Trang 31 / 79 Đầu tiênĐầu tiên ... 21293031323341 ... LastLast
Bài 301 đến 310/786

Chủ đề: Buồn thì viết

  1. #301
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Gái ốm

    Từ ngày gái đi học chính thức tới giờ. 12g trưa mới được về nhà nên không nấu được cơm cho mẹ như dịp hè. Mẹ bèn gác bỏ mọi việc, mọi cuộc gặp gỡ bạn bè để về nấu cơm cho gái ăn tử tế. Mẹ rât sợ gái ăn cơm 123 nhiều quá vừa béo, vừa không có nhiều rau... Mấy ngày nay gái bị ốm,ho như cuốc, người lúc nào cũng phừng phừng và uể oải vì uống kháng sinh vào người. Mẹ thương gái quá nhưng không biết làm sao vì đau họng mà không uống thuốc thì thế nào gái cũng bị sốt nên đành bắt gái uống.

    Trưa hôm qua mẹ có việc phải đi rất xa nên về muộn nói gái rán đậu rồi làm đậu sốt cà chua thịt... Mẹ phóng như điên về nhà thì thấy gái đang hì hụi rán đậu trong căn phòng hầm hập nóng mà thấy thương quá. Ốm vậy mà vẫn phải làm, thế là mẹ chẳng kịp cởi quần áo ra đường nhẩy vào nấu giúp cho gái, để kịp cho gái ăn rồi đi học vào 1g15 chiều. Lịch học của gái triền miên, sáng, chiều và cả tối... Những buổi đi học thêm buổi tối, có tới 5/7 tối và chiều là mẹ phải chở gái đi học, mẹ cũng mệt lắm nhưng thôi nghĩ gái đã cố gắng học hành thế không lẽ mẹ không giúp gái, bắt gái đạp xe đi mấy cây số, nhất là lại là con gái... Món đậu sốt cà chua với rau bắp cải luộc thật đơn giản vậy mà gái ốm ăn vẫn thấy ngon. Nhìn gái vét hết cả những miếng đậu phụ trong đĩa ăn ngon lành mà mẹ phát buồn cười...

    Trưa nay mẹ rán cá rô ròn và làm canh cải ngọt nấu với xương và đầu cá (Gái sợ ăn cải đắng món ông ngoại thích, nên giờ món này mẹ đặc cách mua cải ngọt phục vụ cho gái)... Gái về nhà rồi mà mẹ vẫn chưa nấu nướng xong, gái loay hoay bên mẹ chuẩn bị bát đũa, nước mắm tỏi... rồi cứ kêu lên mẹ ơi con đói lắm, đói lắm... Món cá rô nếu không rán kỹ sẽ không ròn và ngon nên mẹ kiên quyết bắt gái chờ.... Úi giời nhìn cái ánh mắt gái hấp háy và cái giọng vui reo lên sung sướng : "Ngon quá mẹ ơi" là mẹ thấy mãn nguyện ghê rùi. Nhà giờ chỉ còn 2 mẹ con giờ chẳng bày được nhiều món, lúc nào cũng chỉ có 1 món chính và 1 món rau... Đành vậy thôi. Nhưng bữa cơm nào mẹ cũng thấy vui vì cái cách hào hứng ăn uống của gái. Gái không dám ăn nhiều đồ béo nên hai mẹ con toàn phải nghiên cứu những món nào cho phù hợp với khẩu vị và giảm béo - ) mục đích tối quan trọng của hai mẹ con. Hôm nay mẹ ăn xong chán chê rồi, ngó sang gái vẫn hì hụi gặm xương cá... Gái bảo mẹ ơi con phải "làm việc" hết các em này đã nhé... Thế rồi khi mẹ rửa bát xong, gái bê nốt mâm cơm ra thì tất cả đều tan hoang... vườn không nhà trống rồi... Hì hì... Mẹ mừng ghê cơ vậy là gái đã đỡ hơn téo rồi nên mới hào hứng ăn uống tới độ mẹ cũng phải kinh ngạc !

    Giờ thì gái đang ngáy o o rồi, để 2g bắt đầu học thêm ở trường. 3g30 gái lại về cùng với bạn để mẹ đón chở đi học thêm môn tiếng Anh cách nhà 4 cây số. 5g30 chiều mẹ lại đón 2 gái về, cho bạn gái về rồi hai mẹ con lại đi ăn, hôm nay gái ốm khó ở mẹ sẽ chở gái đi ăn buffe 3 miền. Sau đó thì 7g30 gái lại bắt dầu học môn lý của chị gia sư tại nhà... Chà... cÁi lịch học hành, đón rước gái trong mỗi ngày của một tuần thật là gian nan vất vả. Thôi thì mẹ cũng đành cố gắng vậy... Không biết có nên cơm cháo gì không. Nhưng tiền đóng học cho gái, tiền ăn cho gái và tiền mua quần áo đáp ứng cho cái sự lớn phổng phao của gái... Oài... Nếu mà không có gái là mẹ sẽ khỏe re... Vì chi phi sinh hoạt của mẹ chỉ bằng 1/2 sinh hoạt của gái thôi đấy. Mà dạo này mẹ thấy mẹ cũng hơi chiều gái rồi đấy. Được cơ quan thưởng 1 triệu đồng cho loạt bài viết về gia đình bị tung tin HIV, ngay lập tức mẹ cho gái đi ăn buffe để chiêu đãi... Hôm qua tới hôm nay, hết ban của mẹ rồi đến ban trị sự ai gặp cũng kêu phải chiêu đãi vì thường to nhất từ trước tới nay... Oài... Ai mẹ cũng gật đơn giản vì mẹ viết loạt bài đó vì thương cho gia đình họ mà thôi. Những bữa ăn no đủ của hai mẹ con đôi khi mẹ cảm thấy chạnh lòng khi nhớ tới bữa cơm đạm bạc của cặp vợ chồng gia đình ấy. Chỉ có 1 bát cà, 1 bát đậu kho và 1 bát cơm rang... Mẹ và gái thế là may mắn lắm rùi đới... Sau này mẹ cũng chẳng cần gái nuôi mẹ đâu, cũng không cần cả gái chăm luôn... Chỉ cần gái của mẹ có được một cuộc sống hạnh phúc là mẹ mừng lắm rùi... Giờ điều mà mẹ lo nhất là gái ốm thôi và lo gái không đủ sức khỏe để học hành vì áp lực học của gái quá ư là nặng. Mục tiêu mà gái tự đặt ra quá lớn, mẹ chỉ mong gái vào trường cấp 3 bình thường thôi nhưng mà gái không chịu cứ kêu: "Mẹ không thấy vui nếu con đỗ 1 trường danh giá thì mẹ cũng sẽ tự hào hơn à?". Mẹ ngày xưa có học trường danh giá đâu sao mẹ vẫn đỗ đại học, vẫn trở thành người có ích đới thôi. Thôi kệ gái, gái chịu ăn, chịu học là mẹ mừng rồi... Còn bay xa tới đâu là lực của gái nhé!
    Last edited by Boulevard; 11-09-2012 at 03:14 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  2. Có 10 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    1100i (11-09-2012),Độc hành (11-09-2012),get_out_cs (12-09-2012),kehotro (11-09-2012),loyal (11-09-2012),NHAT NGUYET (12-09-2012),Nhím con (13-09-2012),OA _ NỮ (11-09-2012),Phu sinh (14-09-2012),Triplec (11-09-2012)

  3. #302
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Chuyện bây giờ mới kể


    Sáng nay, đi tới đoạn rẽ Điện Biên Phủ đèn xanh đèn đỏ. Tự nhiên gót giầy cao của Bou chui tọt vào cái khe của chỗ để chân không rút ra được. Thế là Bou rơi từ từ sang bên trái cả xe và người... Mắc kẹt luôn, chưa kịp bị đau thì ngay lập tức 1 cô gái bên cạnh đỗ xe đỡ xe giúp B đứng dậy. Cảm động ghê cơ trước nghĩa cử của cô gái, cô ấy bịt kín hết cả mặt mũi và B cũng vậy luôn...

    Trưa hôm qua có việc lên Bệnh viện nhi trung ương, khổ sở lắm để tiếp cận ông trưởng khoa thần kinh, gặp được rùi thì ông ấy lại yêu cầu phải có chữ ký của lãnh đạo BV. Thế là chạy xuống tầng 2 đi khắp các phòng: Văn thư, Vụ tổ chức cán bộ, hành chính tổng hợp, giám đốc, phó giám đốc... rốt cuộc thì cứ người nọ chỉ sang người kia. Bất lực phi vào phòng thư ký của giám đốc B.V. Gặp 1 cô gái xinh đẹp, thời trang đang ngồi trên máy tính. Đưa giấy giới thiệu trình bày này nọ, cô ấy bảo là cô ấy không có thẩm quyền giải quyết sự việc... Bou mặt dài như cái bơm và nói: "Bạn ơi, hôm qua mình đã tới rồi cũng không được gặp. Giờ 11g30 rồi... lại mất thêm 1 buổi nữa... Ôi mệt quá!". Chắc nhìn cái mặt Bou nó khổ sở lắm thế nên cô bạn bèn bốc máy gọi giám đốc, nhận chỉ thị lại gọi phó giám đốc cũng trình bày nội dung y như Bou trình bày... Rốt cuộc thì phó giám đốc BV chấp nhận gặp B để cho chữ ký... Phóng lên phòng ông trưởng phòng khoa thần kinh vào 11g45, cô bạn đồng nghiệp đang giữ chân ông ấy không cho thoát... Thế là phỏng vấn có 10 phút... Xong việc. Thở dài nhẹ nhõm...

    Với phụ nữ thì đàn ông nhận giúp nhiệt tình là chuyện bình thường... nhưng hành động hôm qua và hôm nay của hai cô gái mà Bou gặp, khiến Bou vô cùng ngưỡng mộ về chị em phụ nữ. Sao cứ nói đàn bà là xấu tính hay ghen ghét này nọ... Vẫn có những người đàn bà khảng khái, không vụ lợi và rất đáng nể đấy chứ...


    Câu chuyện đi làm việc đôi khi cũng khiến Bou cười suốt cho tới bây giờ vì những tình tiết xảy ra. Cùng cô bạn đồng nghiệp đi tìm trụ sở Công an huyện Từ Liêm, báo hại cô bạn xem bản đồ ra sao mà định hướng đi từ Nguyễn Du rồi ra Đường Láng, rồi vòng lên Nguyễn Chí Thanh, lên sân vận động Mỹ Đình... XA quá và nắng mệt nữa... Tới địa bàn chỉ dẫn gần SVD Mỹ Đình thấy có 3 chú công an trông rất phong độ. Bou cất tiếng hỏi : "Các anh công an ơi chỉ cho em đường tới trụ sở CA huyện với...". 3 chú nhìn soi xét 2 cô rồi hỏi có lý do gì mà tìm công an huyện. Bou trả lời: "Ơ hay nhỉ. Em là dân có việc mới tìm tới cơ quan công an, Có nhất thiết phải trình bày lý do với các anh công an giao thông không ạ?". Mấy chú thi nhau nói:"Em phải nói lý do anh mới chỉ. Chắc là làm thủ tục để xin kết hôn với người nước ngoài chứ gì..." ka ka... Giận thế bèn rồ ga định đi. Các chú còn nói đế theo: "Các em cứ tới nghĩa trang Mai Dịch là tới đấy". Bực quá, hai chị em vừa đi vừa chửi sao lại có cái loại người dã man thế, lại bẩu mình tìm nghĩa trang... Cô em bảo: "Không lẽ bảo anh lên xe em chở ra nghĩa trang em cho anh thành liệt sỹ luôn..."... Thế rồi lòng vòng hỏi đường thì trời ạ, đúng tới cổng nghĩa trang Mai Dịch đối diện sang là trụ sở công an huyện Từ Liêm thật... Hóa ra 15 phút vừa đi vừa chửi mấy đồng chí công an là oan mất tiêu roài... Và còn điên cả cái đầu vì cô bạn đồng nghiệp ù cạc trong hoa tiêu, lẽ ra đi từ cơ quan tới đường Xuân Thủy Cầu Giáy chỉ mất có khoảng 30 phút, thì nàng ấy làm cho cả hai mất tiêu 1 tiếng đồng hồ phóng như điên trên đường nắng và nóng...



    Câu chuyện thứ 3 còn buồn cười hơn... Sáng nay gặp người hâm mộ ở cơ quan thấy ánh mắt hắn nhìn mềnh rất lạ... Buổi chiều đi làm về cùng cô em cùng ban hắn, cô em kể rằng sáng nay anh ấy kể cho em nghe 1 câu chuyện mà em buồn cười quá... Anh ấy nói đêm qua mơ thấy B lấy chồng. Anh thấy có một đám cưới rất hoành tráng ngó vào thấy B làm cô dâu, chú rể rất đẹp trai và phong độ. B xinh cực í. Lúc đó trong mơ cảm giác của anh vô cùng giận. Vì sao B lại không mời anh dự đám cưới cơ chứ. Nhưng lúc đó cũng mừng cho cô ấy... Oài... Anh ấy mơ một giấc mơ mà cảm xúc cứ như thật ấy nhể? An tâm đi B không làm đám cưới nữa đâu mà đòi đi ăn nhá! Người ta thì mỗi lần nhận thiếp mời cưới đôi khi cảm thấy ngại vì phải đi, đằng này mềnh chưa gì đã có người mơ đi ăn đám cưới mềnh rồi... Choáng thật cơ! Với người khác thì đó là câu chuyện đùa nhưng với "người hâm mộ" của mềnh thì Bou biết hắn không nói dối... Khổ thân hắn vì cái cảm giác là người đứng nhìn "thần tượng" bước lên xe hoa...

    Last edited by Boulevard; 11-09-2012 at 05:29 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  4. Có 11 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    1100i (12-09-2012),get_out_cs (12-09-2012),kehotro (11-09-2012),loyal (11-09-2012),NHAT NGUYET (12-09-2012),Nhím con (13-09-2012),OA _ NỮ (11-09-2012),Phu sinh (14-09-2012),Thảo_ANA (12-09-2012),thuphong (11-09-2012),Triplec (11-09-2012)

  5. #303
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Triplec's Avatar
    Ngày gia nhập
    Jun 2009
    Bài viết
    605
    Thanks
    1.803
    Thanked 1.799 Times in 418 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Đọc NKK thấy nể em Boulevard quá. Chị chắc sẽ chẳng bao giờ làm được những việc như Bou đã làm đâu, đặc biệt là cái vụ một ngày chạy 3-4 nơi như thế. Đưa đón con đi học nữa, thấy mình sướng hơn em nhiều lắm.Cố lên Bou nhé sẽ có ngày những vất vả của em được đền bù xứng đáng.

  6. Có 8 thành viên cám ơn bài của Triplec:

    1100i (12-09-2012),Boulevard (12-09-2012),get_out_cs (12-09-2012),kehotro (11-09-2012),loyal (12-09-2012),NHAT NGUYET (12-09-2012),OA _ NỮ (11-09-2012),Phu sinh (14-09-2012)

  7. #304
    Member PhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Sep 2012
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    115
    Thanks
    1.107
    Thanked 517 Times in 117 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Có thể một ngày chúng ta sẽ lại yêu !

    Đêm mùa thu Hà Nội thật đẹp và lãng mạn chúng ta ngồi bên nhau không có cảnh tay trong tay, không ánh mắt nhìn đắm đuối...Chúng ta như những người bạn tri kỷ đang cố gắng giúp đỡ nhau đi tiếp trên con đường đời đầy chông gai cạm bẫy nhưng cũng không thiếu những viễn cảnh huy hoàng. Chúng ta đã nói về những sai lầm, vấp ngã, vận hạn gặp phải...những điều tốt đẹp đã làm và những dự định của riêng mình cho tương lai. Mình chợt nhớ đến một chương trong tiểu thuyết Hai chị Em của nhà văn Nga A. Tolstoi nhan đề Buổi sáng ảm đạm trong đó có câu: Chúng ta ra đi trong một buổi sáng ảm đạm để có một ngày mai tươi sáng.

    Xin Thời Gian Ngừng Trôi

    Rượu nồng cạn chén bên người .
    Tình ái ấm nồng chứa chan .
    Mong thời gian thôi, ngừng không trôi nữa, mãi đêm nay ta bên người .
    Sao thời gian cứ trôi mau .
    Sao rượu nồng bổng chua cay .
    Sao người còn đang ngất ngây say .
    Mà chợt nghe sầu ngăn cách .
    Bạn ơi! uống đi.
    Giọt đắng thắm tràn khoé môi .
    Lệ nào chớ rơi .
    Đường khuya vắng .
    Âm thầm đi về .

    [FYT]http://www.youtube.com/watch?v=0CQckccDkaE[/FYT]
    Last edited by loyal; 12-09-2012 at 07:45 AM.

  8. Có 8 thành viên cám ơn bài của loyal:

    1100i (12-09-2012),Boulevard (12-09-2012),get_out_cs (12-09-2012),Lão K (15-09-2012),NHAT NGUYET (12-09-2012),Nhím con (13-09-2012),Phu sinh (14-09-2012),thuphong (12-09-2012)

  9. #305
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Chuyện tình hai người điên

    Có 1 câu chuyện về tình yêu mà nhân vật chính là 2 người điên. Người con trai chỉ biết nói những lời điên rồ, còn người con gái thì chỉ biết dùng đôi mắt vô hồn nhìn người con trai, và cười, một nụ cười của một người điên.

    Hai người trước đây không quen biết, một người ở phương Nam, một người ở phương Bắc. Gia đình của 2 người đều nguyền rủa 2 người là điên, và đuổi 2 người 2 khỏi nhà, làm 2 người phải lưu lạc bốn phương. Người con trai từ phương Nam đi về phương Bắc, còn người con gái đi từ phương Bắc về phương Nam. Người con trai trước đây không điên, nhưng trong lúc đang ở công trường thi công bị gạch rơi trúng đầu, nên sinh ra điên. Còn người con gái trước đây cũng không hề điên, trước đây thi đại học người con gái đỗ thủ khoa, nhưng rồi tên của cô trên bảng vàng bị một người có tiền tráo đổi. Và từ đó người con gái không nói lời nào nữa, và cũng không đếm xỉa đến bố mẹ, về sau sinh ra bị điên.

    Không biết đã lưu lạc bao lâu mà quần áo của người con trai bẩn thỉu đến mức không thể chấp nhận đc, giày thì rách đến nỗi không thể rách hơn nữa, để lộ ra cả những ngón chân bầm tím. Còn chiếc áo màu hồng mà người con gái mặc cũng không thể gọi là màu hồng được nữa, phải gọi là màu xám thì đúng hơn.Trên mái tóc rối tung còn có những sợi cỏ khô. Nhưng mặt người con gái vẫn trắng, và trắng một cách thần kỳ, trên tay cầm 1 chai nước khoáng, vừa nhìn người qua đường vừa đờ đẫn cười. Hai người gặp nhau trong một buổi hoàng hôn, khi mà cả 2 người đều phát hiện trong thùng rác có 1 cái bánh bao đã mốc meo.

    Cả 2 cùng nhảy vào lấy miếng bánh và va đầu vào nhau. Người con trai trợn mắt nhìn người con gái một cách thù hằn, còn người con gái thì nhìn người con trai đờ đẫn cười. Cuối cùng thì kẻ thắng lợi là người con trai, người con trai đã cướp được miếng bánh, mở to đôi môi đen sì gặm miếng bánh 1 miếng, còn người con gái vẫn đứng yên, chỉ đờ đẫn nhìn người con trai và cười. Người con trai nhìn người con gái, và trong mắt người con trai không có chút gì gọi là động lòng. Người con gái vẫn đờ đẫn nhìn người con trai, từ trong miệng ko ngớt phát ra những tiếng thèm thuồng miếng bánh. Người con trai dừng việc ăn lại, bắt đầu nhìn người con gái, đờ đẫn nhìn, 2 người cứ nhìn nhau như vậy, người con trai ko biểu lộ chút tình cảm nào, người con gái điên điên cười. Người con trai bất ngờ đưa miếng bánh đang ăn dở cho người con gái, người con gái vội vàng cầm lấy và ăn ngấu nghiến.

    Người con trai bỏ đi, không quay đầu lại nhìn. Lúc người con trai về đến căn nhà bỏ hoàng, nơi người con trai đang tá túc, quay đầu lại thì nhìn thấy người con gái. Thì ra người con gái đi theo sau người con trai đến tận nơi này, người con gái cứ đờ đẫn nhìn người con trai cười, cả 2 không nói câu nào, người con gái từ đó ở bên cạnh người con trai. Tối, lúc ngủ, người con trai cảm thấy thật ấm áp, một cảm giác mà trước đây chưa hề có, người con gái nằm bên cạnh người con trai, ngủ một giấc thật ngon lành, nhìn người con gái lúc ngủ không hề giống 1 người điên.

    Hai người cứ như vậy sống cùng nhau. Ban ngày cả 2 người đi kiếm đồ ăn ở ngoài đường, ban đêm thì về chỗ ngủ. Cuộc sống cứ ngày ngày trôi qua như thế. Một ngày không hiểu người con trai kiếm đâu ra một chiếc nhẫn đã biến thành màu xanh, đưa cho người con gái đeo. Người con gái nhìn người con trai đờ đẫn cười, đêm đó người con gái cười nhiều đến nỗi phá tan bầu không khí yên tĩnh. Rồi cười ra nước mắt, người con gái bắt đầu khóc, ôm người con trai và khóc. Người con trai đứng yên, trên mặt vẫn ko biểu lộ một chút tình cảm nào.

    Về sau người con gái bị bệnh, từ trước đến nay người con gái chưa bao giờ bị, nhưng bây giờ đã bị bệnh, và bị bệnh nặng. Ban ngày người con gái ko thể cùng người con trai đi kiếm đồ ăn, không thể nhìn người con trai và cười. Người con trai một mình đi kiếm đồ. Buổi trưa bất chợt người con trai cầm về 1 chai nước khoáng và 1 cái bánh bao còn mới nguyên. Trên mặt người con trai có mấy vết xước, còn ngón tay thì thâm tím, và trên môi có mấy vệt máu. Thì ra trong lúc cướp nước khoáng và bánh bao về cho người con gái, người con trai bị chủ hàng đánh.

    Người con gái nhắm mắt, không nhìn người con trai cười như trước đây. Người con trai đưa bánh cho người con gái, nhưng người con gái không ăn. Người con gái sắp chết rồi, toàn thân nóng rực, bắt đầu hôn mê. Nét mặt người con trai lần đầu tiên biểu lộ tình cảm, một vẻ mặt hoang mang. Người con trai chạy ra đường, nhìn thấy một người mặc áo xanh cảnh sát liền khóc, cũng là lần đầu tiên khóc, không ngớt miệng nói “cứu người”. Người mặc quân phục xanh liền gạt người con trai ra, và chửi “Cút đi! Mình cũng thật là đen đủi, ra đường không để ý”. Người con trai nằm cúi xuống đất, ngửa mặt lên cầu xin. Người mặc quân phục xanh đá người con trai mấy cái, và nhỏ nước bọt vào người con trai rồi bỏ đi. Người con trai mãi hồi lâu mới lồm cồm bò dậy, trên mặt nước mắt đã chảy thành hàng.

    Người con trai quay về bế người con gái ra ngoài đường. Người trên đường qua lại rất đông, nhưng không một ai chú ý đến 2 người. Người nào nhìn thì cũng nhìn qua rồi nhanh chóng bước qua. Người con trai đặt người con gái lên đường, không còn mong chờ gì người qua đường nữa. Người con gái bây giờ đã thở yếu lắm rồi. Người con trai liền nhặt một miếng kính vỡ ở trên đường.

    Miếng kính có 1 đầu rất nhọn và sắc. Người con trai dùng miếng kính cắt vào tay người con gái, máu từ tay người con gái bắn cả vào mặt người con trai. Người con trai cười “ha ha, tôi giết người rồi, các người nhìn ta giết người đây ...” Xe cứu hộ đến, người con gái được đem lên xe. Còn những người qua đường thì nguyền rủa người con trai rồi lại bước đi. Người con gái cuối cùng không qua khỏi vì máu mất nhiều quá, người con gái lúc chết vẫn cười, tay vẫn giữ lấy chiếc nhẫn người con trai tặng trước đây. Còn người con trai vẫn đứng đợi, đợi mãi người con gái vẫn không quay trở lại. Người con trai khóc, khóc cả đêm, khóc đến nỗi chẳng còn ai chú ý đến người con trai khóc nữa.

    Và tại thùng rác nơi 2 người lần đầu tiên gặp nhau trước đây, người ta tìm thấy xác người con trai. Nụ cười trên mặt người con trai đã tắt , và vẫn ôm vào ngực 1 cái bánh bao mốc meo và 1 chai nước khoáng chưa mở.

    Nguồn (sưu tầm internet)



    Giữa cùng cực nghèo khó, đau khổ, tình yêu vẫn nảy sinh, sự hi sinh quên mình của người đàn ông điên với người đàn bà liệu trong cuộc đời thường ngày có ai dám hi sinh vì người khác dẫu chỉ là những thú vui hoặc thói quen của riêng mình vì người mình yêu, vì cái lớn hơn không nhỉ?
    Last edited by Boulevard; 12-09-2012 at 12:36 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  10. Có 10 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    1100i (12-09-2012),get_out_cs (12-09-2012),kehotro (12-09-2012),langthang (12-09-2012),Lão K (15-09-2012),loyal (12-09-2012),NHAT NGUYET (12-09-2012),Nhím con (13-09-2012),Phu sinh (14-09-2012),Thảo_ANA (12-09-2012)

  11. #306
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket NHAT NGUYET's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    1.320
    Thanks
    890
    Thanked 1.050 Times in 231 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    ...Đêm mùa thu Hà Nội thật đẹp và lãng mạn chúng ta ngồi bên nhau không có cảnh tay trong tay, không ánh mắt nhìn đắm đuối...


    loyal có những khoảng lặng thật đẹp...

  12. Có 6 thành viên cám ơn bài của NHAT NGUYET:

    1100i (12-09-2012),Boulevard (12-09-2012),get_out_cs (12-09-2012),kehotro (12-09-2012),Lão K (15-09-2012),loyal (12-09-2012)

  13. #307
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    853
    Thanks
    368
    Thanked 1.221 Times in 314 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của Boulevard Xem bài viết
    [COLOR="green"]Chuyện tình hai người điên
    Giữa cùng cực nghèo khó, đau khổ, tình yêu vẫn nảy sinh, sự hi sinh quên mình của người đàn ông điên với người đàn bà liệu trong cuộc đời thường ngày có ai dám hi sinh vì người khác dẫu chỉ là những thú vui hoặc thói quen của riêng mình vì người mình yêu, vì cái lớn hơn không nhỉ?
    LT nghĩ là vẫn còn. LT cũng có thể là một trong những ứng cử viên. Không biết mình có lên mây không ta, hihi?
    Bầu thơ, túi rượu, câu ca
    Lang thang quậy phá, buông ra tiếng khà

  14. Có 7 thành viên cám ơn bài của langthang:

    1100i (12-09-2012),Boulevard (12-09-2012),get_out_cs (12-09-2012),kehotro (12-09-2012),Lão K (15-09-2012),loyal (12-09-2012),NHAT NGUYET (15-09-2012)

  15. #308
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của langthang Xem bài viết
    LT nghĩ là vẫn còn. LT cũng có thể là một trong những ứng cử viên. Không biết mình có lên mây không ta, hihi?
    hi hi... Cứ nghĩ tới việc Langthang sẽ hi sinh quên mình vì 1 tá các bà vợ... đã thấy khiếp hãi rùi... Boulevard vẫn nhớ câu của Hoạn Thư trong Kiều: "Chồng chung, chưa dễ ai chiều cho ai"... Đa tình và đa mang quá bác Langthang ạ!
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  16. Có 6 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    1100i (12-09-2012),get_out_cs (12-09-2012),kehotro (12-09-2012),Lão K (15-09-2012),loyal (12-09-2012),NHAT NGUYET (15-09-2012)

  17. #309
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của loyal Xem bài viết
    Có thể một ngày chúng ta sẽ lại yêu !
    Cảm ơn anh Loyal vì những dòng cảm xúc thật lắng đọng, nó khác với những bài comment tinh nghịch trong topic chào nhà mình. Chị Triplec nói đúng sự trở về tề tựu của cựu NR cũng nhờ "ma mới" truyền phần nào nguồn cảm hứng cho "ma cũ". Boulevard cũng như mọi người mong rằng Loyal sẽ gắn bó thật sự với NR nhé.Mong rằng cuộc đời có thay đổi, lòng người có nông sâu thì Niềm Riêng vẫn là một chốn đi về của anh ạ
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  18. Có 8 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    1100i (12-09-2012),get_out_cs (12-09-2012),kehotro (12-09-2012),Lão K (14-09-2012),loyal (12-09-2012),NHAT NGUYET (15-09-2012),OA _ NỮ (12-09-2012),Triplec (12-09-2012)

  19. #310
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Nhận được lệnh lại lên đường... Đã 5 năm rồi mới lại đi 1 chuyến xa và lâu như thế này... Lòng ngổn ngang bao nỗi lo lắng. Như người khác khi được đi chắc sẽ vui lắm nhưng với nó cảm thấy chống chếnh quá...

    Tình Xưa Nghĩa Cũ

    Tình đời khi trắng khi đen, cười vui mới đó nhưng giờ tưởng chẳng hề quen.
    Gặp thì người thờ ơ làm như chẳng biết bao giờ tình nghĩa xưa chỉ còn lời nói hững hờ
    Cuộc đời khi có cho không rồi khi túng thiếu hỏi người có đòi được không?
    Giàu thì nhiều người ng theo quạnh hiu trống vắng khi nghèo
    Lời nói yêu thương đành trả lại người thôi
    Nhìn cuộc đời trách sao không vừa tay với nhìn lại mình sao tay con đang trắng tay
    Bao lời yêu tiếng thương sao giờ xa vời, trong bóng đêm trập trùng ngồi 1 mình thôi
    Suốt cả đời này biết mấy ai thân
    Nhiều đêm thức giấc nhớ người tình nhân, còn gì để tặng nhau 1 khi lá đã đổi màu
    Tình nghĩa mai đem về trong lòng nguyện sâu

    ****&*****

    Đời bể dâu ai biết sao ngày mai
    Tình mới đây nhưng vội phai
    Đời phù du tay trắng hay sang giàu
    rồi sẽ đi về đâu?

    Người đi ta còn đây
    nhìn quanh thế gian đổi dời
    Trời đất vẫn ngàn năm
    Hận làm chi tất cả rồi cũng đi

    Tiền là giấy, ta mất nhau vì đây
    đừng nói chi ân tình xưa
    Người giàu sang quên mất khi cơ hàn
    Tình nghĩa thâm sâu vùi mau

    Lòng quặn đau thế nhân xa rồi
    Sao nỡ quên khi xưa ta nổi trôi

    Tình là máu xương máu rơi vì nhau
    mình khóc nhau khi biệt ly
    Người giờ đây vui sướng hay ưu sầu
    Người có ôn lại ngày xưa

    Lệ lại tuôn nhắc chi thêm buồn
    Mai ta sẽ ra đi nơi ngàn phương…


    Last edited by Boulevard; 13-09-2012 at 07:00 AM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  20. Có 11 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    1100i (12-09-2012),get_out_cs (12-09-2012),kehotro (12-09-2012),Lão K (14-09-2012),loyal (12-09-2012),NHAT NGUYET (15-09-2012),Nhím con (13-09-2012),OA _ NỮ (12-09-2012),Phu sinh (14-09-2012),Tazang (13-09-2012),Triplec (12-09-2012)

Trang 31 / 79 Đầu tiênĐầu tiên ... 21293031323341 ... LastLast

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •