Bài 11 đến 20/786

Chủ đề: Buồn thì viết

Threaded View

  1. #11
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Hôm nay nó rảnh hơn 1 chút... Trở về cái trang web của nhóm bạn xưa... Có 1 bài viết của 1 người bạn hỏi : "Có bao nhiêu đôi ly dị mà lấy được nhau hạnh phúc ? Có bao nhiêu đôi ly dị lấy nhau rồi lại bỏ nhau?"... Số bạn trả lời: Yêu nhau để tới hôn nhân... thật ít... và tỷ lệ thất bại thì gần như ngang nhau... Nhiều người con gái trẻ trung đã 5 - 6 năm vẫn chưa tìm được người phù hợp, nhưng người khác lớn tuổi hơn thì xác suất yêu và làm lại càng khó...

    Khó thật cơ chứ, khó ngay cả với những cô gái chưa chồng ở cơ quan nó... tuổi đã 36 - 37 rồi mà vẫn phòng không...
    Khát khao hạnh phúc sao xa vời vợi là vậy với những người mà nó biết ? Đi ăn giỗ nhìn vào đội ngũ những đứa cháu trai đẹp trai, thông minh... nó thầm nghĩ chắc vài ba năm nữa nó lại tơi tới nhận thiệp hồng mời cưới... Nó cũng thèm đi tiếp, thèm có 1 cuộc sống có chồng, có vợ... Và nó luôn tin tưởng vào những gì mà nó làm, nó có thể chịu khổ, chịu khó để nó có được 1 sự hoàn hảo như mọi người khác trong cuộc đời... Nhưng dĩ nhiên để tìm dược 1 người đồng cảm, chia sẻ với nó trong quan niệm sống, quan niệm hôn nhân quả là không dễ...

    Nó giờ đã hoàn toàn khác. Cuộc sống bình yên của 2 mẹ con khiến nó đã dễ thở hơn... Nó chỉ lo lắng cho con gái với cái lịch học dày kịt... với những cô giáo nổi tiếng là "ghê gớm".

    Cô giáo dạy toán, nổi tiếng là nghiêm khắc, nếu con nào không làm xong bài tập thì đừng có mà về đúng giờ. Giờ học từ 19g30 đến 21g30 nhưng sớm nhất phụ huynh mới được đón con vào 22 giờ... còn nếu con học dốt thì liên tục phải ngỏng cổ ngồi chờ đợi có khi tới tận 23g đêm cô mới thả cho về... Nhưng con gái đã vượt qua cửa ải của cô giáo này 1 cách ngoạn mục... và luôn là học trò ra vào giờ vừa vừa, không quá muộn khiến mẹ phải chờ tới độ ngủ gật.

    Đi ăn giỗ, anh trai con bác mách cho 1 cô giáo dạy văn "siêu" cao thủ, gần như nhất hiện nay ở các trường... Nhắn tin, gọi điện thoại cô giáo đều không nghe máy... Nó bèn dẫn con xông thẳng tới nhà cô giáo, gõ cửa xông vào... thì cô hình như cũng vừa về quần áo và son phấn vẫn nguyên... Tự giới thiệu : Bác cháu là ai, mẹ cháu là ai, ông cháu là ai... Thôi thì có bao nhiêu cái "là ai" chỉ cốt để trấn áp tinh thần cô giáo chấp nhận cho việc nhận con gái vào học... Bởi nó biết cô "chảnh" nổi tiếng và nếu tự nhiên mà tới xin học thì không bao giờ được chấp nhận, quan hệ mà không thân cũng bị out lập tức... Có lẽ vì lời giới thiệu rất "nổi tiếng" của nó + thêm vẻ mặt, ánh mắt đầy cá tính của con gái... khiến cô giáo mặc dù rất bận cũng đã mất tới 1 tiếng đồng hồ... thuyết trình về quy trình học của cô. 1 bài tập có 5 đoạn văn, nếu con không thuộc đoạn văn nào, con sẽ bị đánh đòn đoạn đó, không thuộc cả 5 đoạn thì bị 5 roi... 1 tuần mà liên tiếp ăn 20 roi nghĩa là cô sẽ đuổi học con...
    Choáng và rất choáng... nó cứ nghĩ con gái sẽ chùn bước nhưng không, con gái nói : "Con sẽ cố gắng. Con muốn trở thành 1 học sinh giỏi về môn văn vì môn văn là môn con yêu thích nhất!". Cô hạ giọng : "Cô thấy con có khẩu khí rất tốt, 1 gương mặt sáng, cô hy vọng con sẽ đáp ứng được yêu cầu của cô"... Chồng cô giáo ngồi chờ ở tầng 1 trông xe cho mẹ con nó 1 tiếng đồng hồ, vì cứ ngỡ cô sẽ chỉ tiếp có 10 phút là nhiều...

    Ra về con gái nói : "Mẹ ơi, tháng tới mẹ cắt internet đi. Con rất yêu cái máy tính nhưng con nghĩ nếu có mạng con sẽ lại không chuyên tâm. Khi nào cần vào mạng con sẽ mượn usb của mẹ để vào". Chà, sự quyết tâm của con gái khiến nó thấy vui và thấy thương quá. Cái bệnh trào dịch ngược dạ dày sẽ đi theo con suốt những năm tháng cuộc đời sẽ khiến con sẽ vô cùng vất vả... Con sẽ phải thiệt thòi hơn các bạn khi mà không được làm cái gì mạnh mẽ và phải kiêng khem ăn uống cho phù hợp...

    Có lẽ nỗi niềm 1 của 1 người mẹ như nó lúc này chỉ ước ao cho con gái khỏe mạnh để có thể vượt qua mọi cửa ải học hành. Những cô giáo toàn cao thủ về ghê gớm, con cũng đã và cố gắng vượt qua đã thấy ý chí học hành của con. "Con sẽ thi vào chuyên văn Trường Chu Văn An mẹ ạ!", nghe con nói mà nó cũng giật hết cả mình... nó đâu cần con quá nỗ lực như thế... Nó đã nói với con rồi, con chỉ cần học bình thường và chắc chắn kiến thức... "Mẹ không muốn con gái mẹ vào 1 trường danh giá để mẹ tự hào hay sao?"... Trời... Nó đã nói với con : "Mẹ muốn chứ. Nhưng mẹ nghĩ tất cả những cái đó chỉ là sự cố gắng trong tầm tay có thể. Mẹ không cần con phải quá bị áp lực bởi điều gì. Nếu có bản lĩnh, con gái mẹ học ở đâu mà không được... Cần gì cứ phải 1 trường quá danh giá! Mẹ ngày xưa học ở 1 ngôi trường mà tỷ lệ học sinh trượt tới 50%, vậy mà mẹ vẫn lọt vào 50% thi đỗ... Thế là được".

    Nó là vậy, nó không bao giờ thích đi theo 1 cách đi của những người khác, sống theo cách nghĩ của những người khác... Nó âm thầm đi 1 mình nó 1 con đường, đôi khi nó cũng cảm thấy cô đơn lạc lõng trước những vị kỷ, trước trục lợi hám danh... Nó chọn con đường sống đơn giản, cho đời thanh thản... Nó chọn niềm vui là được nhìn thấy con gái lớn khôn, xinh đẹp, thông minh và biết nhìn nhận mọi điều trong cuộc sống. Hôm nay con gái về mặt mũi phờ phạc, mệt mỏi... Hỏi ra thì con gái và các bạn trong lớp phải bê bàn ghế mới lên tận tầng 4... Con gái kể có nhiều bạn trai cực yếu, bê có 1 lần rồi thở kêu không làm, một số bạn gái thì ì ra không chịu bê... Nó xót con vô cùng, vì bệnh của con không được làm việc nặng... Nó bảo : "Sao con không gọi cho mẹ để mẹ gọi đt cho cô giáo để tránh cho con việc nặng". Con nói : "Con không thể không làm, vì những đứa không làm bị cả lớp nhìn với ánh mắt coi thường...". Bó tay với con, nhưng cái lý lẽ đó đúng là không thể bẻ được... Vậy mà vẫn bắt con bé phải rửa bát 2 bữa trong ngày... Oài... mình thấy mình cũng rất chi là lười... Viết tới đây thấy ân hận đầy người.... thui đi mắc màn thay cho con gái nào...
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  2. Có 9 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Độc hành (22-08-2012),get_out_cs (21-08-2012),giacmochapi (06-09-2012),kehotro (21-08-2012),loyal (24-09-2012),Nhím con (21-08-2012),OA _ NỮ (21-08-2012),thuphong (21-08-2012),Triplec (21-08-2012)

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •