Chị nói đúng, sự thất vọng về niềm tin mới là sự mất mát lớn.
Em kể chị nghe chuyện này.
Trước kia em chơi ở M, em khi đó đang ở SG, em có hứa với cậu em cùng chơi ở 4r. Nếu trước khi em về lại C, em còn dư tiền, em sẽ gửi cho. Sau đó em gửi cho he 500 us ra HN.
Cô nhân viên nhà bank gửi nhầm cho he 5000 us. He cứ nghĩ em gửi cho he cơ, thế là he đi mua sắm...sau đó gần chiều, cô đó biết mình bị lầm, gọi cho em, nói là gửi nhầm, và xin em nói hộ cho người kia trả lại, vì nếu cấp trên biết, she sẽ bị đuổi việc.
Em có gọi cho cậu em, và nói he nên trả lại, nếu ko ...
He có nói với em, tự nhiên có người mang tiền để vào tủ của mình, thì mình xài. Nếu he ko muốn trả, thì cũng làm sao mà tìm được he, he ko ở HN, ở nhờ nhà bạn...
Khi đó em buồn lắm, em vội ứng tiền ra giúp cô nv nhà bank trước để she khỏi bị đuổi việc.
Sau đó em nói với cậu kia. Đừng để chị thất vọng, cái gì ko phải của mình thì mình nên trả lại...
Sau đó em chỉ còn biết chờ...
He đã ko để em thất vọng, Đứa trẻ bụi đời, lưu manh đó đã bán hết những đồ mà he mua sắm , và trả lại nhà bank 5000 us.