Bài 1 đến 10/1421

Chủ đề: Những khoảnh khắc vui buồn

Threaded View

  1. #11
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.804
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Tình người

    Chiều nay, nó cầm kết quả sinh thiết tế bào u của bố ra cổng BV Việt Xô để sang BV Bạch Mai xét nghiệm. Nó giật mình khi nghe tiếng gọi. Nhìn ra thì là mẹ chồng và chị chồng (dĩ nhiên là chồng cũ). 2 người mừng vì đang không biết làm sao để tìm giường của bố nó. Nhìn cái dáng tất bật và cũng đã già yếu của mẹ chồng đi vào thăm bố nó, nó cảm động vô cùng. Nó còn nhớ ngày nó lấy chồng, chân ướt chân ráo thì mẹ chồng đã phải vào viện. Lần đầu tiên nó phải chăm người già ốm mà không phải là bố mẹ đẻ, nhưng nó đã không hề ngại ngần gì lao vào rửa ráy và lau cho mẹ chồng khi bà mổ. Những ngày làm dâu ở nhà chồng, bố mẹ chồng là người nó tiếp xúc nhiều hơn cả chồng, vì chồng sau khi đi làm lại đi đánh cầu, đi uống rượu... Bố chồng khi đó cứ đùa: "Nó về làm dâu nhà tôi thấy vui cửa vui nhà", rồi ông chấm cho các nàng người mẫu 6 điểm, nó được hẳn điểm 7 (vì theo ông các người mẫu về tư cách đạo đức kém nên khi cộng tỷ lệ chia ra thì nó vẫn hơn )

    Chiều hôm kia, đang họp cho con gái thì chồng cũ gọi điện thoại anh nói vừa vào thăm bố nó và cũng đã hỏi đồng nghiệp quen về tình trạng của bố và thông báo cho nó. Nói gì thì nói, dẫu không còn tình vợ chồng, không còn lưu luyến gì anh nữa, nhưng nó vẫn phải cảm thấy anh không phải kẻ cạn tình, cạn nghĩa... Ngày mẹ nó ốm nặng sắp ra đi, anh và cả đại gia đình của anh cũng lần lượt tới thăm mẹ ở bệnh viện. Thấy mẹ ở BV Bạch Mai tốn, anh lại liên hệ đưa mẹ về BV 354 để tiện cho nó đi lại, gần nhà. Ngày mẹ mất, gia đình chồng cũ cũng tới viếng mẹ. Anh cũng xuất hiện sớm nhất và cũng đón đưa khách khứa của nó như một người chủ nhà. Vài tháng sau khi viếng mẹ nó thì bố chồng cũng lại ra đi. Nó cũng đèo bố tới viếng bố chồng. Các dì em mẹ chồng đã ôm lấy nó mà khóc: "Các dì chẳng chê con chút nào khi con làm dâu. Chỉ trách thằng S nó không biết giữ. Nó giờ có lấy 10 vợ cũng chẳng thể đẻ được con trai đâu...".

    Khác với nhiều người sau khi ly hôn thường không muốn cho con về những ngày cuối tuần, những dịp lễ tết... nó thì khác, nó sẵn sàng chia sẻ những "ngày vàng" đó cho nhà chồng, mặc dù biết thiếu vắng tiếng bi bô của nàng công chúa sẽ làm ông và mẹ hẫng hụt... Khi con gái ốm nằm viện, nó được sự chăm sóc không chỉ của bố, của mẹ mà còn cả của "dì" vợ bố. Dì còn hì hụi xay cả sinh tố bơ mang đến cho con riêng của chồng uống vì biết nó thích. Người anh chồng làm một chức khá to trong ngành xây dựng nhưng thi thoảng vẫn cùng vợ con qua chơi nhà nó mặc dù nó không còn là em dâu của nhà anh nữa. Mua xe ô tô mới, vợ chồng anh cũng lọ mọ tới rủ mẹ con nó đi ăn khao. Người anh cả của chồng thì vẫn "đặc cách" tới đón đưa cháu vào mùng 1 hoặc mùng 2 tết thay cho chồng ở nhà nó (vì đôi khi ex lại quá bận với việc chăm sóc tới 2 cô công chúa là em gái cùng cha khác mẹ với con nó)

    Nó viết vài dòng để muốn nói rằng, sống ở trên đời phải có lòng vị tha. Những điều gì mà nó cảm thấy tốt cho người mình yêu quý thì nó sẽ làm cho bằng được. Nó luôn muốn con nó không có cảm giác không có bố, nên luôn khuyến khích con liên lạc và về với bố. Mẹ chồng nó cũng ưu ái con nó nhiều hơn bởi lẽ bà cũng thương con bé tự nhiên phải chịu cảnh bố mẹ ly dị.

    Nó vẫn còn nhớ như in, khi nó ra tòa lần cuối cùng và nhận quyết định ly hôn, nó đã trở về nhà chồng gặp bố mẹ chồng. Mẹ chồng đã khóc và nói: "Bố mẹ không thể giữ con vì thằng S nó quá hư đốn. Nhưng con và cháu sẽ mãi là con dâu và cháu nội của ông bà. Và nếu con cần hỗ trợ giúp đỡ điều gì hãy nói với mẹ!". Nó ra đi không mang theo một thứ gì và trong lòng cũng chẳng vương sự uất hận vì nó là người chủ động, nó thanh thản vì nó đã làm tất cả những điều tốt nhất cho chồng, cho gia đình chồng... Và cho tới bây giờ, khi nó không còn là dâu trong cái gia đình ấy nữa, nhưng họ vẫn luôn lo lắng và thăm hỏi về nó, mỗi khi nó gặp khó khăn thì không chỉ bố mẹ chồng mà cả chị dâu chồng, chị gái chồng gọi cho nó.
    Nó cũng yên lòng vì nó chỉ có 1 đứa con gái nhưng con bé chắc chắn sẽ không đơn độc vì đằng sau con gái là chồng, họ hàng chồng và những cô em cùng cha khác mẹ.

    Một ngày sống với nhau cũng là nghĩa là tình, nhưng không phải ai cũng có thể rộng lòng tha thứ và rộng lòng hơn khi nghĩ về nhau. Con gái có lúc hỏi nó: "Mẹ ơi. Nếu được lựa chọn lại từ ban đầu mẹ có chọn bố con không?". Nó đã trả lời: "Dĩ nhiên là không rồi con ạ. Vì bố và mẹ có những điểm không hợp nhau. Nếu được lựa chọn lại dĩ nhiên mẹ sẽ không bao giờ chọn bố con! Nhưng mẹ cũng không giận bố con sau những gì bố đã làm với mẹ con mình".
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  2. Có 14 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Ban Mai (05-10-2011),Dung_SHA (22-09-2011),Emanuel (23-09-2011),get_out_cs (26-09-2011),haintcema (11-10-2011),Hàm Long (26-09-2011),Lão K (27-09-2011),Nhím con (26-09-2011),OA _ NỮ (24-09-2011),Phu sinh (23-09-2011),Sheiran (22-09-2011),Thảo_ANA (25-09-2011),thuphong (22-09-2011),Triplec (25-09-2011)

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •