Bài 1 đến 10/48

Chủ đề: Những điều đáng suy gẫm!

Hybrid View

  1. #1
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Anna's Avatar
    Ngày gia nhập
    Jul 2009
    Bài viết
    1.101
    Thanks
    851
    Thanked 496 Times in 200 Posts

    Default Re: Những điều đáng suy gẫm!

    Bức Tranh Bị Bôi Bẩn



    Có một anh chàng họa sĩ từ lâu ôm ấp ước mơ để lại cho hậu thế một tuyệt tác. Và rồi một ngày kia chàng bắt tay vào việc. Ðể tránh sự ồn ào náo nhiệt của cuộc sống thường nhật, chàng dựng một khung vẽ rộng 30 mét vuông trên sân thượng một tòa nhà cao tầng lộng gió. Người họa sĩ làm việc miệt mài suốt nửa năm. Chàng say mê bức họa tới mức quên ăn quên ngủ. Khi bức tranh hoàn thành, nó sẽ đưa tên tuổi của chàng sống mãi với thời gian.

    Một buổi sáng nọ, như thường lệ, chàng họa sĩ tiếp tục hoàn chỉnh những nét cọ trước sự trầm trồ của hàng chục du khách tham quan. Tuy nhiên sự có mặt của đám đông không hề ảnh hưởng tới họa sĩ. Chìm đắm trong cơn say mê điên dại, chàng ngây người nhìn ngắm thành quả lao động sáng tạo của mình. Cứ thế, chàng từ từ lùi ra xa để chiêm ngưỡng bức tranh mà không biết rằng mình đang tiến tới mép sân thượng. Trong số hàng chục người khách tham quan đang bị bức tranh hút hồn, chỉ có vài người phát hiện ra mối nguy hiểm đang chờ đón người họa sĩ: chỉ lùi một bước nữa là chàng sẽ rơi tõm xuống khoảng trống mênh mông cao cả trăm mét. Tuy nhiên, không ai có can đảm lên tiếng vì biết rằng một lời cảnh báo có thể sẽ khiến người họa sĩ giật mình ngã xuống vực thẳm.

    Một sự im lặng khủng khiếp ngự trị trong không gian. Bất chợt một người đàn ông tiến tới giá vẽ. Ông ta chộp lấy một cây cọ nhúng nó vào hộp màu và bôi nguệch ngoạc lên bức tranh. Một sự hoàn mỹ tuyệt vời đã bị phá hủy. Người họa sĩ nổi giận, anh ta gầm lên đùng đùng lao tới bức vẽ, giật cây cọ từ tay người đàn ông nọ. Chưa hả giận, người họa sĩ vung tay định đập cho người đàn ông nọ một trận. Tuy nhiên, hàng chục người xung quanh cũng đã kịp lao tới, giữ lấy người họa sĩ và giải thích cho anh ta hiểu tình thế. Rồi một vị cao niên tóc bạc phơ đến bên chàng họa sĩ và nhẹ nhàng nói: "Trong cuộc đời, chúng ta thường mải mê phác ra những bức tranh về tương lai. Tuy rằng bức tranh đó có thể rất đẹp, rất quyến rũ nhưng chính sự quyến rũ, mê hoặc về những điều sắp tới đó thường khiến chúng ta không để ý tới những mối hiểm họa gần kề, thậm chí là ngay dưới chân mình".

    Vậy nên, nếu như có ai đó bôi bẩn, làm hỏng bức tranh về tương lai mà ta dày công tô vẽ, xin bạn chớ nóng vội mà oán giận. Trước tiên hãy xem lại hoàn cảnh thực tại của chính mình. Biết đâu một vực thẳm đang há miệng chờ đón ngay dưới chân bạn.
    Khát khao bay giữa bầu trời. Nếu có kiếp sau...chỉ xin làm cơn Gió, lang bạt đó đây...

  2. Có 3 thành viên cám ơn bài của Anna:

    Nhím con (03-06-2011),Nhudadauyeu (03-06-2011),TeacherABC (03-06-2011)

  3. #2
    Super Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    6.058
    Thanks
    3.717
    Thanked 3.039 Times in 1.244 Posts

    Default Re: Những điều đáng suy gẫm!

    "Xin lỗi em!"

    Bữa tối, chàng trai và cô gái ngồi đối diện nhau.

    - Cô gái vê cốc rượu trong tay và nói với chàng trai: “Em yêu anh”.
    - Chàng trai xoay xoay chiếc nhẫn cưới trên tay mình và nói: “Anh có vợ rồi”.
    -“Em không quan tâm, em chỉ cần biết tình cảm của anh. Anh có yêu em không?”
    Chàng trai ngẩng đầu, quan sát cô gái ngồi đối diện mình.
    24 tuổi, trẻ trung, có ý chí.
    Cơ thể tràn đầy sức sống, đôi mắt sáng và biết nói, đó thực sự là một cô gái tuyệt vời.
    Thật đáng tiếc.
    -“Nếu anh cũng yêu em, em sẽ là người tình của anh”. Cô gái cuối cùng cũng không đợi được, nói thêm một câu.

    -“Nhưng anh yêu vợ anh”. Chàng trai trả lời một cách cương quyết.
    -“Anh yêu cô ấy ư? Anh yêu gì chứ? Cô ấy bây giờ chắc đã già đi nhiều, chẳng thấy mặt bao giờ. Nếu không thì tại sao không thấy anh đưa cô ấy đến trong các bữa tiệc của công ty ….?”
    Cô gái vẫn tiếp tục nói, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của chàng trai cô gái liền từ bỏ những ý nghĩ trong đầu mình.
    -“Em yêu anh vì cái gì?”. Chàng trai lên tiếng.
    -“Trưởng thành, khẳng khái, nam tính, biết quan tâm đến người khác, và còn nhiều nữa. Dù sao thì anh khác hẳn với những người đàn ông em đã từng gặp, anh rất đặc biệt”.
    -“Em biết ba năm trước anh như thế nào không?”. Chàng trai châm điếu thuốc nói.
    -“Em không biết. Em không quan tâm cho dù anh có từng ngồi tù đi chăng nữa”.
    -“Ba năm trước, anh chỉ là người con trai tầm thường trong mắt em bây giờ”. Chàng trai không để ý đến cô gái, tiếp tục nói.
    “Một người tốt nghiệp đại học bình thường, công việc không thuận lợi, suốt ngày uống rượu, cáu bẳn. Không quan tâm đến chuyện yêu đương, hàng tối còn hay đi tìm gái bán hoa, bị công an bắt.”
    -“Vậy tại sao….” Cô gái trở nên hứng thú với câu chuyện, muốn biết điều gì đã làm chàng trai thay đổi.
    -“Vì cô ấy à?”
    -“Ừ”.
    -“Cô ấy hình như thấu hiểu được nội tâm của anh. Đã dạy anh rất nhiều điều, khiến anh không còn quan tâm đến những cái đã mất, không quan tâm đến những chuyện ngay trước mắt, mà cố gắng hoàn thiện mình.
    Trước mặt cô ấy, anh như đứa trẻ chẳng hiểu sự đời. Lúc đó thật kỳ lạ, tính khí bướng bỉnh của anh biến đâu mất hết, anh bị cô ấy thuyết phục. Nghe theo lời cô ấy, chấp nhận thực tại, anh biết mình vô dụng nên làm việc chăm chỉ. Cuối năm ấy, công việc khởi sắc, anh và cô ấy liền kết hôn”.
    Chàng trai gẩy tàn thuốc, tiếp tục nói.
    -“ Lúc đó thực sự là những tháng ngày vất vả. Hai người, một chiếc giường, đồ đạc trong nhà chẳng có gì. Em có biết không, lấy nhau được một năm rồi mà anh mới mua được cho cô ấy cái nhẫn từ khoản tiền cả nửa năm tiết kiệm được đấy. Tất nhiên số tiền này do cô ấy tiết kiệm mà có, nếu cô ấy biết được thì chắc chẳng dám để anh mua đâu.”
    “Khoảng thời gian đó, do anh hút thuốc, uống rượu nên sức khoẻ không tốt. Mùa đông đến, tối nào cô ấy cũng nấu cho anh một bát canh nóng trước khi đi ngủ. Mùi vị đó chỉ có cô ấy mới làm được.”

    Chàng trai trầm ngâm nghĩ về ký ức mà quên mất thời gian, vẫn tiếp tục kể về những chuyện đã qua.
    Và cô gái cũng không có ý cắt ngang câu chuyện, vẫn lắng nghe.
    Lúc chàng trai chú ý đến thời gian, đã là 10h đêm.
    -“À, xin lỗi em nhé, anh chẳng chú ý đến thời gian gì cả, đã muộn thế này rồi cơ à?” Chàng trai cười và xin lỗi cô gái.
    -“Bây giờ em đã hiểu rồi chứ? Anh không thể nào và cũng sẽ không làm những chuyện có lỗi với cô ấy”.
    ‘Vâng em hiểu rồi. Vậy là em đã thất bại rồi. Em tâm phục khẩu phục rồi.” Cô gái thất vọng và lắc đầu nói. “Chỉ có điều, đến độ tuối của cô ấy, em sẽ còn tốt hơn cả cô ấy.”

    -“Ừ. Nếu thế thì em còn có thể tìm được chàng trai tốt hơn mà, đúng không?”.
    -“Muộn rồi, cơm canh ở nhà chắc cũng đã nguội cả, anh đưa em về nhé.” Chàng trai đứng dậy tỏ ý muốn đưa cô gái về.
    -“Không cần đâu, em tự về được mà”. Cô gái xua tay nói. “Anh về đi, đừng để cô ấy lo lắng”.
    Chàng trai cười rồi quay lưng ra về.
    “Cô ấy đẹp không?”
    “Đúng thế. Cô ấy rất đẹp”.

    Bóng chàng trai mờ dần trong màn đêm, để lại cô gái với ánh nến chói loà trong đêm tối.
    Chàng trai về đến nhà, mở cửa và bước vào phòng ngủ, bật đèn lên.
    Chàng đi đến mép giường và ngồi xuống.
    “Bà xã, đã là người thứ tư rồi. Em đã làm gì mà khiến anh thành người tốt thế này, nhiều người thích anh quá rồi. Làm không tốt thì chắc anh sẽ thay lòng mất. Sao lại khiến anh thành người tốt thế này , sao em nỡ ra đi trước chứ? Anh, anh một mình cô đơn quá à…”
    Chàng trai lặng người đi và nói không thành tiếng.
    Nước mắt từng giọt, từng giọt lăn dài trên má chàng trai, rơi xuống khung ảnh trong lòng bàn tay chàng trai. Dưới ánh đèn mờ, trong bức ảnh cũ hiện ra nét mặt dịu dàng của một cô gái đã quá cố...

    (St)

  4. Có 3 thành viên cám ơn bài của TeacherABC:

    Anna (04-06-2011),Đông Quân (04-06-2011),Nhím con (05-06-2011)

  5. #3
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Anna's Avatar
    Ngày gia nhập
    Jul 2009
    Bài viết
    1.101
    Thanks
    851
    Thanked 496 Times in 200 Posts

    Default Re: Những điều đáng suy gẫm!

    Trích dẫn Trích dẫn của TeacherABC Xem bài viết
    "Xin lỗi em!"

    Bữa tối, chàng trai và cô gái ngồi đối diện nhau.

    - Cô gái vê cốc rượu trong tay và nói với chàng trai: “Em yêu anh”.
    - Chàng trai xoay xoay chiếc nhẫn cưới trên tay mình và nói: “Anh có vợ rồi”.
    -“Em không quan tâm, em chỉ cần biết tình cảm của anh. Anh có yêu em không?”
    Chàng trai ngẩng đầu, quan sát cô gái ngồi đối diện mình.
    24 tuổi, trẻ trung, có ý chí.
    Cơ thể tràn đầy sức sống, đôi mắt sáng và biết nói, đó thực sự là một cô gái tuyệt vời.
    Thật đáng tiếc.
    -“Nếu anh cũng yêu em, em sẽ là người tình của anh”. Cô gái cuối cùng cũng không đợi được, nói thêm một câu.

    -“Nhưng anh yêu vợ anh”. Chàng trai trả lời một cách cương quyết.
    -“Anh yêu cô ấy ư? Anh yêu gì chứ? Cô ấy bây giờ chắc đã già đi nhiều, chẳng thấy mặt bao giờ. Nếu không thì tại sao không thấy anh đưa cô ấy đến trong các bữa tiệc của công ty ….?”
    Cô gái vẫn tiếp tục nói, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của chàng trai cô gái liền từ bỏ những ý nghĩ trong đầu mình.
    -“Em yêu anh vì cái gì?”. Chàng trai lên tiếng.
    -“Trưởng thành, khẳng khái, nam tính, biết quan tâm đến người khác, và còn nhiều nữa. Dù sao thì anh khác hẳn với những người đàn ông em đã từng gặp, anh rất đặc biệt”.
    -“Em biết ba năm trước anh như thế nào không?”. Chàng trai châm điếu thuốc nói.
    -“Em không biết. Em không quan tâm cho dù anh có từng ngồi tù đi chăng nữa”.
    -“Ba năm trước, anh chỉ là người con trai tầm thường trong mắt em bây giờ”. Chàng trai không để ý đến cô gái, tiếp tục nói.
    “Một người tốt nghiệp đại học bình thường, công việc không thuận lợi, suốt ngày uống rượu, cáu bẳn. Không quan tâm đến chuyện yêu đương, hàng tối còn hay đi tìm gái bán hoa, bị công an bắt.”
    -“Vậy tại sao….” Cô gái trở nên hứng thú với câu chuyện, muốn biết điều gì đã làm chàng trai thay đổi.
    -“Vì cô ấy à?”
    -“Ừ”.
    -“Cô ấy hình như thấu hiểu được nội tâm của anh. Đã dạy anh rất nhiều điều, khiến anh không còn quan tâm đến những cái đã mất, không quan tâm đến những chuyện ngay trước mắt, mà cố gắng hoàn thiện mình.
    Trước mặt cô ấy, anh như đứa trẻ chẳng hiểu sự đời. Lúc đó thật kỳ lạ, tính khí bướng bỉnh của anh biến đâu mất hết, anh bị cô ấy thuyết phục. Nghe theo lời cô ấy, chấp nhận thực tại, anh biết mình vô dụng nên làm việc chăm chỉ. Cuối năm ấy, công việc khởi sắc, anh và cô ấy liền kết hôn”.
    Chàng trai gẩy tàn thuốc, tiếp tục nói.
    -“ Lúc đó thực sự là những tháng ngày vất vả. Hai người, một chiếc giường, đồ đạc trong nhà chẳng có gì. Em có biết không, lấy nhau được một năm rồi mà anh mới mua được cho cô ấy cái nhẫn từ khoản tiền cả nửa năm tiết kiệm được đấy. Tất nhiên số tiền này do cô ấy tiết kiệm mà có, nếu cô ấy biết được thì chắc chẳng dám để anh mua đâu.”
    “Khoảng thời gian đó, do anh hút thuốc, uống rượu nên sức khoẻ không tốt. Mùa đông đến, tối nào cô ấy cũng nấu cho anh một bát canh nóng trước khi đi ngủ. Mùi vị đó chỉ có cô ấy mới làm được.”

    Chàng trai trầm ngâm nghĩ về ký ức mà quên mất thời gian, vẫn tiếp tục kể về những chuyện đã qua.
    Và cô gái cũng không có ý cắt ngang câu chuyện, vẫn lắng nghe.
    Lúc chàng trai chú ý đến thời gian, đã là 10h đêm.
    -“À, xin lỗi em nhé, anh chẳng chú ý đến thời gian gì cả, đã muộn thế này rồi cơ à?” Chàng trai cười và xin lỗi cô gái.
    -“Bây giờ em đã hiểu rồi chứ? Anh không thể nào và cũng sẽ không làm những chuyện có lỗi với cô ấy”.
    ‘Vâng em hiểu rồi. Vậy là em đã thất bại rồi. Em tâm phục khẩu phục rồi.” Cô gái thất vọng và lắc đầu nói. “Chỉ có điều, đến độ tuối của cô ấy, em sẽ còn tốt hơn cả cô ấy.”

    -“Ừ. Nếu thế thì em còn có thể tìm được chàng trai tốt hơn mà, đúng không?”.
    -“Muộn rồi, cơm canh ở nhà chắc cũng đã nguội cả, anh đưa em về nhé.” Chàng trai đứng dậy tỏ ý muốn đưa cô gái về.
    -“Không cần đâu, em tự về được mà”. Cô gái xua tay nói. “Anh về đi, đừng để cô ấy lo lắng”.
    Chàng trai cười rồi quay lưng ra về.
    “Cô ấy đẹp không?”
    “Đúng thế. Cô ấy rất đẹp”.

    Bóng chàng trai mờ dần trong màn đêm, để lại cô gái với ánh nến chói loà trong đêm tối.
    Chàng trai về đến nhà, mở cửa và bước vào phòng ngủ, bật đèn lên.
    Chàng đi đến mép giường và ngồi xuống.
    “Bà xã, đã là người thứ tư rồi. Em đã làm gì mà khiến anh thành người tốt thế này, nhiều người thích anh quá rồi. Làm không tốt thì chắc anh sẽ thay lòng mất. Sao lại khiến anh thành người tốt thế này , sao em nỡ ra đi trước chứ? Anh, anh một mình cô đơn quá à…”
    Chàng trai lặng người đi và nói không thành tiếng.
    Nước mắt từng giọt, từng giọt lăn dài trên má chàng trai, rơi xuống khung ảnh trong lòng bàn tay chàng trai. Dưới ánh đèn mờ, trong bức ảnh cũ hiện ra nét mặt dịu dàng của một cô gái đã quá cố...

    (St)
    Một tình yêu thực sự dành riêng cho người mình yêu trong đó còn có sự hy sinh. Anh chàng này đã làm được điều đó. Vì tình yêu chân chính thì trong sạch, nó nằm trong tim chứ không phải trong giác quan. Người ta có thể quyến rũ người đàn bà bằng sự dối trá. Nhưng người ta chỉ chinh phục được người đàn bà bằng tấm lòng chân thật mà thôi.
    Khát khao bay giữa bầu trời. Nếu có kiếp sau...chỉ xin làm cơn Gió, lang bạt đó đây...

  6. Có 4 thành viên cám ơn bài của Anna:

    Đông Quân (04-06-2011),Nhím con (05-06-2011),Nhudadauyeu (04-06-2011),TeacherABC (04-06-2011)

  7. #4
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Anna's Avatar
    Ngày gia nhập
    Jul 2009
    Bài viết
    1.101
    Thanks
    851
    Thanked 496 Times in 200 Posts

    Default Re: Những điều đáng suy gẫm!

    Đẹp là gì?


    *Tất cả mọi người đều có nét đẹp riêng. Cho nên, nếu có ai đó nói rằng bạn không xinh đẹp, đừng buồn, hãy hiểu là họ chưa khám phá được vẻ đẹp đích thực của bạn đó thôi.

    * Cái đẹp như một quyển sách. Vì vậy, thật ngốc nếu chỉ đánh giá nó theo vẻ bề ngoài.

    * Cho dù tôi có mất đi đôi mắt, tôi vẫn có thể nhìn thấy vẻ đẹp thiên thần của bạn bằng chính trái tim mình.

    * Vẻ đẹp tuyệt vời nhất trên thế gian này được tìm thấy trong những trái tim biết thương yêu !
    Khát khao bay giữa bầu trời. Nếu có kiếp sau...chỉ xin làm cơn Gió, lang bạt đó đây...

  8. Có 6 thành viên cám ơn bài của Anna:

    Đông Quân (09-06-2011),Nhím con (05-06-2011),Nhudadauyeu (04-06-2011),OA _ NỮ (05-06-2011),TeacherABC (04-06-2011),thuphong (09-06-2011)

  9. #5
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Anna's Avatar
    Ngày gia nhập
    Jul 2009
    Bài viết
    1.101
    Thanks
    851
    Thanked 496 Times in 200 Posts

    Default Re: Những điều đáng suy gẫm!

    Bí Quyết 90/10


    Bí quyết đó là gì? 10 % cuộc đời là những gì xẩy đến với bạn. 90% cuộc đời là do phản ứng của bạn đối với những chuyện xẩy đến đó.

    Thế nghĩa là sao? Giờ hãy thử xét một ví dụ:
    Bạn đang dùng điểm tâm cùng với gia đình. Con gái bạn làm đổ cà phê lên áo bạn. Chuyện đó xẩy ra bất chợt, bạn không kiểm soát được. Điều xẩy ra tiếp sao đó là phản ứng thuộc quyền quyết định của bạn. Bạn mắng cháu, cháu phát khóc, bạn trách cả vợ mình đã đặt tách cà phê quá gần rìa bàn. Hai người bắt đầu cài nhau một hồi. Bạn đùng đùng bước lên lầu thay quần áo. Khi bạn trở xuống, con bạn vẫn khóc, vẫn chưa ăn xong để đi học. Cháu bị lỡ chuyến xe đưa rước, vợ bạn phải hối hả đi làm. Bạn đi nhanh ra xe, đưa con gái đến trường, sợ trễ, bạn chạy xe vượt tốc độ cho phép. Sau khi bị phạt nặng, bạn đưa con tới trường trễ hết 15 phút. Con bạn chạy nhanh vào lớp, không kịp chào bạn. Bạn đến văn phòng trễ mất 20 phút, lại thấy mình để quên chiếc cặp ở nhà. Ngày của bạn đã bắt đầu một cách khủng khiếp. Chuyện càng lúc càng tệ hại tiếp tục xẩy ra.

    Buổi chiều bạn buồn chán trở về nhà để thấy vợ con không vui vẻ đón mừng mình như ngày hôm trước.
    Tại sao bạn có một ngày buồn chán như thế?
    a. Tại tách cà phê chăng?
    b. Tại con gái bạn chăng?
    c. Tại người cảnh sát à?
    d. Do bạn gây ra đấy chứ.

    Câu trả lời đúng là câu d. Bạn đã không làm chủ cái 90% thuộc quyền phản ứng của mình. Cách phản ứng trong 5 giây của bạn đã tạo ra một ngày bất hạnh. Bạn cũng đã có thể phản ứng một cách khác. Khi tách cà phê đổ, cháu bé muốn khóc, bạn đã có thể nói: "Không sao đâu con, lần sau con nên cẩn thận hơn một chút". Bạn nhẹ nhàng lên lầu thay áo và mang theo chiếc cặp. Bạn xuống nhà vừa kịp vẫy tay chào cháu lên xe đưa rước. Vợ chồng bạn hôn nhau rồi cùng đi làm. Bạn đến cơ quan sớm 5 phút và vui vẻ chào các đồng nghiệp buổi sáng. Có lẽ sếp cũng khen bạn về một ngày làm việc có hiệu quả.

    Hãy nhớ rằng phản ứng của bạn rất quan trọng. Chuyện bất ngờ xảy ra chỉ chiếm 10%, quyết định phản ứng của bạn chiếm 90%. Hãy nhớ và áp dụng bí quyết 90/10 cho mọi việc xảy ra trong ngày, bạn thấy cuộc đời của bạn tốt hơn thật nhiều. Chúc bạn thành công.
    Khát khao bay giữa bầu trời. Nếu có kiếp sau...chỉ xin làm cơn Gió, lang bạt đó đây...

  10. Có 10 thành viên cám ơn bài của Anna:

    Đông Quân (09-06-2011),Boulevard (07-06-2011),kehotro (07-06-2011),Marat Safin (09-06-2011),Nhím con (07-06-2011),OA _ NỮ (17-09-2011),Phu sinh (09-06-2011),Sheiran (07-06-2011),TeacherABC (07-06-2011),thuphong (09-06-2011)

  11. #6
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Anna's Avatar
    Ngày gia nhập
    Jul 2009
    Bài viết
    1.101
    Thanks
    851
    Thanked 496 Times in 200 Posts

    Default Re: Những điều đáng suy gẫm!

    Mãi mãi offline


    Trời lại mưa, những cơn mưa đầu mùa làm tôi nhớ tới hồi mới gặp anh trên mạng. Thủa đó mùa mưa cũng vừa mới đến, còn tôi thì mới biết truy cập Internet… Những cuộc trò chuyện trên mạng đã làm cho tôi cảm thấy mình gần gũi anh hơn.

    Mỗi sáng, sau khi tỉnh giấc, công việc đầu tiên tôi làm là kết nối với Internet, đánh thức anh bằng phím Ctrl+G, buzz anh một cái rồi hét toáng: “Dậy thôi, sáng rồi”. Anh cười và trả lời bằng một cú buzz tương tự: ”Dậy rồi…”

    Thời gian cứ thế trôi qua, lần nào gặp anh offline, tôi cũng buzz anh một cái vào sườn và nói: “Nhìn anh offline ngộ hơn online nhiều”. Dù chuyện gặp nhau online và offline càng ngày càng thường xuyên hơn nhưng tôi vẫn không bỏ thói quen buzz anh mỗi sáng. Mỗi lần thấy tên anh trong danh sách bạn bè đang online, tôi cảm thấy thật dễ chịu.

    Ba năm sau ngày chúng tôi gặp nhau, anh chuyển công tác về tỉnh. Mỗi sáng, dù không còn thấy tên anh trong danh sách bạn bè đang online, tôi vẫn buzz anh một cái… Mỗi lần, từ tỉnh về offline với tôi, anh đều buzz tôi một cái vào trán: “Em làm tràn cái offline list của anh đó…”

    Thế rồi có một ngày, người thân của anh báo với tôi rằng không bao giờ anh còn có thể online được nữa, anh đã mãi mãi offline. Tôi nhận tin đó trong bàng hoàng. Tôi bỏ thói quen online mỗi sáng ngay khi vừa tỉnh giấc, để không buzz rồi gọi anh thức nữa, anh đang yên giấc mà…

    Sáng ấy, đúng vào ngày kỷ niệm chúng tôi biết nhau, tôi online, định buzz anh như một cách tưởng niệm người đã khuất thì bỗng nhiên tên anh trong danh sách bạn bè đang online sáng lên, tim tôi muốn ngừng đập khi thấy anh buzz tôi: “Tuy anh không còn có thể online để trò chuyện với em như nữa nhưng anh vẫn muốn nhắc – Dậy đi em”. Kèm cú buzz đó là một thông báo nho nhỏ cho biết đó là dịch vụ tự động nhắn tin theo lịch. Tôi đã khóc, cho anh, cho tôi và cho cả những buổi sáng online gọi nhau thức dậy.


    St.
    Last edited by Anna; 09-06-2011 at 12:10 PM.
    Khát khao bay giữa bầu trời. Nếu có kiếp sau...chỉ xin làm cơn Gió, lang bạt đó đây...

  12. Có 6 thành viên cám ơn bài của Anna:

    Đông Quân (09-06-2011),Marat Safin (09-06-2011),Nhím con (09-06-2011),Phu sinh (09-06-2011),TeacherABC (09-06-2011),thuphong (09-06-2011)

  13. #7
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Anna's Avatar
    Ngày gia nhập
    Jul 2009
    Bài viết
    1.101
    Thanks
    851
    Thanked 496 Times in 200 Posts

    Default Re: Những điều đáng suy gẫm!

    Vì sao bạn là người giàu có?


    Chàng thanh niên nọ lúc nào cũng than vãn số mình không tốt, không thể giàu có được. Một ngày, một ông lão đi qua, nhìn thấy vẻ mặt ủ ê của anh bèn hỏi:
    - Chàng trai, sau trông cậu buồn thế, có việc gì không vui à?
    - Cháu không hiểu tại sao cháu làm việc chăm chỉ, vất vả mà vẫn nghèo. - Chàng trai buồn bã nói.
    - Nghèo ư, cháu là một người giàu có đấy chứ.
    - Chưa ai nói với cháu như vậy cả, cháu rất nghèo.
    - Giả như ta chặt một ngón tay cái của cháu, ta trả cháu 3 đồng vàng, cháu có đồng ý không?
    - Không ạ.
    - Giả như ta chặt của cháu một bàn tay, ta trả cháu 30 đồng vàng, cháu đồng ý không?
    - Không bao giờ.
    - Vậy ta muốn lấy đi đôi mắt của cháu, ta trả cháu 300 đồng vàng, cháu thấy thế nào?
    - Cũng không được.
    - Vậy, ta trả cháu 3.000 đồng vàng để cháu trở thành một ông lão như ta, già cả, lú lẫn được không?
    - Đương nhiên là không.
    - Cháu muốn giàu. Vậy ta sẽ đưa cho cháu 30.000 đồng tiền vàng để lấy đi mạng sống của cháu, cháu thấy thế nào?
    - Cháu cảm ơn ông! Cháu đã hiểu cháu cũng là một người giàu có.


    ---0---


    Trong cuộc sống, rất nhiều người thường than thân trách phận mà không hiểu thực ra mình còn hạnh phúc hơn rất nhiều người khác. Bạn hãy xem:
    - Nếu sáng nay tỉnh dậy, cảm thấy mình khỏe mạnh, thì bạn đã hạnh phúc hơn rất nhiều người không còn cơ hội sống đến ngày mai.
    - Nếu bạn chưa bao giờ phải trải qua sự tàn phá của chiến tranh, sự đơn độc, lạnh lẽo trong nhà tù, chưa bị đói rét rình rập, thì bạn đã may mắn hơn 500 triệu người trên trái đất.
    - Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn có quần áo để mặc, có tiền để tiêu, thì bạn đã hạnh phúc hơn biết bao người nghèo đói vô gia cư trên thế giới.
    - Nếu bạn có tài khoản trong ngân hàng, thì bạn đã được xếp vào nhóm 8% những người giàu có trên thế giới.
    - Nếu bố mẹ bạn vẫn còn sống và vẫn sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau, thì bạn thuộc số ít nhóm người hạnh phúc nhất trên thế giới.
    - Nếu trên khuôn mặt bạn lúc nào cũng nở một nụ cười tươi tắn, bạn luôn cảm thấy lạc quan yêu đời, thì bạn là người vô cùng hạnh phúc bởi trên thế giới có rất nhiều người muốn lạc quan như bạn mà cũng không được.
    - Nếu bạn được ôm người thân vào lòng hay được dựa vào bờ vai của họ để nói lên tâm sự của mình, thì bạn đã hạnh phúc hơn rất nhiều những người không bao giờ nhận được tình yêu từ người khác.
    - Nếu bạn đọc được những dòng chữ này, thì bạn hạnh phúc hơn 2 tỷ người không thể đọc được trên trái đất này.

    Sau khi đọc xong những dòng chữ này, bạn có thể nhìn lại mình qua gương và mỉm cười: “Hóa ra, mình cũng là một người giàu có.”
    Khát khao bay giữa bầu trời. Nếu có kiếp sau...chỉ xin làm cơn Gió, lang bạt đó đây...

  14. Có 4 thành viên cám ơn bài của Anna:

    Đông Quân (10-06-2011),Nhím con (12-06-2011),Phu sinh (11-06-2011),TeacherABC (10-06-2011)

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •