Bài 1 đến 10/1421

Chủ đề: Những khoảnh khắc vui buồn

Threaded View

  1. #11
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...


    Người này và người đó
    Tác giả: Nguyễn Phong Việt
    Tại sao ta chọn người này mà không là người đó
    cũng như giữa nước chanh và tắc đá
    vì thói quen hay vì điều gì mà chính ta nhiều khi cũng không rõ
    để rồi ta trượt dài xuống vực sâu…

    Ta chọn người này vì đã bước bên cạnh ta dài lâu
    ta chọn người này vì một đôi lần ta được chia sẻ
    ta chọn người này vì có một ngày mưa ta được về trong chiếc dù xa lạ
    ta chọn người này vì nghĩ rằng ta đã mắc nợ
    một điều gì đó không thể gọi tên…

    Tại sao ta chọn người này… có lẽ ta cũng đã quên…
    có những quyết định trong đời không cần những lí do chính đáng
    ta gật đầu giản đơn như bao cái gật đầu khác
    ta nắm một bàn tay mà không bận tâm nhiều đến cảm giác
    rồi cứ thế bước đi…

    Tại sao ta không chọn người đó cho một lần đổi thay
    người đã khóc như trẻ con khi mơ về ta trong giấc ngủ
    người đã nói dù có ôm hôn ta vạn lần cũng không đủ
    cho tất cả thương nhớ này…

    Ta không chọn người đó như không chọn một ngày mưa bay
    (nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi ta yêu nắng ấm…)
    ta không chọn người đó vì tin rằng cuộc đời quá rộng
    (nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi cuộc đời nhỏ nhoi…)

    Tại sao ta không chọn người đó cho nước mắt lẫn với tiếng cười
    hay ta chọn người này để mong được bình yên mà sống
    nhưng làm sao biết sóng gió thì nhạt nhòa hơn là câm lặng
    làm sao biết bình yên không chứa đựng trong lòng mình vực thẳm

    Giữa người đó và người này…
    tại sao ta không chọn người đó
    dù chỉ để một lần trong đời được biết hơi ấm bàn tay!


    II

    Ta chọn người này vì không dám bắt đầu lại từ đầu
    ta chọn người này vì sợ những bất trắc ở một cuộc đời mới
    ta chọn người này vì mọi người chung quanh ta vẫn luôn mong đợi
    những-người-sống-giùm-cuộc-đời-ta...

    Tại sao ta chọn người này? điều giản đơn quá mà
    có một người chờ ta sau một ngày mệt mỏi
    có một người thấm ướt khăn và lau dùm đôi bàn tay dính bụi
    có một người giặt phai một mùi hương trên áo mà không cần hỏi
    mùi hương ấy đến từ đâu?

    Ta không chọn người đó bởi không tin vào những gì bền lâu
    những giấc mơ nửa đêm về sáng
    thương một người cũng như đánh rơi một giọt nước mắt
    quyền quyết định đã thuộc về những hạt cát
    nơi tiếp nhận giọt nước mắt buồn kia

    Ta không chọn người đó vì muốn từ chối những gì thuộc về... ngày xưa
    những tuyệt vọng khi yêu một người mà cam tâm lãng quên thế giới
    làm điều gì cũng sợ người kia sẽ đau nhói
    nhất là lúc cuộc đời đưa ta về qua những hẻm tối
    vẫn luôn luôn nhìn thấy một vì sao!

    Khi được quyền chọn lựa ta đâu biết mình đang hạnh phúc xiết bao
    có cơ hội nhìn thấy nụ cười hơn nước mắt
    ta cho phép ta buông tay nơi này và giữ chặt ở một nơi khác
    miễn sao lòng mình đủ thanh thản
    cho những lần đối mặt ở ngày sau

    Không cần biết người này cũng chênh vênh ngay từ lúc gật đầu
    nỗi mơ hồ của người đứng trong làn sương mù buổi sáng
    chỉ muốn bước chân tiếp theo sẽ đi cùng một người thân thiết
    đi và cố tin vào một tình yêu bất biến
    không chút nghi ngờ lẫn nhau!

    Không cần biết người đó sợ đến mức nào cảm giác ngồi trong đêm thâu
    chẳng dám nằm xuống vì biết rằng không muốn đứng lên nữa
    tại sao yêu một người mà không thể tựa vai vào người đó
    yêu một người mà phải học cách đứng một mình trong chiều gió
    nhìn hơi ấm cứ cạn dần đi...

    Khi ta chọn người này và trả lại người đó về trong ý nghĩ hoài nghi...
    (và nỗi hoài nghi như thế nào chắc có lẽ chỉ riêng mình ta biết!)


    III

    Khi ta không chọn người này và cũng không chọn luôn người đó
    ta chọn người kia – người mà chưa bao giờ hiểu rõ
    về cuộc đời ta…

    Ta chọn một người không liên quan gì đến những đau đớn đã đi qua
    ta chọn một người tin vào tình yêu của ta là duy nhất
    ta chọn một người mà mỗi tiếng cười khi gặp ta đều thật sự hạnh phúc
    ta chọn một người biết nhắc nhở ta luôn nhìn về phía trước
    dù bão dông vẫn là người bạn đồng hành…

    Khi lòng người đổi thay mới hiểu hết giá trị của mong manh
    ta thật sự sợ hãi nếu phải nghe những câu nói:
    - tại sao ngày đó chúng ta lại đến với nhau được nhỉ?
    - tại sao ngày đó chúng ta không dừng lại dù chỉ một giây phút để tự hỏi?
    - tại sao ngày đó chúng ta không ngăn lại yêu thương kia khi biết mình đang tập nói dối?
    - tại sao ngày đó chúng ta cứ nghĩ tình yêu có thể làm thế giới thay đổi?
    mà không hề biết rằng đó chỉ là những ngây ngô…

    Ta chấp nhận trả giá nhưng làm ơn đừng bắt những người khác trả giá dùm ta
    ta không chọn người này nên hãy để người này đừng ray rứt
    đừng sống trong chịu đựng để bàn tay chết lạnh đi từng ngón
    đừng thanh minh với cuộc đời rằng tình yêu đó bao dung là cần thiết
    đừng mỉm cười khi lòng không muốn mỉm cười chút nào hết
    có được không?

    Một lần thôi ta nên (dối lòng) phủ định tất cả những ước mong
    để người đó biết đợi chờ là vô nghĩa
    để người đó tự học cách đứng lên dù trái tim đã tan vỡ
    để biết nhận ra ta không phải là người duy nhất tốt với người đó
    để thoa son mà bàn tay đừng run lên trong lặng lẽ
    những nghiệt ngã của khóc thầm!

    Ta chọn người kia là ta trân trọng một đời sống bình thường
    sẻ chia những bình yên đầy háo hức
    nếu lỡ có làm đau nhau thì biết cách tha thứ được
    không cho phép ai chạm vào những tổn thương đã cạn khô nước mắt
    cần phải khóc cho điều gì nữa đây?

    Những lựa chọn trong cuộc đời luôn nghiêng về hướng đắng cay
    ta đủ hiểu biết nhưng chẳng bao giờ chấp nhận
    sao không uống cạn một ly nước rồi nhìn vào đáy ly để tìm một giọt nước
    có thật sự dễ dàng không?

    Có thật sự tìm thấy được giọt nước hay chỉ là hình dáng của giọt nước mắt ta vay từ yêu thương?


    (Đọc 3 phần về bài thơ của Nguyễn Phong Việt hay quá... )
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  2. Có 5 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Bình Nguyên (27-04-2011),OA _ NỮ (26-04-2011),Sheiran (26-04-2011),SunWild (26-04-2011),TeacherABC (26-04-2011)

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •