.
Thơ rơi

Thơ nhòa theo màu lá
Ai nhặt cất bao mùa
Để tình nghe là lạ
Như ướm lời đón đưa

Thơ rơi tận ngày xưa
Vẫn chừng như mới rớt
Tình ơi sao chưa ngớt
Lất phất hoài đam mê

Thơ rơi trên lối về
Vịn đôi tà áo trắng
Chiều còn chưa khuất nắng
Trăng đã vội nhen rồi

Thơ rơi… ờ thơ rơi
Một đời ai níu kịp
Để ngày qua tháng tiếp
Mãi nhặt hoài thơ rơi !!!

Nguyên Thoại