống lỡ chuyến tàu, tình hóa muộn
Thành vẽ đời nhau những lối vòng
Ly cà phê hẹn, còn giọt cuối?
Anh đợi em về trước thềm xuân?
Vệt nhớ trên môi còn nguyên vẹn
Bàn tay chợt nhớ một tay cầm
Bóng nhớ đổ dài sang phía đó
Mỗi ngày thêm mỏi mỗi ngày xa
Tằm se mối khác, sầu tơ cũ
Như vết gai theo mỗi gót ngà
Thương nhớ đã nhiều không đếm hết
Mỗi vần thơ viết mỗi vần đau
Hằn trong tim nhỏ, tên người ấy
Vẫn đỏ như son chửa nhạt màu...
PL 25.1.10
Cho bạn
Chợt nhớ những ngày em lẻ loi
Bữa cơm cũng biếng, nước cũng lười
May còn có bạn ân cần nhắc
Chia bớt nỗi buồn xa xót vơi
Bạn không bác sĩ, chẳng lương y
Vẫn ở cạnh em chẳng quản gì
Vỏ ốc em về toan khép cửa
May còn có bạn một đôi khi
Bạn dẫn em qua những tháng ngày
Nỗi buồn se sắt trĩu trong tay
Dù xa xôi lắm không vai tựa
Vẫn ấm lòng em những phút giây
Tri kỷ nào đâu, không ước hẹn
Mỗi ngày bên bạn, mỗi ngày vui
Em-mành lá mỏng hôm bão đổ
Còn may có bạn ở trong đời...
PL 26.1.10
Về nhà
Sài gòn tấp nập đông vui lắm
Sao mỗi khi buồn lại nhớ quê
Thèm tắm hương đồng, mùi khói bếp
Ngắm giàn mướp đắng trổ bên hè..
Muốn về vòi vĩnh cơm kho quẹt
Đĩa dưa muối xổi, tộ canh rau
Muốn sà lòng mẹ như con trẻ
Hà hít mùi hương mẹ gội đầu
Hai mươi năm lẻ đường phiêu bạt
Nhà cũ bây giờ không lối sang
Nong kiệu nhà bên đang nhắc Tết
Trong lòng nỗi nhớ tựa ai chan
Như cánh thiên di ngày rét đổ
Mỗi lần quạnh quẽ, ngoái quê xa
Mẹ chừ ngút ngát, ngoài tầm mắt
Vẫn vọng trong tim tiếng "về nhà"...
PL 26.1.10
Đông đi tết đến rộn ràng
Nơi này mẹ hỡi con càng buồn thiu
Làm lụm thì chẳng bao nhiêu
Tiền nông trang trải mọi điều khó khăn
Tết rồi biết về được chăng
Suy đi nghĩ lại mắt hằng sâu thêm
Mẹ ơi con đã bao đêm
Trông ngày gặp mẹ lòng thêm não lòng
Mẹ già đứng ngóng ngồi trông
Đàn em thơ dại được mong có quà
Người anh cất bước đi xa
Mong về xum họp cả nhà bên nhau
......
Mẹ ơi con hẹn xuân sau
Làm ăn khắm khá tự hào về thăm
Năm nay thất thoát trăm bề
Mẹ ơi con nhớ quê mình lắm thay !!! ( hic hic )