Anh Teacher, Sheiran, Minh Thy và Hahaha lên lịch để tiếp đón Bou tại TP HCM đi. Cũng lâu lắm rồi ACE Niềm Riêng TP không có dịp ngồi lại chơi với nhau.
Last edited by kehotro; 20-09-2012 at 11:47 PM.
Ta già chưa nhỉ em ơi?
Để thơ hon hỏn vay đời nỗi đau.
1100i (20-09-2012),Độc hành (21-09-2012),Boulevard (20-09-2012),get_out_cs (20-09-2012),Lão K (22-09-2012),loyal (20-09-2012),NHAT NGUYET (21-09-2012),Phu sinh (27-09-2012)
B em vào SG phải cẩn thận giữ gìn cái gì nhất ko hả em. Em đã nghiên cứu kỹ tình hình địa bàn hoạt động chưa.
Em có muốn chị lấp lửng vài điều để em biết mà đề phòng ko.
Đối với chị, chị ko phủ nhận zai HP hấp dẫn nhất ...dưng mà cũng ...đểu nhất
Còn zai HN thì khó thương nhất, nhưng khi chót thương rồi thì lại rất dễ thương.
Và zai SG...Hà hà hà...
Chị chưa bao giờ phải đề phòng họ một cm nào ráo chọi...Gặp là thương liền....
Nên chị nhắc nhở em, bước xuống máy bay, việc đầu tiên em phải giữ chặt nhất đó là con tim của em...
Nếu em muốn, chị sẽ PM riêng cho em nhân vật nào nguy hiểm nhất...Chị được cái may mắn zai NR họ luôn coi chị như "đồ cúng" nên chị mới thoát đó, chứ trẻ đẹp như em thì chị lo cho em lắm đó em gái à.![]()
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
Last edited by Boulevard; 20-09-2012 at 11:54 PM.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
1100i (21-09-2012),Độc hành (21-09-2012),get_out_cs (21-09-2012),kehotro (20-09-2012),Lão K (22-09-2012),loyal (20-09-2012),NHAT NGUYET (21-09-2012),OA _ NỮ (20-09-2012),Phu sinh (27-09-2012),Thảo_ANA (21-09-2012)
Bản Tình Cuối
Mưa có rơi và nắng có phai
Trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta đã yêu và ta đã mơ,
Mơ trăng sao đưa đến bên người.
Một lần gặp gỡ đã như quen thuở nào
Một lần gặp gỡ nhưng tình đã xa xưa.
Mây có bay và em có hay
Ta ngại ngùng yêu em lần đầu.
Ta đã say hồn ta ngất ngây
Men yêu thương đã thấm cuộc đời.
Một lần nào đó bước bên em âm thầm
Một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người.
Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.
Ngày nào người cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay
Mưa đã rơi và nắng đã phai
Trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
Qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ
Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu.
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
1100i (21-09-2012),Độc hành (21-09-2012),get_out_cs (21-09-2012),kehotro (21-09-2012),Lão K (22-09-2012),loyal (21-09-2012),NHAT NGUYET (21-09-2012),Phu sinh (27-09-2012)
Hị hị, mãi tháng 11 chị em mới vô SG ah, hic hic... lại chờ dài cổ roài, haizz... nhớ chị quá đi...
Iu lun rùi cưới anh nào đó trong này cũng được, hic, ở trong này với em... Cần thì em giới thiệu cho, keke![]()
![]()
![]()
♥♥♥ Sorry, I am crazy ...
Lang thang chân bước vô tình
Bạc phơ vó ngựa, rập rình ánh sao
1100i (21-09-2012),Boulevard (21-09-2012),get_out_cs (21-09-2012),kehotro (21-09-2012),Lão K (22-09-2012),NHAT NGUYET (21-09-2012),OA _ NỮ (23-09-2012),Phu sinh (27-09-2012)
Ngày 21.9...
Sinh nhật mẹ. Đã thành thông lệ mỗi khi tới sinh nhật 1 ai đó trong nhà thì sẽ có 1 bữa tiệc với những món ăn ngon nhất để giành cho người đó. Cứ mỗi năm đến ngày sinh nhật bố và mẹ thì con gái không bao giờ quên. Tối nay con mang hộp bánh bạn cho rằm trung thu lên thắp hương cho mẹ. Con lại chạnh lòng khi nhớ những ngày tháng con rất nghiệt ngã khi "cấm" mẹ không được ăn đồ ngọt vì sợ bệnh của mẹ bị phát. Nghĩ thật là thương khi mẹ muốn ăn mà con lại không thể mua cho mẹ. Cuộc đời của mẹ trải dài theo những khó khăn, vất vả của con... Dường như có lúc con nghĩ mình như 1 người chị của mẹ mình vậy, vì con luôn phải đứng mũi chịu sào giúp đỡ mẹ trong mọi hoàn cảnh từ khi con khôn lớn. 10 lần chuyển nhà, 4 lần bán nhà quả là kỷ lục với 1 con người. Con nhìn gương mặt đẹp, phúc hậu của mẹ vẫn ngời ngợi trên ban thờ. Thời gian dường như không thể xóa đi những nét đẹp của mẹ sau bao nhiêu năm tháng nhọc nhằn.
1 đời con người trải qua biết bao nỗi khổ, con gái của mẹ cũng khổ lắm nhưng nếu nhìn ra ngoài đời thì có lẽ con vẫn là 1 con người may mắn. May mắn vì con đã được mẹ sinh ra trên đời này và con đã sống những năm tháng tuy vất vả, tuy nhọc nhằn nhưng cũng đầy những niềm vui, hạnh phúc và luôn cháy những khao khát ước mơ về cuộc sống. Những suy nghĩ của con đôi khi vẫn lỗi nhịp với cuộc đời, đơn giản vì con sống thẳng quá, không biết lèo lá, không biết nói dối... Thắp nén nhang thơm để mong mẹ của con hãy phù hộ độ trì cho con lên đường may mắn mẹ nhé, hãy phù hộ cho cháu gái của mẹ khỏe mạnh và luôn gặp bình yên.
Con biết đôi khi con bị mắng, mẹ rầy la... nhưng trong lòng mẹ thì không khỏi thương con... Giờ con cũng yêu thương con gái của con nhiều như mẹ, như bố đã thương con. Tối nay, con chở con gái đi học, hỏi nó : "Con có thấy chán học không, có thấy nản lòng không khi mà quỹ thời gian của con chỉ có học và học?", nó nói: "Con không chán mẹ ạ. Con chỉ thấy mệt thôi...".. Câu trả lời của nó làm con thấy vui, đơn giản vì nó vẫn muốn học, vẫn không chán nản. Những tháng ngày đưa đón đều đặn con gái, công việc triền miên, việc nhà rối bời... đôi khi con thấy lòng thật nản... Phấn đấu mãi, cố gắng mãi... rốt cuộc thì con được điều gì? Cả đời chỉ biết đi lo cho người khác, đôi khi con quên mất cả chính con người mình...
Nhưng rồi mỗi lần nhìn vào đôi mắt trong sáng của con gái, gương mặt ngày càng xinh đẹp của nó, con lại cảm thấy như có thêm nghị lực để sống, để làm việc và để đi tiếp những bước đi đầy gian nan, nhọc nhằn... Có những lúc mệt lắm nhưng đôi chân con vẫn cố bước. Có những lúc chông chênh lắm nhưng rồi như có một động lực nào đó khiến con trỗi dậy. Con vẫn giữ được sự thăng bằng cho cuộc đời của mình...
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)