Cuối thu rồi tiết trời se se lạnh, ôm con lang thang theo phố lòng chẳng thấy nhẹ hơn . Hít thật mạnh hương sữa nồng thơm nét mặt nghiêm nghiêm của anh hiện lên trong tâm trí ... thấy lòng nhoi nhói ...
Anh và con là 2 người yêu thương nhất và đã hứa sẽ không giấu anh điều gì . Nhưng bây giờ, những nặng nề này chẳng muốn nói cùng anh .Mỗi ngày qua đi đã đủ mệt mỏi rồi, thấy thương anh lắm, không muốn anh phải thêm nghĩ, thêm buồn hơn nữa ...
*
Thơ em xuống dòng
buồn nghiêng dấu lặng ...
Nỗi nhớ về anh lấp mãi vẫn không đầy.
Thực chất trong lòng có giận ... muốn hỏi, muốn biết ... nhưng lại thôi . Giận dỗi , cả 2 đều sẽ không vui, biết thêm giờ cũng chẳng ý nghĩa gì nữa rồi . Để anh nghỉ ngơi ... cũng như để mình được nghỉ ngơi .
Serenade . Nhớ lúc xưa mới yêu nhau, lần đầu tiên anh xin phép được nắm tay không gian chìm đắm trong giai điệu này.
*
Khi tôi muốn ca hát về tình yêu thì tình yêu lại biến thành đau khổ
Nhưng khi tôi chỉ muốn hát về đau khổ thì đau khổ lại hoá thành tình yêu
(Franz Schubert)
Serenade
Franz Schubert
Nana Mouskouri
Những bài hát của tôi nhẹ nhàng cầu khẩn
Xuyên qua đêm thâu;
Trong sự lặng yên dưới những lùm cây,
Người yêu, hãy đến bên tôi
Những ngọn cây mảnh dẻ lấp lánh khe khẽ thì thầm
trong ánh trăng;
Holde, đừng e ngại
những kẻ bội phản rình rập lắng nghe.
Người có nghe những cơn gió đêm?
Ồ, chúng đang khẩn cầu người,
Với giọng than vãn ngọt ngào
Chúng đang khẩn cầu tôi.
Chúng hiểu được nỗi khát khao trong lồng ngực,
Chúng biết nỗi đau của tình yêu,
Với những nốt nhạc bạc, chúng làm rung động
từng trái tim yếu đuối.
Hãy để lồng ngực rung lên
Yêu thương, lắng nghe tôi!
Run rẩy, tôi chờ đợi
Hãy đến, cho tôi hạnh phúc!
Last edited by Bình Nguyên; 21-11-2010 at 01:05 AM.
*
Thơ em xuống dòng
buồn nghiêng dấu lặng ...
Nỗi nhớ về anh lấp mãi vẫn không đầy.