Cái khổ của LT là chẳng bao giờ có sự chăm chút cẩn thận vì khi xuất bút thì không thể dừng lại cho nên nó phản ánh đúng cuộc đời của LT là mãi lang thang theo tiếng kêu nơi hoang dã. Vì LT có biệt hiệu là vạn lý độc hành nên mượn tạm câu thơ của bác ĐH: "Ta già cỗi khác gì con phố cổ, trái tim hoang đan giá lạnh bên lề"