Tính tới ngày hôm nay nó mới kết thúc trận ăn cuối cùng mừng sinh nhật, như vậy là từ thứ 5 tuần trước cho tới thứ 5 tuần này nó đã trải qua tới 5 cuộc nhậu: Bạn cơ quan (2 hội), bạn diễn đàn NR, bạn đại học (2 hội).Có hội bạn bí mật "giả bộ" không biết sinh nhật nên rủ nhau tới hôm qua tổ chức, còn hội bạn hôm nay, cô bạn gái chủ xị nói: "Bọn tao chờ mãi mà không thấy mày mời mọc sinh nhật gì. Nên tao quyết định mời lại mẹ con mày..." . Còn 1 hội nữa... hội lớp cao học... may quá là cả lớp không đi học, thời gian này nó đang học học trình triết học mà cả lớp đã học rùi nên nó chỉ học có 1 mình. Cả hai buổi trưa, trưa hôm qua nó bị hẹn phỏng vấn tới tận 12g trưa, để rồi tới 12g30 tới quán ăn được, hôm nay thì ngồi viết tới tận 12g20 phút mới bò được ra khỏi cơ quan, phóng về đón con gái và tới chỗ các bạn thì đã là 12g40 phút... Thế là lại bị trách: "Lúc nào cũng thấy bận rộn. Lúc nào cũng kêu mệt..."... Trời ơi... Vừa học, vừa làm, vừa ăn chơi túi bụi như thế thì thử hỏi nó không phải người "tham ăn tham việc" lắm hay sao... Hơi buồn vì bạn cứ trách vậy... Còn trưa hôm qua hội bạn đại học thì "dễ tính" hơn: Chúng tao biết mày bận nên không trách mày, nên thường chỉ có hai đứa tao ăn với nhau... Tao chỉ mong mày vui là được, mỗi khi gặp thấy mày cười là tụi tao mừng rồi..
Những năm tháng qua là những năm tháng nó bận rộn với biết bao những gian khó, có bạn thông cảm nhưng cũng có bạn không hiểu nổi cho nó. Đành vậy thôi. Nó cảm động nhất là khi nhận được cô em học cùng lớp ca học, em là người đẹp nhất lớp và cũng gắn bó với nó có vẻ thân hơn cả... Đi đâu cũng chị, học nhóm cũng chọn chị, đi thực tế cũng chọn chị vào nhóm... Em cũng sinh nhật sau nó vài ngày nhưng kém nó tới 15 tuổi, cách xa tới mấy thế hệ là một trong những cán bộ trẻ xuất sắc tiêu biểu của Tập đoàn FPT... nhưng lại rất khoái bà chị già... Em nhắn: "Chị à, cuộc đời chị vốn thật nhiều sóng gió và đổi thay nhưng có lẽ cũng vì thế mà con người chị luôn có sức hấp dẫn. Tuy có nhiều điều em chưa hiểu được, nhưng em rất quý chị. Chúc chị một ngày sinh nhật không cô đơn, nhiều hoa và nhiều cả tình cảm...". Đúng là năm nay nó không cô đơn đúng nghĩa... Có những lúc nó rất cô đơn mặc dù năm nào cũng ở bên bạn bè, cũng có hoa, có quà và vô vàn những lời chúc chân thành... Nhưng năm nay, nó được tặng 1 món quà thật ý nghĩa... Người đó tặng hoa cho nó và nói muốn đi cùng nó để mua quà... Nó cười và nói: "Sự có mặt của anh bên em đã là món quà lớn nhất rồi"... Mới chỉ có vài ngày thôi cho sự trở lại... nhưng có cảm giác ấm áp hơn, không biết có phải do cách cư Xử hay từ cách suy nghĩ hay từ những lời nói của anh ...
Trưa nay nghe hai cô bạn gái ngồi bàn về vụ "xử lý" tin nhắn của gái gửi cho chồng... Nó thấy thật xa lạ... Xa lạ đơn giản vì đã lâu lắm rồi nó không còn bị cái cảm giác phải lo lắng ai đó sẽ phản bội tình cảm,thấy hoa, thấy bướm lượn lại xao động... Còn với nó... gạt phăng phăng những mối quan hệ bên lề... đơn giản vì trong đầu chỉ duy nhất chỉ có 1 người. Lúc nào cũng chỉ là vậy. Nó cũng buồn cười khi nghe ai đó kể rằng anh cũng bị lạc lõng khi nghe các ông bạn kể về chuyện có "bồ nhí", có em nọ em kia... Sống ở trên đời cần có niềm tin. Nó vốn dĩ là người luôn có một niềm tin mù quáng vào tình yêu và cả tình bạn. Thế nên đã có lúc nó ngã đau lắm, nhưng nó vẫn không thể nào thay đổi được... Nó có thể chịu khổ, chịu khó khăn với người ta, nhưng nếu họ làm mất niềm tin ở nơi nó... thì nó có thể rũ bỏ tất cả và không thương tiếc. Nhiều khi cái sự rũ bỏ ấy cũng khiến ai đó hụt hẫng và cảm thấy bất công...
Đã có những lúc nó nói dối. Nhưng những lời nói dối ấy vô hại không làm tổn thương tới ai... Đó là những lời nói dối như với bố mẹ để giúp họyên lòng và an tâm với những gì đang diễn ra xung quanh nó... Những khó khăn trong tình cảm, những khó khăn trong công việc… nó luôn chịu đựng một mình và nói với bố: “Con ổn mà. Không có vấn đề gì phải lo …”. Đơn giản nó hiểu rằng nó lo 1, buồn 1 thì bố mẹ sẽ buồn 10, lo 10… Có phải chăng vì thế mà với bạn bè cũng vậy, người này không thích người kia, người này nói xấu người kia… nhưng họ vẫn là bạn của nhau. Và nó ở giữa nó luôn đưa những lời nhận xét của họ tới nhau và lặng lẽ “lờ” đi những lời nhận xét thiếu tế nhị có thể làm mất đi tình bạn đẹp…Khi đó những lời nói dối hoặc không nói đúng bản chất sự thật lại có tác dụng và hiệu quả hơn là thật...
Hờ hờ… đang ngồi học triết học lịch sử phương Đông…với những quan niệm khác nhau của các phái Khổng Tử, Mạnh Tử, Tuân Tử… về cái thiện và cái ác của con người… Theo nó ranh giới giữa cái thiện và cái ác rất mong manh… nếu mỗi con người không biết kiềm chế những ham muốn, những dục vọng và sự vỉ kỷ… Đôi khi bạn cứ cho đi… rồi bạn sẽ nhận được nhiều hơn … Đó là quan niệm sống của nó…
Ở cơ quan tới 18g10 phút (giờ học là 18giờ) mà mưa vẫn không ngớt, nó bước ra cửa trước sự can ngăn của mọi người nào là mưa to, tắc đường, ngập lụt không đi được đâu… Quả thật con đường từ cơ quan tới trường thật gian nan, có lúc tắc ì 1 chỗ tới 10 phút… Nhìn con đường toàn xe cộ kín như nêm không còn một kẽ hở… Vậy mà vẫn tìm ra được một lối thoát hơn người khác… Và tới trường học vào 18g35… Bạn luôn bảo nó lúc nào trông mày cũng tất bật… có cần phải thế không? Hì… “Tớ đang sống gấp mà…”…có như vậy mà trời Hà Nội mưa ngập đường ngập lối bao nhiêu người than khóc không về được nhà thì nó phằm phằm tới được trường trong vòng 25 phút...