.
Đại gia... huyền thoại... mọi người ở NR đều quý
ai thế nhỉ... tò mò quá Bou ơi...
.
Đại gia... huyền thoại... mọi người ở NR đều quý
ai thế nhỉ... tò mò quá Bou ơi...
Sẽ còn có ngày mai
Boulevard (17-04-2011)
Chị à. Thứ 7 tuần tới Nguyệt Viên off, chị đi sẽ biết ngay mà... Nghe nói vị đại gia này có tài trợ một trữ lượng rượu mạnh cho cả nhóm người, vậy là đại ca Tường Thụy của em có "đất" dụng võ rồi... Hôm đó không biết Bou em có phải đi để chăm sóc đại ca của em không... mà chắc là không tới lượt em .... ke ke
Last edited by Boulevard; 17-04-2011 at 07:18 PM.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
Sự nghiệp học tiếng Anh làm nó tổn thọ rất nhiều... Sau 16 năm không sờ mó gì tới ngoại ngữ... giờ nó phải chật vật với từng bài học. Tính từ ngày đi học cao học tới giờ, đã có tới tầm 10 thày cả không chuyên và chuyên dạy nó... Mấy ngày nay nó mệt quá vì bài vở, vì học hành, thế là đôi bạn chim cu của nó phải thay nó viết 1 topic về chủ đề tương phản bằng tiếng Anh. Trước đó thì họ đã đánh vật với 1 chủ đề khác sau khi nó tự làm và nhờ họ chỉnh sửa roài... Thi xong rồi, thứ 6 lại thi và giữa tháng 5 lại thi... Lịch thi làm cho nó mụ mị hết cả đầu óc, và làm nó chẳng còn tâm trạng nào để làm cái gì trước, cái gì sau... Đôi bạn của mình yêu thế không biết. Không những làm giúp bạn tiếng Anh mà thi thoảng vẫn không quên nhắn tin, điện thoại hỏi thăm. Tối nay, bạn gọi hỏi thăm nó đang làm gì? Nó bảo nó chẳng làm gì chỉ nằm khểnh... Ui... được bạn khen ngoan. Đôi khi cái sự nằm cũng ra bao nhiêu là vấn đề ấy chứ... Nằm, tĩnh tại và suy ngẫm... Nó vẫn thường làm vậy khi đầu óc quá căng thẳng. Tối qua ngồi quán Hồng Trà với anh bạn thân ở Ngân hàng từ SG ra HN, nghe 2 người bạn họ nói rằng công việc khiến họ không có cả thời gian để chơi thể thao, đi dã ngoại... Tối về tới nhà chỉ có mỗi việc tắm rửa và ngủ... Những phút ngồi thư giãn như bên quán Hồng Trà với nó là rất hiếm hoi với họ. Khi tham dự quốc hội, anh bạn kể rằng tự nhiên thấy thèm món phở cuốn đi ăn với nó hồi ở Hà Nội thế là anh bạn hô đồng nghiệp bỏ cả tiệc để ra Ngũ Xá ăn phở cuốn cho đỡ thèm... Ngồi quán trà với nó tới 11g20 đêm, 1giờ sáng hai người bạn đó lại lên máy bay để vào nam. Buồn cười nhất là vụ lần trước ngồi quán trà anh bạn đọc thấy có loại trà tên "Quân tử", anh ấy hỏi chủ quán thế có trà "tiểu nhân" không? Cô chủ quán nói là có nhưng không dám ghi vào menu vì chẳng ai gọi. Anh bạn bèn gọi món trà tên "Tiêu nhân". Hôm nay anh lại nhớ nhầm sang gọi trà "Quân tử" thế rồi luôn miệng kêu trà đắng và chát hơn trà "Tiểu nhân"... Nó tủm tỉm bảo: "Chuyện quân tử thì phải chịu đắng cay chứ, tiểu nhân thì hưởng ngọt ngào là đúng roài... ". Các bậc chính nhân quân tử thường phải chiu thua thiệt và chấp nhận những cái khó khăn vất vả hơn... những kẻ tiểu nhân thì cơ hội và dĩ nhiên sẽ hưởng thái bình hơn người quân tử là đương nhiên...
Đôi khi nó nhận được có mỗi cái tin thật ngắn ngủ của anh bạn: "hi". Nó chán quá và chẳng muốn nhắn lại vì lượng thông tin chảng có cái gì. Anh bạn cười nói là anh nhắn cho em là : "Hì hì" cơ mà... chết cười. Làm quan mà khổ thế không biết. Chẳng được ăn, được chơi và được vui vẻ với bạn bè gì cả... Nếu vậy chỉ nên làm thảo dân thui, sẽ ổn hơn... Nó cũng thấy nó tham công tiếc việc và cũng liều khi đi học nghiên cứu sinh... để rồi bây giờ bơi trong học và làm... Nhưng không sao, đã trót rồi thì phải cố thui... Nhất là khi bên mình luôn có bạn bè hậu thuẫn giúp đỡ trong cái sự vụ học và hành này...
Last edited by Boulevard; 19-04-2011 at 11:52 PM.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
Thời buổi thóc cao gạo đắt... nên nhà em cũng có những biện pháp để ứng phó với cái vụ giá cả tăng vùn vụt từng ngày, từng giờ.
Việc thứ nhất, đó là thay vì buổi sáng dậy đi chợ bằng xe máy, em và cô bé giúp việc chuyển sang đi bộ đi chợ cả đi cả về tầm 3 cây số. Vừa đỡ tốn xăng mà lại vừa cổ động cho tinh thần thể thao. Tổng cộng việc đi chợ và thể thao Boulevard em mất mỗi sáng 1 tiếng đồng hồ. Ổn.
Việc thứ hai, việc này Boulevard em đã tiến hành từ vài tháng nay đó là không đi ăn trưa và tụ tập với bạn bè nữa. Thay vì tốn hàng trăm nghìn đồng, Bou em chạy về nhà ăn cơm cùng bố cho vui vẻ. Em có 1 "đại ca" chuyên mời em đi ăn trưa, giờ mỗi lần đi ăn với em, chàng rất là thương nên thường tiếp cho em cả "muôi" thịt to ú ụ... chắc vì thương em đói kém và gầy guộc thì phải. Chiều tối qua chàng lại mời em đi măm tiếp, nhưng giờ em đã tự hứa với lòng mình là hạn chế cái vụ ăn nhậu tùm lum, vừa mất thời gian mà lại giảm eo được đáng kể.
Việc thứ ba, ke ke... sau nhiều bịên pháp là Bou em bỗng trở nên gọn ghẽ hẳn. Cách đây nửa năm em ồ ạt may sắm tới con số triệu trịêu đồng để rồi vài tháng gần đây tất cả các trang phục của em đã trở nên quá rộng... Vậy là thay vì đi may ồ ạt tiếp, đồng thời để hướng ứng quyết sách của nhà nước giảm chi tiêu tiết kiệm ngân sách 10%, trong thời gian gần đây, Bou em đã đi sửa lại phần eo và phần mông của 20 cái quần các loại...
Không biết thời gian tới, Boulevard em còn có thể tiết kiệm được cái khoản nào nữa không nhỉ? Cả nhà mách cùng chia sẻ kinh nghiệm cho Bou em với ạ!
Last edited by Boulevard; 20-04-2011 at 02:12 PM.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
"Nó" học thế này thì đấng mày râu nào theo kịp đây???
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
Sao lại "người khác" nhẩy, tưởng "người mềnh" chứ. Đề cao mềnh lại bảo dìm hàng là sao ta????????