Trang 71 / 143 Đầu tiênĐầu tiên ... 2161697071727381121 ... LastLast
Bài 701 đến 710/1421

Chủ đề: Những khoảnh khắc vui buồn

  1. #701
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Trích dẫn Trích dẫn của Phu sinh Xem bài viết
    Có lẽ tại ông trời chỉ mới trao mỗi chữ duyên thôi!
    Đúng rồi anh. Có duyên mà chưa có phận... Người tốt chưa chắc đã tới được với nhau bởi không nên phận... Em cũng hơi buồn 1 chút vì người ta chưa kịp hiểu đúng về những suy nghĩ của mình. Nhưng nhiều khi ở đời không phải cái gì mình cũng có thể phô bày ra được... Đành vậy!

    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  2. Thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Phu sinh (18-11-2010)

  3. #702
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Nó cầm điện thoại thử nháy vào số máy điện thoại quen thuộc của bạn, máy đã tắt. Nó gọi số thứ 2 (số điện thoại mà nó tra tuổi hợp với tuổi của bạn nên dặn bạn nhớ đừng bỏ số đó), một giọng của 1 cậu bé rất dễ thương nói: "Bố cháu không dùng số điện thoại này nữa. Bố cháu đi nước ngoài 3 năm nữa mới về ạ". Vắng những tin nhắn giận hờn, vắng những cuộc cà phê và ánh mắt nhìn từ bạn... nó chợt thấy buồn... Chí ít sự xuất hiện của bạn cũng làm nó thấy đỡ cô đơn trong thời điểm này, để biết rằng mình còn chút ít giá trị trong mắt 1 ai đó. Nó để bạn đi mà trong lòng bạn không vui nó thấy lòng vô cùng áy náy... Giờ thì chẳng còn ai để cho nó gắt gỏng, mắng mỏ nữa rồi... Nó biết để tìm được 1 người đàn ông dễ thương và bồng bột như bạn vào cái thời buổi này là quá hiếm. Bởi lẽ đàn ông giờ tính toán lắm và lọc lõi lắm. Họ sẵn sàng lao vào và làm mọi thủ đoạn để đạt được mục đích của họ. Họ dấu đi sự khờ khạo để khoe ra cái tốt đẹp dễ thương.

    Cô bạn thông báo "anh ta" đã lại trở lại gặp gỡ làm quen với đàn bà trên nick chát. Nó cười nhạt và biết rồi cũng thế thôi. Anh ta có thể có tình cuộc tình chớp nhoáng cũng chỉ cốt để giải quyết nhu cầu sinh lý còn tình cảm, chẳng thể có... Đó là lý do anh ta lại tiếp tục cuộc săn lùng tìm kiếm con mồi mới! Bạn bảo, chị post nhật ký của chị lên cho thiên hạ biết cái bản mặt đểu giả và thấp hèn của anh ta. Nó bảo: "Thôi chuyện qua rồi. Anh ta cũng mất mát lắm rồi chí ít là thời gian và cả tai tiếng". Trừ phi anh ta to mồm và nói những lời vu khống về nó thì nó sẽ làm. Luật nhân quả mà. Nó lại là loại người không bao giờ chịu để mang tiếng khi mà tiếng mình không có. Với lại ai dại thì người ấy tự chết. Nó dại rồi nên nó bị như thế này cũng là đáng đời nó. Ai thích dại như nó thì cứ tiếp tục đi mà dại
    Last edited by Boulevard; 17-11-2010 at 09:31 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  4. Thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Phu sinh (18-11-2010)

  5. #703
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Mai Bou em đi gặp Hoa hậu "dấu cộng" Trần Thị Huệ - hoa hậu dính HIV... Nhà mình có muốn hỏi 1 câu gì với cô bé này không? Bou em vô cùng kính nể ý chí và bản lĩnh của cô gái này nên mới lọ mọ hẹn 7g30 sáng ở Ngõ Quỳnh nơi cô thuê nhà ở.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  6. Thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Phu sinh (18-11-2010)

  7. #704
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Nhím con's Avatar
    Ngày gia nhập
    Jul 2009
    Bài viết
    895
    Thanks
    3.633
    Thanked 511 Times in 148 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Lâu quá rùi hum nay mới lại chạy vào đây chào Bou một câu, xong đi khò, hihi...

    Chúc Bou 1 ngày mới thật vui vẻ !...

  8. Thành viên cám ơn bài của Nhím con:

    Boulevard (18-11-2010)

  9. #705
    Super Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Phu sinh's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    3.423
    Thanks
    10.473
    Thanked 3.852 Times in 1.190 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Trích dẫn Trích dẫn của Nhím con Xem bài viết
    Lâu quá rùi hum nay mới lại chạy vào đây chào Bou một câu, xong đi khò, hihi...

    Chúc Bou 1 ngày mới thật vui vẻ !...
    Quá lâu luôn! Vào thăm mí em kg thèm thăm mình!

  10. Thành viên cám ơn bài của Phu sinh:

    Boulevard (18-11-2010)

  11. #706
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Ối rời. Nhím con khai trương có khác... 1 ngày (mới có 2/3 ngày) mà Bou đã chạy bở hơi tai... Nhưng mà được việc. Vui. 1 ngày ngoài việc chạy như cờ lông công tới 6 điểm: Nhà cô hoa hậu, nhà hát múa rối thăng long, trường ĐH văn hóa Hà Nội, nhà hát ca nhạc nhẹ VN, Bộ VHTTDL, ngân hàng...thì Bou viết được 2 bài và 1 cái tin... Cám ơn Nhím con nhé. Giá mà ngày nào cũng được 1 lời chúc như thế...
    Last edited by Boulevard; 18-11-2010 at 03:09 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  12. #707
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Cánh đồng bất tận vào lúc nửa đêm

    Vì mọi người ai cũng khen phim "Cánh đồng bất tận", B đã hẹn lần lữa mấy lần đi mà không được vì mắc bận. Đêm nay, mặc dù cả ngày đi trên từng cây số và trên từng con chữ viết... nhưng không hề thất vọng khi lại nhận được lời mời xem bộ phim này của anh bạn. Anh bạn tới Trung tâm chiếu phim quốc gia : Không chiếu. Qua rạp Ngọc Khánh : Cũng không chiếu. Anh bèn tới và chở B em tới rạp Lý Nam Đế: Vắng như chùa bà đanh... Chán quá anh bạn lại mời lên nhà chơi, Ok. Thì vào cho biết. Nhưng vẫn máu đi xem. Thôi thì lên Megastar Vincom xem có phim gì thì xem phim đó. Hé hé. Ông trời kể ra cũng không nỡ vô tình với B em. Cánh đồng bất tận chiếu vào 21g20. Vậy là ngon. No con mắt bởi những khuôn hình đẹp, đặc biệt là những cảnh quay cánh đồng, sông nước, diễn viên diễn cực giỏi, nhất là cô bé Lan Ngọc vào vai Nương và Đỗ Hải Yến vào vai cô gái điếm tên Sương. Anh bạn lớn tuổi thổ lộ: Bộ phim ngột ngạt và nặng nề quá! Còn B em không biết có phải vì đã đọc truyện Cánh đồng bất tận của Nguyễn Ngọc Tư rồi hay không đâm ra thấy tình tiết và kết cấu phim quá đơn giản, dường như mọi thứ diễn ra như trong suy nghĩ của mình vậy. Đó là chưa kể tiết tấu phim nhất là ở nửa đầu quá rề rà, nặng kể lể. Và hình ảnh cha con ông Võ trở về sống trong một ngôi làng, ông Võ làm nghề đưa trẻ con đi học và cô gái Nương thì hình thành một bào thai của những kẻ đã hà hiếp cha con cô với suy nghĩ là nên tha thứ cho mọi tội lỗi. Chi tiết này B em thấy quá thừa và quá ư là mang tính 'cách mạng"mặc dù trên thực tế và bản chất là bi kịch...
    Túm lại cũng không thất vọng lắm khi phải bò về nhà vào gần 12 giờ đêm (1 kỷ lục của lần đầu tiên đi xem phim vào suất cuối cùng trong ngày)...
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  13. Có 3 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Phu sinh (19-11-2010),SunWild (19-11-2010),Tường Thụy (22-11-2010)

  14. #708
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Hoa hậu “Dấu cộng duyên dáng” Trần Thị Huệ:
    Phải tự tin, vượt lên để sống!
    (19/11/2010)

    Đào Anh (Thực hiện)
    Trần Thị Huệ - cô gái 28 tuổi vừa đoạt danh hiệu Hoa hậu “Dấu cộng duyên dáng” tiếp tôi tại căn nhà trọ ở sâu trong một ngõ hẻm ở Hà Nội. So với hôm xuất hiện trên sân khấu dự thi và nhận danh hiệu, Huệ trẻ hơn rất nhiều. Gương mặt trong sáng, thánh thiện và năng động làm những ai chưa biết khó có thể nghĩ cô đã có tới 10 năm sống chung với HIV/AIDS, một mình nuôi chồng, 2 con trai, một bị nhiễm HIV, một bị câm điếc. Chồng mất, gánh trên vai cả vai trò làm mẹ, làm bố, cô đã phải rời quê đất Hà Nam, lưu lạc vào Thành phố Hồ Chí Minh rồi ra ngược Hà Nội để kiếm sống với đủ mọi nghề từ bồi bàn, bán bóng bay… Cô gái có vóc dáng nhỏ nhắn nhưng chịu thương, chịu khó, làm việc hết mình đã lọt vào mắt xanh các trung tâm tham vấn sức khỏe cộng đồng quận 9 (TPHCM), ở Hà Nam, Hà Nội… Gần 5 năm qua, Huệ luôn để lại ấn tượng về một tư vấn – đồng đảng viên nhiệt tình, hết mình với công tác xã hội. Công việc mà cô đang làm không chỉ vì chị gái và con trai nhỏ nhiễm bệnh mà còn vì cô đã tìm được một cuộc sống mới. Ở đó có những người nhiễm HIV đã vượt qua sự kỳ thị, không chỉ sống khỏe mạnh mà còn sống đẹp. Cháu Đức Anh, con lớn của Huệ bị câm điếc đã khoanh tay rất ngoan bập bẹ mấy câu chào bác. Nhìn nụ cười tươi trên khuôn mặt ngây thơ của cháu và của Huệ những tưởng bao nỗi nhọc nhằn dường như không hề đi qua cuộc đời cô gái trẻ này…
    . Cách nào đã giúp em vượt qua được cú sốc lớn khi biết mình bị nhiễm căn bệnh thế kỷ và hòa nhập với cộng đồng ?
    - Trước tiên đó là bản năng của người mẹ và trách nhiệm cần phải lo cho hai đứa con nhỏ dại của mình. Thứ hai chính là vì thương bố mẹ em. Chị gái em lập gia đình được 2 năm thì anh rể mất và chị cũng bị nhiễm HIV. Em không bao giờ nghĩ mình lại có thể bị nhiễm cả. Nếu có ý nghĩ đó thì cũng muốn gạt đi bởi chị gái em đã bị rồi, không lẽ mình cũng bị nốt? Khi phát hiện ra chồng em bị nhiếm HIV, rồi mình và con trai út cũng bị dính theo em cảm thấy vô cùng hụt hẫng. Khi ấy con lớn 3 tuổi, con bé mới tròn 1 tuổi. Nhìn vào các con mình, điều duy nhất thôi thúc trong em là phải làm sao kéo dài sự sống để lo lắng được cho con. Ngày biết em nhiễm HIV, bố em không khóc nhưng trong mắt bố như có một biển nước sắp trào ra nhưng bố em đã rất mạnh mẽ, cứng rắn nhìn sâu vào mắt em và nói: “Mọi gánh nặng bố mẹ đều có thể gánh cho con nhưng bệnh mang trong mình con, bố mẹ muốn gánh cũng không được. Dù thế nào con cũng phải sống vì con, vì bố mẹ!”. Lời động viên của bố mình đã giúp em có thêm động lực để tiếp tục chống đỡ với bệnh tật, đồng thời giúp chồng em sống thêm từng ngày để con em có bố thêm ngày đó. Đành rằng ông bà nội ngoại, cô dì chú bác sẵn sàng bao bọc nhưng hai con em sẽ hạnh phúc hơn khi có mẹ ở bên chúng. Gia đình là yếu tố quan trọng giúp em có ý chí để vượt lên tất cả.
    . Thông thường những người bị HIV/AIDS thường vấp phải sự kỳ thị của một bộ người chưa thực hiểu về căn bệnh này, em có phải khó khăn để vượt qua điều này không?
    - Bản thân em thì ít. Mình biết người ta kỳ thị sợ hãi mình, biết họ không muốn gần nhưng mình vẫn tiếp xúc như bình thường. Sau một thời gian thì mọi người cũng hiểu bản chất sự lây nhiễm HIV/AIDS không qua con đường giao tiếp. Em gặp được nhiều những tấm lòng và con người tốt đến với mình hơn là kỳ thị. Khi cô giáo của con trai lớn của em biết chuyện cả hai vợ chồng em bị nhiễm HIV, cô đã không nề hà đề nghị em đưa nốt cháu nhỏ sang cô trông giúp cho. Sự không nề hà và động viên kịp thời của những người như cô giáo của con và nhiều người tốt đã giúp em và những người như em lạc quan hơn nhiều, sống có ích hơn.
    . Rất nhiều người khi bị nhiễm HIV họ thường dấu đi căn bệnh của mình và tránh lộ diện trước mọi người, nhưng Huệ và một số chị em đã mạnh dạn làm tuyên truyền viên nói về căn bệnh của mình trước mọi đối tượng trong xã hội?
    - Ngay từ khi bị nhiễm HIV em đã tham gia nhóm tuyên truyền viên ở Hà Nam. Theo em, những người bị nhiễm HIV rất cần tình cảm và sự chia sẻ. Nếu mình không nói ra thì làm sao có được sự cảm thông, chia sẻ từ cộng đồng? Điều này đã giúp em tự tin, mạnh dạn để tham gia các hoạt động và tuyên truyền về căn bệnh này cho những người bị bệnh như em và cả cộng đồng xã hội. Khi mình nói ra sẽ nhẹ lòng hơn, đồng thời cũng sẽ nhận được sự giúp đỡ của mọi người để mình có thêm động lực vươn lên. Hiện nay em làm tuyên truyền viên của Trung tâm sức khỏe phụ nữ Hà Nội, lương và xăng xe chỉ khoảng 1,2 triệu. Số tiền này để chi phí cho em và con trai 8 tuổi ở Hà Nội quả là khó khăn. Ngoài giờ đi làm tuyên truyền viên, em cũng tham gia làm nhiều công việc khác như bưng bê ở hàng cơm văn phòng, giúp việc cho các gia đình… Tiền thuốc cho một người bị nhiễm HIV lên tới gần 2 triệu. Khi chồng em mắc bệnh và mất, gia đình em đã rất khó khăn để lo đủ tiền thuốc cho anh ấy. Em và nhiều người bị nhiễm HIV đã mạnh dạn lên tiếng tìm sự chia sẻ của cộng đồng và đã nhận được sự giúp đỡ từ nhiều tổ chức. Từ năm 2007 đến nay tiền thuốc chữa bệnh của em được các tổ chức phi chính phủ giúp đỡ hoàn toàn.
    . Nhiều người đánh giá cao sự dũng cảm tham gia Cuộc thi hoa hậu “Dấu cộng duyên dáng” và giành danh hiệu cao nhất của Huệ, Huệ nghĩ sao khi quyết định tham gia cuộc thi này?
    - Khi em nộp hồ sơ cùng các chị em chỉ nghĩ mình cố gắng tham gia cùng mọi người để đẩy mạnh phong trào sống tốt, sống đẹp đối với những người bị nhiễm HIV. Khi tham gia và chứng kiến những số phận và mảnh đời riêng của từng chị em như mình. Họ cũng phải đối diện với những khó khăn riêng và họ cũng hiên ngang sống tiếp bằng ý chí và nghị lực của mình. Chúng em tham dự cuộc thi này nhằm gửi tới những người đang sống chúng với HIV, nhất là những người chưa tự tin và vượt lên bản thân bệnh tật của mình, nhắn nhủ mọi người hãy cùng những người bị bệnh như chúng em vượt lên để sống tốt, sống khỏe mạnh. Những người sống chung với HIV tâm lý thường luôn lo lắng, sợ hãi và không thoát khỏi sự kỳ thị từ chính mình, nhiều người hiện nay còn dấu diếm cả người thân của chính mình và dĩ nhiên sẽ không nhận được sự giúp đỡ nào từ xã hội. Sự sợ hãi, tuyệt vọng cùng với bệnh tật, sẽ hủy hoại bản thân họ rất nhanh.
    . Em có muốn nhắn nhủ gì với những gia đình có con em bị mắc căn bệnh này?
    -Em biết vẫn có nhiều gia đình, khi phát hiện ra con mình hay con dâu, con rể bị nhiễm HIV, nhiều người đã tỏ ra kỳ thị. Em mong rằng các gia đình hãy nhìn nhận lại. Con cái của họ đã sai lầm nhưng hơn ai hết, những người thân trong gia đình hãy luôn ở bên con cái mình, giúp cho những người bị nhiễm HIV có thêm nghị lực, sự động viên để sống. Bố em luôn tỏ ra cứng rắn để làm điểm tựa cho em vượt lên nhưng em biết có những lần về với bố mẹ. Nửa đêm trở mình thức giấc thấy bố trằn trọc, khóc lặng lẽ trong bóng đêm, lúc đấy em thấy mình sống không chỉ cho riêng mình. Chính vì bố mẹ, vì các con, em đã cố gắng làm tất cả những gì mà thích thấy có ích, có ý nghĩa, để bố mẹ em tự hào là con mình là một người bệnh tật nhưng vẫn là một người sống có ích cho cộng đồng và xã hội.
    . Cảm ơn những chia sẻ của Huệ. Chúc Huệ có sức khỏe để chiến đấu với bệnh tật và mang lại niềm vui cho gia đình và những người như em.



    ảnh : Trần Thị Huệ và con trai 8 tuổi ở căn nhà trọ
    Last edited by Boulevard; 25-11-2010 at 12:53 AM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  15. Có 5 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    OA _ NỮ (20-11-2010),Phu sinh (19-11-2010),SunWild (20-11-2010),Tường Thụy (22-11-2010),yeu100C (22-11-2010)

  16. #709
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Re: Những khoảnh khắc...

    Cần đi 1 việc nhưng mà lòng thấy chơi vơi quá. Mệt nữa. Muốn gọi 1 ai đó cùng đi. Nhưng lại cảm thấy như vậy là mình lạm phát một lời đề nghị. Vì lại làm phiền người ta... Mà liệu có nên mở mồm để đề nghị không và có đáng để đề nghị không... Vậy là lại đi 1 mình! hì
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  17. Có 2 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    SunWild (21-11-2010),yeu100C (22-11-2010)

  18. #710
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Default Nét buồn hoa hậu dấu cộng

    Câu chuyện về cô gái hoa hậu bị dính HIV cứ đeo đẳng suy nghĩ của nó sau khi gặp cho tới tận bây giờ. Nó thực sự khâm phục ý chí và bản lĩnh của cô gái trẻ 28 tuổi đó. Số phận trớ trêu khiến cô bị dính HIV từ người chồng rồi mang theo bao hệ lụy cho các con. Nếu bạn ở địa vị 1 cô gái như cô ấy liệu bạn có thể sống vui và sống có ích như cô ấy không nhỉ? Bao nhiêu công việc từ việc bị coi là thấp hèn nhất như bán bóng, làm ô sin... vậy mà cô vẫn yêu đời và vẫn sống. Sống khôn. Cô gái ấy đã chọn cho mình 1 con đường đúng đắn nhất trong số bao nhiêu con người bị dính HIV. Đó là tìm tới sự chia sẻ của xã hội và cộng đồng. Nếu không nói thì làm sao với số lương hạn hẹp của nghề làm tuyên truyền viên đủ để cô có thuốc sống cho qua ngày. Nhưng điều quan trọng hơn, đó là cô đã không chịu chấp nhận số phận đau khổ mà khóc than, cô đã vượt lên đi tuyên truyền và giúp cho mọi người bị bệnh như cô có 1 tinh thần lạc quan. Cái tinh thần lạc quan đó có phải ai cũng có thể tạo nổi cho mình đâu khi rơi vào 1 hoàn cảnh bi đát tới vậy.
    Nó đang bước vào 1 con đường mà nó biết vô cùng chông gai để tìm ra 1 người đàn ông cho nó. Nó có thể lạc điệu, lạc lõng giữa cái xu hướng mà tình hờ, tình vội, tình thừa nhiều quá. Tới độ có người còn mắng thẳng vào nó : "Thời buổi này em còn mong chờ 1 thứ tình cảm đẹp ở hoàn cảnh mình ấy à? Còn khuya nhé. Tuổi này chỉ cặp với nhau cho qua ngày thôi. Cần gì phải sống trọn đời với nhau...". Nó nghĩ khác. Nếu nó tìm được 1 nguời đàn ông mà nó yêu thực sự (dẫu biết là khó và có thể không có), nó sẽ có cách để chiếm trọn trái tim người đàn ông đó và cũng sẽ mang tới cho người đó tất cả những gì mà nó đang có, điều quan trọng là người đó sẽ không bao giờ biết chán nó... Nó có 1 chút gì hơi ghen tỵ 1 chút với cô gái hoa hậu bị dính HIV. Chồng cô mất năm 2008. Trong khó khăn, trong tủi nhục... cô gái dã tìm được 1 người đàn ông thứ 2 cho mình. Anh bạn cũng bị dính HIV. Anh cũng đẹp trai và trẻ như cô. Hai con nguời đó nó gặp đều có chung 1 nụ cười thật đẹp. Họ quan tâm chia sẻ với nhau từ bệnh tật, cho tới cả việc chăm lo cho những đứa con bệnh tật của cô gái. Cô hạnh phúc chứ. Dẫu thời gian sống chỉ còn được tính theo năm, có thể là tháng, là ngày... Sống biết hôm nay và có thể biết tới ngày mai. Nó giành 1 bài viết về thân phận cô gái và những suy nghĩ về lẽ sống vào bài tết. Nó sẽ viết: Hoa hậu HIV đã tìm được 1 nửa của mình.
    Sáng nay, anh bạn mới vừa gặp lại rủ đi cà phê nhưng buổi sáng lành lạnh, ngồi trên giường và ngắm không khí se lạnh... gió lùa vào khiến nó cảm thấy lòng nhẹ bẫng, nó muốn ở 1 mình... Rồi 1 tiếng sau lại 1 nguời bạn gái rủ đi cà phê. Nó lại từ chối. Dạo này nhiều lời mời cà phê dã man. Hôm qua tụ tập, ăn uống và đi chơi cả ngày... thấy cũng oải... Nhìn thời gian tới thấy bao nhiêu việc là việc. Nhưng gì đã làm được trong mấy ngày qua làm nó vui... vì đã qua những ngày không vô vị... 1 tuần mới sẽ đòi hỏi 1 năng lượng mới. Nó đang nạp lại năng lượng. Tối nay lại mang máy tính tới Nhà hát lớn để viết bài tường thuật trực tiếp chương trình ca nhạc từ thiện ủng hộ đồng bào miền trung thân thương với tên gọi "Kết nối những trái tim"... cuộc đời kể cũng vui khi được viết lên những điều ý nghĩa của cuộc sống. Nó yêu lắm cái nghề của mình!
    Last edited by Boulevard; 21-11-2010 at 11:26 PM.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  19. Có 4 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Phu sinh (21-11-2010),SunWild (21-11-2010),Tường Thụy (22-11-2010),Triplec (21-11-2010)

Trang 71 / 143 Đầu tiênĐầu tiên ... 2161697071727381121 ... LastLast

Chủ đề tương tự

  1. Những khoảnh khắc của mùa Xuân
    By NHAT NGUYET in forum Nhiếp Ảnh
    Trả lời: 10
    Bài cuối: 24-02-2010, 06:32 AM
  2. Hổ - sư tử: 'Anh hùng nhất khoảnh'
    By kehotro in forum Tin Tức, Báo Chí
    Trả lời: 2
    Bài cuối: 12-02-2010, 04:40 PM
  3. Khoảng trời của gió
    By Hiểu Phong in forum Thơ Trữ Tình
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 20-01-2010, 07:59 PM
  4. Khoảng lặng ngọt ngào.
    By Bạch Vân in forum Scorpius (Bọ Cạp) & Aquarius (Bảo Bình)
    Trả lời: 12
    Bài cuối: 20-12-2009, 11:28 AM
  5. Luật yêu thương không có điều khoản... bù
    By Anna in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 16-12-2009, 01:15 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •