Mừng CB bình phục. Ơn trời phù hộ cho em. Chúc vui nhé!
Chưa gặp, nhưng cũng mừng vì bạn tai qua nạn khỏi!
Em cứ tin ở anh...đừng lo!
@T.ABC: Dạ giờ liên lạc nè. Hì hì.
@Phale & Thục Sinh: Cảm ơn anh, chị nhiều ạ.
Cuối cùng thì 1/2 đoạn đường tưởng chừng gian nan nhất cũng đã đi qua. Mong là những ngày còn lại sẽ dễ dàng hơn. Chỉ mong dễ dàng thôi chứ chẳng mong "lót hoa hồng" đâu vì đã biết chắc là cũng còn lắm gian nan...
Kể từ hôm nay sẽ bắt đầu viết lại cuộc đời mình, viết lại chặng đường gian nan đã đi qua...
rất hồi hợp đón đọc một quãng đời nghệ sỹ!
hahaha(thuc sinh)
Điều đó rồi cũng qua đi!
Cảm ơn anh ThucSinh đã quan tâm.
Có lẽ duyên nợ nên bắt đầu từ entry này. Theo ngày giờ của Yahoo 360 lúc viết entry là: 08:48 [+07:00] 06-01-2007
Hôm nay là 3 năm từ ngày có cuộc điện thoại định mệnh đó. Đúng 3 năm..."Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi... và bỏ luôn tôi"
Chuyển sang một công ty mới, bù đầu với công việc, mọi thứ tạm thời được để sang một bên để ưu tiên cho công việc... Mãi cho đến thứ Bảy, 23/12/2006, nhận được điện thoại của em khi đang trên đường về Vũng Tàu. Em hẹn tối Chủ Nhật gặp nhau. Tối Chủ Nhật, ăn đám cưới về trong chếnh choáng hơi men và những lời chúc tụng, cùng em vào Bé Bảo để đón giao thừa bên những dĩa càng cua... và không thiếu những chai bia lạnh... rất lạnh. Đến chai thứ 3 thì...
Hỏi: Chắc em gọi anh ra để mời đám cưới?
Đáp: Vẫn chỉ có anh là hiểu em rất rõ.
Hỏi: Em đẹp sao không ở vậy cho trai nó tức?
Đáp: Nhưng em tức thì sao! (hơi buồn)
Hỏi: Thế sao... em không chờ anh?
Đáp: Con gái chỉ có một thời anh ơi...
Buồn vu vơ... rất buồn...
Sau giao thừa (1/1/2007), em buồn ngủ lắm rồi... nhưng chưa muốn về anh ơi. Đêm nay Sài gòn đẹp quá!
Có lẽ đúng như vậy... Sài gòn đêm nay rất đẹp nhưng tất cả đã hơi muộn rồi!
Hôm đám cưới em, anh vẫn đi làm, anh không thể bỏ được công việc... Thiệp cưới em, đã nhờ người đi giúp. Nhưng có chắc là sẽ làm việc được không?
Last edited by Cùi Bắp; 23-12-2009 at 09:13 PM.
Và những ngày sau đó qua đi lặng lẻ... Cho đến 1 ngày... ngày mà anh viết entry thứ 2 về em.
Nỗi nhớ
Monday, 16. April 2007, 09:16:26
Quen em đến nay đã hơn 2 năm nhưng chưa bao giờ chat với em cả, đơn giản là vì có gì cứ gặp mặt rồi nói. Hơi đâu mà viết qua, viết lại mất công lắm.
Đến một lúc nào đó chợt nhận ra rằng, không phải bất cứ điều gì người ta cũng có thể gặp mặt nhau để nói. Có những đêm, nằm nhắn tin với em đến 2 giờ sáng. Có lúc nhắn xong lại ngủ quên luôn. Nhắn nhiều như vậy nhưng điều cần nói vẫn không thể nào nói được.
Em đi học, đến giai đoạn làm báo cáo. Em ở suốt trong phòng máy của Trường. 8h sáng đến 9h tối mỗi ngày. Em chỉ về nhà khi trường bắt đầu đóng cửa. Làm bài căng thẳng, em tìm người chat. Anh là người em chọn.
Qua chat, em chia sẻ với anh nhiều thứ. Không chỉ là công việc hằng ngày mà còn là những khó khăn trong cuộc sống gia đình, những ước muốn hay đôi khi chỉ là cách nấu những bữa cơm gia đình sau 9h đêm.
Càng chat với em, cùng nhớ lại khoảng thời gian đã qua, anh chợt nhận ra một điều rằng: từ sâu thẳm trong trái tim anh vẫn còn một tình yêu dành cho em, rất dịu dàng nhưng mãnh liệt. Em đã là một phần trong cuộc sống của anh và điều đó là không thay đổi được.
Nhìn lại mọi việc thấy thật vô nghĩa. Chẳng ích lợi gì nhưng phải thừa nhận là không có em thì anh không còn là anh nữa.
Vẫn nhớ em, nhớ em nhiều lắm dù chỉ là những nỗi nhớ đến bất chợt và không thường xuyên. Nỗi nhớ đến một cách mãnh liệt và vô cùng nguy hiểm khi cơ hội để thuộc về nhau là hoàn toàn không còn nữa. Vẫn biết thế nhưng dù sao cũng cảm ơn cuộc đời đã tạo nên những mối quan hệ không biết gọi bằng gì...
Và 2.5 tháng sau nữa. Cuộc đời anh đang sang 1 trang mới vì em...
Định nghĩa Yêu
14:32 02-07-2007
- Em hỏi: "Yêu là gì hả anh?"
- Trả lời: "Từ điển tiếng Việt, vần Y!"
- "Em đọc rồi nhưng không tin nên mới hỏi anh."
- "Sao lại không tin?"
- " Vì em thấy chưa đúng... Em nhớ anh đến điên cuồng, khi không gặp anh, vui hay buồn em cũng muốn nói với anh nhưng em không thể nghĩ đến chuyện chung sống với anh trọn đời như từ điển giải thích. Vì điều ấy không thể xảy ra."
- "Vậy thì em không yêu anh?"
- "Người ta có thể yêu một lúc 2 người không anh?"
- "Trong trường hợp cá biệt này là có thể, anh nghĩ vậy!"
- "Sao em lại thấy mình ích kỷ, dù là ai, nhìn trên phương diện nào em cũng thấy mình sai."
- "Ít nhất cũng luôn có 1 người nghĩ là em đúng, đó là anh."
- "Ước gì lúc này em được nằm trong vòng tay anh, được anh ôm để em biết là trên đời này còn có 1 người cho là em làm đúng."
- "Mơ ước và sự thật cách xa nhau lắm em ơi!"
- "Em nghĩ là em yêu anh, em cần anh nhưng em không biết có đủ sức đạp đổ mọi thứ để đến với anh không nữa!"
- "Vậy là em yêu anh?"
- "Đừng bắt em phải xác nhận mối quan hệ của mình là gì!"
- "Vậy em có muốn chung sống, gắn bó với anh trọn đời?"
- "Em sợ chồng em sẽ không dễ dàng cho em đi như thế."
- "Em sợ chồng em hay em yêu chồng em?"
- "Bây giờ em không thể xác định được nhưng em cũng không muốn làm chồng em tổn thương."
... Và câu chuyện cứ như thế tiếp diễn, những người trong cuộc cứ loay hoay với định nghĩa, mơ ước, cảm giác và suy nghĩ của mình.
Giá mà cuộc đời này đừng có những định nghĩa, đừng có những khuôn khổ, đừng có những quy ước thì con người sẽ bớt loay hoay.
-------------------------------------------------------
Yêu:
1. Có tình cảm quý mến, đằm thắm với đối tượng nào: Mẹ yêu con yêu nghề yêu cuộc sống.
2. Có tình cảm thương mến thắm thiết với người khác giới, muốn chung sống, gắn bó với nhau trọn đời: Hai người yêu nhau từ thời sinh viên yêu vụng nhớ thầm.