Oa Nữ cảm nhận về những mất mát đớn đau của một người mẹ, xin chia sẻ những dòng tự sự của BN. Hi vọng viên thuốc màu nhiệm của thời gian sẽ thấm bớt niềm đau thương nơi BN.
Oa Nữ cảm nhận về những mất mát đớn đau của một người mẹ, xin chia sẻ những dòng tự sự của BN. Hi vọng viên thuốc màu nhiệm của thời gian sẽ thấm bớt niềm đau thương nơi BN.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
Bình Nguyên (19-11-2010)
OA _ NỮ (20-11-2010)
Cuối thu rồi tiết trời se se lạnh, ôm con lang thang theo phố lòng chẳng thấy nhẹ hơn . Hít thật mạnh hương sữa nồng thơm nét mặt nghiêm nghiêm của anh hiện lên trong tâm trí ... thấy lòng nhoi nhói ...
Anh và con là 2 người yêu thương nhất và đã hứa sẽ không giấu anh điều gì . Nhưng bây giờ, những nặng nề này chẳng muốn nói cùng anh .Mỗi ngày qua đi đã đủ mệt mỏi rồi, thấy thương anh lắm, không muốn anh phải thêm nghĩ, thêm buồn hơn nữa ...
*
Thơ em xuống dòng
buồn nghiêng dấu lặng ...
Nỗi nhớ về anh lấp mãi vẫn không đầy.
( Ngày 19 )
Tan họp sớm định đi mua thêm đồ lạnh cho con nhận được lệnh mẹ chồng kêu về nhà gấp . Dắt xe vào sân đã thấy mẹ chồng mắt mọng đỏ, mới biết chị dâu cãi nhau vơí chồng viết thư để lại bỏ về nhà mẹ đẻ từ sáng qua. Mẹ chồng không ngừng khóc cũng không ngừng kể ... chẳng hiểu được bao nhiêu ngoài quay quay trong mớ hỗn độn của danh tiếng gia đình, nghĩa vụ con cái, trách nhiệm làm dâu ... vv... cuối cùng chốt lại : " bảo chị về ngay "
Bảo sao được chị đây ???
Chiều nghỉ làm, tranh thủ con ngủ call chị chồng hỏi thực hư . " Chị hận nó 5 phần thì hận ông ấy 10 phần . Chị bảo thẳng với mẹ thế đấy . Ông ấy phản bội chị, tiếp tay cho nó chứ mình nó chẳng làm được gì chị ... " .... lại chìm trong im lặng, chẳng biết phải nói sao ... " Ngọt nhạt có rồi, dịu dàng khéo léo khuyên nhủ cũng có rồi, giận dữ ầm ỹ cũng có rồi vẫn thế thôi . Em bảo chị phải làm sao bây giờ ? "
Làm sao bây giờ ???
Nghĩ hoài chẳng biết phải làm sao ... chẳng đủ ghê gớm để có thể lăng mạ chửi rủa như thường khi người ta đánh ghen, nhưng không lẽ cứ ngậm bồ hòn mà sống ? Hay là chia tay ? Khi tình nghĩa không còn thì sống đâu còn ý nghĩa . Nhưng chia tay rồi những đứa trẻ kia sẽ ra sao ? Chợt rùng mình ... ôi phận đàn bà, chỉ mỏng bằng một hạt mưa sa ...
" Hay là trong đời sống hàng ngày chị có gì chưa tốt chưa đúng ? Anh cứ nói với em rồi em lựa lời khuyên chị " - khai hỏa cho một cuộc chiến bằng ngôn từ của một người chồng nói về một người vợ ... " anh có lỗi nhưng chuyện quá khứ rồi. Vấn đề là cô ấy không thể bỏ quá khứ lại để sống cho vui vẻ hơn ... Anh có chủ động nhắn tin nhưng chỉ là chuyện công việc ..." những ấm ức, những chê trách cảm thấy như không thể dừng .
Có ai nhớ đến câu " im lặng là vàng " lúc này không ?
Tối, anh báo đi gặp thầy và bạn cũ .
12h. Vẫn chưa về
01h . Ngó điện thoại ... không thấy gì . Google " giải quyết xung đột trong gia đình " , " khi ông ăn chả " ... vv ... vv ...
02h. Ngó điện thoại lần nữa ... vẫn không thấy gì ... Treo máy . Ôm con . Đêm như dài và lạnh hơn .
03h42'. Tắt máy .
" Nói thật lòng
Ngay cả khi đêm dâng lên nghẹn đắng
Em cũng không thể nào dỗi giận anh đâu! "
Đêm đang tan ... sương đang tan ... Buồn vô hạn ...
Last edited by Bình Nguyên; 20-11-2010 at 10:49 PM.
*
Thơ em xuống dòng
buồn nghiêng dấu lặng ...
Nỗi nhớ về anh lấp mãi vẫn không đầy.
Thực chất trong lòng có giận ... muốn hỏi, muốn biết ... nhưng lại thôi . Giận dỗi , cả 2 đều sẽ không vui, biết thêm giờ cũng chẳng ý nghĩa gì nữa rồi . Để anh nghỉ ngơi ... cũng như để mình được nghỉ ngơi .
Serenade . Nhớ lúc xưa mới yêu nhau, lần đầu tiên anh xin phép được nắm tay không gian chìm đắm trong giai điệu này.
*
Khi tôi muốn ca hát về tình yêu thì tình yêu lại biến thành đau khổ
Nhưng khi tôi chỉ muốn hát về đau khổ thì đau khổ lại hoá thành tình yêu
(Franz Schubert)
Serenade
Franz Schubert
Nana Mouskouri
Những bài hát của tôi nhẹ nhàng cầu khẩn
Xuyên qua đêm thâu;
Trong sự lặng yên dưới những lùm cây,
Người yêu, hãy đến bên tôi
Những ngọn cây mảnh dẻ lấp lánh khe khẽ thì thầm
trong ánh trăng;
Holde, đừng e ngại
những kẻ bội phản rình rập lắng nghe.
Người có nghe những cơn gió đêm?
Ồ, chúng đang khẩn cầu người,
Với giọng than vãn ngọt ngào
Chúng đang khẩn cầu tôi.
Chúng hiểu được nỗi khát khao trong lồng ngực,
Chúng biết nỗi đau của tình yêu,
Với những nốt nhạc bạc, chúng làm rung động
từng trái tim yếu đuối.
Hãy để lồng ngực rung lên
Yêu thương, lắng nghe tôi!
Run rẩy, tôi chờ đợi
Hãy đến, cho tôi hạnh phúc!
Last edited by Bình Nguyên; 21-11-2010 at 01:05 AM.
*
Thơ em xuống dòng
buồn nghiêng dấu lặng ...
Nỗi nhớ về anh lấp mãi vẫn không đầy.