Giữa dòng đời hối hả
Giữa cái không khí nhà nhà cùng vội vã bận rộn với cái tết thì mẹ con nó đi làm những việc chẳng giống ai...
Ngày hôm qua, nó đưa con gái đi nhổ răng hàm, trong lúc chờ bác sĩ, nó và con tranh thủ đi tiêm nốt mũi viên gan B cuối cùng. VÀ rốt cuộc thì con gái đã hoàn thành nhiệm vụ nhổ được chiếc răng hàm ngon lành vào ngày cùng tháng tận... Buổi tối, nó vẫn ung dung hẹn bạn đi quán Hồng Trà khi mà nhà chưa hề có cái gì ngoài những thứ đồ ăn vặt mua ở Hàng duty free Hapro. Nó tưng tửng leo lên xe bạn chắc mẩm lại điểm hẹn cũ : Hồng Trà quán như thường lệ ngồi với bạn bè. Nhưng hôm nay, bạn ngỏ ý muốn đưa nó đi chơi dọc Hồ Tây... Hí hí... Cái vụ này thích mà... Vì tớ vốn dĩ rất khoái đi Hồ Tây... Nhà tớ gần Hồ Tây nên người bạn nào chơi với tớ cũng chí ít có một đôi lần lượn 1 vòng Hồ Tây là chuyện bình thường. Vì làm gì có điểm nào lý tưởng và lãng mạn như vậy cơ chứ... ke ke... Nó và bạn dọc ngắm các cây hoa ở Nghi Tàm, rồi nó nhắc nhở vụ hứa hẹn chở nó đi mua cành đào... Thoắt 1 phát anh quay xe đưa nó lên khu vực bán đào ở Nghi Tàm. Thấy 1 đôi vợ chồng mua được 1 cành đào khá ư là đẹp với giá rẻ thế không biết có 200K. Thế là quyết định tạp vô tìm... Cả đời nó chưa thấy ai chọn cành đào kỳ lạ như anh bạn này. Hắn săm soi cái cặp kính cận và sờ nắn vào những nụ đào, lá đào... Rồi thoắt phát sau 10 phút hắn lôi ra 1 cành đào đang bị chằng dây và hỏi giá bao nhiêu. Mấy người cùng bán, họ thét 500K... Hắn giả luôn 1 câu: 350K... Họ bảo rẻ thế ai bán... Nó thì phàn nàn: "Trời ơi. Có ai mặc cả như anh không. Nếu là em chỉ 300K thôi, "ông xã" nhà em mặc cả hớ rồi...". Tên thanh niên bán đào chạy ra và nói: "Anh ấy không hớ đâu. Nhìn chị là đủ biết anh tinh tường cỡ nào khi chọn lựa rồi". Anh mặc cả đùa lại: "300K nhá", một người phụ nữ bán cùng nhóm nói: "Thôi khỏi mặc cả. Cho anh chị mang đào về luôn. Không cần trả tiền". Được lời như cởi tấm lòng, anh bạn nó phăm phăm vác cành đào lên xe trước con mắt ngơ ngác của nó, và tên bán đào vội vã nhẩy bổ ra cười... Nó phàn nàn: "Anh "cởi" dây ra đi chứ, xem thế nó thế nào đã chứ. Nhỡ thế dáng xấu thì sao". Anh bạn nói: "Anh chơi đào rừng 10 năm rồi. Yên tâm đi. Nhìn nụ, nhìn lá là đủ biết rồi" nhưng cũng tháo ra cho nó yên tâm... Chà 1 cành đào to vật vã và khá là vừa ý. Thế là nó biến thành tay lái vĩ đại, còn anh thì ngồi sau vác đào". Hì hì... Nếu ngày mai 2 mẹ con nó đi mua đào thì chắc khó mà vác được cành đào này về, chắc phải thuê xe ôm mất. Hihi. Hên ghê. Vừa được bạn tặng cho một cành đào đẹp ưng ý, vừa được mang về tới nhà không mất tiền xe ôm... Sướng. Về tới nhà, nó và con gái tròn xoe mắt khi thấy anh bạn cầm cái kéo phăm phăm cắt và tỉa những chiếc lá xanh khỏi cành... Oài... Rất chuyên nghiệp!!! Lúc này mới nhớ tới vụ đi tìm lọ cắm cành đào... Tìm cả 4 tầng mới phát hiện... hóa ra là ông anh năm ngoái về đã dọn sạch bách hết cả cho đồng nát rùi... Thế là nó bảo thôi mai tranh thủ về quê sẽ qua Bát Tràng rước một bình...
Buổi sáng 8g 2 mẹ con mới thèm dậy. Thế là thẳng tiến về Khu văn hóa Cầu Giấy để gửi báo têt và hóa đơn thanh toan cho Trường Xiếc và Trường ĐH Sân khấu điện ảnh HN. 9g35 nó mới bắt đầu chở con gái ngược trở về. Đi qua nhà, nó hỏi con: :"Hay 2 mẹ con mình đi taxi nhé?". Con gái thỏ thẻ: "Nếu mẹ không mệt thì con thích đi xe máy mẹ ạ". Hi hì... Mỗi lần về quê mẹ thường có tài xế vĩ đại hoạc xe ôm chở, lâu lắm rồi mẹ mới đi xe máy về quê sau vụ chết hụt với bác Diepanh Dovu bị xe khách chèn sát lề đường. Nhưng thôi vừa đi vừa nghỉ vậy... Điểm dừng đầu tiên là nhà chú út (chú mất, chỉ còn thím), tranh thủ lì xì cho 6 đứa cháu và thím, nó nghe thím tư vấn đi tiếp nhà 3 bác Cào, Bác chín lớn, chín bé, rồi đi tiếp nhà Thím Vị (chú cũng đã mất và còn thím)... 12g mẹ con nó mới ra được nghĩa trang để thắp hương cho các cụ và ông ngoại của con gái. Việc đầu tiên là nó mang theo keo dính sứ và dính đĩa, dính lọ hoa, dính chén nước vì lần trước tới thấy không có nên lần này nó tự tay đính mọi thứ lên mộ ông. Nhìn ngôi mộ mới nhưng ở đầu dẫy nên xung quanh bao nhiêu là vàng mã đốt đóng gờ bên cạnh, nó đi bộ và tìm vào 1 ngôi nhà trong làng, nó vào xin nước để rửa mộ, tranh thủ nói chuyện hóa ra người nhà lại là anh em họ xa của nó, thế là nó mượn đủ thứ nào là xô đựng nước, nào là chổi, nào là xin rẻ lau... Hì hụi lau rửa dọn dẹp, rốt cuộc tới tận 13g30 mẹ con nó mới xong mọi việc để xuất phát đi tiếp.
Chảng thấy đói lắm nhưng tính trên đường đi tắt BÁt Tràng có 1 quán gà già cực ngon mà chú Hậu, con của chú út đã từng kéo tới ăn. Hai mẹ con vào đánh chén đùi gà, phở gà và trứng non thật là ngon... Con gái ăn một cách vui sướng và hỉ hả.
14g30 nó và con mới đặt chân vào làng gốm Bát Tràng, cơ man nào là các lọ hoa cắm đào, lọ to, lọ nhỏ, lọ men trắng, men xanh, lọ gốm... Nó lôi cái ảnh anh bạn gửi cho nó thì đó là một lọ gốm... Tìm mãi thì chỉ có 2 cái lọ khả dĩ nhất, nhưng lại đắn đo giữa to và bé, giữa màu sắc... Lại gọi điện thoại xin tư vấn tới 3 phát... Rốt cuộc thì bạn bảo: "Thôi, 2 mẹ con em cứ đi chơi ngắm thôi. Anh sẽ tìm mua ở Hà Nội cho gần và đỡ phải vác!'. VỀ HÀ NỘI mua là thế nào? Vớ vỉn nhể? Mẹ con tớ mà không vác được cái lọ về thì còn gì là công sức đi Bát Tràng... Thế là rồi cũng vác được 1 cái bình, tuy hình dáng và màu sắc chưa thực ưng ý lắm nhưng cũng là khả dĩ hơn cả. Gái iu thỏ thẻ: "Mẹ à. Con không nghĩ rằng quê mình có nhiều điều thú vị thế mẹ nhỉ? Gà ngon này, có gốm sứ Bát Tràng này, có bánh tẻ ngon nữa..."
Về tới Hà Nội, hai mẹ con nó ôm cái bình to vật vã tới nhà bác sửa quần áo, rồi gửi lại đó cái bình cùng bao nhiêu thứ bánh tẻ, hoa quả... rồi lại ngược trở lại con đường đi ngắm quần áo đại hạ giá... Con gái cứ nằng nặc muốn đi nên thôi thì chiều gái... Tìm mãi rốt cuộc chẳng có gì hay ho ngoài áo rét. Rồi con gái thỏ thẻ: "Mẹ ơi Cái son hôm qua son "lòng môi" đang là mốt của teen, con nói thực là con thích lắm mẹ ạ". Oài, thôi thì chiều cô nàng cuối năm, tới The faceshop ở Hàng Bông: Hết!. Nó ngược trở lại lây quần áo sửa ở Lương sử C Khâm Thiên. Rồi lại lên Kim Mã, hàng Thefaceshop ở Kim Mã cũng cháy hàng loại son đó... con gái có vẻ buồn ra mặt... Nó thì rã rời cả người rùi nè... Nhưng về tới nhà vẫn cố gọi điện thoại tới cửa hàng ở Parkson cuối Thái Hà. May là còn. Thế là lại lóc cóc chở con gái tới đó. Bạn gọi điện thoại hỏi đã về chưa... "Mẹ con em chưa về". Anh nói phải đi lấy cát để cho vào bình chứ và hẹn sau khi ăn cơm xong sẽ đi lấy... Nó ngoặt vào con đường bên cạnh đường Thái Hà và vô tình thấy 1 hàng vật liệu xây dựng có bao nhiêu cơ man là cát, sỏi. Lại gọi điện thoại xin tư vấn dùng loại cát gì... Hóa ra là cát đen. Thế là xúc 1 túi mang về... Trên đường về còn tranh thủ qua cửa hàng Thái Lan để mua đồ sữa tắm, nước gôi đầu ở Giảng Võ rồi mới về nhà...
Về tới nhà được một lúc thì bạn tới, hai anh em lại hì hụi xử lý vụ cành đào. Nó hì hục khuân một xô đất xuống nhà vì chỗ cát đen xin dược chẳng thấm tháp gì so với cái lọ to vật mà mẹ con nó vác về...
Rốt cuộc thi mọi thứ đều đã rất ok... Mặc dù có thể cành đào chưa ngon như những cành đào bố đã từng sắm vào những năm trước nhưng chí ít, cũng không tệ lắm và vấn đề là đã có đào để thấy nhà có không khí tết roài nhá... À còn bao nhiêu nem chua Thanh Hóa ĐSVN mang tới cho nữa chứ. Mai thì ông bạn Hồng cấp 3 sẽ khuân tới con gà trống 2 kg làm sẵn sàng giúp cho bạn rồi... Tối nay thì cả nhà đã oanh tạc những món đồ ăn vặt như hạt bí, hạt sen khô, kẹo sô cô la... roài nhá... Ngày nào với mẹ con nó cũng là tết, chứ không chờ tết đâu nhé! hihi. Và năm nay, sẽ lại có 1 vị khách tuổi Ất Tỵ tới xông nhà nó... Vui thế cơ chứ!
![]()