Trích dẫn của
boulevard
Chị rất chia sẻ với Hà My về sự thất vọng về bố. Nhưng trên thực tế thì có rất nhiều gia đình cũng có những người bố, người mẹ vô trách nhiệm, nhưng đáng mừng là những người con vẫn vượt lên để trở thành người tốt. Chị còn khổ hơn Hà My nhiều lắm. Người mẹ của chị bị hậu sản giật từ khi sinh anh trai cả của chị. Từ đó mẹ trở thành 1 người đàn bà khó tính, khó chiều. Mẹ hành hạ bố chị suốt 20 năm trời lấy nhau. Bố chiều mẹ lắm, sáng mẹ dậy đi ăn phở, đi cà phê buổi sáng, bố con chị ở nhà chỉ ăn cơm nguội và bố còn dậy học sinh cho mẹ (Mẹ là cô giáo dậy nghề) măc dù bố chị là 1 nhà báo rất giỏi. Bố đi Tiệp về mua cho mẹ 1 va li toàn là quần áo, váy vóc và cả 10 cái mũ nồi. Vậy mà rồi mẹ vẫn rời xa hai bố con chị để đi với người đàn ông khác. Mặc sự níu kéo của bố và những lời than khóc của chị... Khi mẹ già, hai ông chồng nối tiếp sau của mẹ đều bỏ mẹ vì thấy mẹ bệnh tật và trái tính trái nết. Từ chỗ không có nhà, chị và anh trai đã phải đưa mẹ vào viện dưỡng lão tư nhân, mẹ được chăm sóc đủ mọi thứ từ cơm bưng nước rót, tắm rửa cho tới lịch uống thuốc... Vậy mà những căn bệnh của mẹ đã khiến mẹ càng ngày càng khó kiểm soát nổi tinh thần. Có những đêm 11 - 12 giờ đêm hay 4 giờ sáng trời rét mẹ điện thoai là chị phải tới ngay với mẹ. Đưa mẹ vào viện mà mẹ tự ý bắt người giúp việc đi theo, cầm cả ống truyền đi ra cửa hàng thuốc để mua thuốc (tự uống vì không tin bác sĩ)... Chị đã phục vụ mẹ mọi điều khiến mấy cô nhân viên phục vụ viện dưỡng lão phải nói: Bọn em kính phục chị vì chị đã sống và chiều nổi mẹ chị! Giám đốc trung tâm viện đã 2 lần không chịu nổi tính khí của mẹ phải gọi điên thoại định trả mẹ về. Ngày đầu tết mẹ đòi về nhà em ruột chơi, về được 1 hôm lại đòi trở lại viện, rồi về viện thì mùng 4 tết lại đòi đi chơi tiếp, không được đi chơi mẹ còn cầm dao kề cổ để tự tử... Hơn 10 lần chị đã phải chuyển nhà mới và thuê nhà cho mẹ, thậm chí còn cùng xây nhà cho mẹ, rốt cuộc đến lần bán nhà cuối cùng mẹ đi chơi nước ngoài và cả bị bạn vay, bị lừa hết sạch tiền, để rồi 6 năm qua, hai anh em chị đã phải bỏ tiền ra chi phí toàn bộ cho mẹ từ thuê nhà, tiền ở viện dưỡng lão, tiền thuốc thang, vào viện...
Bi kịch của 1 đứa con gái có 1 người mẹ mà không hề được chăm sóc, khôn lớn và trưởng thành từ người cha mẫu mực là của chị. Nhưng, mẹ mất đã gần được 1 năm rồi. Thiếu những lời kêu ca phàn nàn, thiếu những cuộc điện thoại mà mẹ chỉ gọi và nói yêu cầu cho chị (vì mẹ bị điếc nên chỉ cần ra thông báo để con gái thực hiện mà thôi), không được mua cho mẹ những bộ quần áo của người già... sự yên bình lại làm cho chi thấy trống vắng. Cho tới giờ mọi nỗi giận về người mẹ đã bỏ con để đi, rồi hành hạ con ... tất cả đã lùi vào dĩ vãng. Chỉ thấy thương mẹ - 1 số phận không được sống như những người bình thường... Và càng thương mẹ chị lại càng cảm ơn người bố đầy bản lĩnh đã cho chị một tâm hồn cũng như 1 nghề nghiệp vững chãi, có thể đối diện với cuộc sống. Kể câu chuyện về chị để Hà My hiểu rằng ở trên đời không phải ai cũng có thể có 1 gia đình toàn vẹn cả. Hãy cố gắng và vượt lên để trở thành người tốt em nhé!