Thế là giờ này con gái bay rồi...
Căn phòng trống vắng, im tiếng cười đùa của con. Nỗi nhớ được dịp tung tăng...
1 tháng... Chợt thấy dài quá thôi... Giá như bây giờ ngủ một giấc dạy lại thấy con lăng xăng như mọi ngày...
Bình Nguyên (11-06-2012),MinhThy (10-06-2012),Nhím con (10-06-2012),Nhudadauyeu (30-06-2012),Phu sinh (12-06-2012),TeacherABC (10-06-2012),Triplec (10-06-2012)
Sg sáng nay nắng đẹp sau 2 ngày mưa liên miên...
Nằm trong căn phòng buông màn, nghe hoạ mi hót líu lo ngoài cửa sổ... Vẫn không muốn trở dậy, nhớ con quá... Bé nhỏ đi học đến 12 giờ mới về. Cơm nước đã có người lo. Ôm điện thoại lướt hết trang web này sang trang web khác vẫn không vơi nỗi nhớ con...
Giá mà chưa gởi máy vào viện thì ôm máy ra công viên cũng đỡ buồn...
Mà sao con ngõ nhà mình hôm nay im ắng đến thế nhỉ? Vắng bặt cả tiếng hàng rong quen thuộc.
Làm gì bây giờ? Viết dở mấy câu thơ rồi để đó. Vào blog bắt gặp tin nhắn của người bạn:
- Sao về Tam Đảo mà không gọi cho anh?
Ờ hớ, anh dặn bao nhiêu lần, về HP nhớ gọi cho anh... Nhưng đôi khi mình chỉ muốn một mình thong dong...
Chị cũng trách:
- Ra HN mà cấm thấy gọi cho chị nhé...
Hoá ra mình nợ nần ân tình nhiều quá. Nhưng không lo đâu chị nhỉ, HN thì em thường đi lắm. Chuyến công tác tới có khi xin nghỉ phép thêm vài ngày đi chơi cho thoả thích.
Là nói cho oai thế thôi... Chứ mình biết, mình đi đâu một mình đến đêm thứ 2 là chỉ muốn về nhà ngay thôi...
Bình Nguyên (11-06-2012),MinhThy (10-06-2012),Nhím con (11-06-2012),Phu sinh (12-06-2012),TeacherABC (10-06-2012)
Chuyện gặp ở cửa hàng hoa:
Hai vợ chồng, vợ Việt-chồng Âu vào mua hoa. Người vợ trao đổi với cô bán hoa xong, quyết định đặt 3 bó hoa kiểu truyền thống, với giấy gói và thắt nơ như thường thấy để mang đến sinh nhật một người bạn. Sau khi đặt, cô chủ cửa hàng nhanh chóng vào việc, còn người vợ thì giải thích cho chồng. Ông chồng nghe giải thích xong mặt cau có:
- No... No... No
Rồi vừa chỉ chỏ, vừa xổ một tràng tiếng... Xong dẫn đứa con nhỏ ra ngoài..,
Người vợ đứng ngẩn ngơ một lúc rồi chạy ra hỏi kỹ ý chồng, xong chạy vào gãi đầu bảo cô chủ quán bớt hoa hồng của mỗi bó ra...
Sau khi bớt, cô chủ quán nhìn bó hoa tong teo không đành, mới góp ý là thêm hoa huỳnh anh vào để trông được tí. Cô vợ tần ngần, không biết quyết định thế nào lại lon ton chạy ra cửa hỏi ý chồng (chắc rút kinh nghiệm lúc nãy tự quyết định bị chồng càu nhàu). Hai vợ chồng nói qua nói lại một hồi lâu mới quyết định là thêm hoa lan.
Cô chủ quán thấy có PL đợi nên nhanh tay bó, rồi xếp giấy cột nơ. Cô vợ lại chạy ra hỏi chồng nơ màu gì, giấy màu gì... Anh chồng le te chạy vào xua xua tay:
- No... No... No
Rồi chỉ chỏ một hồi mới ngã ngũ: Không giấy gói, chỉ nơ thôi.. Người vợ nhìn bó hoa kỳ lạ, không cam tâm, cố giải thích với chồng thêm lần nữa, nhưng anh chồng lắc đầu quầy quậy. PL sốt ruột xem đồng hồ liên tục, thầm nghĩ:
- Chỉ có 3 bó hoa be bé mà anh chồng áp đảo cô vợ và tốn gần cả giờ mới xong thế này thì với những chuyện khác lớn hơn thì như thế nào đây?
PL nhìn cảnh này mà cảm thấy tội nghiệp cho cô vợ đó. Ai bảo là chồng Tây không gia trưởng, độc đoán.
Bình Nguyên (11-06-2012),MinhThy (10-06-2012),Nhím con (11-06-2012),Nhudadauyeu (30-06-2012),Phu sinh (12-06-2012),Sheiran (15-06-2012),TeacherABC (10-06-2012),Triplec (11-06-2012)
Bình Nguyên (17-06-2012),get_out_cs (15-06-2012),Phu sinh (16-06-2012)
Lan man
Mình nghĩ, con người vốn dĩ như những cỗ máy được lập trình bởi những chương trình riêng biệt.
Xấu, đẹp, cao, lùn, gầy, béo, thông minh hay ngốc nghếch đều không ai tự tạo ra được, càng không ai có thể làm giùm người khác. Đơn giản là chúng ta đang tự chạy chương trình đặc biệt mà tạo hóa đã lập sẵn cho mỗi chúng ta …
Nhiều người không hiểu vậy… Hơi đẹp tí là kiêu ngạo, thông minh tí là huênh hoang giàu có tí là trịch thượng…
Cái tâm đố kỵ như là một kích tố thượng đế cài vào các chương trình lập sẵn đó để thử thách con người..
Vì đố kỵ, người ta sẵn lòng đạp nhau xuống để giành vị thế độc tôn, xô nhau ngã để trèo cao nữa, đi xa hơn… bất chấp mọi thủ đoạn… Mà việc này mình hay thấy lắm…
- Ở công sở thì những người đố kỵ hay tìm cách hại nhau, hạ uy tín nhau
- Trong tình yêu thì tình địch hay tìm cách bôi nhọ lẫn nhau, sỉ nhục nhau
- Trong sinh hoạt hàng ngày thì kẻ mạnh kèn cựa kẻ yếu..
……
Có thể họ không hiểu lẽ vô thường của trời đất để có thể cảm thông cho những con người không đẹp bằng mình, kém thông minh hơn mình hoặc nghèo khó hơn mình….
Cuộc sống này, có đó rồi mất đó, mà rất nhiều người khi trải nghiệm hết biểu đồ hình sin của số phận mới thốt lên:
Ngoảnh nhìn cuộc đời như giấc mộng
Được – mất – bại – thành bỗng chốc hóa hư không…
Viết đến đây mình nhớ bạn. Kết thúc cuộc nói chuyện điện thoại hôm qua, mình cảm nhận những chán chường trong giọng bạn:
- Mình chán cái cảnh bề hội đồng thế này lắm rồi…
Uhm, mình cũng chán…
Bình Nguyên (17-06-2012),get_out_cs (15-06-2012),Nhím con (16-06-2012),Phu sinh (16-06-2012),Sheiran (15-06-2012),TeacherABC (30-06-2012),thachanhtim (24-07-2012),thuphong (15-07-2012)
Bình Nguyên (17-06-2012),get_out_cs (15-06-2012),Phu sinh (16-06-2012),Sheiran (15-06-2012)
Last edited by thuphong; 15-06-2012 at 07:21 PM.
Sẽ còn có ngày mai
Bình Nguyên (17-06-2012),get_out_cs (15-06-2012),Nhím con (16-06-2012),phale (15-06-2012),Phu sinh (16-06-2012),Sheiran (15-06-2012)
Bình Nguyên (11-06-2012),phale (10-06-2012),Sheiran (15-06-2012)
Bình Nguyên (13-06-2012),MinhThy (11-06-2012),Sheiran (15-06-2012)