Bài 1 đến 10/786

Chủ đề: Buồn thì viết

Hybrid View

  1. #1
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket OA _ NỮ's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    4.994
    Thanks
    4.403
    Thanked 9.333 Times in 1.852 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    "Mẹ ơi, con chưa bao giờ nghĩ con sẽ thần tượng mẹ mình. Nhưng giờ thì thực sự qua câu chuyện mẹ chiến dấu bảo vệ và minh oan cho gia đình cô Nhung, con thấy mẹ đúng là thần tượng của con

    Con gái thần tượng mẹ là một điều đáng quý, dễ thương và rất là trân trọng. Xong con trai mà thần tượng mẹ thì lại là một trở ngại trong việc tim kiếm người bạn đời và cả trong hôn nhân.
    Ko hiểu điều đó có đúng ko mà OA NỮ đang đau khổ vô cùng vì mình "che đậy" kỹ quá nên con trai thần tượng mẹ đến nỗi khi còn bé OA hỏi con. " Con lấy mẫu người vợ như thế nào". Con trai trả lời. "Như Má"
    Sau này OA NỮ hỏi con, "sao mãi con chưa có bạn gái". Con trai trả lời. "chưa gặp người như má".
    Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
    The future's not ours, to see
    Que Sera, Sera

  2. Có 10 thành viên cám ơn bài của OA _ NỮ:

    Độc hành (16-08-2012),Boulevard (12-08-2012),get_out_cs (12-08-2012),kehotro (12-08-2012),loyal (24-09-2012),MinhThy (12-08-2012),Nhím con (21-08-2012),Phu sinh (16-08-2012),Thảo_ANA (14-08-2012),toitimtoi (11-08-2012)

  3. #2
    Member PhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jun 2011
    Bài viết
    119
    Thanks
    352
    Thanked 673 Times in 134 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của OA _ NỮ Xem bài viết
    "Mẹ ơi, con chưa bao giờ nghĩ con sẽ thần tượng mẹ mình. Nhưng giờ thì thực sự qua câu chuyện mẹ chiến dấu bảo vệ và minh oan cho gia đình cô Nhung, con thấy mẹ đúng là thần tượng của con

    Con gái thần tượng mẹ là một điều đáng quý, dễ thương và rất là trân trọng. Xong con trai mà thần tượng mẹ thì lại là một trở ngại trong việc tim kiếm người bạn đời và cả trong hôn nhân.
    Ko hiểu điều đó có đúng ko mà OA NỮ đang đau khổ vô cùng vì mình "che đậy" kỹ quá nên con trai thần tượng mẹ đến nỗi khi còn bé OA hỏi con. " Con lấy mẫu người vợ như thế nào". Con trai trả lời. "Như Má"
    Sau này OA NỮ hỏi con, "sao mãi con chưa có bạn gái". Con trai trả lời. "chưa gặp người như má".
    TTT có một con trai, cháu đã lớn, cao to, đẹp trai chững chạc hơn cha. 3T dạy nó ở vào hoàn cảnh nào cũng phải sống được, sống vui, lạc quan, bản lĩnh. Ngay từ nhỏ, tập đi, cháu đã được dậy tự lập. Ngã tự đứng dậy, cha không nâng. Học hành tự giác, chỉ hướng dẫn giúp đỡ một số điểm chính. Chuyện bạn gái, vợ con về sau...3T cũng đã định hướng, để con không vấp phải những gì như mình. Biết là tương lai của chúng khó đoán định, 3T vẫn cố gắng giúp con, hy vọng nó sẽ happy hơn cha, thí dụ: phải chọn bạn gái, vợ...theo nguyên tắc những gì xác suất tốt đẹp xảy ra nhiều hơn (thì lựa).

  4. Có 9 thành viên cám ơn bài của toitimtoi:

    Độc hành (16-08-2012),Boulevard (12-08-2012),get_out_cs (12-08-2012),kehotro (12-08-2012),MinhThy (12-08-2012),Nhím con (21-08-2012),OA _ NỮ (12-08-2012),Phu sinh (16-08-2012),Triplec (13-08-2012)

  5. #3
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của toitimtoi Xem bài viết

    Lâu không vào D đàn, thấy sôi nổi quá, chứng tỏ mọi người rất quan tâm đến nhau. Hàng ngày, thấy mọi người trong diễn đàn khỏe, vui, tán chuyện rôm rả là chúng ta vui mừng rồi.
    Xưa, có câu nói: người giàu có chia tay, tiễn chân bằng của cải; trí giả tiễn nhau bằng câu nói. Chúng ta chả có gì cho nhau, ngoài lời khuyên, câu nói nhưng thật quí giá. Quí ở tấm lòng dành cho nhau qua lời khuyên (xa, gần), quí ở ý kiến hay, tháo gỡ cho mình những điều băn khoăn, cho mình thông tin cần thiết...."Ở đâu không có khuyên can, ở đấy không có giúp đỡ". Duyên trời cho chúng ta quen nhau (đều là những người tốt), đó là một ân huệ rồi.
    Vì phải sống lâu nay trong hoàn cảnh trớ trêu, cực kỳ đau khổ mà chả dám kêu ai. TTT hiểu Bou lắm. Thấy Bou vui và happy vậy là TTT mừng rồi. Chúng ta hãy chúc phúc cho cô em của chúng ta, con người tốt, chân thành và nồng nhiệt.
    Hãy hiểu và thông cảm cho những "nỗi niềm" của những người bạn mình.
    Chị Oa. Lâu thấy chị nhận là gì gì đó của TTT. Vậy hôm nào TTT và chị làm cái "nghi lễ" nhận việc đó nghe? Điều này quan trọng lắm với TTT đấy. Biết chị Oa thông cảm, đồng quan điểm một số vấn đề, thấy cũng vui.
    PL thì lâu không gặp. Khi nào vô Sài Gòn, TTT sẽ kêu Y100, PL, anh PS đi nhậu nhé.
    Bou trả lời comment của TTT trong topic này vì trong đó anh đã có những lời chia sẻ riêng tư với Bou... TTT rất lãng tử cứ như 1 người bạn say đáng yêu, cứ lang thang trên topic này hay topic kia... và thi thoảng chia sẻ hơi lạc với chủ đề mà mọi người bàn tán 1 chút. Nhưng điều đó cũng là 1 nét đặc biệt khiến Bou mỗi lần đọc comment của anh lại phải "luận" từ chỗ nọ hay chỗ kia.

    Vì phải sống lâu nay trong hoàn cảnh trớ trêu, cực kỳ đau khổ mà chả dám kêu ai. TTT hiểu Bou lắm. Thấy Bou vui và happy vậy là TTT mừng rồi. Chúng ta hãy chúc phúc cho cô em của chúng ta, con người tốt, chân thành và nồng nhiệt. Hãy hiểu và thông cảm cho những "nỗi niềm" của những người bạn mình., đọc comment này của TTT em cảm thấy vô cùng xúc động, đơn giản là vì chúng ta chẳng bao giờ chat với nhau, lâu lắm rùi cũng không nói qua alo với nhau... TTT cũng không phải thực sự là 1 tri kỷ đúng nghĩa của Bou vậy mà TTT có những đánh giá làm Bou không khỏi không rung rinh... Cho tới lúc này, Bou hiểu rằng những ưu điểm mà Bou có như tốt, chân thành, nồng nhiệt... chưa chắc đã tốt, vì lòng tốt đôi khi khiến cho Bou ăn đạn rất nhiều. Yêu thương quá, quan tâm quá, muốn chia sẻ, muốn sống hết lòng vì người đàn ông của mình quá... đôi khi cũng khiến người ta thừa thãi và không thấy cần có mình nữa. Cuộc đời thật kỳ lạ, có người những đói kém yêu thương, chỉ khao khát có người đàn bà của mình ở bên cạnh nâng giấc, để ôm qua những đêm lạnh giá... thì lại có những người thì cảm thấy điều đó là quá bình thường và cảm thấy "ngạt thở" khi ở bên vợ, bên người yêu của mình. Bou luôn mong muốn mình mang tới cho bạn bè và người yêu mình những cảm giác nồng nàn, vui vẻ bên nhau... nhưng đôi khi khó quá khi mà không phải cái điều mình mong muốn cũng được như ý.

    Cuộc đời là những khúc quanh... và lúc này Bou em cũng đang ở khúc đó... TTT có lẽ là người được tiếp xúc với nhiều người bạn trai của Bou nhất từ CM, GMCP và rồi người bạn mới gần đây cùng cơ quan anh... Con đường đi tìm hạnh phúc của Bou em nó khúc khuỷu và gian truân quá đúng không ? Khi mà Bou lặn ngụp sung sướng, khổ đau và cả thất bại trong tình ái... thì anh vẫn đều đều bình yên với 1 đáp án có thể anh chưa hài lòng lắm nhưng là một điểm tựa giúp cho 1 người đàn ông cân bằng hơn trong cuộc sống. Nhưng Bou không thích 1 đáp án như vậy, Bou sẽ cố gắng để đi tiếp và tìm cho mình 1 đáp án tốt nhất. Làm gì cũng hết lòng và chỉ khi nào không thể làm được nữa, Bou mới ra đi và lúc đó mọi cái đều đã được xác lập tất cả rồi...

    Đôi khi Bou muốn vượt qua định mệnh và số phận để nghĩ tới 1 cái kết đẹp nhất. Đó là lý do đôi khi Bou đánh mất cái bản ngã và cái tôi của mình... Thậm chí để tranh luận cho 1 con đường, Bou đã biến mình thành 1 người đàn bà quyết liệt và quá mạnh mẽ... Đơn giản vì đó là sự tranh đấu cho quan niệm sống, cho hạnh phúc và cho một mẫu số chung giữa mình và họ... Trong cuộc đời này, chưa có bao giờ là em ân hận một điều gì khi tới với ai và ra đi... Đơn giản vì em đã cố gắng làm tất cả trong những gì có thể... Giống như viết 1 bài báo, hay theo đuổi 1 sự trớ trêu mà xã hội mang tới cho 1 thận phận con người nào đó. Tới tuổi này rồi mà mỗi khi xem một bộ phim buồn Bou cũng khóc, nghe một ca khúc đúng tâm trạng nước mắt cũng tự nhiên rơi... Đi viết bài nếu chỉ bình thường không sao nhưng những số phận của nhân vật lại cứ ám ảnh suy nghĩ của Bou khiến em day dứt, lo lắng... Đôi khi em thấy ghét bản thân mình đơn giản vì sao em luôn nghĩ cho người khác, lo lắng cho họ, yêu thương họ mà sao họ giành cho em có được bao nhiêu? Em muốn sống vô cảm đi lắm để em đỡ khổ hơn...

    Em đã từng khao khát đi tìm cho mình 1 người đàn ông tốt. Tốt là gì? Tốt là con người đó sống tốt bằng đôi chân của họ, không phải bợ đỡ, không phải dùng những thủ đoạn để đạp người khác để tìm 1 chỗ đứng cho mình. Tốt là gì? Đơn giản là họ trở về bên em mỗi khi căn bếp ấm lửa... "em không mơ hoang kiếp sống trên cung hằng, em không tham lam diễm phúc trên thiên đàng, ước mơ khiêm nhường có anh bên mình..." tới giờ phút này đây, thì cái ước mơ khiêm nhường đó vẫn chỉ là giấc mơ... Nhưng không sao, Bou em sẽ bước tiếp mạnh mẽ vì em biết, bên em còn có những người bạn luôn chìa cánh tay cho em lúc em đau khổ, em mất phương hướng... @ 1 người Bạn của em: Em vẫn biết những ngày tháng qua anh đã không ngừng quan tâm tới em, không ngừng lo lắng cho hạnh phúc của em 1 cách âm thầm, anh vẫn âm thầm vào diễn đàn không 1 lời comment, 1 cú click thanks... Nhưng tới với nhau là cái duyên... Duyên qua mất rồi, trái tim em giờ đã giành cho 1 người khác... Hãy để cho trái tim ấy nó lành lặn lại đã nhé... Nó còn đau lắm, đau lắm đấy, khiến nó không thể gặp 1 ai cả... Mới đây thôi, người ta nói hay là em quay lại với anh ấy đi, anh ấy yêu thương em, lo lắng cho em như vậy cơ mà... Trái tim nó có nhiều con đường để đi lắm... Nếu em quay lại thì quá bất nhẫn cho anh và lửa tình cũng đâu có còn nguyên vẹn như xưa nữa... Bước đi tiếp... Anh đừng giận em nhé, những tin nhắn và email của em cũng đã thể hiển rõ suy nghĩ của em rồi...

    Em cũng hiểu anh TTT và những người bạn trai đồng cảnh của em mong muốn điều gì... Với mỗi 1 con người sự mong muốn 1 khác, và đó là lý do lần này đây em thấy hụt hẫng bởi có lẽ cái sự mong muốn của người đó chẳng giống ai cả... Đó là lý do họ không cố gắng để thay đổi, để làm tất cả cho người đàn bà mà họ yêu... Và đơn giản vì có những người thật ích kỷ trong tình yêu, họ chỉ biết sống cho thế giới của họ và họ không muốn san sẻ cái thế giới đó cho người tri kỷ... Đó là lý do họ sẽ lại tiếp tục thất bại thôi nếu đi tiếp... Nhận được những sai lầm của mình để bước tiếp mới là khó... Tốt với ta chưa đủ, mà đôi khi ta còn học cách tốt với chính người mà mình mong muốn... 1 ngày nào đó ta cảm thấy lo lắng khi người ta yêu đau ốm, 1 ngày nào đó ta cũng rơi nước mắt khi thấy người yêu của mình rơi nước mắt, và một ngày nào đó ta cảm thấy hạnh phúc vui khi ta mất mát 1 chút quyền lợi nhưng lại mang tới cho người ta yêu nụ cười... nghia là trái tim ta đã biết yêu thương tới 1 người khác thực sự...

    Câu nói của ông GD Trung tâm điều tra dư luận xã hội mà Bou rất tâm đắc: "Lẽ ra chính những người cha, người mẹ phải là những hình mẫu điển hình cho con cái học tập nhưng bây giờ những mối quan hệ ngoài luồng hôn nhân, những mục đích vị kỷ chỉ vì đồng tiền… đang làm hình ảnh của các bậc làm cha làm mẹ xấu dần đi trong mắt chính con cái của họ. Trẻ em đang thiếu những thần tượng thực sự ngay bên cạnh chúng nên chúng mới chạy theo sùng những thần tượng âm nhạc hay phim ảnh tới điên cuồng". Làm cha, làm mẹ khó lắm...Sống sao để con mình nhìn vào cảm thấy yêu quý trân trọng bố mẹ mình là 1 điều càng khó... Cha nào con đấy... Tất nhiên cũng có những xác suất con cái hư hỏng là không phải do bố mẹ... nhưng rõ ràng nếu cha mẹ sống tốt và luôn có những thái độ đúng đắn trong mọi ứng xử thì con cái cũng sẽ có những cách nhìn đúng cho chúng sau này...


    Có bao giờ Bou lại nghĩ sẽ mang tới cho cặp vợ chồng đang khốn khó này những nụ cười như thế này... Đời người ngắn lắm. Bou chỉ muốn con người mang tới cho nhau những nụ cười thôi... nươc mắt, khổ đau đã quá nhiều rồi...
    Last edited by Boulevard; 17-09-2012 at 06:44 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  6. Thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    loyal (24-09-2012)

  7. #4
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Bài mới nhất của em trên Báo về vụ gia đình chị Nhung bị oan ức về HIV... Cả nhà cùng mừng cho em nó và gia đình đã vượt được mọi khó khăn


    Xung quanh vụ việc "Do bị nghi lây nhiễm HIV: Gia đình chị Nhung kêu cứu":
    Trung tâm phòng chống HIV/AIDS Hà Nội vào cuộc (13/08/2012)


    Phóng viên Báo Văn Hóa trao số tiền quyên góp nhanh của cán bộ, phóng viên cho gia đình chị Nhung


    VH- Ngay sau khi nhận được thông tin qua các bài viết về sự việc chị Nhung bị nghi lây nhiễm HIV/AIDS trên Báo Văn Hóa số 2194 và 2195, TS.BS Lê Nhân Tuấn, Giám đốc Trung tâm phòng chống HIV/AIDS Hà Nội đã cùng PV Báo Văn Hóa tới căn nhà mà gia đình chị Nhung đang thuê ở để nắm đầy đủ diễn biến của sự việc, đồng thời lắng nghe những mong muốn, đề đạt của chị Nhung và gia đình. TS Lê Nhân Tuấn nói:

    - Trung tâm cảm ơn Báo Văn Hóa đã thông tin về trường hợp của chị Phạm Tuyết Nhung. Rõ ràng, đây là sự việc rất đáng tiếc vì nếu chị Nhung và gia đình tới gặp và đề nghị với UBND quận Hoàng Mai, trực tiếp là Trung tâm Phòng chống HIV/AIDS Hà Nội thì mọi chuyện đã được giải quyết thỏa đáng ngay từ lúc đầu, chứ không để mọi chuyện kéo dài cả một năm vừa qua.

    Ông nhận định thế nào về việc cô hiệu trưởng gọi bà ngoại của cháu T ra để thông báo tin đồn mẹ cháu T bị HIV/ AIDS với mục đích như cô nói là để chia sẻ?

    - Trường hợp cô hiệu trưởng Trường Tiểu học Minh Khai thông báo với bà ngoại cháu T về thông tin mẹ cháu bị HIV là không đúng với quy định của pháp luật. Đưa ra thông tin mẹ cháu T bị HIV và đề nghị gia đình đưa cháu T đi khám bệnh khi thấy T gày gò ốm yếu càng chứng tỏ sự sai lầm trong nhận thức và ứng xử. Đây là hành vi vi phạm Luật Phòng, chống HIV/AIDS. Việc tìm gặp bà ngoại cháu T để chia sẻ bằng cách đưa tin mẹ cháu bị HIV lại càng sai.
    Theo Luật, chỉ người bị nhiễm HIV phải có trách nhiệm thông báo cho chồng hay vợ mình biết tình trạng nhiễm HIV của bản thân để cùng có biện pháp dự phòng lây nhiễm HIV. Bà ngoại cháu T không phải là đối tượng để thông báo và cô hiệu trưởng cũng không có trách nhiệm để “chia sẻ” thông tin này tới bà của cháu T.
    Về phía nhà trường rõ ràng đã có sự tiếp tay đưa tin đồn lan rộng cần phải rút kinh nghiệm một cách sâu sắc, cá nhân cô hiệu trưởng cần thấy rõ khuyết điểm sai lầm của mình khi đã không có biện pháp xử lý tin đồn này theo quyền hạn của mình và theo đúng Luật Phòng, chống HIV/AIDS.
    Xin ông cho biết quy trình của các cơ quan chức năng đối với việc xử lý tin đồn sai sự thật này?
    - Phải trả lại sự bình yên cho người bị ảnh hưởng, bởi tin đồn đã dẫn tới sự kỳ thị phân biệt với chị Nhung, cháu T trong môi trường mà họ đang sống. Cần khẳng định thông tin chị Nhung không bị HIV ở nơi chị đang sống và ở trường học nơi cháu T đang học. Cần có những biện pháp để chống sự kỳ thị phân biệt đối với chị Nhung và cháu T.
    Ngay đầu tuần này, Trung tâm Phòng chống HIV/ AIDS Hà Nội sẽ có cuộc làm việc với các cơ quan chức năng có trách nhiệm trong vấn đề này như UBND quận và phường sở tại, Trường Tiểu học Minh Khai…


    Chị Nhung đang ký vào đơn trình bày với đại diện của Trung tâm Phòng chống HIV/ AIDS, ông Lê Nhân Tuấn, Giám đốc (bên phải), nhờ minh oan lúc 18h ngày 10.8. Ảnh: THÚY HIỀN


    Gia đình chị Nhung tại tòa soạn Báo Văn Hóa trưa 10.8 Ảnh: Q.HÙNG

    Chúng tôi sẽ mời đại diện của Báo Văn Hóa cùng tham dự cuộc làm việc này để minh bạch cách xử lý của cơ quan chức năng. Chúng tôi sẽ phối hợp với UBND phường và tổ dân phố nơi chị Nhung sinh sống để thông báo rộng rãi về kết luận chị Nhung không bị HIV/AIDS. Tôi tin với một thái độ nghiêm túc, cẩn trọng và hết sức nhân văn, các cơ quan chức năng sẽ có trách nhiệm giải quyết sự việc này một cách thấu đáo để đảm bảo quyền lợi chính đáng cho chị Nhung và cháu T.
    Một năm qua, gia đình chị Nhung không thể làm nghề cắt tóc, xăm thẩm mỹ tại nhà được nữa, họ lang thang đi thuê nhà nay đây mai đó để kiếm sống. Tin đồn rõ ràng không chỉ ảnh hưởng về tinh thần mà còn khiến họ vô cùng túng quẫn về kinh tế, liệu có biện pháp nào để giải quyết vấn đề này, thưa ông?
    - Tôi đồng tình với ý kiến của TS Trịnh Hòa Bình, Giám đốc Trung tâm Điều tra dư luận xã hội phát biểu trên Báo Văn Hóa. Nhà trường cần có biện pháp khắc phục giúp gia đình chị Nhung, trước tiên là thực hiện miễn học phí cho cháu T. Hoàn cảnh éo le và khó khăn của vợ chồng chị Nhung thì đã rõ ràng rồi.
    Việc quy định chị Nhung phải có xác nhận hộ nghèo của UBND phường để có cơ sở hỗ trợ là đúng. Tất cả mọi thủ tục hành chính đều có thể làm được nếu chúng ta quan tâm giải quyết một cách thỏa đáng đề nghị của gia đình chị Nhung… Chúng tôi cũng đang liên hệ để giúp chị Nhung có điều kiện xạ trị tiếp theo. Để ủng hộ vật chất cho gia đình chị Nhung thì các tổ chức xã hội, đoàn thể, nhà trường cần chung tay vào giúp đỡ.

    Xin cảm ơn ông!

    Hiệu trưởng Trường Tiểu học Minh Khai nói gì?
    Đầu năm học tháng 9.2011, tôi có nghe cô giáo chủ nhiệm lớp cháu T và Tổ trưởng bảo vệ của trường phản ảnh về một số phụ huynh ở lớp cháu T cho rằng chị Nhung, mẹ cháu T bị HIV. Vì chị Nhung đau ốm nên giao việc liên lạc với nhà trường cho bà ngoại. Vì vậy tôi có gọi bà ngoại của cháu T lên để trao đổi mang tính chất tâm tình và nói gia đình có cần giúp đỡ gì thì cứ nói với nhà trường. Thấy cháu T có vẻ gày yếu, tôi cũng nói gia đình nên đưa cháu đi khám sức khỏe (?!). Thông tin chị Nhung bị nhiễm HIV chỉ ở trong một bộ phận phụ huynh rất nhỏ trong lớp, tự bản thân gia đình chị Nhung làm náo loạn lên đấy chứ. Tôi khẳng định không có sự kỳ thị với cháu T ở trường, không có việc cách ly ăn ngủ với cháu khi bán trú. Hết tháng này tôi về hưu rồi nhưng sẽ kiến nghị với nhà trường nếu năm học tới gia đình cháu T làm đơn xin miễn học phí và tiền ăn tại trường thì nhà trường sẽ chấp nhận. (Bà HUỲNH THỊ THẢO – Hiệu trưởng Trường Tiểu học Minh Khai)

    Sẽ miễn phí tiền học và tiền ăn cho cháu năm học tới
    Theo tôi nghĩ sự việc đã xảy ra rồi, mỗi bên đều phải rút kinh nghiệm cho bản thân mình. Không chỉ trường hợp của cháu T mà một số trường hợp khác các cháu ở chế độ gia đình chính sách và gia đình có hoàn cảnh khó khăn đều được nhà trường giải quyết có tình, có lý. Nếu gia đình chị Nhung có thiện chí, chúng tôi sẽ có sự linh động và miễn tiền học và tiền ăn cho cháu T trong năm học tới. (Bà DƯƠNG THỊ HỒNG VÂN – Phó hiệu trưởng Trường Tiểu học Minh Khai)

    Báo Văn Hóa đã giúp chúng tôi có niềm tin
    Trưa ngày 10.8, vợ chồng chị Nhung và cháu T đã tới tòa soạn Báo Văn Hóa. Tại buổi gặp, chị Nhung chia sẻ: “Đã có một số tờ báo đề cập tới sự việc của gia đình chúng tôi. Tuy nhiên, chưa có tờ báo nào lý giải một cách rõ ràng, khúc chiết về nỗi oan trái của gia đình chúng tôi như Báo Văn Hóa. Chúng tôi cũng không hề nhận được sự hồi âm nào sau khi các bài báo đó được đăng tải. Những bài báo trên Báo Văn Hóa đã khiến các cơ quan chức năng có thẩm quyền quan tâm, giúp chúng tôi có niềm tin vào sự giải quyết thấu đáo từ Trung tâm Phòng chống HIV/AIDS cũng như các cơ quan chức năng. Chúng tôi vô cùng cảm động khi nhận được sự ủng hộ về tinh thần và cả vật chất của cán bộ, phóng viên Báo Văn Hóa”. Đại diện Báo Văn Hóa đã chia sẻ, động viên gia đình chị Nhung yên tâm làm việc và chăm sóc cháu T, trong phạm vi tác động của mình, Báo Văn Hóa sẽ chuyển những nguyện vọng, tâm tư mong muốn của gia đình chị tới các cơ quan chức năng có thẩm quyền để giải quyết thấu đáo sự việc của gia đình chị.

    Ngay tại buổi gặp, cán bộ, phóng viên Báo Văn Hóa có mặt đã quyên góp nhanh được số tiền 1.400.000 đồng ủng hộ gia đình chị Nhung.


    Hoan nghênh Trung tâm Phòng chống HIV/AIDS Hà Nội
    Báo Văn Hóa xin hoan nghênh Trung tâm Phòng chống HIV/AIDS Hà Nội mà cụ thể là TS.BS, Giám đốc Lê Nhân Tuấn khi tiếp nhận thông tin từ Báo, mặc dù đã là thời điểm ngoài giờ làm việc của ngày cuối tuần vẫn nhanh chóng cùng phóng viên trực tiếp đến với gia đình chị Nhung.
    Hy vọng với tinh thần nhập cuộc nhanh chóng, với cách ứng xử đầy tinh thần nhân văn như vậy, sự việc của gia đình chị Nhung sẽ sớm được giải quyết một cách thấu đáo.

    Báo Văn Hóa


    http://www.baovanhoa.vn/DOISONG/47472.vho
    Last edited by Boulevard; 13-08-2012 at 11:12 AM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  8. Có 12 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Độc hành (16-08-2012),get_out_cs (13-08-2012),giacmochapi (06-09-2012),kehotro (13-08-2012),loyal (24-09-2012),Nhím con (21-08-2012),Nhudadauyeu (14-08-2012),OA _ NỮ (14-08-2012),Phu sinh (16-08-2012),TeacherABC (15-08-2012),Triplec (13-08-2012),yeu100C (14-08-2012)

  9. #5
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Xung quanh vụ việc "Do bị nghi lây nhiễm HIV: Gia đình chị Nhung kêu cứu": “Đây là bài học cho cá nhân tôi và nhà trường” (15/08/2012)



    Buổi làm việc chiều ngày 13.8 giữa Trường Tiểu học Minh Khai và đại diện các cơ quan chức năng

    VH- Chiều 13.8, Trung tâm phòng, chống HIV/AIDS Hà Nội đã có buổi làm việc với đại diện các cơ quan chức năng như Phòng y tế quận Hai Bà Trưng, UBND phường Thanh Nhàn, Phòng giáo dục quận Hai Bà Trưng và Ban giám hiệu Trường Tiểu học Minh Khai… để làm rõ những thông tin Văn Hóa đã đề cập trong loạt bài “Do bị nghi lây nhiễm HIV: Gia đình chị Nhung kêu cứu!” cũng như đưa ra hướng giải quyết.

    Trên cơ sở lắng nghe ý kiến từ phía nhà trường và các cơ quan chức năng trên địa bàn, Bác sĩ, Luật gia Trịnh Thị Lê Trâm, Phó Chủ tịch Hội Phòng, chống HIV/AIDS Hà Nội, Giám đốc Trung tâm Tư vấn pháp luật và chính sách về y tế, HIV/AIDS cho biết, theo Luật Phòng, chống HIV/AIDS, cô hiệu trưởng gặp gỡ, thông tin với bà ngoại cháu T về việc mẹ cháu T bị HIV là không được phép.
    Thông tin này đưa ra cùng với lời đề nghị gia đình đưa cháu T đi khám bệnh khi thấy cháu có biểu hiện gầy yếu lại càng không nên. Qua sự việc này đã cho thấy cô hiệu trưởng chưa nắm rõ những quy định trong Luật.
    Kết thúc buổi làm việc, bà Huỳnh Thị Thảo cho biết vào 14g20 chiều thứ 6 ngày 17.8, Ban giám hiệu Trường Tiểu học Minh Khai sẽ có cuộc gặp gỡ để làm rõ phần trách nhiệm của nhà trường với gia đình chị Phạm Tuyết Nhung.
    Ngay cả những người có trách nhiệm như bác sĩ, cơ sở y tế cũng không được quyền thông tin điều này với người thân của người bị HIV. Người bị HIV có quyền được giữ bí mật. Giả dụ sự việc là có thật thì khi nhận được thông tin từ phụ huynh, cô hiệu trưởng cũng cần có trách nhiệm giải thích ngay là việc các cháu có bị nhiễm hay không cũng không được hạn chế quyền được vui chơi, học hành, hòa nhập với cộng đồng, đồng thời cần có ngay những biện pháp để tránh kỳ thị với người bị HIV. Việc cháu T phản ánh là các bạn trong lớp không chơi với cháu cũng không thể khẳng định là không có.
    Chính cách giải quyết vấn đề chưa thấu đáo nên không thể tránh khỏi việc phụ huynh ngầm dặn riêng con họ tránh sinh hoạt với cháu. Với những tin đồn như vậy rất khó có thể truy được căn nguyên. Vấn đề là phải có biện pháp ứng xử đúng cách khi sự việc xảy ra.
    Cũng theo bà Trâm, lẽ ra các cô giáo phải thể hiện sự thân thiện với cháu T không chỉ bằng những lời giải thích mà cần có những biểu hiện gần gũi khi tiếp xúc, thậm chí ôm ấp, vỗ về cháu T trước học sinh của mình mới phá đi những suy nghĩ sai lệch về cháu.
    Về phía ban phụ huynh cũng cần có sự rút kinh nghiệm chặn đứng những tin đồn trong khối phụ huynh, nếu có thông tin không được túm năm tụm ba đồn thổi từ người này sang người khác. Tất cả đều phải có sự rút kinh nghiệm trong việc ứng xử tin đồn cũng như chính trường hợp có học sinh hoặc phụ huynh bị nhiễm HIV.
    Mặt khác, việc hỗ trợ về tinh thần cũng như về vật chất của nhà trường cần xác định không phải là để sửa chữa việc làm sai của nhà trường. Đó là hai sự việc khác nhau, việc giải quyết giúp đỡ về vật chất đối với gia đình chị Nhung như miễn giảm học phí, quyên góp tiền ủng hộ tiền xạ trị… là góc độ tình người.

    Bà Huỳnh Thị Thảo, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Minh Khai: Đây là bài học cho cá nhân tôi cũng như tập thể cán bộ, giáo viên của trường

    Về phần mình, bà Huỳnh Thị Thảo, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Minh Khai cho rằng: “Bản thân tôi cũng xin rút kinh nghiệm”. Bà nói thêm, mặc dù sắp nghỉ hưu nhưng qua sự việc này đây cũng là bài học cho riêng cá nhân cũng như cho tập thể cán bộ, giáo viên của nhà trường.
    Phát biểu tại buổi làm việc, TS. BS Lê Nhân Tuấn, Giám đốc Trung tâm phòng, chống HIV/AIDS Hà Nội kết luận: Từ sự việc của gia đình chị Nhung, Trường Tiểu học Minh Khai cần rút kinh nghiệm về việc xử lý tình huống.

    Không thể vì một vài ý kiến của phụ huynh thấy mẹ cháu T bị gầy yếu mà qua đó đưa ra nhận định sai lầm là bị HIV.
    Trước tin đồn như vậy nhà trường cần tiếp cận ngay cơ sở y tế địa phương để xác định rõ ràng thông tin. Việc cô hiệu trưởng tiếp xúc với bà ngoại cháu T, một người già lớn tuổi và dĩ nhiên những phản ứng của bà khi dày vò, chửi mắng con cháu, rồi la lên cho hàng xóm biết là việc dễ xảy ra…Việc xử lý tình huống như vậy là sai.
    Qua các ý kiến trao đổi thấy rằng cơ bản cháu T không bị kỳ thị. Cháu vẫn được sinh hoạt ăn ở, học tập bình thường, thậm chí từ khi xuất hiện tin đồn nhà trường đã ưu tiên cho cháu không phải đóng tiền ăn học.
    Cũng theo ông Tuấn, trường cũng cần rút kinh nghiệm đối với việc cung cấp thông tin cho các cơ quan báo chí. Khi nhận được thông tin phản ánh từ Báo Văn Hóa vào cuối giờ chiều thứ 6, ngay lập tức Trung tâm phòng, chống HIV/AIDS Hà Nội đã cùng với phóng viên Báo Văn Hóa tới gặp gỡ, trao đổi với gia đình chị Nhung.
    Việc nhà trường kéo dài thời gian gặp gỡ với phóng viên sẽ không thể đáp ứng được yêu cầu thời sự của báo chí. Chúng ta cũng cần thông cảm với báo chí trước áp lực từ yêu cầu của bạn đọc và dư luận phải thông tin phản ánh kịp thời. Việc giúp đỡ các cơ quan báo chí minh bạch công khai sự việc này sẽ càng tháo gỡ những hiểu lầm không đáng có và đưa ra thông tin chính xác từ hai phía.
    Ông Tuấn đề nghị địa phương nơi gia đình chị Nhung sinh sống cũng như nhà trường cần có những hướng dẫn giúp chị Nhung làm thủ tục xác nhận gia đình khó khăn để thực hiện việc miễn giảm học phí và tiền ăn ở bán trú cho cháu T cũng như giúp gia đình chị Nhung nhận được sự ủng hộ giúp đỡ của các cơ quan, đoàn thể trong địa bàn. Trung tâm phòng, chống HIV/AIDS Hà Nội cũng sẽ tiếp tục làm việc về sự việc này với UBND phường Mai Động, nơi vợ chồng chị Nhung đăng ký hộ khẩu.
    Đồng thời Trung tâm cũng sẽ tác động để giúp cho chị Nhung có tiền xạ trị bệnh ung thư tụy. “Để giải quyết bức xúc cho gia đình chị Nhung, Trường Tiểu học Minh Khai cũng cần có một cuộc gặp gỡ để làm rõ phần trách nhiệm của mình, giúp họ yên tâm ổn định công việc và chăm sóc nuôi dạy con cái”, ông Tuấn nói.
    Được biết, Trung tâm phòng, chống HIV/AIDS Hà Nội sẽ báo cáo kết luận cuộc làm việc này với UBND thành phố.
    Thúy Hiền


    http://www.baovanhoa.vn/Doisong/47484.vho
    Last edited by Boulevard; 15-08-2012 at 03:25 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  10. Có 9 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Độc hành (16-08-2012),get_out_cs (15-08-2012),giacmochapi (06-09-2012),kehotro (15-08-2012),loyal (24-09-2012),Nhím con (21-08-2012),Phu sinh (16-08-2012),TeacherABC (15-08-2012),Triplec (17-08-2012)

  11. #6
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Giữa bộn bề công việc... có những lúc có những khoảng trống chợt đến... Khoảng trống đó đôi khi chỉ là 1 cử chỉ vô tâm từ ai đó... Con người nó thật kỳ lạ, chỉ thích chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và cả nỗi lo lắng với người thân của mình... Lẽ ra hôm nay phải thật vui... thì lại cảm giác buồn, trống trải tới kỳ lạ... Biết khi nào mới tìm được tri kỷ để có thể được vui hết cái vui của cuộc đời này, để được khóc vùi trên bờ vai người đó... Tới giờ phút này, nó thấy nó lạc lõng quá... Ước vọng thì nhiều, khao khát cũng lắm... nhưng rốt cuộc thì mọi thứ diễn ra không như ý nó... Đôi khi nó muốn dứt bỏ đi tất cả, đi tìm cái mới để có được 1 cảm giác mà mình thèm thuồng, mong muốn... Can đảm không có... Nhưng cứ như thế này, chắc nó không còn tin vào tình cảm mà nó đang có nữa... Đơn giản nó cảm thấy họ khác nó quá, khác quá...


    Nỗi Buồn


    Có nhiều khi tôi quá buồn
    Tôi ước mong tìm về dưới gốc cây xưa
    Em có gửi điều gì theo lá rụng
    Nỗi đau nào đậu khẽ vào tôi

    Bóng ai như tôi đi qua cánh đồng
    Bóng ai như tôi đi qua cõi đời
    Nhặt lại mình trên ngọn gió
    Giống như con chim sẻ nọ
    Tha về từng cọng vàng khô

    Có nhiều khi tôi quá buồn
    Tôi ước mơ quanh chỗ tôi ngồi mọc lên nhiều cây cỏ
    Cây xấu hổ đau gì mà rũ lá?
    Tôi gục đầu trên bóng tôi

    Không còn nghe
    Không còn nghe ai nói cười
    Tôi còn ngồi chi đây một mình
    Từng ý nghĩ mong manh...

    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  12. Có 9 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Độc hành (16-08-2012),get_out_cs (15-08-2012),loyal (24-09-2012),Nhím con (21-08-2012),OA _ NỮ (16-08-2012),Phu sinh (16-08-2012),TeacherABC (15-08-2012),toitimtoi (15-08-2012),Triplec (17-08-2012)

  13. #7
    Member PhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jun 2011
    Bài viết
    119
    Thanks
    352
    Thanked 673 Times in 134 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của Boulevard Xem bài viết
    Xung quanh vụ việc "Do bị nghi lây nhiễm HIV: Gia đình chị Nhung kêu cứu": “Đây là bài học cho cá nhân tôi và nhà trường” (15/08/2012)



    http://www.baovanhoa.vn/Doisong/47484.vho
    Bou siêu thế, anh ngưỡng mộ nhà báo ghê, rất tính chiến đấu.
    Thực tế thể hiện sự hữu ích của báo chí.
    Nhưng, thơ thiếc thì ... hơi yếu đuối!
    Last edited by toitimtoi; 15-08-2012 at 11:08 PM.

  14. Có 4 thành viên cám ơn bài của toitimtoi:

    Boulevard (15-08-2012),get_out_cs (16-08-2012),Phu sinh (16-08-2012),Triplec (17-08-2012)

  15. #8
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của toitimtoi Xem bài viết
    Bou siêu thế, anh ngưỡng mộ nhà báo ghê, rất tính chiến đấu.
    Thực tế thể hiện sự hữu ích của báo chí.
    Nhưng, thơ thiếc thì ... hơi yếu đuối!

    Thơ thiếc.. ứ phải của em. Chỉ có báo và tạp bút thì của em thôi... Hình như anh đang phiêu nên luận từ lời ca khúc thành "thơ thiếc" của em.Em của anh giờ sẽ khác... Nhầm nhọt sang trồng trọt rùi. Nhà báo khi bước ra cuộc đời thì cũng là con người cả. Có điều có cảm xúc mới có cảm hứng để viết dẫu là báo hay viết blog... Hix
    Last edited by Boulevard; 16-08-2012 at 01:08 AM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  16. Có 4 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    get_out_cs (16-08-2012),loyal (24-09-2012),Phu sinh (16-08-2012),TeacherABC (16-08-2012)

  17. #9
    Silver Member PhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    335
    Thanks
    1.069
    Thanked 1.703 Times in 326 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc

    Trích dẫn Trích dẫn của Boulevard Xem bài viết
    Xung quanh vụ việc "Do bị nghi lây nhiễm HIV: Gia đình chị Nhung kêu cứu": “Đây là bài học cho cá nhân tôi và nhà trường” (15/08/2012)
    ....................
    http://www.baovanhoa.vn/Doisong/47484.vho
    Chuyện kết thúc có hậu. Đọc đến đây đã thấy nhẹ lòng, dù rằng tương lai của người phụ nữ tội nghiệp kia vẫn còn phụ thuộc vào nhiều thứ lắm.

    Câu chuyện này của Bou khiến ĐH nhớ lại một bộ phim của Liên Xô ngày xưa: “Nếu anh thề bảo vệ công lý”.
    Câu chuyện kể về một cán bộ điều tra đã nổ lực bằng mọi cách, kể cả việc chống lại đồng đội của mình, để truy tìm, thu thập những bằng chứng gỡ tội cho một tù nhân bị án oan. Bộ phim khép lại ở cảnh cuối cùng, lúc người cán bộ điều tra trao cho người tù giấy quyết định trả tự do vì vô tội. Người tù nhận giấy, nói lời cảm ơn, rồi lầm lũi bước đi. “Anh không vui sao ?” Người cán bộ hỏi. Người tù vừa được tự do trả lời như muốn khóc: “Lúc tôi bị bắt, truyền hình, báo chí, đài phát thanh ngày nào cũng đưa tin, bài, hình ảnh của tôi, đến nỗi gia đình tôi phải âm thầm trốn đi nơi khác vì không chịu nổi sự dè bỉu, khinh miệt của mọi người. Bây giờ tôi được chứng minh vô tội và trở về chỉ với mảnh giấy nhỏ này, anh khuyên tôi phải làm sao đây ? Tôi phải cầm nó đi gõ cửa từng nhà để đưa cho người ta đọc à ?” Bộ phim kết thúc ở đó khiến người xem không khỏi nặng lòng.

    Rất may là “bộ phim” về chị Nhung của hôm nay kết thúc có hậu hơn. Vai chính cũng không phải là một cán bộ điều tra mà là một nữ phóng viên năng nổ. Cảm ơn Bou nhiều lắm !

    Last edited by Độc hành; 17-08-2012 at 02:35 AM.

  18. Có 6 thành viên cám ơn bài của Độc hành:

    Boulevard (17-08-2012),get_out_cs (16-08-2012),Nhím con (21-08-2012),OA _ NỮ (16-08-2012),TeacherABC (16-08-2012),Triplec (17-08-2012)

  19. #10
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc


    Cảm ơn anh Độc Hành và anh Vô tình đã khen động viên em. Bou em chỉ khoái vụ này là vì cái tính của em làm gì cũng phải triệt để, đeo bám tới tận cùng vấn đề. Chiều nay em đã tham dự cuộc gặp gỡ giữa gia đình chị Nhung, ban giám hiệu nhà trường và để nhà trường khắc phục sai lầm của mình bằng các biện pháp cụ thể. Như thế là đã mừng lắm rùi...


    Cả nhà mình cùng coi kỳ 3 chủ đề Văn hóa và gia đình trên báo em nhé, sẽ gặp những gương mặt quen thuộc của nhà mình nè...

    Giáo dục gia đình “Nhìn từ trong ra ngoài”: Hãy tạo cho con em mình sự “miễn dịch” (17/08/2012)


    BLGĐ là tác nhân dẫn đến bạo lực học đường (Ảnh minh họa ) VH- Sau khi các bài viết xung quanh chủ đề Giáo dục gia đình “Nhìn từ trong ra ngoài” đăng trên Báo Văn Hóa số 2189, 2192 đã có nhiều ý kiến phản hồi. Dưới đây là một số ý kiến với những cách nhìn nhận khác nhau về vấn đề này.
    Giáo dục gia đình cần xem xét ở nhiều góc độ khác nhau


    Thông thường, người ta có nhiều tiền thì điều kiện chăm lo cho tương lai con cái nhiều hơn, tạo cho chúng một môi trường học tập, quen biết với bạn bè tốt hơn… Tuy nhiên, không ít trường hợp con hư tại gia đình nghèo quá, bố mẹ mải lo kiếm sống không có thời gian và cả điều kiện để lo cho con cái.

    Thực tế, vẫn có trường hợp cha mẹ lo cho con đầy đủ nhưng con vẫn hư, vậy nguyên nhân do đâu? Có phải xã hội và nhà trường là nguyên nhân? Tôi nghĩ rằng không chỉ nên xem xét chỉ ở phía giáo dục gia đình mà còn xem xét ở những góc độ khác từ phía nhà trường và xã hội. (Bà BẠCH DIỆP, Hàng Bún, Hà Nội)

    Cần để con trẻ biết quý trọng đồng tiền và yêu lao động




    Trong giáo dục gia đình thì vai trò của người bố và người mẹ là quan trọng số 1. Sự ảnh hưởng của các thành viên khác như ông bà, cô dì, chú bác… cũng có tác động rất lớn. Tôi đã từng chứng kiến việc vì bố mẹ quá tin vào người trong nhà dẫn tới các cháu bị người thân lôi kéo làm hư hỏng. Bố mẹ phải cùng thống nhất trong việc dạy dỗ con cái, không nên quá nuông chiều và chạy theo những đòi hỏi vô lý của con. Có thể nói bên ngoài xã hội có quá nhiều cạm bẫy khiến con em mình hư hỏng, giáo dục con em mình từ trong trứng nước sẽ tạo được sự miễn dịch khi chúng bước ra xã hội. Cần giáo dục cho con mình biết quý trọng đồng tiền và yêu lao động, nên đấu tranh với tư tưởng muốn hưởng lạc, lười làm, muốn thụ hưởng… (Ông THÁI DANH TUYÊN, Văn Quán, Hà Nội)

    Tam giác giáo dục đang có vấn đề


    Nếu cứ đổ riệt hết cho gia đình như thế này thì có khi các bà mẹ phải ở nhà giữ rịt con, chứ xã hội ngoài kia cái xấu luôn rình rập, cơ hội tiếp cận cũng dễ dàng, tránh sao cho trẻ không bị lôi kéo. Nhất là những gia đình vì miếng cơm manh áo phải chồng một nơi, vợ một nẻo... ít có thời gian gần gũi với con cái. Theo tôi, tam giác giáo dục đang có vấn đề, giáo dục của nhà trường không đến đầu đến đũa, quản lý xã hội lỏng lẻo cùng với sự sơ sẩy của gia đình dẫn tới con cái hư hỏng... Sẩy nhà là vô khám, sao không thể sẩy nhà còn có xã hội và nhà trường? (Bà NGỌC, phường 4, quận Phú Nhuận TP.HCM)

    Hãy tự cứu con mình...



    Nhìn vào thực tế, tôi thấy lo sợ về việc dạy con của nhiều bậc cha mẹ. Theo tôi, dạy con cái trong nhà cũng cần “kỉ cương, tình thương, trách nhiệm” như trong nhà trường. Muốn có kỉ cương cha mẹ cần có lí luận đơn giản và những nguyên tắc về giáo dục. Muốn thành công trong việc dạy con cần có định hướng và kế hoạch. Cha mẹ biết yêu cầu con được phép và không được phép làm gì, vào lúc nào. Dạy con sống có trách nhiệm với bản thân và mọi người. Đừng nên coi việc học và học giỏi là mục đích duy nhất. Yêu cầu con làm việc nhà, giúp đỡ ông bà bố mẹ như một lẽ tự nhiên. Cần có tấm gương tốt, gần gũi để các con khát khao muốn giống họ. Cha mẹ dù bận cũng dành thời gian bên con thực sự và phải có mối liên hệ thường xuyên hiệu quả với nhà trường. Tôi nghĩ cần xem lại quan hệ giữa các bậc phụ huynh (PH) với nhà trường. Trước khi nói tới các nguyên nhân khác, mỗi gia đình hãy “tự cứu mình, cứu con em mình trước khi chờ người khác cứu”. (Cô giáo ĐẶNG THỊ THÚY HẰNG – Giáo viên Bộ môn Ngữ văn - Lịch sử Trường THCS Thăng Long, quận Ba Đình, Hà Nội)

    BLGĐ là tác nhân dẫn đến trẻ hư



    Hiện nay, trong bối cảnh bạo lực gia đình gia tăng, những hình ảnh bố mẹ, anh chị em đánh chửi nhau có tác động rất mạnh đến trẻ. Chúng trở nên những đưa trẻ thiếu tình cảm, thiếu tự tin, sống thu mình và rất dễ manh động. Những trẻ này cũng rất dễ trở thành những học sinh cá biệt trong trường học. Chúng tôi đã gặp những học sinh như vậy. Có một học sinh, gia đình hoàn cảnh éo le, ngay từ những năm học tiểu học em này hay bỏ học và có vài lần lấy cắp tiền của bố để đi chơi games. Sự gay gắt của giáo viên và gia đình vào năm cuối cấp tiểu học đã khiến em rất sợ đến trường, có nhiều hôm em nói dối bố là đi học rồi đi lang thang. Để giúp học sinh này, ngay khi em mới vào trường, chúng tôi đã mời gia đình tới trao đổi riêng, thống nhất cách giáo dục. Nhận thấy em học Toán rất khá và có năng khiếu về văn nghệ, giáo viên chủ nhiệm nhiều lần gọi em giải Toán giúp các bạn và cử em vào đội văn nghệ. Sự quan tâm, tin tưởng của giáo viên chủ nhiệm, của Ban giám hiệu và của người thân đã giúp em tiến bộ, tự tin và rất hoà đồng với các bạn trong tập thể lớp. Từ một học sinh cá biệt nay em đã trở thành một thành viên được các bạn cùng lớp yêu quý. Trường hợp của học sinh này đã được chúng tôi coi như một bài giảng về nghiệp vụ sư phạm sâu sắc đối với cán bộ và giáo viên của trường. (Bà NGUYỄN THỊ THU HÀ, Hiệu trưởng Trường THCS Đền Lừ, quận Hoàng Mai, Hà Nội)
    Thúy Hiền-Quốc Hùng
    thực hiện

    http://www.baovanhoa.vn/Doisong/47597.vho
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  20. Có 13 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Độc hành (18-08-2012),get_out_cs (17-08-2012),giacmochapi (06-09-2012),kehotro (20-08-2012),LaoÁi (17-08-2012),loyal (24-09-2012),Nhím con (21-08-2012),Nhudadauyeu (20-08-2012),OA _ NỮ (17-08-2012),Quỷ Xứ (17-08-2012),SunWild (20-08-2012),Thảo_ANA (17-08-2012),Triplec (18-08-2012)

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •