Đúng là một câu chuyện giáo dục con cái thật đáng học tập. Người mẹ VN thường hay mềm lòng chứ ko nghiêm khắc được như cô dâu tây này. Nếu là OA Nữ sẽ ko chịu đựng cảnh con trai đi ngủ với cái bụng đói.
Lúc ngủ tối, tôi và Susan cùng đến chúc Peter ngủ ngon. Peter cẩn thận dè dặt hỏi: “Mẹ ơi, con đói lắm, giờ con có thể ăn món Trung không?”. Susan mỉm cười lắc đầu, kiên quyết nói: “Không!” Peter nuốt nước miếng lại hỏi: “Vậy để con ngủ dậy rồi khi mở mắt con được ăn chứ?” “Đương nhiên được rồi.” Susan thật dịu dàng khẽ đáp. Peter đã cười tươi ra.