Trang 60 / 79 Đầu tiênĐầu tiên ... 1050585960616270 ... LastLast
Bài 591 đến 600/785

Chủ đề: Buồn thì viết

  1. #591
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket OA _ NỮ's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    4.994
    Thanks
    4.403
    Thanked 9.333 Times in 1.852 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Nó trở về với Niềm riêng và Những khoảnh khắc... có cảm giác NR như một cô gái đẹp nhưng cô đơn vậy hoặc cũng có thể ví von như 1 cô gái già quá tuổi nên không đua chen được với những mạng xã hội, nơi tụ tập những nam thanh nữ kiệt chém gió tơi bời...


    Úi em ơi. Dân NR chém gió mới ác em à. Nhất là đến cái tuổi già mà vẫn tồn tại một vài bộ phận ko chịu già, chứng tỏ là cái lưỡi và cái tay giờ đây phải phát huy = 5 = 10 so với ngày xưa iu dấu em à.
    Chỉ có điều dân NR biết tảy của nhau rõ quá nên đành phải chém người "lạ" mỗi khi có thể thôi.
    Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
    The future's not ours, to see
    Que Sera, Sera

  2. Có 11 thành viên cám ơn bài của OA _ NỮ:

    1100i (01-02-2013),Độc hành (01-02-2013),Boulevard (01-02-2013),get_out_cs (01-02-2013),NHAT NGUYET (01-02-2013),Nhudadauyeu (04-02-2013),Phu sinh (02-02-2013),tanthinh (05-02-2013),Tazang (01-02-2013),Thảo_ANA (05-02-2013),Triplec (01-02-2013)

  3. #592
    Silver Member PhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    335
    Thanks
    1.069
    Thanked 1.703 Times in 326 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của Boulevard Xem bài viết
    Ối giời ơi... Cái mặt mình được vác lên vác xuống kìa... choáng quá cơ !!! Đề nghị là comment không post ảnh đi kèm nhóe... Dưng mà nói thật là sướng... mê cu tơi ạ !
    Khi hình ảnh và chữ nghĩa minh hoạ cho nhau mà không post ảnh đi kèm thì người đọc sẽ chẳng hiểu mình command gì, Bou ạ !


    Trích dẫn Trích dẫn của OA _ NỮ Xem bài viết

    Úi em ơi. Dân NR chém gió mới ác em à. Nhất là đến cái tuổi già mà vẫn tồn tại một vài bộ phận ko chịu già, chứng tỏ là cái lưỡi và cái tay giờ đây phải phát huy = 5 = 10 so với ngày xưa iu dấu em à.
    Chỉ có điều dân NR biết tảy của nhau rõ quá nên đành phải chém người "lạ" mỗi khi có thể thôi.
    Ui, Oa Nữ thân mến ơi ! Gan ruột có bao nhiêu Oa phơi bày cho thiên hạ thấy cả rồi thì còn làm ăn sao đây ?

  4. Có 5 thành viên cám ơn bài của Độc hành:

    1100i (01-02-2013),get_out_cs (01-02-2013),NHAT NGUYET (01-02-2013),Phu sinh (02-02-2013),tanthinh (05-02-2013)

  5. #593
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket NHAT NGUYET's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    1.320
    Thanks
    890
    Thanked 1.050 Times in 231 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của Boulevard Xem bài viết
    sướng... mê cu tơi ạ !
    Sướng... mê cu tơi là sướng... chỗ nào vậy Bou ơi! Mà Bou. cũng "dã man" thật, lại phải... "tơi" mới sướng

    Trích dẫn Trích dẫn của OA _ NỮ Xem bài viết
    Úi em ơi. Dân NR chém gió mới ác em à. Nhất là đến cái tuổi già mà vẫn tồn tại một vài bộ phận ko chịu già, chứng tỏ là cái lưỡi và cái tay giờ đây phải phát huy = 5 = 10 so với ngày xưa iu dấu em à.
    Nhất Oa! Oa_Nữ càng ngày càng "thâm nho". Chỉ một câu mà gói ghém bao nhiêu hàm ý, ẩn ý, ý xa, ý gần, tượng thanh, tượng hình... đủ cả, quả là "NR-ai-đồ" không sai.

    Chỉ có điều dân NR biết tảy của nhau rõ quá nên đành phải chém người "lạ" mỗi khi có thể thôi.
    "Chém" vào đâu đó thì mới gọi là... chém gió, chứ "chém" vào "tẩy" thì... một nhát chết tươi còn gì nữa người ơi!


    Trích dẫn Trích dẫn của Độc hành Xem bài viết
    Ui, Oa Nữ thân mến ơi ! Gan ruột có bao nhiêu Oa phơi bày cho thiên hạ thấy cả rồi thì còn làm ăn sao đây ?
    Phơi và bày lúc nào để anh ĐH thấy mà mình chẳng thấy gì hết vậy ta, "ghen tỵ" quá đi.

    Nếu Oa Nữ mà... "phơi bày" ra thì... khổ nỗi thiên hạ (và cả NN nữa) lại chẳng thích nhìn vào gan ruột... mà... thì... là...
    Last edited by Đông Quân; 01-02-2013 at 12:25 PM.

  6. Có 7 thành viên cám ơn bài của NHAT NGUYET:

    1100i (01-02-2013),Độc hành (01-02-2013),Boulevard (01-02-2013),get_out_cs (01-02-2013),OA _ NỮ (02-02-2013),Phu sinh (02-02-2013),tanthinh (05-02-2013)

  7. #594
    Silver Member PhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    335
    Thanks
    1.069
    Thanked 1.703 Times in 326 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Phơi và bày lúc nào để anh ĐH thấy mà mình chẳng thấy gì hết vậy ta, "ghen tỵ" quá đi.
    Nếu Oa Nữ mà... "phơi bày" ra thì... khổ nỗi thiên hạ (và cả NN nữa) lại chẳng thích nhìn vào gan ruột... mà... thì... là...
    Giới phiên dịch vẫn kháo nhau rằng khi dịch các ngôn ngữ ra tiếng Việt, như Anh -> Việt; Pháp -> Việt; Trung -> Việt; Nhật -> Việt v.v... thì dịch Việt -> Việt gây "kinh hoàng" nhất , vì muốn dịch sao cũng được. Thế nên ĐH không dám theo gương NN dịch Việt -> Việt thắc mắc trên, vì sợ bị Oa Nữ truy sát.

  8. Có 8 thành viên cám ơn bài của Độc hành:

    1100i (01-02-2013),Boulevard (01-02-2013),get_out_cs (01-02-2013),NHAT NGUYET (02-02-2013),OA _ NỮ (02-02-2013),Phu sinh (02-02-2013),tanthinh (05-02-2013),thuphong (01-02-2013)

  9. #595
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Sướng... mê cu tơi là sướng... chỗ nào vậy Bou ơi! Mà Bou. cũng "dã man" thật, lại phải... "tơi" mới sướng

    Hic... Nghĩa là sướng hơn cả sướng anh ui.... Còn cái tần suất thì lại phải đo từ mỗi người anh nhá !!!!

    Nhất Oa! Oa_Nữ càng ngày càng "thâm nho". Chỉ một câu mà gói ghém bao nhiêu hàm ý, ẩn ý, ý xa, ý gần, tượng thanh, tượng hình... đủ cả, quả là "NR-ai-đồ" không sai.

    Cái "Ranh hiệu" "NR ai đồ" tặng chị Oa thật là chính xác !!! Hoan hô anh Nhật Nguyệt!


    Nếu Oa Nữ mà... "phơi bày" ra thì... khổ nỗi thiên hạ (và cả NN nữa) lại chẳng thích nhìn vào gan ruột... mà... thì... là...

    Bou em cũng hóng vụ chị Oa "phơi bày" theo lời anh Độc... hành !!!!

    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  10. Có 4 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Độc hành (02-02-2013),get_out_cs (03-02-2013),NHAT NGUYET (02-02-2013),tanthinh (05-02-2013)

  11. #596
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Tối nay vẫn còn phải làm nốt cho số tất niên cuối cùng... Nhưng tâm trạng của nó sao lạ vậy? Chở con gái đi học, gái thỏ thẻ: "Mẹ ơi! Năm nay mẹ con mình đi mua đào mẹ nhé. Một cành đào rừng thật đẹp như ông thường cắm...". Nó không nghĩ rằng sẽ có ngày nó lại đi mua đào tết thay bố. Vì nó chẳng hề có chút kinh nghiệm gì về đào cả. Mỗi năm đến hẹn lại lên, bố lại xăm xăm đi ngắm đào và thế nào nhà cũng có 1 cành đào từ rất sớm... Cành đào đó bạn bè, họ hàng ai tới cũng phải trầm trồ khen tặng. Nó biết, nó sẽ chẳng bao giờ mua được một cành đào đẹp như bố, đẹp từ nụ, từ hoa và nhất là từ cái thế.

    Hơn 1 năm đã đi qua rồi... Nó chưa bao giờ có cái cảm giác cô đơn như năm nay... Bởi vì đơn lẻ chỉ có nó và con ăn tết. Con gái nhận được dòng tin nhắn của bố nhắn về ăn tất niên với bà nội. Mâu thuẫn của ex và con gái, nó đứng ngoài cuộc... VÀ không muốn can thiệp. Con gái trăn trở lắm, con gái nói: "Con chỉ muốn về mừng tuổi bà nội rồi đi thôi mẹ ạ. Nhưng nếu con về thì mọi người lại tưởng con về để nhận lì xì rồi đi ngay... Bây giờ con cứ thấy lạc lõng không muốn gặp bố và mọi người ở nhà nội nữa".

    Nó chẳng thể trách con bởi nó biết vì sao mà con gái có cái cảm giác đó. Con đã lớn rồi và con có đủ mọi lý lẽ và tình cảm để hiểu vì sao mà tình cảm với bố bị lạt phai... Nó chẳng biết làm sao, cũng cảm thấy có lỗi với ex vì đã không thể cất lời khuyên con là phải về với bố, phải ở bên bố vì bố là bố của con... Đơn giản vì nó hiểu cái cảm giác của con... Nó nghe con gái kể rằng lần gặp trước, ex tới nhà chơi đúng lúc nó làm việc, ex nói chuyện với con rất gượng gạo và bảo con gọi mẹ xuống để bố nói chuyện. Nhưng lúc đó nó đang dở viết bài gửi cho báo, nên không xuống...

    Nó cũng cảm giác rằng con gái của nó gần đây có vẻ quyến luyến mẹ hơn, yêu mẹ hơn... có lẽ vì con không còn tin rằng con còn một chỗ dựa nữa đó là bố... Nó im lặng... và rồi sau 30 phút, con gái nói: "Mẹ à. Con chưa nhắn cho bố vì con còn phải học. Chiều mai rảnh con sẽ viết 1 lá thư gửi cho bố nói rõ mọi việc mẹ nhé...", rồi con tần ngần: "Nhưng mẹ à, không lẽ con nói rằng bố là người.... ". Nó nói, theo mẹ con hãy gặp bố và nói chuyện với bố một cách đàng hoàng, nói với bố cái cảm giác của con về những ứng xử gần đây của bố, nói với bố tất cả những suy nghĩ của con... Theo mẹ như thế là hơn...

    Trước kia, năm nào vào giao thừa hoặc nhà nội của con gái tổ chức ăn tất niên, thì tối hôm trước nó đưa con tới nhà và mùng tuổi ông bà nội rồi nó về một mình. Nhưng giờ, sau những ứng xử của ex và cả những câu nói của bà nội với con gái đại ý nói : "Bố cháu bảo cháu giờ lớn rồi nên tính tình thay đổi, cháu phải biết bố cháu còn có 2 em, còn phải lo cho chúng nó nữa. Cháu không nên trách bố...". Lúc đó, nó ngồi ở bên cạnh, nó nhìn vào gương mặt con gái ngân ngấn nước mắt... Thay cho việc gọi điện thoại hỏi thăm bà vì nhớ, vì không muốn đi cùng bố về thì nó lại bị bà trách mắng.... Mà nó biết là bà nội có thể vì nghe lời dèm pha của ex mà đâm ra trách cô cháu gái iu... Nó thương con gái định nói đỡ vài lời cho con thì lại bị mắng luôn : "Là giờ nó đã có gia đình rồi, con nhận nuôi con thì con phải lo cho nó..."... Trời ạ. Nó tức nghẹn... Nó đâu có cần sự giúp đỡ gì của ex, nó luôn tạo mọi điều kiện để con và ex gặp nhau để con không có cảm giác thiếu sự quan tâm chăm sóc của bố.

    1 buổi tối hơi buồn, hơi hẫng hụt... Những cuộc nói chuyện dở dở ương ương, những tin nhắn qua lại cảm thấy nhàn nhạt, vô định... Hi vọng ngày mai sẽ vui hơn!
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  12. Có 10 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    1100i (02-02-2013),Độc hành (02-02-2013),get_out_cs (03-02-2013),Lão K (02-02-2013),NHAT NGUYET (02-02-2013),OA _ NỮ (02-02-2013),Phu sinh (02-02-2013),tanthinh (05-02-2013),Tazang (03-02-2013),Triplec (03-02-2013)

  13. #597
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket OA _ NỮ's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    4.994
    Thanks
    4.403
    Thanked 9.333 Times in 1.852 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của Độc hành Xem bài viết


    Ui, Oa Nữ thân mến ơi ! Gan ruột có bao nhiêu Oa phơi bày cho thiên hạ thấy cả rồi thì còn làm ăn sao đây ?
    Đã có ai thấy đâu mà thấy hở ĐH . Đối với NR ĐH vẫn là một ẩn số chờ ai đó khám và...Phá . OA NỮ nhiều khi cũng muốn nhưng lực bất tòng tâm nên chỉ đành coi ĐH như một tấm gương để đôi khi soi mình vào đó cười hi hí ha há cho đời bớt chơi vơi chới với đó bạn hiền ui.

    Trích dẫn Trích dẫn của NHAT NGUYET Xem bài viết
    ]


    Nhất Oa! Oa_Nữ càng ngày càng "thâm nho". Chỉ một câu mà gói ghém bao nhiêu hàm ý, ẩn ý, ý xa, ý gần, tượng thanh, tượng hình... đủ cả, quả là "NR-ai-đồ" không sai. :[/QUOTE

    :

    ", chứ "chém" vào "tẩy" thì... một nhát chết tươi còn gì nữa người ơi!




    .

    Nếu Oa Nữ mà... "phơi bày" ra thì... khổ nỗi thiên hạ (và cả NN nữa) lại chẳng thích nhìn vào gan ruột... mà... thì... là...
    Được NN phong tặng NR-ai- đồ dù chỉ là "phong đòn gánh" nhưng OA cũng cảm thấy các huyệt đạo của mình nhộn nhạo hẳn lên NN à. Vì NR mình tuy chỉ có một nhúm người nhưng tuyền là những tinh hoa đặc sắc ít nơi nào sánh kịp. (Dù tinh hoa đã phát tán gần hết). nên OA cũng tự sướng ghê lắm.

    chứ "chém" vào "tẩy" thì... một nhát chết tươi còn gì nữa người ơi!

    Vì một nhát chết tươi thì đời còn gì vui nữa hả NN hả

    Nếu Oa Nữ mà... "phơi bày" ra thì... khổ nỗi thiên hạ (và cả NN nữa) lại chẳng thích nhìn vào gan ruột... mà... thì... là... [/COLOR] :nguong

    OK thôi, nếu NN thích thì OA chẳng ngại ngùng gì mà phơi phóng . Thôi thì tất cả "vì bảo vệ môi trường."
    Bắt đầu từ trên xuống dưới hay là từ dưới lên trên nhỉ...Khó nghĩ...
    Last edited by OA _ NỮ; 04-02-2013 at 05:06 AM.
    Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
    The future's not ours, to see
    Que Sera, Sera

  14. Có 4 thành viên cám ơn bài của OA _ NỮ:

    Boulevard (04-02-2013),get_out_cs (04-02-2013),tanthinh (05-02-2013),thuphong (04-02-2013)

  15. #598
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Chưa có năm nào nó thờ ơ với cái tết như năm nay, chẳng sắm sửa cái gì, chẳng chăm chút cái gì... có lẽ vì cái tâm trạng không mấy vui và cả hai mẹ con cùng không muốn ăn uống tùm lum vì sợ béo... Bận tới độ mà hôm rồi con gái nói: "Ơ. Mẹ ơi, năm nay nhà mình không có lịch mẹ ạ!". Lúc đó nó mới ngẩn tò te và phát hiện ra là đúng là không hề có ai biếu lịch nó như mọi năm cả. Mọi năm thì lịch triền miên và tràn lan... vác cả đi biếu bạn bè, biếu ở quê... Cô em Góc Phố Dịu Dàng vô cùng ngạc nhiên vì năm nay "người hâm mộ" của nó đã không tặng lịch nó như mọi năm, nên em bảo để em "thiết kế" giúp chị... Ờ hén... Chắc là hết được hâm mộ rồi mừ... hihi...

    Tối qua, nó nhận 1 lời mời đi xem phim của 1 người bạn ở Đường sắt Việt Nam, lời mời này xuất phát từ 1 cuộc cá cược và nó là người chiến thắng nhá... ka ka... Mặc dù hình như là người ta cố tình thua thì phải... Thế nhưng khi anh và nó lọ mọ lên xem list phim của các rạp thì thấy phim đợt này không ổn, chẳng có loại phim mà nó thích thú... Lại thêm lời mời họp báo đúng vào 19h tối thế là nó 'đại tiện" tranh thủ ĐSVN làm "xe ôm" chở đi họp báo và với lời nói: "Sau khi em họ xong mà thấy thích đi xem thì đi, không thì anh em mềnh cafe nhá". Nó hẹn chàng khoảng 30 phút là xong vì cứ nghĩ sẽ trốn được như mọi khi... rốt cuộc thì ngồi tới tận 1 tiếng rưỡi đồng hồ... ka ka... Nó thật vô cùng ngại ngần với người bạn mới ở ĐSVN thế nhưng vừa bước ra đã gặp một gương mặt tươi cười và đon đả đỡ quà giúp cho nó... không thấy phàn nàn gì mới lạ chứ 21g nó mới vào được quán cafe để chém... thở than, than thở về vụ chưa sắm sửa cái gì cho ngày tết cả, tới cái lịch còn bị con gái nhắc, thế là nhận ngay lời hứa mai anh "thiết kế" cho em luôn... Sáng ra nó đã nhận được tin nhắn thông báo nó rảnh thì chạy qua cơ quan anh (từ cơ quan anh sang cơ quan nó chỉ có ... 200m) ka ka... Thế là mặc trời mưa lâm tâm, nó không mặc áo mưa phóng thẳng tới cổng ga Hà Nội, đại bản doanh của ĐSVN và đứng chồm chỗm chờ... người ra cho lịch. Oạch, chàng mang ra tới 4 tờ lịch và nói em dùng không hết thì mang cho ai đó... ka ka... ĐÃ hết tháng 1 rồi, cái thời điểm này thì còn ai có nhu cầu lịch nữa ngoài nhà nó cơ chứ! Nó vác về nhà, con gái vác cả 4 tờ lịch giống nhau như đúc ở cả 4 tầng một cách hỉ hả... Miễn là có lịch mẹ ạ!

    Có cô bạn thân hơn 20 năm cũng làm ở Đường sắt VN, cùng phòng với ạnh bạn mới, ấy vậy mà cấm có năm nào được bạn cho lịch cả. Vụ này mà gặp bạn sẽ phải "chém" cho bạn tơi bời... dưng rồi nghĩ lại thì cũng oan cho bạn vì có năm nào mà nó thiếu thốn lịch để cầu cứu bạn đâu cơ chứ... Thôi thì đầu tuần, nhà em xin mượn lời của gái nhỏ : "Đường sắt muôn năm"... để cảm ơn 4 quyển lịch, sự chờ đợi kiên nhẫn và cả một buổi tối cafe vô cùng lãng mạn... Tuy nhiên, khi về nhà phải thú nhận rằng em bị 4 phát muỗi đốt vì tội cái quán đó nằm ngay cạnh bách thảo, cây cối rất chi là um tùm, mà cái lũ muỗi nó nhìn thấy em... trời ơi... Nó tha sao được!!! . Thật là đau buồn vì mới hôm trước đi cắt tóc và nhuộm tóc, thía mà chẳng ai phát hiện ra cả... Đã vậy bò về cơ quan sáng nay, cô em Góc phố diu dàng kêu: "Bà nhìn cái mặt bà kìa... Đầu tóc xấu dã man..."... "Ô... Thế xấu lắm hả? Thế mà chẳng thấy zai phát biểu chê bai nhể? Hoặc có thể là ứ dám chê"...

    Dưới đây là Đệ nhất quý bà hoa hậu thế giới Đoàn Thị Kim Hồng và các Hoa hậu quý bà thế giới 2012, 2011, 2009, 2007 cùng hát bài "Cây trúc xinh" trong cuộc họp tối qua nhá... Em là em thích nhất cái câu này: "Cây trúc xinh, tang tình là cây trúc mọc. Chị hai xinh tang tình là chị hai đứng, đứng một mình qua lối như cũng xinh"... Chỉ có điều đảo ngược lại: "chị hai xinh, chị hai có có một mình thì ai biết là xinh..." ka ka


    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  16. Thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    tanthinh (05-02-2013)

  17. #599
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    5/6/2013....

    Lóp ngóp tới tận trưa mới về được tới Hà Nội với bao lời hẹn hò nào quà cộng tác viên của đồng nghiệp cho mình, nào quà của báo mình cho đồng nghiệp... Giờ mới thò mặt vào NR để chia sẻ vài dòng cảm xúc ...

    Chiều qua sau khi ăn tất niên tưng bừng ở Sứ 64 Nguyễn Du, nó trở về cơ quan với tâm trạng rối bời với cái vụ lên Resort Tam Đảo của Tặc Đại ca. Ứ muốn đi tí nào vì người lâng lâng, mệt mệt và quan trọng là không biết sẽ lên Tam Đảo bằng con đường nào... Sau vài cuộc gọi ... thất vọng rốt cuộc thì nó túm được anh Tôi tìm tôi đang trên đường đi chúc tết nghệ sĩ hề chèo Quốc Anh. Vậy là chờ thêm 2 tiếng đồng hồ để được rinh lên Resort Tam Đảo để kịp làm "bánh khảo" của liên hoan văn nghệ quần chúng do Tặc Đại ca làm tổng đạo diễn. Trước đó Tặc đại ca đã cho xe đón 1 đội "bánh khảo" gồm 3 người lên đó và oanh tạc từ sáng rùi.

    Chỉ kịp ăn tạm vài miếng bánh nó và mọi người đã vào cuộc. Chưa bao giờ được dự một cuộc liên với quần chúng với đầy đủ các màn thi diễn ra tới tận 12g30 đêm mới kết thúc. Mỗi diễn viên thể hiện tới 3 - 4 vai trò nhưng đều rất xuất sắc. Quen với các cuộc thi liên hoan nghệ thuật chuyên nghiệp giờ xem văn nghệ quần chúng mới thấy cái sôi động, nhiệt tình của diễn viên không chuyên. 1 chuyến đi thật sự là mệt vừa căng thẳng ngay cả việc đi tìm tài xế vĩ đại trở lên Tam đảo đã khó... Chỉ biết rằng cảm ơn anh Tôi tìm tôi thật sự đã vô cùng nhiệt tình, bỏ các cuộc hẹn hò, bỏ cả các lời đề nghị ngọt ngào tới chúc tết để đưa em Bou kịp giờ tới dự lễ tất niên của bác Tặc. Để rồi anh lại vội vã trở về Hà Nội... không kịp vui tới cùng với mọi người.

    Tranh thủ show 1 vài bức hình chụp vội vì sáng hôm sau cũng chẳng kịp chụp gì mấy đã lên đường kịp về Hà Nội...










    Bánh khảo hò hét...





    Bầu sô và các diễn viên trình diễn thời trang ấn tượng...



    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  18. Có 7 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    get_out_cs (06-02-2013),Nhudadauyeu (07-02-2013),OA _ NỮ (07-02-2013),Phu sinh (22-02-2013),tanthinh (18-02-2013),Tazang (06-02-2013),thuphong (06-02-2013)

  19. #600
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Giữa dòng đời hối hả

    Giữa cái không khí nhà nhà cùng vội vã bận rộn với cái tết thì mẹ con nó đi làm những việc chẳng giống ai...

    Ngày hôm qua, nó đưa con gái đi nhổ răng hàm, trong lúc chờ bác sĩ, nó và con tranh thủ đi tiêm nốt mũi viên gan B cuối cùng. VÀ rốt cuộc thì con gái đã hoàn thành nhiệm vụ nhổ được chiếc răng hàm ngon lành vào ngày cùng tháng tận... Buổi tối, nó vẫn ung dung hẹn bạn đi quán Hồng Trà khi mà nhà chưa hề có cái gì ngoài những thứ đồ ăn vặt mua ở Hàng duty free Hapro. Nó tưng tửng leo lên xe bạn chắc mẩm lại điểm hẹn cũ : Hồng Trà quán như thường lệ ngồi với bạn bè. Nhưng hôm nay, bạn ngỏ ý muốn đưa nó đi chơi dọc Hồ Tây... Hí hí... Cái vụ này thích mà... Vì tớ vốn dĩ rất khoái đi Hồ Tây... Nhà tớ gần Hồ Tây nên người bạn nào chơi với tớ cũng chí ít có một đôi lần lượn 1 vòng Hồ Tây là chuyện bình thường. Vì làm gì có điểm nào lý tưởng và lãng mạn như vậy cơ chứ... ke ke... Nó và bạn dọc ngắm các cây hoa ở Nghi Tàm, rồi nó nhắc nhở vụ hứa hẹn chở nó đi mua cành đào... Thoắt 1 phát anh quay xe đưa nó lên khu vực bán đào ở Nghi Tàm. Thấy 1 đôi vợ chồng mua được 1 cành đào khá ư là đẹp với giá rẻ thế không biết có 200K. Thế là quyết định tạp vô tìm... Cả đời nó chưa thấy ai chọn cành đào kỳ lạ như anh bạn này. Hắn săm soi cái cặp kính cận và sờ nắn vào những nụ đào, lá đào... Rồi thoắt phát sau 10 phút hắn lôi ra 1 cành đào đang bị chằng dây và hỏi giá bao nhiêu. Mấy người cùng bán, họ thét 500K... Hắn giả luôn 1 câu: 350K... Họ bảo rẻ thế ai bán... Nó thì phàn nàn: "Trời ơi. Có ai mặc cả như anh không. Nếu là em chỉ 300K thôi, "ông xã" nhà em mặc cả hớ rồi...". Tên thanh niên bán đào chạy ra và nói: "Anh ấy không hớ đâu. Nhìn chị là đủ biết anh tinh tường cỡ nào khi chọn lựa rồi". Anh mặc cả đùa lại: "300K nhá", một người phụ nữ bán cùng nhóm nói: "Thôi khỏi mặc cả. Cho anh chị mang đào về luôn. Không cần trả tiền". Được lời như cởi tấm lòng, anh bạn nó phăm phăm vác cành đào lên xe trước con mắt ngơ ngác của nó, và tên bán đào vội vã nhẩy bổ ra cười... Nó phàn nàn: "Anh "cởi" dây ra đi chứ, xem thế nó thế nào đã chứ. Nhỡ thế dáng xấu thì sao". Anh bạn nói: "Anh chơi đào rừng 10 năm rồi. Yên tâm đi. Nhìn nụ, nhìn lá là đủ biết rồi" nhưng cũng tháo ra cho nó yên tâm... Chà 1 cành đào to vật vã và khá là vừa ý. Thế là nó biến thành tay lái vĩ đại, còn anh thì ngồi sau vác đào". Hì hì... Nếu ngày mai 2 mẹ con nó đi mua đào thì chắc khó mà vác được cành đào này về, chắc phải thuê xe ôm mất. Hihi. Hên ghê. Vừa được bạn tặng cho một cành đào đẹp ưng ý, vừa được mang về tới nhà không mất tiền xe ôm... Sướng. Về tới nhà, nó và con gái tròn xoe mắt khi thấy anh bạn cầm cái kéo phăm phăm cắt và tỉa những chiếc lá xanh khỏi cành... Oài... Rất chuyên nghiệp!!! Lúc này mới nhớ tới vụ đi tìm lọ cắm cành đào... Tìm cả 4 tầng mới phát hiện... hóa ra là ông anh năm ngoái về đã dọn sạch bách hết cả cho đồng nát rùi... Thế là nó bảo thôi mai tranh thủ về quê sẽ qua Bát Tràng rước một bình...

    Buổi sáng 8g 2 mẹ con mới thèm dậy. Thế là thẳng tiến về Khu văn hóa Cầu Giấy để gửi báo têt và hóa đơn thanh toan cho Trường Xiếc và Trường ĐH Sân khấu điện ảnh HN. 9g35 nó mới bắt đầu chở con gái ngược trở về. Đi qua nhà, nó hỏi con: :"Hay 2 mẹ con mình đi taxi nhé?". Con gái thỏ thẻ: "Nếu mẹ không mệt thì con thích đi xe máy mẹ ạ". Hi hì... Mỗi lần về quê mẹ thường có tài xế vĩ đại hoạc xe ôm chở, lâu lắm rồi mẹ mới đi xe máy về quê sau vụ chết hụt với bác Diepanh Dovu bị xe khách chèn sát lề đường. Nhưng thôi vừa đi vừa nghỉ vậy... Điểm dừng đầu tiên là nhà chú út (chú mất, chỉ còn thím), tranh thủ lì xì cho 6 đứa cháu và thím, nó nghe thím tư vấn đi tiếp nhà 3 bác Cào, Bác chín lớn, chín bé, rồi đi tiếp nhà Thím Vị (chú cũng đã mất và còn thím)... 12g mẹ con nó mới ra được nghĩa trang để thắp hương cho các cụ và ông ngoại của con gái. Việc đầu tiên là nó mang theo keo dính sứ và dính đĩa, dính lọ hoa, dính chén nước vì lần trước tới thấy không có nên lần này nó tự tay đính mọi thứ lên mộ ông. Nhìn ngôi mộ mới nhưng ở đầu dẫy nên xung quanh bao nhiêu là vàng mã đốt đóng gờ bên cạnh, nó đi bộ và tìm vào 1 ngôi nhà trong làng, nó vào xin nước để rửa mộ, tranh thủ nói chuyện hóa ra người nhà lại là anh em họ xa của nó, thế là nó mượn đủ thứ nào là xô đựng nước, nào là chổi, nào là xin rẻ lau... Hì hụi lau rửa dọn dẹp, rốt cuộc tới tận 13g30 mẹ con nó mới xong mọi việc để xuất phát đi tiếp.

    Chảng thấy đói lắm nhưng tính trên đường đi tắt BÁt Tràng có 1 quán gà già cực ngon mà chú Hậu, con của chú út đã từng kéo tới ăn. Hai mẹ con vào đánh chén đùi gà, phở gà và trứng non thật là ngon... Con gái ăn một cách vui sướng và hỉ hả.

    14g30 nó và con mới đặt chân vào làng gốm Bát Tràng, cơ man nào là các lọ hoa cắm đào, lọ to, lọ nhỏ, lọ men trắng, men xanh, lọ gốm... Nó lôi cái ảnh anh bạn gửi cho nó thì đó là một lọ gốm... Tìm mãi thì chỉ có 2 cái lọ khả dĩ nhất, nhưng lại đắn đo giữa to và bé, giữa màu sắc... Lại gọi điện thoại xin tư vấn tới 3 phát... Rốt cuộc thì bạn bảo: "Thôi, 2 mẹ con em cứ đi chơi ngắm thôi. Anh sẽ tìm mua ở Hà Nội cho gần và đỡ phải vác!'. VỀ HÀ NỘI mua là thế nào? Vớ vỉn nhể? Mẹ con tớ mà không vác được cái lọ về thì còn gì là công sức đi Bát Tràng... Thế là rồi cũng vác được 1 cái bình, tuy hình dáng và màu sắc chưa thực ưng ý lắm nhưng cũng là khả dĩ hơn cả. Gái iu thỏ thẻ: "Mẹ à. Con không nghĩ rằng quê mình có nhiều điều thú vị thế mẹ nhỉ? Gà ngon này, có gốm sứ Bát Tràng này, có bánh tẻ ngon nữa..."
    Về tới Hà Nội, hai mẹ con nó ôm cái bình to vật vã tới nhà bác sửa quần áo, rồi gửi lại đó cái bình cùng bao nhiêu thứ bánh tẻ, hoa quả... rồi lại ngược trở lại con đường đi ngắm quần áo đại hạ giá... Con gái cứ nằng nặc muốn đi nên thôi thì chiều gái... Tìm mãi rốt cuộc chẳng có gì hay ho ngoài áo rét. Rồi con gái thỏ thẻ: "Mẹ ơi Cái son hôm qua son "lòng môi" đang là mốt của teen, con nói thực là con thích lắm mẹ ạ". Oài, thôi thì chiều cô nàng cuối năm, tới The faceshop ở Hàng Bông: Hết!. Nó ngược trở lại lây quần áo sửa ở Lương sử C Khâm Thiên. Rồi lại lên Kim Mã, hàng Thefaceshop ở Kim Mã cũng cháy hàng loại son đó... con gái có vẻ buồn ra mặt... Nó thì rã rời cả người rùi nè... Nhưng về tới nhà vẫn cố gọi điện thoại tới cửa hàng ở Parkson cuối Thái Hà. May là còn. Thế là lại lóc cóc chở con gái tới đó. Bạn gọi điện thoại hỏi đã về chưa... "Mẹ con em chưa về". Anh nói phải đi lấy cát để cho vào bình chứ và hẹn sau khi ăn cơm xong sẽ đi lấy... Nó ngoặt vào con đường bên cạnh đường Thái Hà và vô tình thấy 1 hàng vật liệu xây dựng có bao nhiêu cơ man là cát, sỏi. Lại gọi điện thoại xin tư vấn dùng loại cát gì... Hóa ra là cát đen. Thế là xúc 1 túi mang về... Trên đường về còn tranh thủ qua cửa hàng Thái Lan để mua đồ sữa tắm, nước gôi đầu ở Giảng Võ rồi mới về nhà...

    Về tới nhà được một lúc thì bạn tới, hai anh em lại hì hụi xử lý vụ cành đào. Nó hì hục khuân một xô đất xuống nhà vì chỗ cát đen xin dược chẳng thấm tháp gì so với cái lọ to vật mà mẹ con nó vác về...

    Rốt cuộc thi mọi thứ đều đã rất ok... Mặc dù có thể cành đào chưa ngon như những cành đào bố đã từng sắm vào những năm trước nhưng chí ít, cũng không tệ lắm và vấn đề là đã có đào để thấy nhà có không khí tết roài nhá... À còn bao nhiêu nem chua Thanh Hóa ĐSVN mang tới cho nữa chứ. Mai thì ông bạn Hồng cấp 3 sẽ khuân tới con gà trống 2 kg làm sẵn sàng giúp cho bạn rồi... Tối nay thì cả nhà đã oanh tạc những món đồ ăn vặt như hạt bí, hạt sen khô, kẹo sô cô la... roài nhá... Ngày nào với mẹ con nó cũng là tết, chứ không chờ tết đâu nhé! hihi. Và năm nay, sẽ lại có 1 vị khách tuổi Ất Tỵ tới xông nhà nó... Vui thế cơ chứ!













    Last edited by Boulevard; 09-02-2013 at 12:19 AM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  20. Có 6 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    get_out_cs (10-02-2013),Lão K (09-02-2013),Phu sinh (22-02-2013),tanthinh (18-02-2013),Tazang (15-02-2013),thuphong (09-02-2013)

Trang 60 / 79 Đầu tiênĐầu tiên ... 1050585960616270 ... LastLast

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •