Mình khùng
Viết ra những thứ
Có lẽ vớ vẫn
Biến mình thành kẻ thần kinh
Cũng chẳng làm sao
Còn hơn thanh cao
Tưởng là những vì tinh tú
Để một ngày nhận ra
mọi thứ đều tầm thường.
Mình khùng
Viết ra những thứ
Có lẽ vớ vẫn
Biến mình thành kẻ thần kinh
Cũng chẳng làm sao
Còn hơn thanh cao
Tưởng là những vì tinh tú
Để một ngày nhận ra
mọi thứ đều tầm thường.
Nào hay số kiếp chuồn chuồn
Khi vui chuồn đậu khi buồn chuồn bay
Candy (28-11-2011),huongnhu (12-11-2011),Lão K (12-11-2011),MinhThy (12-11-2011),Nhím con (29-11-2011),Nhudadauyeu (13-11-2011),Phu sinh (12-11-2011),TeacherABC (12-11-2011)
Những dòng thơ
Đâm vào tim
Đau ...
Nhói ...
Ta chẳng biết bến bờ nào tội lỗi
Một con đường dài
Hai nửa nối vào nhau
Cổng địa ngục phía sau
Và thiên đàng đằng trước
Ta là người bước đi lần trên mép vực
Quỷ dạ xoa và thiên thần đều thức
Tiếng mời chào nghe ngọt lịm bên tai
Vốn bây giờ
Chẳng biết có ngày mai
Chẳng quan tâm đâu là nơi kết thúc
Ta phiêu linh mặc sẵn kia tù ngục
Mặc mai này oan nghiệt trả nặng vai
Người và ta là ai
Cũng đã từng tay trong tay âu yếm
Những ngày xưa lẽ nào tắt lịm
Những ân tình chẳng lẽ lại cân phân
Cũng đã từng ta vốn chẳng phân vân
Không để tâm
Đôi điều nhỏ nhặt
Lời ra vào của người đời là chuyện vặt
Kể cả bức tường đạo lý,
khuôn phép được trui rèn tự thưở mới sinh ra
Ta vẫn mãi là ta
Phân rạch ròi giữa yêu, thương, hờn, ghét
Bất kể nắng, mưa, nóng trời, giá rét
Bất kể thiệt thòi, được, mất, nhận, cho
Cuộc tình ta chẳng phải một mối lo
Để đem gác vào những đau thương, khờ dại
Người và ta, biết thế nào là mãi mãi ...
Chẳng lẽ được tranh giành,
Chẳng lẽ được đắn đo
Ta và người,
một đoạn đường trước mắt
Là ngõ hẹp,
Lối dừng,
Hay đại lộ để bước đi?
Vốn chúng ta chẳng cần chi
Thì thôi cứ yêu thương là đủ ..
Tình yêu
Kẻ bị túm cổ lôi đi
Thêm một ly với bạn bè xưa cũ
Và một ly với cái mặt ủ rũ
Chẳng cần say cũng đã ngượng chín rồi
Và chiều tím bỗng cứ vụt trôi
Với một bên tai ướt xũng
Bởi nụ hôn và lời thì thầm thường trực
Chạy trốn rồi còn bị bắt làm tù binh
Có nhiều thứ tạm gọi là linh tinh
Chiều thứ bảy một mình ta suy ngẫm
Giữa tiếng nhạc ồn ào là nâng ly chúc tụng
Có lẽ nào sai lầm mãi là ta
Đã bao lần kẻ muốn chạy thật xa
Không hiểu sao vẫn quay đầu nhìn lại
Và thế là một trò chơi nghịch dại
Cứ đu dây đánh võng mấy Thu liền
Có ngày đu phải dây điện đúng không ?...
Last edited by yeu100C; 13-11-2011 at 11:16 AM.
Nào hay số kiếp chuồn chuồn
Khi vui chuồn đậu khi buồn chuồn bay
Thấy rồi phải làm sao
Ngẫm lại mà xem phải trách ai
Mà sao trắc ẩn nỗi u hoài
Kề vai đối tửu nhòa thân liễu
Chạm gối trao tình ướm tóc mai
Mọi nẻo bôn ba hình với bóng
Trăm nơi rong ruổi ả bên ngài
Dường như e ấp tình vừa đến
Dám hỏi lòng này có nhạt phai
Dám hỏi lòng người có nhạt phai
Hoa thơm bướm lượn mãi khoe tài
Thơ mời tửu đối như thanh mã
mắt nối môi cười tựa trúc mai
Mượn ý thay lời nơi mạng ảo
Dụng ngôn dấu chữ ở bề ngoài
Rõ ràng như thế còn ngang ngược
thấy đã buồn lòng khỏi phải khai
Last edited by yeu100C; 13-11-2011 at 03:36 PM.
Nào hay số kiếp chuồn chuồn
Khi vui chuồn đậu khi buồn chuồn bay