Tối, 22g 30 tắt TV đi nghỉ như thường lệ, chạy lại máy tính, định lướt net thêm tý, nhìn thấy topic này mới sực nhớ.
- Nhìn chung mỗi thành viên trong buổi tọa đàm đều hoàn thành khá tốt nhiệm vụ của mình, (chỉ có đạo diễn thì hơi ẹ một chút - cái này nói sau).
- Bou. với cái nhìn khách quan, có chiều sâu, đã nêu bật lên được những gì cần nói của một nhà báo, rõ ràng, súc tích và đúng trọng tâm...
- Ông cán bộ Liên đoàn thì ra sức bào chữa theo kiểu: Ừ thì thân thể tôi yếu là do tôi không tập thể dục, nhưng sở dĩ tôi không tập bỡi ... thì....là... mà... vì... trời mưa, thiếu giày, không có HLV, chưa trang bị quần áo... và... không có ai cổ động cho tôi tập... (khán giả tự hiểu rằng sau buổi tọa đàm, tình trạng vẫn "u như kỹ").
- Suốt 30 phút quay phim, tất cả các thành viên không có lấy một nụ cười, thậm chí không ai nhìn ai lấy một lần (trừ người dẫn), không khí "trầm trọng" quá mức cần thiết, thậm chí có một vị (già già) mỗi lần phát biểu là giọng run run như mất bình tĩnh. Chỉ có chàng diễn viên trẻ là không "đọc diễn văn" khi trò chuyện. Bàn tay của đạo diễn chạy đi đâu mất!
- Nhận xét về "người nhà" của mình, ăn mặc thế là tốt rồi, hợp thời, hợp cảnh, hợp với một nhà báo, có điều như anh PS nói, thần sắc có vẻ căng thẳng quá, nên trông hơi... dữ, như một... quan tòa, chờ một nụ cười để khuôn mặt nhẹ nhàng tươi tắn hơn mà chẳng thấy hehe
- Cái kết của buổi tọa đàm được cắt cúp khá OK... lại... thiếu màn bắt tay thân mật, chắc là... dập mật hết rồi.