Khi xưa mỗi khi nó khóc, luôn có một bờ vai để nó vịn, để nó đổ tràn nước mắt trên chiếc áo của 1 người nào đó. Và giờ nó đang phải vật lộn để tự đứng lên, khó quá... Nó lang thang vô định, đi tìm cảm xúc và nuôi lại cho nó những cảm xúc để muốn yêu và được yêu. Nhưng sao khó quá... Nó đã muốn bước mà sao đôi chân nó cứ dậm chân tại chỗ như vậy nhỉ ?
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=YidcbpzFYX
Khi người yêu tôi khóc
Khi người yêu tôi khóc trời cũng giăng sầu
Cho từng cơn mưa lũ xoáy trong tâm hồn
Khi người yêu tôi khóc thành phố buồn thiu
Em ơi tôi níu một lần yêu ái trên cung ngà hắt hiu
Mây từ đâu mây đến mờ dấu chân trời
Em tại sao em tới cho anh yêu vội
Cho một lần yêu cuối là phút lẻ loi
Em ơi hãy nói vạn lời sầu đắng như em vừa trách anh
Em một đêm cúi mặc để cay đắng rơi thành giọt lệ đời
Anh niềm đau đến muộn từng chiều lặng im nhìn mưa bảo tới
Khi hồn em rã rời ngày vui xé đôi tình nhỡ xa xôi
Anh xin trọn đời gói thân trong một lần hối tiếc mãi thôi
Khi người yêu tôi khóc xin rất im lìm
Như từ lâu tôi dấu những cơn muộn phiền
Xin đừng đem nước mắt gội xoá niềm đau
Cho yêu thương đó em còn được giữ trong tâm hồn rất lâu