Bài 1 đến 10/22

Chủ đề: Hermes's blog

Threaded View

  1. #10
    Newbie Photobucket
    Ngày gia nhập
    Jul 2014
    Bài viết
    18
    Thanks
    5
    Thanked 59 Times in 18 Posts

    Default Re: Hermes's blog

    Jan 29, 2015

    Có những tuần rất dài như tuần vừa qua và cũng đã có rất nhiều ngày nặng nề như ngày hôm nay!
    Mỗi lần con nhập viện, quỹ thời gian của mẹ sẽ lại lần nữa biến đổi không ngừng nghĩ. Lần nhập viện này, do tác dụng phụ của thuốc gây lở cho con, bác sĩ đã chỉ định dùng kháng sinh dạng truyền để đánh bao vây giúp con nhanh chóng ổn định chuẩn bị tiếp tục điều trị. 8 liều kháng sinh được chia đều cho 4 cử trong ngày, mỗi cử cách nhau 6 giờ. Thời gian này với mẹ, giấc ngủ ngon là một điều gì đó thật xa xỉ. Mẹ cũng không nhớ nổi mình được ngủ bao nhiêu giờ trong một đêm, hay số lần mẹ thức dậy ẳm con trên tay vì con đau nhức, vì con khóc hay thời gian mẹ nằm đó, lặng lẽ nhìn thuốc từng giọt, từng giọt chảy qua bầu truyền vào cơ thể con, hay cái giấc ngủ chập chờn đến với mẹ khi canh thuốc cho con... Có lẽ mẹ thật sự đã già lắm rồi, vì mẹ không đếm nổi đã trãi qua bao nhiêu tuần như thế trôi qua kể từ ngày con phát bệnh đến giờ. Mà cũng có lẽ vì quá già mà mẹ lại hay nhớ đến những chuyện vặt vãnh không đâu con trai ạ! Vì mẹ vẫn nhớ như in sự mệt mõi khi ngồi đợi trước cửa phòng bệnh: Là khi đôi mắt chỉ muốn được khép lại, đôi tay theo thói quen lại gọi cho ba con để mong được chia sẽ, giúp đỡ nhưng đôi tai lại nhận được những lời trách móc, khó chịu và là khi sóng mũi thấy cay cay vì hờn, vì tủi... vì cảm thấy bất công và thương thay cho bản thân mình.
    Những tháng ngày đã qua, mẹ sống trong quay cuồng của cuộc sống, của những dòng suy nghĩ. Là những lúc mẹ trốn chạy thực tế, làm việc một cách điên cuồng chỉ mong có thể đừng suy nghĩ. Là khoảng thời gian bình yên trôi qua cùng với con trong đầy ắp những nụ hôn, những cái ôm và những giọt nước mắt! Giờ đây, dường như thêm lần nữa mẹ đang đứng bên bờ vực của sự chịu đựng. Nỗi đau mà mỗi ngày con gánh chịu cứ rây rứt, chà xát vào lòng mẹ. Mẹ thấy mình nhỏ bé bất lực trở lại, và cảm giác đau đớn hơn cả lần đầu tiên khi bác sĩ trao đổi với mẹ về tình trạng bệnh của con. Nỗi đau chưa bao giờ vơi đó lại được bồi thêm mỗi ngày bởi chuỗi thời gian ba và mẹ ở cạnh nhau. Nó được đánh dấu bằng những cái liếc mắt, những câu nói cố ý và có chủ đích đay nghiến tinh thần của mẹ... Đến bây giờ, sau gần ấy thời gian, chưa một lần mẹ nhận được sự an ủi, động viên từ người đàn ông của cuộc đời mẹ. Và mãi cho đến tối nay, một người khác làm cho mẹ hiểu rằng: Cho tất cả những đau đớn của con, cho căn bệnh mà con mắc phải, mẹ chính là nguyên nhân...

    Dù cho vô tình hay cố ý, lời nói phát ra không suy nghĩ để làm đau đớn, tổn thương người khác sẽ không dễ gì tan biến mất. Cái kết của câu chuyện kéo dài 15 năm bắt đầu được hình thành! Bao nhiêu nước mắt sẽ tiếp tục rơi? Ai sẽ lại là người bị tổn thương nhiều hơn nữa?

    Mẹ mệt mõi chờ đợi và đón nhận tương lai!
    Last edited by hermesivy; 02-02-2015 at 10:57 PM.

  2. Có 3 thành viên cám ơn bài của hermesivy:

    Cùi Bắp (30-01-2015),Lão K (07-02-2015),Phu sinh (03-02-2015)

Chủ đề tương tự

  1. Blog của bé XX
    By bexauxi in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 11
    Bài cuối: 19-07-2010, 11:10 AM
  2. NCC's Blog
    By nhacungcap in forum Gemini (Song Tử) & Cancer (Bắc Giải)
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 16-07-2010, 12:30 PM
  3. NK' blog
    By hương rừng in forum Virgo (Xử Nữ) & Capricorn (Nam Dương)
    Trả lời: 86
    Bài cuối: 27-04-2010, 01:05 PM
  4. Tịnh's blog
    By Tịnh in forum Gemini (Song Tử) & Cancer (Bắc Giải)
    Trả lời: 197
    Bài cuối: 23-04-2010, 08:08 AM
  5. Giông tố - KAT' Blog
    By Ý Nhi in forum Leo (Hải Sư) & Sagittarius (Nhân Mã)
    Trả lời: 9
    Bài cuối: 25-12-2009, 02:35 PM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •