Bài 1 đến 10/76

Chủ đề: * Nốt Lặng *

Hybrid View

  1. #1
    Member PhotobucketPhotobucket Bình Nguyên's Avatar
    Ngày gia nhập
    Aug 2009
    Bài viết
    101
    Thanks
    1.417
    Thanked 410 Times in 86 Posts

    Default Re: * Nốt Lặng *

    Bác về làm dâu trưởng của ông bà nội từ khi 16 tuổi . Ngày ấy nhà nội nghèo lắm. Mẹ bảo thời bấy giờ có thể nói ko một " tấc đất cắm dùi " . Bác thấp và nhỏ bé, hàng ngày dậy từ chưa tờ mờ sáng theo mọi người ra bờ sông bãi sú khai hoang vỡ đất để lấy nơi trồng trọt, tối nhìn ko rõ mặt người trở về lại chăm lợn gà, cơm nước . Nhà nghèo lại đông em. Các em sàn sàn bằng nhau, đều tuổi ăn tuổi ngủ vô tư vô tâm, mỗi bữa cơm rào rào " như tằm ăn rỗi". Bác ngồi đầu mâm xới cơm mỏi tay chẳng kịp ăn, đến lúc ngưng cũng là lúc nồi cơm nhẵn sạch. Sau vài lần như thế bác trai thường lén để 1 bát cơm lại cất trong buồng phần vợ... Rồi chiến tranh, theo điều động xung quân bác trai lên đường nhập ngũ và hi sinh . Khi ấy bác mới 22 tuổi ...

    Ngày ấy, nhiều mối ngấp nghé nhưng bác 1 lòng ở vậy thờ chồng nuôi con, cùng cha mẹ chăm sóc các em khôn lớn. Trưởng thành rồi anh chị em mỗi người 1 nơi, người theo chồng xa xứ, người tìm phương lập nghiệp. Ba bác ra trận đều không trở về nữa, cũng ko tìm thấy xác chỉ còn lại 3 tấm huân chương tổ quốc ghi công được đặt trang trọng dưới ảnh thờ của dòng họ trên bàn thờ lớn . Bố từ thứ thay quyền làm trưởng, nhưng biền biệt đi xa mình bác chăm sóc cha mẹ chồng . Rồi bố cưới mẹ, quyết định ở lại thành phố rước ảnh thờ ông bà và các bác theo . Bác xin lại tấm huân chương của chồng đưa về thờ ở căn nhà cũ gần các con từ đó . Không có sự hi sinh từ vợ chồng bác mọi người khó có được như ngày hôm nay. Gia đình mình hàm ơn 2 bác ...

    Bố vẫn thường rớm nước mắt khi nhắc về những ngày xưa, về nội và về bác .

    Hơn 40 đi qua, vóc dáng bé nhỏ ấy chưa một lần thôi tất bật, đôi bàn tay chưa bao giờ biết nghỉ ngơi Mỗi lần về thăm nhìn bác thêm đau yếu mẹ ko cầm được xót xa . Con gái bác 3 người đều giàu có nhưng bác vẫn ở một mình, lặng lẽ với mảnh vườn um tùm cây ăn trái, một mái nhà rêu bám tường long ngày cũng như đêm ánh sáng không sao chui lọt . Về già, bác mắc chứng bệnh hoang mang, thấy đâu cũng ra người muốn hại mình ...

    Những ngày cuối đời bác sống đớn đau trong bênh tháo đường. Bác đi vào đúng ngày trời lạnh căm . Đến tận giờ, bố vẫn chưa biết rằng bác mất ...

    Ba ngày từ quê ra mắt mẹ sưng húp, giọng nói nghẹn ngào . Các bác các chú ai cũng nói bệnh bác lúc đầu phát hiện ra không phải không có cách . Nhưng mà các chị chẳng chịu nghe, bận rộn kiếm tiền chăm sóc cũng ko được tận tâm chu đáo, nói mượn người lại sợ người ta ko thẳng ngay ... nói mua thuốc tốt lại ko tin bác sĩ ... bệnh vậy mà chỉ uống thuốc từ thẻ bảo hiểm huyện phát cho ...

    Nghe mà lòng buồn mãi ...
    Last edited by Bình Nguyên; 20-12-2010 at 11:58 PM.
    *

    Thơ em xuống dòng
    buồn nghiêng dấu lặng ...
    Nỗi nhớ về anh lấp mãi vẫn không đầy.

  2. Có 4 thành viên cám ơn bài của Bình Nguyên:

    Boulevard (21-12-2010),Nhím con (03-02-2011),Phu sinh (21-12-2010),TeacherABC (21-12-2010)

Chủ đề tương tự

  1. Trả lời: 2
    Bài cuối: 25-06-2009, 07:31 PM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •