-
Ðề: Thơ Trương Nam Hương
Tự khúc cho em
Có con đường gió ngang qua buổi chiều
Có em ngồi gió dọc miền trong veo
Có bông cúc dại ngẩn ngơ nắng váng
Có cơn mưa lạc nhọc nhằn đa mang
Có lời hẹn hò xốn xang xa lắc
Có cuộc tình buồn mây trôi bèo dạt
Có đôi mắt nâu nhìn ta thăm thẳm
Có nụ hôn nồng môi ta chát đắng
Có nửa giấc mơ ngập tràn sông suối
Có nửa cuộc tình tỉnh trơ đá cuội
Có câu thơ lặng niềm vui nỗi buồn
Có trong cái có vô vàn cái không!
-
Thành viên cám ơn bài của SunWild:
-
Ðề: Thơ Trương Nam Hương
Lỗi hẹn sông Cầu
Ngồi nhớ sông Cầu mơ trẩy hội
Đến hẹn không về em trách đấy
Quê nhà thương quá hóa vô tâm
Tháng giêng hoa xoan rơi vụng dại
Em với sông Cầu xanh ở lại
Anh đi rét ngọt giữa tay cầm
Cỏ níu chân mùa, sông thiếp ngủ
Em tiễn cái nhìn đau cả gió
Chiều chớp đầy anh mắt lá răm…
Lỗi hẹn sông Cầu, xin khất vậy
Mưa bụi giăng mờ không thể thấy
Em ngồi sợ rét lấm vào trăng.
-
Thành viên cám ơn bài của SunWild:
-
Ðề: Thơ Trương Nam Hương
SÔNG 17 TUỔI
Năm anh mười bảy
Sông Hồng tuổi em
Bờ đê. Đêm ấy…
Sóng. Trăng. Cỏ mềm…
Anh vốc nước lên
Chạm môi em đỏ
Khoác vai bóng thuyền
Buồm lơi cúc gió
Em đổ đầy anh
Tiếng sông úng ớ
Mắt sao mướt xanh
Rơi nhòe ngấn cỏ
Ngày trăng biết nhớ
Sông Hồng biết yêu
Năm anh mười bảy
Cầm con sóng liều…
Rồi anh biền biệt
Dạt trôi bao miền
Ba mươi năm đấy
Sông Hồng hóa em!
-
Thành viên cám ơn bài của SunWild:
-
Ðề: Thơ Trương Nam Hương
Tự khúc
Mượn Xuân một chút mưa phùn
Trả Đông lại chút run run rét về
Mượn Hè chút nhớ xa quê
Trả cho Thu chút lỗi thề cố hương
Mượn Đêm lằng lặng chút buồn
Trả Ngày sốc nổi con đường... chút vui
Mượn trầu cay một chút vôi
Trả cho phụ bạc mấy lời dối ngoan
Mượn trời một chút đa đoan
Câu thơ mình trả cho ngàn nỗi đau
Mượn thăng trầm chút bể dâu
Trả cho mỗi bước cơ cầu - thiên di
Vui buồn mượn bốn mùa đi
Trắng tay ngày tháng trả gì, hỡi em?
-
Thành viên cám ơn bài của SunWild:
-
Ðề: Thơ Trương Nam Hương
Gửi những ngày xưa
Vẫn còn sót lại làn hương
Chỗ em ngồi lúc soi gương chải đầu
Giá mình ngày ấy tin nhau
Hẳn thơ anh viết giờ đâu nhuốm buồn
Anh thơ thẩn những con đường
Tháng năm xưa chúng mình thường sánh đôi
Góc me ghế đá khoảng trời
Hoá hoài niệm suốt một thời yêu em
Gửi thương về chiếc lá mềm
Hết lòng xanh trước khi đem tặng mùa
Để tình theo gió thoảng đưa
Câu thơ già lúc anh chưa bạc đầu
Anh về canh giữ nỗi đau
Nhắc bàn chân những người sau tránh mình
Chiều đâu đến nỗi vô tình
Giá anh ngày ấy tin mình, tin em!
-
Thành viên cám ơn bài của SunWild:
-
Ðề: Thơ Trương Nam Hương
Tứ tấu mùa Xuân
Vợ sai xuống phố
Lựa hoa cúc vàng
Gặp em chồng bỏ
Về buồn lang thang...
Ghé thằng bạn cũ
Khoe thơ Tết này
Bạn cười nhúm nhó
Bảo vừa... chia tay
Đành về dối vợ
Cúc không được vàng
Giấu người đổ vỡ
Giấu mình hoang mang
Không ai lỗi cả
Sao thơ mãi buồn
Ta nhìn mắt vợ
Ướt nhòa nỗi thương!
-
Thành viên cám ơn bài của SunWild:
-
Ðề: Thơ Trương Nam Hương
Chớm Đông
Này em áo đỏ đi ngang phố
Khéo lại làm đau những lá vàng
Ta trải lòng ra muôn nẻo nhớ
Tiễn mùa hoa cỏ cũng đa mang
Hốt hoảng mùa Đông sau cuống lá
Ta mãi tương tư với phố chiều
Em mảnh mai buồn trao phép lạ
Ngực mình hồ loạn tiếng chuông reo!
Đang lạnh lòng ta chợt ấm lên
Áo người, màu lửa cuối ngày nhen
Không tin Đông chớm lên vai phố
Chỉ chắc lòng yêu đã... chớm em.
-
Thành viên cám ơn bài của SunWild:
-
Ðề: Thơ Trương Nam Hương
Phố mưa
Chiều nào anh cũng đợi
Em về ngang lối này
Cơn mưa ào ạt tới
Long lanh buồn trên tay
Anh ngồi thương mái tóc
Vòm trời nghiêng cánh dù
Phin cà phê nhỏ giọt
Đặc quánh niềm tương tư
Anh ngồi lo áo lụa
Gió ngừng trên đôi tà
Chiều sâu như mắt nhớ
Mưa dài như cách xa...
Anh cả tin mình quá
Khói vàng trên ngón gầy
Mưa rây mềm mặt lá
Nỗi mong chờ... ai hay
Chiều nào anh cũng đợi
Hôm nào anh cũng chờ
Lúc đi đầu đội nắng
Khi về tay dắt mưa.
-
Thành viên cám ơn bài của SunWild:
-
Ðề: Thơ Trương Nam Hương
Mơ xưa
Không dưng hoa sữa lại buồn
Hẹn nhau chọn phía con đường gió may
Ú oà năm ngón lá tay
Mở đêm vào thực, khép ngày vào mơ
Em từ lăng lắc thu xưa
Gọi ta dằng dặc, chiều mưa yếu lòng
Ơ mơ... thuở ấy chưa chồng
Em nghiêng nhan sắc xuống dòng thi ca
Phập phù... xa thật là xa
Tình mưa bong bóng vỡ oà cả thôi
Nhói cầm - năm ngón lá rơi
Nghe trong thẳm biếc có lời phụ nhau
-
Thành viên cám ơn bài của SunWild:
-
Ðề: Thơ Trương Nam Hương
Ví von về bàn tay
Chụm năm ngón hóa Kinh thành
Thẳng lên hóa núi Ngự Bình thông reo
Chỉ tay mấy nhánh ngoằn ngoèo
Hóa sông Hương nước trong veo bốn mùa
Khum vào hóa nón Bài thơ
Mở ra buồm hứng gió lùa Thuận An
Uốn mềm tay hóa đò ngang
Chìa riêng ngón cái đa mang - hóa dầm
Giọt chuông Thiên Mụ rơi thầm
Đưa đây nỗi nhớ anh cầm, Huế ơi!
-
Thành viên cám ơn bài của SunWild:
Posting Permissions
- Bạn không thể tạo chủ đề mới
- Bạn không thể trả lời
- Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
- Bạn không thể hiệu chỉnh bài
-
Quy định của diễn đàn