Một buổi tối đi xem 1 vở diễn "Dời đô" về vua Lý Công Uẩn của nhà hát kịch Quân đội với 1 lô những tên tuổi thuộc hạng đại gia, đặc biệt có "đèo vác" thêm 2 cố vấn lịch sử là Dương Trung Quốc và Nguyễn Minh Tường. Thông thường góp ý sau buổi diễn chỉ khoảng 40 phút là cùng, hầu hết là nói về nghệ thuật. lần này,riêng hai nhà nghiên cứu lịch sử ngồi "mổ xẻ" tới 40 phút phân tích kỹ càng từng nhân vật lịch sử cho quan khách cùng nghe, cứ như ở dưới họ là cả một dàn học sinh đang rất nghe giảng đạo về lịch sử. Cả hai ông đều "hỉ hả" khi cho rằng vua Lý Công Uẩn được xây dựng có "tính võ" mà ít văn là chuẩn y như lịch sử, khác với trong kịch bản tác giả đã hư cấu để cho vua Lý Công Uẩn quá ủy mị với nhiều cảnh diễn khiến mất hết cái "thần" của vua... Trời ơi là trời, thảo nào nhờ có 2 ông cố vấn này mà vở diễn chỉ thấy tung hô ầm ầm, nhân vật Lý Công Uẩn chẳng có 1 đời sống nội tâm nào cả, chỉ thấy hò hét : Dời đô và dời đô... Không thấy được những điều trắc ẩn, những khó khăn và đấu tranh nội tâm tự thân trong nhân vật Lý Công Uẩn. Sân khấu khác với lịch sử, cái "xính" mời các nhà lịch sử vào tư vấn đã khiến vở diễn cứ phải bám vào lịch sử, quên mất một khía cạnh rất quan trọng là nghệ thuật có quyền hư cấu lịch sử miễn là không xâm phạm tới nhân vật lịch sử để làm dày lên cho nhân vật, nếu không còn gì là tác phẩm sân khấu, vở diễn sẽ chỉ là mô phỏng lịch sử. Bực quá thôi. Thấy ghét mấy ông nghiên cứu lịch sử nói nhiều, ngay cái con đường mở rộng cuối đường Văn Cao nhà mình lẽ ra đã được hoàn thiện từ lâu rồi nhưng vì mấy ông lịch sử góp ý vì đường chạm vào vòng ngoài cùng của kinh thành Thăng Long thời Lý - Trần thế là rốt cuộc tiến độ bị ngưng trệ, người dân toàn phải đi đường vòng vèo... mãi giờ mới đang sắp hoàn thành sau một hồi các nhà nghiên cứu lịch sử ngâm cứu... May mà mình không chơi với ai làm lịch sử, không thì chắc suốt ngày động tới cái gì cũng được nghe "giải thích". Mệt. hì
![]()