Bài 1 đến 10/786

Chủ đề: Buồn thì viết

Threaded View

  1. #11
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Hôm nay mẹ muốn thấy con cười...

    Mấy ngày nay mẹ không nói ra nhưng tâm trạng vô cùng lo lắng, đêm qua hầu như mẹ ngủ rất ít...mẹ biết con cũng ở tâm trạng của mẹ đó là việc con trở mình liên tục... Sáng nay đặt chuông 5g30 nhưng 5g mẹ đã dậy mẹ nằm im chỉ sợ mẹ cựa quậy sẽ đánh thức con mẹ dậy sẽ làm con mệt. Tiếng chuông báo thức điện thoại của con vang lên mẹ bật dậy đi đánh răng rửa mặt và chạy ngay ra hàng bánh cuốn trở thành vị khách đầu tiên của cửa hàng và dặn làm bánh cuốn tráng trứng và thịt theo sở thích của con. Rồi ra chợ quá sớm chỉ có 1 hàng hoa và 1 hàng vải. Mẹ mua về và đặt lên bàn thờ thắp hương. Đưa con vào trường mẹ rất muốn mở 1 lời chúc con thi tốt nhưng mẹ rất sợ lời chúc đôi khi lại là điềm ngược lại và mẹ đăm đắm nhìn theo cái dáng con thoăn thoắt đi vào trường đầy tự tin (mặc dù mẹ biết con mẹ rất lo, lo lắm đấy)... Chở về nhà mẹ hì hục rim thịt gà, luộc bí xanh và cho tất cả vào tủ lạnh (bí xanh luộc xong cho vào tủ lạnh khi bỏ ra ăn mùa hè rất ngon cũng là món con và mẹ rất thích mà).

    Đúng 9h mẹ đã có mặt ở Bộ Văn hóa Thể Thao Du lịch để họp báo về Ngày hội gia đình VN 2013. Chăm chắm chờ hết cuộc họp, mẹ có mặt đúng 10g ở cổng trường đón con. Mẹ nín thở và cầu trời phật sẽ nhìn thấy con xuất hiện với 1 nụ cười... Mẹ của 1 học sinh nói chuyện bên cạnh rằng đề thi năm nay có bình câu thơ Mùa xuân nho nhỏ của nhà thơ Thanh Hải... Mẹ giật mình hơi lo lắng bởi hai hôm qua con nhờ mẹ kiểm tra bài ôn không hề thấy con nhắc nhở gì tới bài thơ này cả, thậm chí cả nhắc tới tên bài cho tới tên tác giả, xuất xứ bài thơ như những bài khác... Nhưng mẹ vẫn vững tin là để bình thơ, dẫu có không học thì với khả năng mà con có mẹ tin là con sẽ vượt qua...

    Đường Thụy Khuê rất đông, con không mang điện thoại, mẹ đứng đối diện dưới vỉa hè của trường để con dễ nhận ra vì sợ trời nắng con tìm mẹ không ra... Và rồi con xuất hiện với nụ cười... Cái nụ cười mà mẹ vẫn ngắm mỗi khi con vui. Mẹ thở phào nhẹ nhõm khi con bi bô kể lể... Mẹ chỉ hỏi : "Sao mẹ không thấy con ông bài thơ Mùa xuân nhỏ nhỏ mà lại bảo làm được hết ?". Con cười khì và nói: "Những bài khó như Hoàng Lê Nhất Thống Chí, Truyện Kiều, Đoàn thuyền đánh cá, Ánh trăng... con mới nhờ mẹ kiểm tra. Còn những khổ thơ phân tích cô Giang đã bắt phải học con thuộc làu làu rồi mẹ yêu ạ nên con không cần mẹ kiểm tra nữa"... Mẹ vẫn tin cái khiếu di truyền của ông ngoại và của dòng họ nhà mình sẽ giúp con mẹ vượt cạn môn văn dễ dàng và quả không uổng. Điều mà mẹ lo nhất vẫn là môn toán, con không được giỏi cho lắm mà...

    Con ăn xong rồi đi ngủ, mẹ lụi cụi ra chỗ có ánh sáng cửa sổ để làm thông tin về cuộc họp báo buổi sáng, rồi cũng lên giường nằm cùng con. Con chồm lên ôm ngang mẹ và nói : "Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm. Yêu vô cùng. Lâu lắm rồi mẹ không ôm con mẹ ôm đi nào!"... Buổi chiều chở con tới trường thi môn toán, mẹ lại phóng tới tòa soạn rồi cùng các cô lên dự lễ kỷ niệm Ngày nhà báo Việt Nam tại Bộ Văn hóa thể thao du lịch. Lòng như lửa đốt vì mẹ biết môn này là môn rất khó khăn và cũng khiến con lo lắm. Thời gian trôi đi thật là chậm. 3g mẹ rẽ qua cửa hàng Cơm Tấm mua giò chay rồi vòng lên hàng chè tự nhiên mua chè bí ngô đều là những món con thích cả. Tới cổng trường vẫn chỉ là 3g40 (theo lịch thì 4g chiều con tan). Mẹ nghĩ giờ này chắc con gái mẹ đang chật vật với những câu cuối cùng của đề thi đây... Mẹ lầm rầm cầu xin trời phật phù hộ cho gái yêu có đủ minh mẫn, tự tin để tìm ra lời giải... Trời nắng nhưng mẹ ngồi trên xe 50 phút, cái nóng không làm cho mẹ cảm thấy gì mà tất cả chỉ tập trung ngong ngóng 1 bóng học sinh bước ra cửa... Nhưng mẹ lại muốn đồng hồ ngừng lại để con mẹ có đủ thời gian tìm ra lời giải đáp... Hóa ra tới tận 16g30 con mới thi xong... Mẹ ngong ngóng nhìn từng đứa trẻ bước ra khỏi cánh cửa trường mà không thấy đâu bóng dáng con... Lo lắng mẹ dùng điện thoại gọi vào số điện thoại của cậu bạn trai học cùng lớp. Mẹ cất giọng hỏi thì mới phát hiện người mẹ đứng bên mẹ đang cầm chiếc điện thoại của bạn con... Mẹ của bạn nói rằng đã nhìn thấy con trai ra rồi nhưng lại chui vào trường... Mẹ gửi xe chạy vào trường thì thấy con đang đứng túm tụm với vài người bạn khác cùng lớp để bàn về đề thị. Khi nghe tiếng mẹ, con quay lại và nụ cười rạng rỡ trên môi, lần này thì nụ cười còn tươi tắn hơn cả buổi sáng... Con líu lô kể chuyện, mẹ ơi câu C toán hình con nghĩ mãi không ra mất 1 tiếng đồng hồ cuối giờ, con suýt phát khóc đấy mẹ ạ. Vậy mà tới khoảng 16h tự nhiên con tìm ra cách giải, tuy dài hơn các bạn nhưng vẫn ra được đáp án. Xung quanh con một số bạn còn không làm được....
    Mẹ hỏi con có mệt không? Nếu không mệt thì theo mẹ đến cơ quan, sếp mẹ yêu cầu mẹ thực hiện 1 cuộc phỏng vấn điện thoại gấp. Con nói con đi đâu cũng được... Vậy là mẹ lại chở con gái phóng tới cơ quan phỏng vấn và làm bài luôn trong vòng 1 tiếng... Vì sợ giò và chè thịu hai mẹ con tha cả hai thứ lên phòng làm việc... Chở con về vào lúc trời đã mát hơn, nghe tiếng con hát líu lo yêu đời mẹ thật hạnh phúc... Tuần vừa rồi mẹ rất chi là "quân phiệt" khi thấy con xem phim hoặc vào facebook tám chuyện với bạn. Dĩ nhiên cũng chỉ là những lời hô quyết tâm cùng nhau thi đỗ nhưng mẹ cũng sợ con xao lãng việc học... Mẹ đã có lúc gắt gỏng với con khiến con nói: "Tại sao gần tới ngày thi con thấy mẹ bắt đầu gây áp lực đấy!"...

    Cả ngày nay mẹ rất muốn giật một câu gì đó chúc con mẹ thi tốt trên status hoặc chỉ để trải nỗi lo lắng của mình về con cho 1 ngày trọng đại... Nhưng mẹ nhịn, đơn giản mẹ chỉ chờ đón con và nhận được những nụ cười tươi tắn... Điểm thi vào trường rất cao xác suất đỗ có thể là tỷ lệ dao động giữa đỗ và không... Nhưng hi vọng nhiều hơn và vì vậy mà mẹ thấy rất vui đấy gái yêu của mẹ ạ. Mẹ đã từng đi thi bao nhiêu bận đã từng trải qua bao nhiêu cảm giác lo lắng, hồi hộp, nhưng lần này khi con đi thi, mẹ còn thấy lo lắng và hồi hộp hơn cả khi mẹ phải "lâm trận". Thời mẹ đi thi đâu có vất vả như con và vì vậy những gì con nỗ lực cố gắng là điều mà mẹ của con rất chi là nể đấy...

    Buổi sáng khi con nói rằng mẹ ơi con thi xong mẹ cho con đi chơi với bạn trai cùng lớp cũng như nhóm bạn thân mẹ nhé... Mẹ răn đe:"Đồng ý nhưng chỉ đi 1 buổi và mẹ phải biêt địa điểm con chơi ở đâu. Mà nếu con đi thì mẹ sẽ đi theo đứng ngoài và làm "vệ sĩ"". Hihi... Con nói : "Mẹ không tin con của mẹ đúng không? Mẹ phải có niềm tin vào con chứ?". Ờ hình như là mẹ bắt đầu khó tính rồi đấy nhỉ? Những cậu bạn trai "thích" con gái mẹ cũng bị bố mẹ quản lý ráo riết những ngày ôn thi. Câu thì bị tống lên ông nội là giáo viên để luyện đề thi, điện thoại thì bị tịch thu. Để rồi hở ra thì cậu bé mượn điện thoại của người thân để nhắn tin hoặc gọi điện thoại cho con những cuộc gọi vội vã vì sợ bị phát hiện...

    Con về rối rít kiểm tra đề và hỏi thăm các bạn của mình, có những người bạn cũng vui như con và có cả những người giọng đầy lo lắng, chán nản... Khi gọi điện thoại cho cô bạn gái thân nhất lớp thì không gặp vì bạn ấy đang trong nhà tắm nhưng mẹ bạn nói là bạn ấy thi xong về thì khóc...

    Con có biết không? Chiều nay khi con ra muộn và cậu bạn thân của con ra rồi lại đi vào làm mẹ chột dạ hay con làm không tốt và con cũng đang ôm mặt khóc ở trong trường mà không dám ra gặp mẹ? Thực ra mẹ đã sẵn sàng tất cả tinh thần đón nhận cả sự thành công lẫn thất bại từ việc thi cử của con. Bởi mẹ nghĩ nếu con có không thi tốt thì cuộc đời của 1 con người vẫn còn rất nhiều con đường để mẹ có thể giúp con đi. Vất vả hơn, khó khăn hơn thì mẹ cũng sẽ không bỏ mặc con mẹ khi con chưa trưởng thành một người lớn.

    Con ngồi sau xe mẹ và líu lo: "Vậy là sắp sửa lại tới thời điểm con làm ô sin cho mẹ rồi mẹ nhỉ? Mẹ phải cho con đi tập thể hình cho người đẹp nhé. Mẹ mua cho con cái vỏ Ipod mới nhé, cái vỏ cũ mẹ rửa làm tróc luôn ra rồi mẹ nhỉ? Hôm nào con cũng được mẹ cho ăn ngon và bê lên tận phòng điều hòa để ăn thì có phải hạnh phúc biết mấy không?". Buồn cười nhất là trưa hôm qua con ngồi chén ngon lành món thịt bò luộc và rau muống xào tỏi , vừa ăn vừa nói: "Mẹ ơi, con hạnh phúc lắm!"... Đó là cái cách bộc lộ của con mỗi khi được ăn những món mà con khoái khẩu, con còn đùa nói: "Ngon quá mẹ ơi. Con chảy cả nước mắt vì hạnh phúc vì ăn ngon đây mà". He he... Con chưa yêu cầu nhưng ngày tới rảnh mẹ sẽ chiêu đãi con món bún ốc chuối đậu nhé. Món này là món con thích nhất đấy!

    Chưa đi rửa bát, chưa đi tắm... nhưng mẹ vẫn kịp ghi những dòng cảm xúc này để con biết và hiểu rằng con luôn là niềm tự hào và hạnh phúc của mẹ! Những ngày qua mẹ luôn nhận được những lời chúc con mẹ thi tốt từ bạn bè. Còn con, không đi học buổi học cuối cùng của cô giáo chủ nhiệm vì trùng lịch, cô gửi cho con những phần tóm tắt để ôn thi. Cô giáo dạy thêm môn toán con cũng không đi học buổi cuối vì trùng lịch với học thêm môn văn, vậy mà chiều hôm qua cô đã gọi điện thoại về nhà và dặn dò con phải chuẩn bị những gì khi đối diện với thi toán... Sáng nay con bảo mẹ mua kẹo cao su bạc hà Cool air, con nói cô Giang (cô giáo dạy thêm môn văn của con) dặn là khi nào căng thẳng hãy lôi một chiếc kẹo ra ăn, vị bạc hà sẽ giúp cho con minh mẫn hơn... Mỗi bước đi của con không chỉ có mẹ mà những cô giáo dạy con cũng chăm chắm mong cho con thi đỗ. Mặc dù xã hội này còn rất nhiều những thầy cô giáo sống không ra gì, chỉ chăm chắm với mục đích dạy để kiếm tiền... thì con mẹ may mắn gặp những người giáo viên thật tuyệt vời... Mẹ còn nhớ mẹ và các vị phụ huynh đứng chờ hàng tiếng chỉ vì cô Dung dạy toán dạy quá giờ tới cả tiếng đồng hồ, rồi đứa nào làm không xong bài cô không cho về. Lịch học kết thúc 22g00, có đứa tới tận 23g đêm mới được cô "thả" cho về... Nhớ ngày nào khi nghe tiếng cô Dung khét tiếng "tàn bạo" nhưng dạy rất giỏi nên mẹ vẫn cứ cho con thử đi học, buổi đầu tiên con ra nói con học được mẹ ạ. Mẹ đã thở phào nhẹ nhõm... Rồi môn văn của cô Giang nữa chứ. Ngày nào cô cũng kiểm tra bài cô cho ôn, đứa nào mà không thuộc đáp áp bài hôm trước cô cho thì y như là giơ tay ra ăn vài cái thước kẻ rõ đau... Con của mẹ cũng đã không ít lần bị ăn vụt như vậy...

    Mẹ định bảo con gọi thông báo cho các cô để các cô vui. Con nói để chờ tới khi có kết quả chắc chắn đã mẹ nhé. Oài... Con gái mẹ đã lớn và chín chắn thật rồi...







    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  2. Có 4 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    NCĐ.2009 (02-08-2013),Phu sinh (20-06-2013),Triplec (18-06-2013),yeu100C (14-07-2013)

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •