Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
luulytim_tttt
Sáng Xuân
Nắng sớm hương say khúc khích rình
Mờ sương vút toả ướm bình minh
Mây vờn lãng đãng hân hoan sắc
Gió rắc thênh thang óng ánh tình
Bướm lượn khoe màu ôm nhuỵ đẹp
Ong bay vòi mật ấp hoa xinh
Đầu cành rít rít non thần luận
Nước biếc non xanh đỉnh giáp bình
(MS023)
Nắng sớm hương say khúc khích rình
Mờ sương vút toả ướm bình minh
Khúc khích rình nghe đáng yêu quá ! Cảm giác vừa thích thú vừa tò mò làm sao. Sương không giăng mờ mịt một cách vô tri mà như bốc lên tỏa ra để trộn mình vào cảnh sắc của bình minh. Ý, nhưng mà nếu câu 2 sương mờ thì nghe hay hơn mờ sương (phong yêu )
Hay ở đây là tác giả có tính cách trau chuốt, lời thơ nghe êm dịu du dương. LLT chỉ có hơi théc méc, hương say ở đây là hương gì? Có lẽ để đánh đố người đọc ?
Mây vờn lãng đãng hân hoan sắc
Gió rắc thênh thang óng ánh tình
Nếu là nắng óng ánh thì có lẽ hợp lý hơn, nhưng có lẽ chữ nắng đã dùng phía trên rồi nên đành dùng gió vậy?
Bướm lượn khoe màu ôm nhuỵ đẹp
Ong bay vòi mật ấp hoa xinh
Nghe thoáng qua thì rất là lộng lẫy sắc màu. Đối thì rõ là sát nghĩa nhưng LLT hơi bị khựng vì tình và ý chỏi với nhau ở chỗ đang lượn mà có thể ôm, hay bay và ấp cùng 1 lúc.( Làm nhớ lại câu chuyện ông già vừa đánh răng vừa huýt gió :P ) Nếu vừa lượn vừa tìm, vừa bay vừa dõi mắt thì có lẽ bớt thắc mắc hơn chăng? Mà khỏi phải mắc thêm phong yêu lần nữa :p
Đầu cành rít rít non thần luận
Nước biếc non xanh đỉnh giáp bình
Hai câu cuối kết thúc non thần luận / đỉnh giáp bình , nghe cao siêu, hay quá đi chứ, mà nếu bạn đọc đều là người ít đọc qua điển tích hay quen với Hán từ thì chới với. Không có tự điển dịch muốn chết, mà search online cũng đừ người. Nói ngược lại nói xuôi. Một bài thơ nếu mà đang dùng chữ dễ hiểu tự dưng đùng 1 cái kết thúc bằng mấy chữ đó , chết ngộp. Tác giả phải là người hiểu biết rộng lắm đây ! Tác giả nhớ cho bạn đọc trích dẩn cho chắc ăn nha.
Phong cảnh trong bài thơ đẹp lắm ! Người làm bài thơ này giỏi về luật, đối chỉnh, rất trau chuốt, ý đẹp Làm cho LLT cảm thấy như lạc vào chốn tiên bồng vậy. Cám ơn tác giả đã đem lại một bài thơ Xuân thật đẹp ! Beautiful poem ! I love it !
Thay mặt tác giả xin cám ơn các bài luận và chỉ dẫn rất nhiệt tình của LLT, anh TT và anh NN. Theo TM biết thì tác giả làm bài này trong 15 phút nên chắc hẳn là có nhiều thiếu sót. Đọc xong các chỉ dẫn trên thì chắc tác giả cũng chân thành đa tạ các bạn vì nhờ đó mà tác giả học hỏi được thêm nhiều điều. :D
Hương say thì theo ý anh TT là đúng ý tác giả. Thi nhân và cảnh vật đều say
Mờ sương thì rõ ràng là mắc bệnh nhưng tác giả không để ý. Cũng may nhờ LLT và anh TnT chỉnh sửa làm cho câu thơ hay hơn.
Mây vờn lãng đãng hân hoan sắc: ý là mây đang vờn sương (sương lãng đãng, mây hân hoan)
Gió rắc thênh thang óng ánh tình: ý là gió đang đưa nắng (nắng óng ánh, gió thênh thang)
Bướm lượn khoe màu ôm nhuỵ đẹp
Ong bay vòi mật ấp hoa xinh
Cái chổ này tác giả chỉ muốn cho khung tranh thêm đẹp và trữ tình. Bướm lượn khoe màu nhưng chỉ thoáng chạm vào nhuỵ thôi chứ không ôm hẳn. Ong bay cũng thế chứ không ấp hẳn vào hoa. :D
Đầu cành ríu rít non thần luận
Nước biếc non xanh đỉnh giáp bình
Điển Tích Truyện Kiều - Đỉnh Giáp Non Thần
Bâng khuâng đỉnh Giáp, non Thần
Còn ngờ giấc mộng đêm xuân mơ màng.
Đỉnh Giáp là núi Vu Giáp; non Thần là núi Thần Châu.
Thời Chiến quốc, một hôm vua Sở Tương Vương cùng Tống Ngọc đến vãng cảnh vùng Cao Đường, ở đó có đầm Vân Mộng dưới chân núi Vu Giáp. Nhà vua nhìn lên lưng núi thấy mây ngùn ngụt luôn thay đổi hình dạng, lúc dồn dập dày đặc, khi tan loãng như mây trời. Nhà vua hỏi Tống Ngọc:
- Khi gìvậy?
Tống Ngọc thưa:
- Tâu Chúa công, đó là mây sớm. Ngày trước , tiên đế một hôm đến chơi Cao Đường, giữa ban ngày ngủ quên. Tiên đế nằm mơ thấy một người con gái tuyệt sắc, xưng là thần núi Vu Giáp, rồi bày cuộc ái ân với tiên đế. Đến khi từ biệt, nàng nói: "Thiếp' ở trên núi Vu Giáp, nơi cao sơn, sớm làm mây, tối làm mưa; sớm ở Vu Sơn, tối ở Dương đài.
Từ điển tích này, người đời sau, giao hoan giữa gái trai còn nói là vu sơn, hay chuyện "mây mưa".
Hai câu này ý nói như trên vì mùa xuân là mùa của tình yêu.
Đầu cành ríu rít: chim và các động vật trên cao đang ríu rít bình
Nước biếc non xanh: thiên nhiên và các vật trên bờ, dưới nước bình
Cám ơn các bạn đã giúp điểm chỉ các hạt sạn trong thơ. Vậy mới biết, để làm được một bài thơ hay phải nhọc công thế nào ! :D:D:D
Đặc biệt cám ơn nàng LLT đã love the poem!
Appreciate very much your kind compliment!
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
NHAT NGUYET
"non thần luận" : là bài "luận" này được viết bỡi ông thần non non.
"đỉnh giáp bình" : Ai muốn bình thì phải mặc áo giáp rồi lên núi mà bình.
Dù sao vẫn còn đọc được và hiểu lờ mờ như thế. :rolleyes:
Còn cái gì... bìu-tí-phù pó-em... chơi tiếng Đan Mạch thế này thì... chết đứng luôn :D :D :D :tungtang::tungtang::tungtang:
Dzọt lẹ :tungtang::tungtang::tungtang:
Áh chòy ! :haha: Sáng sớm vào đây cười muốn văng luôn chiếc răng cuối cùng :haha:
Ông thần " non non " của bài thơ trên coi bộ bà con với ông thần Nhật Nguyệt này à nha :p
Thiệt ra, 1 bài thơ mà LLT nghĩ mình có thể chui vào, ngụp lặn, cũng như ở dưới đáy biển mình có thể tìm ra rong rêu, ngọc trai, kho báu và những cái bí ẩn chưa được khám phá ra ... hà hà . LLT sau ba ngày lặn sâu ... trồi lên .. đã tìm ra nhiêu đó, tới giờ còn chưa tỉnh tự vì đụng phải cái " rít rít non thần luận " làm liên tưởng tới cái điếu ... đang bốc khói ... Dạo này bỏ hút, chích hoài ... đọc câu đó thấy phê quá nên không tỉnh nổi , mà không dám mang vào trong cảm nhận, vì .. không mặc áo giáp, nhỡ tác giả bụp ... tía má LLT nhận hông ga 3 ngày tết :haha:
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Tình Giao Mùa
Trống trải nào hơn giữa xứ người
Không tờ thiệp đỏ, cánh mai tươi
Xuân về mở cửa dư hoa tuyết
Tết đến khai mâm thiếu giọng cười
Mộ ái thời xưa cây lá tróc
Bia tình dạo cũ gió trăng bươi
Tân niên tái diễn loan sầu phượng
Chẳng trách mùa năng tiết cũng lười
(MS042/ĐL)
Ý thơ buồn quá... viết lời bình... nhưng được nửa bài thì xoá... có lẽ ko bình, để thế này đọc thấy feeling hơn. Hihi...
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
luulytim_tttt
Mò nữa, biết đâu trúng .. gió :haha:
Bài 27 Nhớ Quê và bài 50 Xuân Đến - Xuân Đi .
Thanks chị luuly đã đoán 2 bài thơ rất cảm xúc ấy là của SR ^^... SR đọc 2 bài thơ mà thấy giống tâm trạng mình ghê...
Nhưng... đây là đáp án chưa chính xác. Hihi...
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
ĐI GIỮA MUÀ YÊU.
Mật nắng hoà say rất ngọt ngào
Thơ về đón tuổi gió xôn xao
Nhành hoa trước giậu khoe hương mới
Thiếu nữ bên xuân thẹn yếm đào
Giữa vụ ươm tình con bướm lượn
Đang mùa ghép mộng cái ong chao
Nhà ai bếp lửa reo nồi tết
Để khách đường xa nhớ dạt dào .
(MS067/ĐL)
Nguyên một bài đọc nghe du dương, đằm thắm, nhưng không thiếu phần tinh nghịch. Người lữ khách này đa tình đa cảm lắm đây ! Đi Giữa Mùa Yêu , LLT chắc chắn chủ nhân của bài thơ này là Nam 100% qua cách diễn tả " thiếu nữ, con bướm, cái ong " mà hổng có " thằng " trong này :haha:
Thiếu nữ bên xuân thẹn yếm đào
Vùng âm ấm người ta còn mặc yếm đào, chừ này mà có người mặc yếm đào có mà trúng gió bật ngữa, chết, nhất là ở xứ lạnh có tuyết , cho nên nhớ mà khoác áo tứ thân vào, để lữ khách thấy... rõ ràng là có người hông chịu kín đáo :haha: Đùa thôi, ý đẹp, thơ mộng quá ! Thiếu nữ vui xuân thẹn thùng trong chiếc yếm đào nghe mộc mạc nhưng đầy tính cách quyến rũ và sexy. Tại sao không mang áo dài, áo tứ thân vào, mà lại là yếm đào? Lữ khách này biết lựa cảnh mà nhìn lắm nè. Chiều sâu của cặp mắt tác giả này không phải tầm thường nha. :p
Giữa vụ ươm tình con bướm lượn
Đang mùa ghép mộng cái ong chao
Bướm lượn ong chao giữa mùa xuân đã thấy nhiều rồi, LLT thích tác giả ở cách dùng chữ "vụ ươm tình, mùa ghép mộng" nghe sao mà nhẹ nhàng, thanh bai, và tình tứ thế !
Nhà ai bếp lửa reo nồi tết
Để khách đường xa nhớ dạt dào .
Chắc chắn không chỉ có LLT đồng cảm với tác giả mà những anh chị em khác đi xa cũng đều có cảm giác nhung nhớ quê nhà nhân ngày tết đến. Tác giả khéo thật, chỉ có 2 câu cuối lại có thể kéo người đọc lại gần với bài thơ cũng như với mình. Có ai mò ra cái gì thì chia sẻ cảm nhận cho LLT với, LLT không tìm thấy sự sơ hở nào của tác giả hết . Bài thơ trong những bài thơ LLT yêu chuộng nhất ! Hai chữ LLT muốn nói với tác giả thay vì lời cám ơn đó là 2 chữ : Tuyệt vời !
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Đi Giữa Mùa Yêu cũng là một trong những bài mà KHT thích và chọn vào các bài để chấm.
Bài Tình giao mùa đọc nghe êm ái nhưng quả thật rất buồn. Mùa năng, tiết lười ở câu kết làm KHT hơi khó hiểu.
Bài Sáng Xuân đang đọc chạy ro ro tới hai câu kết hơi bị khựng vì chưa thật hiểu tác giả muốn nói gì. Mạch thơ tươi vui nhộn nhịp nhưng hơi tiếc ở hai câu cuối.
KHT cứ đọc xem bài nào trơn tru thì chọn ra. Việc áp điểm làm sau vậy!
Dù một bài không dính lỗi nào so với với bài vướng lỗi nhẹ thì KHT vẫn thiên về ý tưởng cũng như sự diễn đạt tài tình mà đánh giá cao hơn.
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thienma
Thấy cây bút bình loạn xuất sắc nhất vườn thơ và anh Nhật Nguyệt cá độ lớn quá, làm thienma bỗng nổi hứng đóng thử vai tác giả góp thêm bình loạn cho vui :D
Hương Nhu đã thổi vào bài thơ sức sống nóng hổi của "xuân về tràn ngập khắp nơi nơi". Anh NN còn xuyên thấu luôn cả ẩn ý của tác giả về cái vụ "rình xuân".
"Tia hồng rón rén choàng sương
Môi hoa chúm chím, uyên ương chuyền cành"
- Một tia nắng sớm nhè nhẹ phủ lên màn sương. Hoa đua nở và đôi chim líu lo chuyền cành
- Một đoá hồng ẩn hiện bên song cửa đón bình minh, một trái tim hồng rón rén xuyên màn sương trong bình minh xuân
"Chồi đua vươn trãi thảm xanh
Vi vu gió lượn rung mành xuyến xao"
- Cây cỏ vươn mầm chồi đón nắng xuân. Gió đưa gió đẩy bên song làm rung động tấm mành xuân.
- Chồi xuân tình ý đẩy đưa. Gió à ơi thổi rung mành tơ giăng
"Thì thầm hương hát nghiêu ngao
Vầng dương nép thẹn ửng chào thế nhân"
- Hương xuân lẳng lặng ngập tràn. Mặt trời ló mặt buông những tia nắng đỏ xuống gian trần
- Hương thầm đang lên tiếng trong khoảnh khắc xuân. Một mặt trời e thẹn cười chào người dưng
"Tinh khôi hé nụ trong ngần
Bình minh khúc khích vụt ngân xuân tình"
- Tinh khôi của mùa xuân, của không gian, thời gian đang đến. Bình minh làm oà lên "xuân tình"
- Trinh nguyên hé nụ đâm chồi. Một thoáng sắc xuân vụt ngân khúc khích làm bừng sáng xuân tình
"Bên song dáng nở nụ xinh
Hiên nhà thấp thỏm bóng rình duyên xuân"
- Những cảnh vật bên song hoà quyện vào ánh nắng làm bừng lên sắc xuân và bóng nắng hiên nhà đang giao thoa với duyên xuân của bình minh
- Bên song nàng thơ nở nụ cười còn chàng thi sĩ hồi hộp, nhấp nhổm với cái "duyên xuân"
Mong rằng anh Nhật Nguyệt và nàng Hương Nhu đừng rượt thienma chạy có cờ :D:D:D
Bài thơ dự thi số 73:
Rình Xuân
Tia hồng rón rén choàng sương
Môi hoa chúm chím, uyên ương chuyền cành
Chồi đua vươn trãi thảm xanh
Vi vu gió lượn rung mành xuyến xao
Thì thầm hương hát nghiêu ngao
Vầng dương nép thẹn ửng chào thế nhân
Tinh khôi hé nụ trong ngần
Bình minh khúc khích vụt ngân xuân tình
Bên song dáng nở nụ xinh
Hiên nhà thấp thỏm bóng rình duyên xuân
(MS073)
Thì ra đây là 1 bài thơ Hán Nôm, thảo nào em đọc không có hiểu mấy, nhờ có anh thienma dịch sang thơ Thuần Việt nên giờ em mới gật gù.:botay:
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Ryan Giggs
Bài thơ dự thi số 73:
Rình Xuân
....................................
Thì ra đây là 1 bài thơ Hán Nôm, thảo nào em đọc không có hiểu mấy, nhờ có anh thienma dịch sang thơ Thuần Việt nên giờ em mới gật gù.:botay:
:D:D:D
Riêng Mắt thì tệ hơn vì từ chỗ hiểu lờ mờ trở thành mù tịt luôn.
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Sheiran
Tình Giao Mùa
Trống trải nào hơn giữa xứ người
Không tờ thiệp đỏ, cánh mai tươi
Xuân về mở cửa dư hoa tuyết
Tết đến khai mâm thiếu giọng cười
Mộ ái thời xưa cây lá tróc
Bia tình dạo cũ gió trăng bươi
Tân niên tái diễn loan sầu phượng
Chẳng trách mùa năng tiết cũng lười
(MS042/ĐL)
Ý thơ buồn quá... viết lời bình... nhưng được nửa bài thì xoá... có lẽ ko bình, để thế này đọc thấy feeling hơn. Hihi...
Vì đoán không trúng nên LLT coi như mắc nợ bé Sienna, LLT trả nợ bằng bài viết này, coi như xí xọn " pình " giùm em nha :p Không biết chị em mình có cùng cảm nhận với tác giả không ta ? :D
E hèm ....
Trong lúc thiên hạ nhộp nhịp mua sắm, kẻ đi chợ mua bánh mứt, người ra vườn tỉa cây, chăm hoa thì có người lại đi ngược dòng cảm xúc đón xuân.
Trống trải nào hơn giữa xứ người
Không tờ thiệp đỏ, cánh mai tươi
Hai câu trên làm cho người đọc cảm thấy tác giả như đang bị bỏ rơi vậy. Một cảm giác cô độc, lẻ loi của kiếp người tha phương nơi đất khách. Mà tác giả này cũng lười và tiết kiệm ghê gúm, không có thiệp đỏ mai tươi thì ra chợ Việt mua là có thôi mà. Coi bộ muốn tác giả lì xì tết chắc là khó à nha. JK
Xuân về mở cửa dư hoa tuyết
Tết đến khai mâm thiếu giọng cười
Vẫn là cảm giác cô đơn, trống vắng. Ngày xuân là ngày của yêu đương, hưởng thụ, tâm hồn con người thoải mái, thư thả. Người người hăm hở đến tết có khi nhỡ tay xé lạm thêm 1 tờ lịch :p Ai như tác giả : Dư hoa tuyết, thiếu giọng cười, nghe mủi lòng làm sao đâu.
Mộ ái thời xưa cây lá tróc
Bia tình dạo cũ gió trăng bươi
Ồ, thi ra là vậy, đây mới là lúc " lòi xì " ra cái lý do tại sao tác giả buồn mợi ơi. Hai chữ Thất Tình hiện ra cái bụp. Ouch ! Thường thì nghe cây lá lấp mộ, gà bươi, đằng này cây lá tróc, gió trăng bươi. Có tính cánh nhân cách hóa, ví von. Có lẽ cây lá tróc hết nên cái mộ ái mới chòi ra làm tác giả bùn. Cách dùng từ của tác giả nghe cào cấu, action quá. :p
Tân niên tái diễn loan sầu phượng
Chẳng trách mùa năng tiết cũng lười
Chuyện buồn năm cũ không thể quên cho nên mỗi năm tết đến cứ như một nhát dao cứa trong lòng tác giả. Loan sầu phượng, hay sầu loan phượng hay hơn? Thường LLT hay nghe nói " chồng loan vợ phượng " Loan Phượng ở trong này có lẽ không khác nghĩa, tác giả có một khoảng đời không vui, một cuộc tình dang dở vào một mùa xuân để rồi mỗi tân niên lại ngồi xuống nhớ tới dĩ vãng mà rầu rỉ râu ria ra rậm rạp. :haha:
Câu cuối " chẳng trách mùa năng tiết cũng lười " . Câu này nghe khiến người đọc bở ngở. Tác giả muốn nói gì đây? Nhưng mà khi đi ngược dòng lại bài thơ LLT đoán tác giả muốn nói mùa thì siêng tới mà tiết lại lười đi. " Xuân về mở cửa dư hoa tuyết " Mùa Xuân đã về rồi mà tiết xuân chưa tới. Nói như mấy cụ " Xuân thì trời phải xanh, cỏ phải non, lá hoa rực rỡ. Lịch thì bảo rằng đã tới mùa xuân mà tiết trời thì vẫn giá lạnh, tuyết rơi. " ( Ai bỉu tác giả hổng chịu đi xứ nóng ở, ở chi xứ lạnh mà đòi tiết xuân :p) Hay ý khác " người buồn cảnh có vui đâu bao giờ " khiến cho " mùa năng tiết lười "? Mùa màng và con người đi đôi cảm xúc : Tác giả ví mình lười như tiết trời, đã xuân rồi mà chưa chịu vác xác ra để mà hưởng phúc lộc năm mới?
Một trong những bài thơ buồn nhất mà LLT thích trong các bài thơ Xuân. LLT chia sẻ được nhiêu đó cảm nhận rồi lại đi lặn 3 ngày ... trồi lên trong mấy bài thơ kế tới. Lại có tác giả kêu la oai oái " koan quỷ này, làm thơ dở bình dở mà ... dai " :haha: Quên, quành lại cám ơn tác giả, muahz cái chóc cho bớt bùn :haha:
Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận
Vườn xuân.
Một sáng mai xuân đẹp tuyệt vời
Chồi non thức dậy ngậm sương rơi
Căng đầy sức trẻ tươi tình đất
Phủ kín màu xanh thắm nghĩa trời
Rễ bám tầng sâu gom góp lực
Thân xòe tán rộng chắt chiu hơi
Ô kìa nắng chở bình minh tới
Nhuộm sắc muôn hoa nở tặng đời.
(MS036/ĐL)
Bài thơ này rất đẹp, có 1 lỗi nho nhỏ không đáng kể vì ý thơ quá lộng lẫy, mướt mượt khỏa lấp mất rồi. Đọc đi đọc lại, LLT lại đọc lại đọc đi, nó có thiếu xót gì không? Mới đầu LLT nghĩ rằng tác giả đang nói về 1 buổi sáng mai. Nếu vậy, có lẽ nhịp ngắt ở câu đầu làm cho bài thơ bị hụt đi 1 điểm. Nhưng không tác giả ở đây rất là độc đáo, dùng 1 chữ mai xuân lại có thể đem cả sức sống tươi vui của mùa xuân về ! LLT tặng cho bạn này thêm 1 điểm. Ủa, mà LLT có phải là BGK đâu, đùa thôi. Có nhiều khi dí dỏm 1 chút cho cuộc sống vui vẻ hơn đó mà hà hà.
Chồi non thức dậy ngậm sương rơi
Hay quá ! 1 câu có lẽ gọi là " tâm đắc " nhất làm cho bài thơ bóng bẩy, dịu mát ! LLT đã từng nghe qua "lá ngậm sương rơi, hoa ngậm sương rơi" nhưng không hay bằng Chồi non thức dậy ngậm sương rơi.
Rễ bám tầng sâu gom góp lực
Thân xòe tán rộng chắt chiu hơi
Trong mắt tác giả không chỉ là một cây mai khô cằn, đơn thuần. Tác giả tô đậm sức sống cuồng nhiệt của cây mai ngày tết một cách thẳng thắng, có lập trường. Người này chắc giỏi về sinh vật học. :p
Ô kìa nắng chở bình minh tới
Nhuộm sắc muôn hoa nở tặng đời.
Cây mai đâu chỉ đứng đó khoe dáng, thì ra hắn đang chờ tia nắng bình minh đầu tiên rọi xuống để được dịp nở ra những cánh hoa tươi tặng cho đời. Không uổng công hắn đã dồn hết sức sống nuôi bản thân để rồi chờ ngày nhân thế trẫy hội, hắn đem hết những gi đẹp nhất cho đi mà không đòi hỏi gì lại cho mình. Mới đầu LLT nghĩ, rồi tác giả này ham mai quá mà quên mất chữ tình, vì thi thơ chủ đề là " Tình Xuân " , tả có mỗi cây mai không có chút tình là lọt sổ rồi cưng ơi hà hà. Nhưng tới đoạn cuối, cho dù tác giả không nói gì đi nữa thì LLT đã thấy một chữ TÌNH ẩn hiện mà mắt thường khó thấy. ( phải mang kính lão vào hà hà :haha: ) Cám ơn tác giả nghen ! LLT có thêm bài học mới ! Bài nào LLT cũng mê như bài này ai cũng đậu giải nhất ... trong lòng LLT :p
+++++++++++++
Dưới đây là lời chia sẻ ngoài đề nhưng trong cuộc của LLT :p Ai rảnh thì đọc, hông thích đọc cũng hổng siu :p Nhưng cho LLT gởi lời cám ơn tới tất cả mọi người đã ghé qua cho LLT tra tấn trong mấy cái post cảm nhựn nì hà hà.
Người chia sẻ cảm nhận khác với BGK, mong là không ai bị xáo trộn vì lời bàn của mình hà hà. Nói tới chữ BGK, ổng bả có quy tắc riêng, ai chia sẻ cảm nhận mặc ai, ổng bả càng im ỉm thì càng làm cho thí sinh hùi hụp hơn. Thiệt ra, thắng thua không có quan trọng đâu phải không các anh chị. Vui là chính. Mà BGK là ai, chấm cách gì theo cách cảm nhận của mỗi người. Mình ngồi đây chia sẻ cảm nhận thì chỉ là người qua đường thôi, BGK mới là chính. Cho nên mới có những kẻ thích tía lia vào đây " pon chen xã hụi đen " viết tùm lum nè hà hà :p LLT cũng mong có người mang bài của mình ra bình luận lắm, ngặt cái bài viết hổng có ai đồng cảm nên hổng có ai chia sẽ cảm nhận hoặc hổng có ai có bản tánh tía lia như mình. :p Cho nên các bạn nào có thơ được người khác chia sẻ cảm nhận thì cũng đừng có dzựn, và người nào có thơ mà hổng có ai bình cũng đừng có buồn. LLT cũng hổng có hay ho gì, chỉ là vào giúp vui với diễn đàn và chia sẻ cảm nhận với anh chị em thôi. Mỗi bài thơ dù làm nhanh làm chậm, hay dù gì đi nữa thì nó cũng như " 1 đứa con tinh thần " của mình. Có khuyết tật hay xấu đẹp gì thì mình cũng thương yêu nó. Nghe thiên hạ bình hay mình cười toe toét, nghe thiên hạ chê bai mình cũng buồn. Rồi cũng như đứa con đời thật, điều gì hay mình rút kinh nghiệm dạy dỗ con mình cho nó hay hơn, giỏi hơn. Nói tới điểm này mới thấy trọng trách của BGK nặng nề nghen, phải làm " cha mẹ nuôi, hay cha mẹ đở đầu " của " đứa con tinh thần " mình. Ổng bả phải ngồi xuống moi móc lắm mới tìm được cái tật hư của con mình mà tính sổ :p Chớ hông có kiểu ngồi xuống thấy bài nào " trơn tru " mà chấm điểm qua loa đâu. Có giời biết hihihi JK
LLT hay tía lia, ai thương cũng được, ai ghét cũng hổng có siu. Những bài viết chỉ là chia sẻ thôi chứ không có ý dèm pha ai bởi vì LLT cũng hổng có tài giỏi gì, đi học lớp ĐL mà 2 ông thầy không cho ra trường, ba chớp ba nháng 2 ổng gỏ đầu suốt. hà hà. Nhưng mà hổng ai tía lia như LLT thì đâu có nhộn nhịp , dân chúng đâu có ai rày ai ... :haha: