Bài 1 đến 10/786

Chủ đề: Buồn thì viết

Threaded View

  1. #11
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.804
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của toitimtoi Xem bài viết

    Ai làm mình có cảm hứng của tình yêu (cảm xúc đến độ mãnh liệt), hướng đến cái tốt hơn, tốt nhất có thể; phát sinh nghị lực, là động cơ cho hành động, để làm những gì phi thường, tốt đẹp... ==> cần cảm ơn người đó, trân trọng họ vì họ đã làm mình yêu thật sự, yêu say đắm.
    Nên tìm người phù hợp, tìm cho mình cảm xúc đó.
    Khi có được cảm xúc của tình yêu, con người sẽ gần với hp đích thực hơn?
    Có điều, chả phải ai cũng phức tạp đến như vậy. Con người đa số đơn giản hơn và thường chấp nhận thực tại. Số bay bổng, tìm kiếm, tâm hồn khác lạ thường cũng ít.
    Mình vẫn chưa có ai như vậy chăng? Cảm giác thấy vẫn mênh mông thế cơ mà!
    Anh à, em của anh không phải một người quá lãng mạn tới bay bổng cũng không phải là người không biết trân trọng yêu thương... Nửa đêm hôm qua, mẹ đang nói chuyện với bạn, con gái vào hét lên: "Mẹ ơi! Hình như là cái bếp ga nó rò rỉ con ngửi thấy mùi ga...". Mặc dù được người bạn hướng dẫn kỹ càng cách tắt đường ga vào bếp, nhưng rốt cuộc thì bản tính đàn bà khiến em chỉ có thể nằm chờ cho qua buổi sáng để gọi thợ ga tới xem hộ... Em cứ sống thế này với bao nỗi lo của 1 người mẹ đơn thân... đôi khi cũng nhọc...

    Anh có biết cái cảm giác của em như thế nào khi ngược trở lại nhà bố nó để đón nó về khi mà sức lực thực sự kiệt quệ... Những lúc như thế em không hiểu sao em có thể vượt qua bao nhiêu cây số để có thể về tới nhà... đơn giản vì đằng sau em là con. Em cứ lủi thủi mãi trong căn nhà trống cùng con gái ngày qua ngày... Em còn biết bao nỗi lo mà phải tự gánh lấy tất cả... chẳng ai gánh được cùng với mình... Ngay cả khi đi xem nghệ thuật vào nhà hát 1 mình đơn lẻ... anh có bao giờ biết cái cảm giác đó không ?

    Sáng nay em nghỉ làm, hốt hết đám lá sen vào túi, lau dọn tầng, rồi giặt 3 cái chiếu... vừa nấu cơm xong chờ con gái yêu về ăn... Em lãng mạn bay bổng như thế sao? Em lãng mạn bay bổng mà em có thể lo được cho cả bố em, mẹ em từ bệnh tật, ốm đau cho tới khi bố mẹ em ra đi... Nhưng có bao giờ sự bận rộn từ bố mẹ, gia đình và công việc khiến con tim em khô cằn yêu thương hay không? Em vẫn có trách nhiệm với bố mẹ, em vẫn có trách nhiệm với con em và em vẫn có trách nhiệm với chính con người mình, đó là biết tận hưởng cuộc sống, biết trân trọng những tình cảm đẹp và khi đã yêu em không thể yêu bằng nửa trái tim.. Em chưa bao giờ là kẻ vô cảm, cũng chưa bao giờ em thờ ơ trước giọt nước mắt hay chỉ là một nỗi buồn trong mắt bạn mình...

    Last edited by Boulevard; 06-07-2012 at 01:24 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  2. Có 8 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    get_out_cs (06-07-2012),loyal (24-09-2012),Nhím con (22-07-2012),OA _ NỮ (07-07-2012),Phu sinh (07-07-2012),tanthinh (06-07-2012),Tazang (06-07-2012),TeacherABC (06-07-2012)

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •