Trang 58 / 79 Đầu tiênĐầu tiên ... 848565758596068 ... LastLast
Bài 571 đến 580/785

Chủ đề: Buồn thì viết

  1. #571
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Người nổi tiếng chat nhanh


    Có lẽ chỉ những người bạn thân của nó mới hiểu nó như thế nào. Nó lúc nào cũng bận rộn và tất tả. Công việc, học hành và con cái khiến nó nhiều khi túi bụi... chồng chéo. Có lẽ nó sinh tuổi trâu nên vô cùng vất vả, đó là lý do lúc nào nó cũng vội. Và chat vội cũng là 1 cái tật của nó. Khiến Hang Nga, Mẹ con Monchic, Phạm Thuy, Tuan Nguyen, Diepanh DoVu, LeHoaiNam... mỗi khi mà cái nick của nó gọi là ngay lập tức sẽ gác bỏ các cuộc trò chuyện khác để "tập trung" tinh thần chát với nó vì biết nó rất ít kiên nhẫn chờ đợi nếu cùng lúc bạn chat với vài ba người. Gõ máy tính nhanh cũng là cái nghề mà mẹ nó - giáo viên dạy đánh máy chữ truyền cho nên cái sự kiên nhẫn lại càng kém hơn...
    Nó vừa chát với bạn vài câu xong rùi tọt ra giả bộ giận bạn... vừa vào nó bật cười tanh tách khi đọc những dòng chữ:

    "kinh thía
    kinh người
    ko nói nưa thật à
    Chả kịp hỏi thăm gì cả, vào làm một tràng rồi bỏ đi luôn"

    thảo nào mà bạn tưởng nó giận lại gọi điện thoại lại cho nó chứ... Giời ơi là giời... Ứ phải đâu... Chẳng qua là lại tới giờ "làm việc" rùi đới mà.

    Nó buồn cười nhất là cô bạn Nguyen Van Ha của nó gọi rủ nó đi cà phê tới lần thứ 5... 4 lần trước bạn gọi lúc thì nó bảo: "Tớ đang phải viết bài", "Tớ đang đi xem" và cả "Tớ đang hẹn cà phê với giai rùi, bạn đi cùng luôn nhá"... thế là bạn tiu nghỉu... Khổ thế tới lần thứ 5 cũng lại đi cà phê với giai nhưng + thêm 1 rơ mooc là con gái rượu thế nên bạn thấy có con gái rượu thì lập tức nhận lời đi cùng luôn. Vậy là giai buộc lòng phải chấp nhận cà phê với 3 gái ... hihihi... Oài... thế đới. Mẹ cháu là thế đới. Bác nào mà tán mẹ cháu là mẹ cháu hay "đại tiện" và "tranh thủ' kết hợp lắm... Có lẽ vì bận làm, bận học, bận lo cho gái iu và bận cả với các cuộc đàn đúm tít mít với làng báo Văn Hóa BAVAHO, rồi bạn cấp 3, bạn đại học, bạn làm nghề, bạn "cụt cánh" ... thế nên là mẹ cháu giờ vẫn "phòng không nhà trống tan hoang", muốn tìm 1 giai để cho đỡ trống trải e chừng là khó... Bởi lẽ xinh đẹp, trẻ trung và chưa hề cùng ai như các cô bạn mẹ cháu mà còn chửa tìm nổi ai... Thế nên là tối nay, gái iu tranh thủ lúc mẹ đang nói chuyện điện thoại nhẩy bổ vào treo cái status trong facebook của mẹ là : "hà nội lạnh quá cần chăn ấm 37 độ ((((", ngày cái từ "hà nội" đã thấy sai chính tả rùi nhá, lại còn cái kí hiệu mếu mếu nữa chứ... teen quá đi mất... hichic

    Nếu chỉ cần cái chăn 37 độ thì làm quái gì... vì bện cạnh mẹ cháu đang có cái máy sưởi rất ấm áp rùi nhá... ke ke, chưa kể cái cô gái iu dạo này cứ quan tâm chăm sóc mẹ quá đà, mẹ đi cà phê với bạn trai cũng đèo đi theo nữa... thế này thì mẹ ế dài dài thôi nhá!


    http://www.facebook.com/notes/tôi-là.../4265586085929
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  2. Có 6 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Độc hành (09-01-2013),Cùi Bắp (10-01-2013),get_out_cs (09-01-2013),Phu sinh (11-01-2013),tanthinh (09-01-2013),Tazang (13-01-2013)

  3. #572
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Buổi sáng dậy muộn như mèo lười. Tối qua 21g mới được ăn tối... Con gái 3 ngày qua ăn KFC, cơm 123, bún chả, cơm bụi thường xuyên vì mẹ bận dã man...
    Cả buổi sáng không làm gì nằm trên giường và lang thang chém gió trên facebook. Vui ra phết... Lên Bao Văn hóa điện tử thấy cả đống bài ra số này. Vui ơi là vui...
    Kết quả của 1 ngày hôm qua đã lên sàn Báo Văn Hóa số ra hôm nay... ke ke.

    http://www.baovanhoa.vn/chinhtrixahoi/51213.vho

    http://www.baovanhoa.vn/vanhoavannghe/51251.vho

    http://www.baovanhoa.vn/giaoduc/51257.vho

    http://www.baovanhoa.vn/Doisong/51258.vho
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  4. Có 5 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Độc hành (11-01-2013),get_out_cs (11-01-2013),Phu sinh (12-01-2013),Tazang (13-01-2013),Triplec (12-01-2013)

  5. #573
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Mấy ngày trời lạnh chỉ nằm thu lu trên chiec giường ấm để chém gió, nhận được 1 câu đút kết từ facebook của cô bạn gái chia sẻ, nó cảm thấy phần nào sự đồng cảm...

    "Đàn bà cứ nghĩ mình yêu ai đó khủng khiếp , cứ tưởng thế giới sẽ sụp đổ nếu không có được người đó . Nhưng khi gặp một người tốt hơn ,họ sẽ nhanh chóng rũ bỏ được người cũ ..
    Đàn ông có thể tán cả ngàn người ,ngủ với trăm cô ,nhưng họ luôn chỉ canh cánh trong lòng một người. Người mà khi tận cùng của nỗi đau và sự cô đơn ,họ sẽ vẽ nên khuôn mặt của người đó ...
    — "

    'Tình yêu không phải là miếng cơm, không có nó, chẳng ai chết vì đói. Nhưng nói cho cùng, một số người cũng có thể chết vì đau. Chết đâu phải là tắt thở đâu, chết của yêu thương là không còn thương yêu được nữa '
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  6. Có 3 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    get_out_cs (14-01-2013),Phu sinh (14-01-2013),tanthinh (15-01-2013)

  7. #574
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc



    1 năm đã qua rồi nhỉ?

    4 tháng qua nó không còn là nó nữa, nó lánh xa tất cả những cuộc gặp gỡ.... Ngày 1/1/2013 nó đã quyết định thay đổi. Thay đổi tư duy , thay đổi cách nghĩ...
    Anh hỏi em : "Em đã chuẩn bị bước sang 1 trang mới trong cuộc đời em chưa? Em đã chuẩn bị để làm 1 người vợ chưa...". Thực ra là anh muốn hỏi rằng nó đã quên người ấy chưa để bước sang một giai đoạn tình cảm mới với anh. Nó đã khóc, anh cuống quýt nói sẽ không đề cập tới vấn đề đó nữa... Anh đã chạm vào một phần rất đau ở trong tim nó... Những tháng ngày qua nó không muốn bắt đầu tình cảm với một ai, em trải dài nỗi buồn chia sẻ với ai đó trên mạng trong những lúc trống vắng, trong những lúc trời lạnh giá và sau những khó khăn nhọc nhằn...

    Nó đã khóc đơn giản vì trong tim nó đang cố phải quên đi một mối tình mà giờ đi bên ai mỗi khi tới từng góc phố, từng con đường lại gợi cho em biết bao kỷ niệm...

    "Anh không quan tâm tới quá khứ của em. Và anh không muốn nghe em kể bất cứ điều gì về cái quá khứ đó. Anh sẽ chỉ nghe em về con, về em, về những nỗi buồn vui thường nhật mà em đang có. Em hãy đừng để cho cái quá khứ đó che lấp đi một người là anh...Anh sẽ không vào facebook của em, không lên diễn đàn nào đó của em, không lang thang vào blog của em... Đơn giản anh không muốn thấy em chia sẻ bất kỳ tình cảm của em với ai....".

    Anh đón nó về nhà chơi bằng chiếc xe sang trọng, ăn một bữa cơm bình dị do người giúp việc nấu và cho nó coi 1 đống giấy tờ về nhân thân của mình trong đó có 1 tờ giấy mà nó vẫn thường đòi coi khi nó thích 1 người đàn ông nào đó... Nó khóc vì nó mong chờ câu nói ấy từ người mà nó yêu thay vì từ anh... Em khóc vì sẽ lại phải bắt đầu một mối quan hệ mới với 1 người đàn ông khác khi mà với nó những cuộc kiếm tìm hạnh phúc cứ tưởng như là trước mắt rồi lại xa vời... Nó khóc vì lo sợ trước mọi thứ quá hoàn hảo... Nó đã từng đi tìm những người đàn ông ít hoàn hảo một chút và nghĩ rằng sự không hoàn hảo đó sẽ cho nó sự tự tin và yên tâm hơn là một cái gì quá hoàn hảo. Mối tình mà nó đã có quá hoàn hảo và nó biết người ta cũng sẽ khó có một cảm giác vui khi ở bên nó... Và nó cũng chưa thể tìm được một cảm giác như vậy với bất kỳ người đàn ông khác từ quá khứ cho tới hiện tại... và ngay cả với anh...

    Em tò mò đòi xem tin nhắn trong điện thoại của anh vô tình đọc những dòng tin mà ngay lúc đó khi anh ở bên em, người phụ nữ ấy vẫn tiếp tục nhắn : "Em có thể dừng lại tất cả chỉ cần sự quyết định từ nơi anh mà thôi"... Nó hiểu rằng chị ấy vẫn đang hi vọng, vẫn đang nồng nàn tha thiết mong muốn gắn bó với anh cả cuộc đời như anh đã từng kể với nó... Anh từng yêu chị và đã từng sắm cho chị cả một căn nhà mưu sinh, và rồi chứng kiến chị tiếp một người đàn ông khác trong căn nhà mà anh mua cho chị... Vì sao người phụ nữ yêu anh lại làm thế với anh? Anh có bao giờ nghĩ là vì sao không? Có thể chỉ vì người đàn ông của mình luôn chạy theo những bóng hồng khác, cũng có thể là vì anh đã không biết chăm sóc cho mối tình của mình nảy nở một cách viên mãn mà để mặc nó đói khát... Nó đã từng có cái cảm giác đói khát tình yêu thương như vậy...

    Anh sẽ chờ em cho tới khi em nói đồng ý yêu anh một cách tự nguyện... Nó sợ... nó như 1 con chim đã bị gãy cành, người đàn ông nó yêu đã từng ôm em khóc trước mộ bố và thầm hứa sẽ che chở yêu thương nó trọn đời, người đàn ông đã từng cùng khóc và mang tới cho nó sự ấm áp của cái giá lạnh của Sa Pa, người đàn ông đã từng bao đêm đặt những nụ hôn đắm đuối trong xe ô tô dưới trời mưa bão, giá lạnh, người đàn ông tưởng như sẽ mãi mãi là chỗ dựa cho 1 tâm hồn yếu đuối nơi nó... Vậy mà bỗng chốc tất cả như bong bóng xà phòng...

    Nó khóc và chưa đón nhận tình cảm của anh. Nó đã kiên cường không đón nhận 1 tình cảm của ai, chấp nhận cả những lời trách móc cho rằng nó quá kiêu kỳ, cao ngạo... Cái sự cao ngạo đó, cái sự lạnh lùng đó chỉ là cái vỏ bọc mà nó tạo ra trong những tháng ngày qua mà thôi...

    "Có người đàn bà nào yêu người đàn ông của mình như em không? Anh ghen tỵ với người đàn ông đó". Người bạn trên Niềm riêng nói vói nó như vậy. Nó biết anh cũng đã từng mong muốn tới với nó thật sự nhưng chứng kiến cái cảnh nó vật vã đau đớn và khó quên quá khứ, anh đã lặng lẽ ra đi. Nhận một lá thư làm quen của chính người đàn ông yêu mình gửi cho mình nó đã câm lặng tưởng như không tin vào mắt mình nữa. "Nếu một ngày nào đó khi chia tay, anh sẽ lập 1 cái nick để em dễ nhận biết là anh nhé"... Và nếu khi chia tay anh cũng sẽ tìm 1 cô gái Quý Sửu như em thôi. Nó đã lập 1 cái nick khác để làm quen với người ấy, hàng tháng trời nó nghe người ấy chia sẻ những suy tư, những nỗi buồn trăn trở khi dứt cuộc tình với nó. Nóđã cố gắng hết lòng để giúp người ấy hiểu rằng nó và họ khó lòng có thể tìm được 1 nửa nào khác phù hợp hơn...

    Nhưng rồi nó đã tuyệt vọng. Tuyệt vọng vì con người ta không hiểu rằng để có được 1 sự rung cảm thật sự giữa người đàn ông đàn bà ở cái tuổi trung niên đâu có dễ dàng gì. Chắc người ấy có biết rằng mỗi đêm sau khi trò chuyện với người ấy, nó lại phải thức tới 3 - 4 giờ sáng để hoàn thành luận văn nộp cho cô giáo. Người ấy có biết rằng nó đã tốn biết bao nước mắt xót xa khi nghe người ấy buông những từ như "đang rắc thính" với người đàn bà khác, nó càng xót xa hơn khi biết rằng người đó đã xáo trộn lịch ngủ nghê tới 11 - 12g đêm để chìm đắm vào cuộc săn tình mới... Và nó hiểu rằng họ đã cho nó vào quá khứ rồi. Và những gì nó cần nghe từ lời người đó nghĩ về nó, nó đã hiểu cái quyết định đó sẽ mãi mãi chỉ là như vậy thôi. "Anh ngưỡng mộ cô ấy cũng như nhiều người đàn ông ngưỡng mộ cô ấy", "Anh cũng yêu cô ấy nhưng tình yêu chưa đủ lớn để bọn anh có thể tới với nhau"...

    1 năm mới rồi, cũng là lúc nó gạt bỏ tất cả quá khứ. Bao đắng cay, bao đau đớn xót xa, bao hạnh phúc dâng trào... tất cả sẽ trở thành hư vô mà thôi.... Chưa 1 người đàn ông nào bước vào cuộc đời nó từ ngày nó rời xa người ấy, chưa 1 người đàn ông nào bước vào nhà nó đơn giản vì con gái chỉ muốn mẹ yêu người ấy... Anh đưa nó về nhà anh ăn với anh 1 bữa cơm thân mật vào 1 ngày cuối năm, anh và em ngồi bên nhau và xem bộ phim Đường Sơn đại địa chấn, một bộ phim cảm động về tình mẫu tử... Anh muốn bước vào nhà nó, muốn gặp con gái nó.. Tất cả những gì anh đang làm khiến em càng cảm thấy lo sợ... Lo sợ rằng cái vỏ bọc những tháng ngày qua sẽ vỡ tan... Em nói nó chưa có tình cảm với anh và anh cũng như vậy, tất cả mới chỉ là sự khởi đầu mà thôi... Người ấy và bạn bè cứ nghĩ rằng nó sẽ quên rất nhanh cuộc tình với người ấy cũng như những cuộc tình khác... Chẳng ai hiểu nổi rằng nó có thể quên những người đàn ông khác, đơn giản vì nó cảm thấy họ quá tồi tệ khiến nó không còn muốn níu kéo... Trong những tháng qua, nó đã có những cuộc hội ngộ lại với từng "quá khứ" và cái sự hội ngộ ấy nếu nó muốn thì "quá khứ" cũng sẽ thành "hiện tại". Nó chẳng đẹp, cũng chẳng còn cái hấp dẫn như các cô gái trẻ, nhưng cái mà em có đúng như anh nói đó là những tố chất để là 1 người vợ. Nếu để có 1 cô gái trẻ đẹp, chưa có gia đình thì anh hoặc những ngừoi đàn ông ấy đều có thể dễ dàng có mà không phải nhọc sức vì nó nhiều như vậy.

    Nó nói: em đi tìm 1 người đặc biệt, người đặc biệt ấy phải là người khiến cho trái tim em rung lên mỗi khi nhớ tới họ và bản thân họ, họ phải thực sự có cảm giác hạnh phúc thật sự khi ở bên em... Em chỉ có thể tuyệt vời trong mắt người đàn ông đặc biệt ấy mà thôi.


    Nó lặng lẽ tự tập cho mình những thói quen để không cần cái gì cũng có đàn ông mới có thể. Muốn đi xa mà không ô tô chở, thuê taxi hoặc thuê 1 xe ôm xe máy, trời lạnh giá nó tự mặc cho mình ấm hơn khi lên giường không có ai ôm, và đôi khi nó tập cười rạng rỡ ngay cả lòng nó tan nát muốn khóc, nó kìm nén những đòi hỏi yêu thương trong con người mình để dồn hết tình thương vào con gái và công việc... Đôi khi nó thấy đàn ông thật tồi tệ, thật đểu giả và nó tặc lưỡi mỗi khi phát giác ra 1 kẻ xấu vô tình len lỏi vào trong suy nghĩ của nó...

    Vĩnh biệt quá khứ... Có thể bước sang trang mới sẽ đổi đời thật không nhỉ? Sự hoàn hảo quá, toàn bích quá... giờ khiến nó cảm thấy bất an... Đó là lý do nó bước đi chậm rãi từ từ hơn... Cái sự chậm của nó có thể sẽ lỗi nhịp với cái kiểu yêu và tới chộp giật của đàn ông, đàn bà thời nay... Nó chỉ biết rằng những tháng ngày qua nó có cô gái nhỏ là bạn chia sẻ với nó bao buồn vui, gái là niềm hạnh phúc và giúp nó vượt qua bao sóng gió của cuộc đời. Cảm ơn gái iu đã tiếp cho mẹ niềm tin, sức mạnh để vượt qua bao giông bão của cuộc đời này. Nó chờ người đàn ông nào chứng minh cho nó thấy chí ít trong mắt nó vẫn còn có 1 người đàn ông có bản lĩnh, không hèn nhát để rồi nói lời yêu rồi lại run, muốn đi mà không dám tới tận cùng... Còn nếu canh bạc cuộc đời sắp tới nó lại sai? Không sao cả. Nó đã sống đúng như người bố kính yêu của nó đã dạy "Đời người ngắn lắm con ạ. Hãy sống cho ra sống. Phải biết tận hưởng cuộc sống chứ dừng để bị vùi dập bởi những khó khăn con nhé...." Em là đàn bà đấy. Không phải đàn ông đâu nhé. Đơn giản vì đàn ông giờ ít có người đàn ông nào ra đàn ông lắm.

    Tối hôm trước người bạn nó dẫn vào Niềm riêng gọi cho nó, có thể có đôi lúc anh hiểu lầm nó vì một người nào đó, nhưng nó không trách anh, nó im lặng. Và anh nói : "Anh đi qua nhà em, anh chợt nhớ tới em và gọi cho em. Em là 1 người đặc biệt. Em xứng đáng tìm được 1 người đặc biệt...". Nó nghĩ bụng, cái sự đặc biệt đó là gì của nó và của người đàn ông mà nó cần... Chắc anh bạn sẽ chẳng bao giờ biết, đơn giản đó chính là niềm tin và tình yêu thương san sẻ của hai nửa yêu nhau mà thôi...

    Người bạn mới chở nó đi lễ Phủ Tây Hồ, vào nhà nó chơi giúp nó lắp 2 cái bóng đèn bị hỏng và cùng hai mẹ con nó tới quán ăn Nhật Sumo Sushi Bar ở Nguyễn Chí Thanh. Chắc anh không hiểu vì sao nó cứ nằng nặc đòi vào quán ăn đó, vì cái quán đó quá khứ đã từng hứa sẽ đưa nó vào, chỉ tiếc rằng quá khứ đã chưa kịp làm được điều ấy khi mà cả lời hứa và người đã như chim xa vời... Quá khứ đã lùi xa, xa lắm rùi như không bao giờ còn đặt chân tới nơi đây, hiện tại là gì ư? Nó cũng chẳng mong chờ điều gì cao xa nữa... Nó chỉ cần một cuộc sống yên ả, bình yên bên con gái của nó mà thôi. Không hi vọng, không chờ đợi, không mong nhớ... Cuộc đời đã dạy nó sống 1 cách sống thờ ơ như vậy. Nó sẽ chờ ai đó đánh thức trái tim nó 1 lần nữa... Chờ người đàn ông nào mang tới cho nó và con nó những niềm vui và nụ cười... Còn không, với nó bây giờ đã là quá đủ rùi nhỉ? Những cung bậc của cuộc đời hỉ nộ ái ố đều đã trải, nó vẫn giũ cho nó một tấm lòng biết yêu thương, chia sẻ, nó hạnh phúc khi thấy con gái ngày một lớn khôn, ríu rít bên mẹ...



    [IMG].[/IMG]

    Đại gia thì cũng phải phục vụ người đẹp chân ngắn nhóe... hihi





    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  8. Có 6 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    anhcuaem (16-01-2013),Cùi Bắp (18-01-2013),get_out_cs (14-01-2013),Phu sinh (14-01-2013),tanthinh (15-01-2013),Triplec (13-01-2013)

  9. #575
    Super Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Phu sinh's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    3.423
    Thanks
    10.473
    Thanked 3.852 Times in 1.190 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Thi thoảng, khi đầu óc quá căng thẳng, lại quăng hết mọi thứ và lang thang thử nghe vài giai điệu.
    Tình cờ bắt gặp 1 giai điệu nghe đâu đó hao hao giống cái tâm trạng này.

    Trích dẫn Trích dẫn của Boulevard Xem bài viết


    1 năm đã qua rồi nhỉ?

    4 tháng qua nó không còn là nó nữa, nó lánh xa tất cả những cuộc gặp gỡ.... Ngày 1/1/2013 nó đã quyết định thay đổi. Thay đổi tư duy , thay đổi cách nghĩ...
    Anh hỏi em : "Em đã chuẩn bị bước sang 1 trang mới trong cuộc đời em chưa? Em đã chuẩn bị để làm 1 người vợ chưa...". Thực ra là anh muốn hỏi rằng nó đã quên người ấy chưa để bước sang một giai đoạn tình cảm mới với anh. Nó đã khóc, anh cuống quýt nói sẽ không đề cập tới vấn đề đó nữa... Anh đã chạm vào một phần rất đau ở trong tim nó... Những tháng ngày qua nó không muốn bắt đầu tình cảm với một ai, em trải dài nỗi buồn chia sẻ với ai đó trên mạng trong những lúc trống vắng, trong những lúc trời lạnh giá và sau những khó khăn nhọc nhằn...

    Nó đã khóc đơn giản vì trong tim nó đang cố phải quên đi một mối tình mà giờ đi bên ai mỗi khi tới từng góc phố, từng con đường lại gợi cho em biết bao kỷ niệm...
    ...................
    Lỡ mà có... ... thì... tự dỗ đi nha!!!

    [FYT]http://www.youtube.com/watch?v=MqJMldAr57Y[/FYT]
    Last edited by Phu sinh; 15-01-2013 at 12:32 PM.

  10. Có 3 thành viên cám ơn bài của Phu sinh:

    Boulevard (15-01-2013),get_out_cs (16-01-2013),tanthinh (15-01-2013)

  11. #576
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Nhận lời khen của vị TS đầu ngành xã hội học, Phó tổng thư ký Hội Xã hội vừa vui vừa buồn cười: "Em quá giỏi: vừa xinh đẹp vừa giỏi giang. Thế này thì chết hết cả thiên hạ mất thôi", nó bẩu nó chỉ là 1 phóng viên bình thườn thui chẳng có gì đặc biệt, anh nhắn lại: "Thật đấy, chỉ có... hơi béo thôi còn mọi điều ổn cả. Khối người... mê em cho mà xem"... ha ha chít mất... Phải khắc phục cái nhược điểm yếu kém này thui... May mà hồi vào TPHCM không có anh Độc Hành không thì anh ấy sẽ bắt phạt vì tội hứa sẽ thành "siêu mẫu"... hihi... hừ hừ... được khen giỏi, khen thông minh, khen đẹp... dưng mà có ai chết đâu, chết vừa phải...!!! Thế nên anh Phù Sinh mới tặng cho 1 ca khúc... như ý! Cảm ơn anh ca khúc rất hay, chỉ tiếc là chưa được nghe giọng ca vàng của anh đới ạ.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  12. Có 5 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Độc hành (15-01-2013),Cùi Bắp (18-01-2013),get_out_cs (16-01-2013),Phu sinh (17-01-2013),tanthinh (15-01-2013)

  13. #577
    Silver Member PhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    335
    Thanks
    1.069
    Thanked 1.703 Times in 326 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của Boulevard Xem bài viết
    Nhận lời khen của vị TS đầu ngành xã hội học, Phó tổng thư ký Hội Xã hội vừa vui vừa buồn cười: "Em quá giỏi: vừa xinh đẹp vừa giỏi giang. Thế này thì chết hết cả thiên hạ mất thôi", nó bẩu nó chỉ là 1 phóng viên bình thườn thui chẳng có gì đặc biệt, anh nhắn lại: "Thật đấy, chỉ có... hơi béo thôi còn mọi điều ổn cả. Khối người... mê em cho mà xem"... ha ha chít mất... Phải khắc phục cái nhược điểm yếu kém này thui... May mà hồi vào TPHCM không có anh Độc Hành không thì anh ấy sẽ bắt phạt vì tội hứa sẽ thành "siêu mẫu"... hihi... hừ hừ... được khen giỏi, khen thông minh, khen đẹp... dưng mà có ai chết đâu, chết vừa phải...!!! Thế nên anh Phù Sinh mới tặng cho 1 ca khúc... như ý! Cảm ơn anh ca khúc rất hay, chỉ tiếc là chưa được nghe giọng ca vàng của anh đới ạ.
    HiHi

    Anh Độc hành làm gì bắt phạt "siêu mẫu" Bou được ? Bởi hiện diện trên sàn catwalk hiện nay có cả "siêu gầy" lẫn "siêu béo". Đây này:



    Thế này thì anh Độc hành bắt phạt Bou vào đâu được ? Hơn nữa, "siêu gầy" thời này rất lao đao vì các tổ chức bảo vệ sức khoẻ phụ nữ biểu tình phản đối căng lắm. "Siêu béo" đang được giá hơn !

    Với lại quan điểm về cái đẹp của anh Độc hành là: Tây Thi phải đẹp theo kiểu Tây Thi; Cleopatra phải đẹp theo kiểu Cleopatra. Chứ nếu Tây Thi mà như Cleopatra thì chắc chắn là không còn đẹp nữa.

    Vậy thì "siêu mẫu" Bou cứ yên tâm mà đẹp theo kiểu Boulevard đi nhá. Anh Độc hành chẳng phạt được đâu.
    Anh Độc hành chỉ có góp ý tí xíu thế này về các ảnh chụp: Bou nên nghiên cứu thay đổi mô-típ một chút. Làm sao để các ảnh chụp có Bou hiện diện khiến ai xem cũng phải "thèm người". Chứ xem ảnh mà chỉ thấy "thèm ăn" là hỏng !

  14. Có 6 thành viên cám ơn bài của Độc hành:

    anhcuaem (03-02-2013),Boulevard (15-01-2013),get_out_cs (16-01-2013),Phu sinh (17-01-2013),tanthinh (16-01-2013),thuphong (17-01-2013)

  15. #578
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    He he. Cảm ơn món quà độc đáo của anh Độc Hành, nó khiến em tự tin hơn khi đêm nay trở về nhà vào 23g30 và vẫn hiên ngang chén nửa củ khoai nóng... hihi. Bạn bè gặp nhau chỉ có ăn uống thui mà... khó tránh mà lại thích show hàng nữa nên toàn post ảnh ăn uống ạ... Dưng vẫn tiếp thu ý kiến của anh Độc Hành em góp 2 cái ảnh mới nhé, 1 cái chớm hè, 1 cái đang giữa mùa đông... ke ke... Khác nhau quá trời luôn nè





    Trời mưa lạnh lầm lũi đi xem tuồng 1 mình. Bạn ngạc nhiên hỏi vì sao em lại đi 1 mình. Vì không thích hành hạ người bạn nào cả. Nhưng lần này thật vui vì được xem 1 vở tuồng thật hay. Vì phải chờ hội đồng nghệ thuật nhận xét vở, nó ra bãi xe lấy xe mang vào rạp. Nhìn thấy nó dắt xe nghệ sĩ ai nấy tíu tít giật xe và hì hụi đẩy vào rạp giúp nó. 11g30 nó mới về tới cửa nhà. May mà hàng xóm ai cũng biết nghề của nó là đi đêm về hôm chứ không lại tưởng nó làm nghề .... nhạy cảm! hihi
    Last edited by Boulevard; 16-01-2013 at 12:01 AM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  16. Có 5 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    anhcuaem (03-02-2013),get_out_cs (16-01-2013),Phu sinh (17-01-2013),tanthinh (16-01-2013),Triplec (17-01-2013)

  17. #579
    Super Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Phu sinh's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    3.423
    Thanks
    10.473
    Thanked 3.852 Times in 1.190 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của Boulevard Xem bài viết
    ...... dưng mà có ai chết đâu, chết vừa phải...!!! Thế nên anh Phù Sinh mới tặng cho 1 ca khúc... như ý! Cảm ơn anh ca khúc rất hay, chỉ tiếc là chưa được nghe giọng ca vàng của anh đới ạ.
    Ối giời... Giọng ca của anh là giọng ca vàng... mã, chỉ toàn ... hét kg hà, chỉ sợ mới cất 1 câu là e chạy mất dép!!!!

  18. Có 3 thành viên cám ơn bài của Phu sinh:

    Boulevard (17-01-2013),tanthinh (17-01-2013),Thảo_ANA (17-01-2013)

  19. #580
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Nắng mùa đông

    Trời lạnh rồi mặc thêm áo vào nghe em
    Gió thổi nhiều nhớ quàng khăn kín cổ .
    Trời sương giá đeo găng tay cho khỏi buốt .
    Mùa đông dài se lạnh giấc mơ quen .
    Trời lạnh rồi ai đó có buồn không .
    Chiều vội vã nắng chưa vàng đã tắt .
    Lời ngọt ngào chưa trao đã mât ... .
    Đường còn dài ta bước tiếp được không em !


    HQ
    Last edited by Boulevard; 20-01-2013 at 07:06 AM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  20. Có 4 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Cùi Bắp (21-01-2013),Phu sinh (21-01-2013),SunWild (22-01-2013),tanthinh (21-01-2013)

Trang 58 / 79 Đầu tiênĐầu tiên ... 848565758596068 ... LastLast

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •