Mình thích đọc Nguyễn Ngọc Tư. Nhất là truyện ngắn. Không hiểu sao, câu chuyện nào Tư viết, khi đọc hết chữ cuối cùng mình cũng lặng đi, rơm rớm nước mắt rồi tiếc ngẩn ngơ, sao Tư không viết thêm ít dòng nữa, sao chuyện của Tư không kết thúc có hậu hơn… Chuyện của Tư mộc mạc và đậm chất Miền Tây Nam Bộ. Nhân vật của Tư chân chất, hiền queo mà chan chứa tình. Mình thương quá người con trai mù yêu da diết trong câm lặng cô gái vô gia cư ngủ trọ trước cửa nhà mình… thắt thẻo nhìn người con gái yêu người khác, đau đớn khi một ngày bỗng dưng người con gái ấy rời đi không trở lại… Mình xót xa quá người đàn ông đau đáu trông sông - nơi đó có người đàn bà từng yêu và hương hồn đứa con thơ bạc mệnh… Mình rớt nước mắt khi đọc thấy nỗi buồn thăm thẳm người con gái hiền hậu giấu vào lòng khi nghe tin người con trai mình đang đau đáu chờ đợi ngày mai đi rước người con gái khác về làm vợ
Tình yêu trong chuyện của Tư không phải là thứ tình yêu vồ vập, càng không phải là thứ tình yêu hời hợt… Chắc vì vậy là nỗi day dứt khi bị dở dang, khi phải chia lìa đủ sâu, đủ dài rớt ra ngoài trang sách nắm níu trái tim người đọc trong đó có mình.
Hình ảnh người này lặng lẽ yêu người kia câm lặng, cần mẫn đẹp như một bức tranh với gam màu trầm. Đẹp mà ray rứt…
Ai nói người miền Tây bộc trực đâu. Mình đọc Tư, thấy lòng người miền Tây như sông, như biển. Tưởng phẳng lặng hờ hững trôi đi, mà nuôi giữ sóng ngầm…
Mình thích thứ tình yêu không lời trong truyện của Tư. Không lời mà dư âm đọng mãi dù trang sách gấp lại lâu rồi… còn hơn lách chách mà lật bàn tay đã quên, có khi thành ra cừu thù…...
Lớp toàn nam thì đã sao, PL ? Ngày xưa, lúc còn học PT, ĐH cũng tham gia chơi trống trong một ban nhạc ở trường. Đầu năm học, có một bạn gái mới chuyển tới và xin tham gia chơi trống cho ban nhạc. Ngay từ buổi đầu tiên bạn ấy vào chơi thử, ĐH đã biết là mình thất nghiệp rồi.
PL cho ĐH gửi tới cháu gái lời cổ vũ nồng nhiệt:
- Con gái chơi trống hấp dẫn hơn con trai nhiều lắm cháu ạ ! Chúc cháu một ngày thật gần sẽ cho vài ba tay trống nam thất nghiệp giống như bác ĐH ngày xưa.
Gửi cháu hình ảnh và vài video clip của Hannah Ford, tay trống nữ xinh đẹp, tài năng và chơi solo cực kỳ bốc lửa mà bác ĐH rất hâm mộ.
Chúc cháu sớm đạt được ước mơ của mình.
Last edited by Độc hành; 15-08-2012 at 01:55 PM.
Ban Mai (19-08-2012),get_out_cs (15-08-2012),LaoÁi (18-08-2012),Lão K (06-09-2012),MinhThy (16-08-2012),Nhím con (21-08-2012),Nhudadauyeu (16-08-2012),OA _ NỮ (18-08-2012),phale (15-08-2012),TeacherABC (15-08-2012),Triplec (16-08-2012)
Anh ĐH, chắc PL cổ thật rồi... đứng trong cái vòng tròn xưa nhìn ngắm chuyện nay. Cũng may mình chỉ khắt khe với mình... PL cảm ơn anh ĐH đã động viên và cổ vũ cháu. Kiểu này bé PL có thêm bác ĐH đồng minh thì tập ngày tập đêm cho xem.
Để PL cho bé xem lời cổ vũ động viên của bác ĐH nhé. Thể nào bé cũng thích cho mà xem. Chúc anh ĐH luôn vui.
Bài báo ngắn. Lời bình luận cũng ít, chìm vào trong những bài báo thời sự, cướp của, giết người, tranh chấp, bạo hànhi…. Bài báo viết về người mẹ cứu được con trai 4 tuổi ra khỏi đường ray nhưng mình lại ra đi mãi mãi… Ngọn lửa tình yêu của Mẹ dành cho con cháy nghẹn ngào giữa cuộc thế hỗn mang… Đọc nhiều lần bài báo này… lần nào lòng cũng rưng rưng…
Mẹ đã đi rồi...
Mẹ đã đi rồi con biết không
Chiều nghiêng nghiêng nắng gió thu lồng
Đường ray máu đẫm… con lành lặn
Mẹ đã xa rồi hương khói xông
Mẹ đổi đời mình con sống nhé
Sống giùm phần mẹ, sống bình an
Trái tim nào lớn hơn mẹ nữa
Giây phút hiểm nghèo chẳng tính toan
Đôi dòng báo ngắn tin chìm lụn
Ngọn lửa tình yêu thắp máu đào
Chợt thấy đớn hèn bao kẻ nọ
Xéo giày con cái dậy tanh tao
Mẹ đã đi rồi.. xa thiên sứ
Mai này ký ức có nhòa phai
Thành người con nhé, đền ơn mẹ
Đã tặng cho cuộc đời này…
PL 16.8.2012
Độc hành (16-08-2012),Ban Mai (19-08-2012),get_out_cs (16-08-2012),LaoÁi (18-08-2012),Lão K (06-09-2012),MinhThy (16-08-2012),Nhím con (21-08-2012),Nhudadauyeu (16-08-2012),OA _ NỮ (18-08-2012),Phu sinh (03-09-2012),TeacherABC (16-08-2012),Thảo_ANA (16-08-2012)
Ban Mai (19-08-2012),Chim Vành Khuyên (17-08-2012),get_out_cs (19-08-2012),LaoÁi (18-08-2012),Lão K (06-09-2012),Nhím con (21-08-2012),OA _ NỮ (18-08-2012),Phu sinh (03-09-2012),Triplec (18-08-2012)
Bài thơ của ĐH OA đọc mà buồn rưng rức...Nước mắt ngập tràn những tiếc nuối vì mình đã bỏ lỡ cơ hội mấy năm về trước đầu tư ở PHỐ CỔ ngay sau nhà OA NỮ, Giờ đây khu đó lên giá gấp 5 lần trong vòng 10 năm.
Hì hì, tếu với ĐH chút. ĐH Ví mình với "con phố cổ " thật là một sự ví von đầy kiêu hãnh. Mọi thứ trên đời đều có giá, chỉ riêng có một chữ CỔ là vô giá.
OA vẫn luôn hoải niệm một thời về những vần thơ đẹp và sâu sắc của MT, ĐMMD...Bài thơ trên thật hay, nhưng sao nghe man mác buồn như một tiếng thở dài...của một linh hồn bị giam giữ trong thân xác của chính mình.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
Ôi , Oa ơi, oan quá !
ĐH có dám ví mình với phố cổ bạc tỉ ở sau nhà Oa đâu ! Cũng chẳng dám là phố cổ Hội An, mà chỉ là một phố cổ vô danh ở một nơi heo hút nào đó thôi. Oa thấy đó, một con phố mà “ngóng bước chân người” thì ở đó phải vắng lắm. Người qua lại đã ít, người dừng lại để ngắm phố càng ít hơn, do đó phố cổ mới “ngóng bước chân ai dừng lại bên đường”.
Còn những “dấu thăng trầm” kia thì họa chăng khách phải thuộc lớp “cổ”, cỡ như O.N, Triplec, PL, PS.… thì mới biết chuyện xưa mà “cảm” được. Khách mới thì chắc người ta chỉ thấy …tội nghiệp vì phố cổ sắp sập.
Mà Oa ơi, Oa “giải phẫu thẩm mỹ” cho ĐH tanh banh như thế này, nếu ĐH phải trốn lần nữa thì trách nhiệm thuộc về Oa đấy nhá !
Last edited by Độc hành; 18-08-2012 at 04:01 PM.
Độc hành (28-08-2012),get_out_cs (25-08-2012),LaoÁi (01-09-2012),Lão K (06-09-2012)
"Giải phẫu thẩm mỹ" còn gọi là tân cổ giao duyên phải ko ĐH? Hì hì. Có một câu nói "Anh có thể chạy, xong anh ko thể trốn", rất đúng cho ĐH và cả cho OA nữa. Ngòi bút của ĐH sắc như dao chẻ cau, khi cần chẻ đến tận hạt mới thôi. Có lúc ngòi bút đó ra uy như một lưỡi gươm, mới rút ra khỏi vỏ đã khối người run... Và cũng có khi, ngòi bút đó biến hóa thành cây bút lông mềm mại lướt vài ba đường thi, làm lay động cả trái tim non lẫn trái tim non bấy (như trái tìm OA NỮ).
Thì dù có trốn đâu bàn dân tiên hạ cũng nhận ra đó là ĐH.
Còn OA NỮ thì dù có giải phẫu thẩm mỹ đến tận hàm răng thì vẫn còn nguyên cái lưỡi ko xương với 99 đường ngoắt nghéo ko thể chạy đâu cho thoát dưới lưới trời lồng lồng ĐH à.
Thôi thì,
thôi nhé
thì thôi
Tàn tro vương áo rũ trôi một thời
Dư âm vọng khúc ơn đời
Ngân trong ly rượu ta mời tri nhân
OA mượn nhà PL làm thơ con cóc cùng với ĐH cho nhà cửa PL có mùi trần tục một tí nha PL nha.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera