Biển mùa đông
Anh trở về với biển lúc mùa đông
Giữa bao la lạnh lại càng thêm lạnh
Trăng hạ huyền, trăng treo một mảnh
Như tình anh một nửa ngóng chân trời
Biển mùa này hoang vắng lắm em ơi
Sóng cô đơn lặng thầm xô ghềnh đá
Hun hút gió co ro người xa lạ
Một mình anh theo dấu vết dã tràng
Lạc linh hồn đi mải miết lang thang
Thương cát trắng hằn bước chân lữ thứ
Anh ôm biển, biển ôm anh tự sự
Kể nhau nghe da diết những chuyện tình
Khi có thuyền biển sức sống hồi sinh
Như anh có em là tiếng cười theo mãi
Ai lỡ trách biển và anh khờ dại
Trót yêu rồi đơn giản muốn bên nhau
Về đây em gói ghém lại nỗi đau
Tin vào anh và chân thành của biển
Nghe sóng hát bản tình ca tha thiết
Ru đời ta giữa hạnh phúc êm đềm.
Sầm Sơn, mùa đông 2012