Hi... Hi... Cũng cùng thời mờ giả sử đứng cạnh chàng của Bou thì lại thành ông già mất,![]()
Nhìn phong độ tràn đầy nờ!!!
![]()
Biến hy vọng thành hiện thực thì... tiếng nói chung .... sẽ có nà!!!! Hi... Hi...
Hi... Hi... Cũng cùng thời mờ giả sử đứng cạnh chàng của Bou thì lại thành ông già mất,![]()
Nhìn phong độ tràn đầy nờ!!!
![]()
Biến hy vọng thành hiện thực thì... tiếng nói chung .... sẽ có nà!!!! Hi... Hi...
Boulevard (28-01-2012),get_out_cs (16-04-2012)
get_out_cs (16-04-2012),Phu sinh (28-01-2012)
Anh muốn được gọi em là vợ
Phải ! chắc anh bướng bỉnh hơn tất cả
Anh không nghe thiên hạ đặt điều
Và không đếm trên ngón tay những kẻ
Gọi em bằng hai chữ em yêu
Anh không gọi em là thiếu nữ
Không giữa đường bứt hoa tặng em
Trong mắt em anh không tìm kiếm
Những ánh cười thời con gái trinh nguyên
Anh không tiếc một thời dằng dặc
Em chẳng đợi chờ anh trong giấc mơ
Cũng không tiếc khi gặp anh em đã
Qua mất rồi năm tháng ngây thơ ...
Và nếu như số phận rồi gắn bó
Cho chúng mình hai đứa thành đôi
Thì không phải vì em không được biết
Bao nhiêu người gần gũi xa xôi ...
Anh muốn được gọi em là vợ
Không phải để rồi loan báo khắp nơi
Không phải bởi từ lâu em đã
Luôn bên anh trong mọi sự trên đời
Nhan sắc và danh tiếng tuổi tên em
Đâu phải điều đã khiến anh mê đắm
Anh chỉ cần em dịu dàng bí ẩn
Tới cùng anh như thầm lặng bao lần ...
K.Simonov
Last edited by Boulevard; 10-02-2012 at 08:50 AM.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
Trên đường đi chùa Bắc Ninh, nó trở lại con đường hoa cải... Mùa này hoa cải đã già và không được mơn mởn như cái thời mà nó đã từng chụp ảnh ngày trước. Đây là sản phẩm bằng chụp bằng Iphone của người bạn nó... Từ giờ nó quyết định gác máy ảnh to để làm người mẫu cho máy di động... he he
MÙA HOA CẢI
Thơ: Nghiêm Thị Hằng
Có một mùa hoa cải
Nở vàng bên bến sông
Em đang thì con gái
Đợi anh chưa lấy chồng
Anh rụt rè không dám
Hái một bông cải ngồng
Sợ làm con bướm trắng
Giật mình bay sang sông.
Qua bao mùa hoa cải
Chỉ mình anh biết thôi
Mình anh không dám hái
Hoa cải bay về trời.
Bâng khuâng chiều làng bãi
Không còn hoa cải ngồng
Ai xui anh trở lại
Ngày em đi lấy chồng.
Anh lại gieo hạt cải
Lại âm thầm đợi mong
Có một người con gái
Đợi anh chưa lấy chồng.
![]()
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)