Bài viết hay quá. Nhận định của tác giả về bài Mưa xuân hoàn toàn chính xác (theo cảm nhận của TT). Trong nhiều cuộc bình thơ mini, TT vẫn khăng khăng Mưa xuân là bài thơ hay nhất của Nguyễn Bính. Chú em (cử nhân văn) thì cho rằng bài ấy hay nhưng không nhất, đó là bài thơ xinh xắn dễ thương.
TT muốn nêu thêm một ý nữa là Nguyễn Bính tả tâm lý cô gái cũng rất khéo. Bài thơ kể về 2 giai đoạn: trước khi đi hội và sau khi về, lặp đi lặp lại. Cũng cảnh ấy mà:
Khi đi: Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Khi về: Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
Khi đi: Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Khi về: Hoa xoan đã nát dưới chân giày
Khi đi: Mẹ bảo thôn Đoài hát tối nay
Khi về: Mẹ bảo mùa xuân đã cạn ngày.
Khi đi: Mưa bụi nên em không ướt áo
Khi về: Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt.
Khi đi: Thôn Đoài cách có một thôi đê
Khi về: Có ngắn gì đâu một dải đê.
Hình như người ta gọi đó là thủ pháp "đầu cuối tương ứng"
Trong bài thơ, TT thích nhất 4 câu tả tâm trạng người con gái quê mới biết yêu, đẹp và chính xác như rõ hết tâm can cô vậy:
Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
Hình như hai má em bừng đỏ
Có lẽ là em nghĩ đến anh.
Tác giả Trần Đình Thu muốn thêm bài Mưa xuân vào chương trình văn học phổ thông, nếu không được thì bài Tương tư phải nhường chỗ. TT cũng đồng ý như vậy. Tuy nhiên TT thấy còn tiếc hơn là trong 100 bài thơ hay nhất thế kỷ 20, người ta cũng bỏ qua bài này mà chọn bài “Những bóng người trên sân ga” vào cái suất ít ỏi 1 bài cho mỗi tác giả được bầu chọn. Hẳn nếu Nguyễn Bính biết, ông cũng không hài lòng.
Cảm ơn tác giả Trần Đình Thu đã cho chúng ta biết thêm cái hay cái đẹp của bài thơ và nói hộ lòng bạn đọc.
Cảm ơn Phale vì lòng yêu thơ đã có công sưu tầm, chọn lọc và giới thiệu.