Và một bài thơ kinh điển.

LE PONT MIRABEAU

Sous le pont Mirabeau coule la Seine
Et nos amours
Faut-il qu’il m’en souvienne
La joie venait toujours après la peine
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont
je demeure

Les mains dans les mains restons face à face
Tandis que sous
Le pont de nos bras passe
Des éternels regards l’onde si lasse
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont
je demeure

L’amour s’en va comme cette eau courante
L’amour s’en va
Comme la vie est lente
Et comme l’Espérance est violente
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont
je demeure

Passent les jours et passent les semaines
Ni temps passé
Ni les amours reviennent
Sous le pont Mirabeau coule la Seine
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont
je demeure


G. Apollinaire


NƯỚC CHẢY QUA CẦU

Dưới Mirabeau dòng Seine trôi lờ lững
Cuộc tình mình
Vương kỷ niệm trong anh
Sau niềm vui là đau đớn xây thành
Rồi đêm đến,
ngày qua,
anh vẫn đó

Mặt nhìn mặt, tay trong tay gắn bó
Cuốn theo dòng
vòng tay nới buông trôi
Nước êm đềm như ánh mắt xa xôi
Rồi đêm đến,
ngày qua,
anh vẫn đó

Tình đã mất như nước sông muôn thuở
Lững lờ trôi
tình còn mãi lê thê
Hy vọng mong manh, đau đớn, ê chề
Rồi đêm đến,
ngày qua,
anh vẫn đó

Theo năm tháng dòng đời trôi vàng võ
Như thời gian
tình yêu chẳng quay về
Dưới nhịp cầu nước vẫn cuốn trôi đi
Rồi đêm đến
ngày qua
anh vẫn đó...


Phỏng dịch: Nguyễn Tâm Hàn