Bài 1 đến 10/271

Chủ đề: Nỗi lòng của nhỏ!

Hybrid View

  1. #1
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    1.372
    Thanks
    1.970
    Thanked 1.574 Times in 565 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Trích dẫn Trích dẫn của hamy Xem bài viết

    Hôm ấy, về nhà sớm mà mẹ và ba chưa về nhỏ hăng hái vào giúp mẹ nấu nồi cơm, nói nấu cho sang chứ thật ra là điện nấu chứ hổng phải nhỏ. Thế rồi khi nhỏ giao nồi cơm cho “ông táo điện” lên phòng nằm nhiều chuyện với Bụt thì bị ổng hù coi chừng cơm sống. Nhỏ còn la ổng làm sao mà sống được khi điện hổng cúp. Thế rồi một chút nữa khi cả nhà mang cơm ra ăn thì hỡi ơi! Cơm bị sống và nhão nhẹt đến nổi gà cũng hổng thèm ăn... làm cả nhà ai cũng la mình quá chừng và đi nấu cơm khác…Đúng là ông wỉ Bụt này trù mình sao linh quá và mình chợt nghĩ hay ổng hô biến nên nồi cơm mới sống, chứ từ nào giờ mẹ hay ba nấu đâu có sao tự dưng mình nấu lại bị vậy ??? Đã thế mà ổng còn cười khoái chí khi mình bị la nữa chứ! Làm mình giận Bụt hết mấy tiếng đồng hồ luôn! Giờ nhớ lại mình thấy ghét ông wỉ Bụt quá hà!
    Đọc chuyện của nhỏ tức cười quá đi, lại nhớ ngày xưa chị nấu canh rau ngót, nói chung cũng chỉ có 2 thao tác là đặt nước và cho rau vô, rồi đến cuối cho ít muối mì chính (bắt chước mẹ) vậy mà sao nồi canh vàng khè nếm thấy chua lòm vậy trời Sợ mẹ la nên đổ đi nấu lại, vẫn như vậy Đến lúc mẹ về mới vỡ lẽ cái lọ mà mình tưởng là mì chính ấy là axit chanh khô (dùng để làm gì hổng nhớ nữa), may mà không phải thuốc độc

  2. #2
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jan 2010
    Bài viết
    553
    Thanks
    90
    Thanked 94 Times in 49 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Trích dẫn Trích dẫn của SunWild Xem bài viết
    Đọc chuyện của nhỏ tức cười quá đi, lại nhớ ngày xưa chị nấu canh rau ngót, nói chung cũng chỉ có 2 thao tác là đặt nước và cho rau vô, rồi đến cuối cho ít muối mì chính (bắt chước mẹ) vậy mà sao nồi canh vàng khè nếm thấy chua lòm vậy trời Sợ mẹ la nên đổ đi nấu lại, vẫn như vậy Đến lúc mẹ về mới vỡ lẽ cái lọ mà mình tưởng là mì chính ấy là axit chanh khô (dùng để làm gì hổng nhớ nữa), may mà không phải thuốc độc
    Chị ơi, vậy bây giờ chắc chị nấu ăn ngon lắm hả chị? Còn em thì biết ăn và chê, khen chứ hổng biết nấu chị ơi...
    Tôi hoài nghi để rồi tin chắc chắn!!!
    Tôi không muốn vội tin để rồi đi đến hoài nghi!!!

  3. #3
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jan 2010
    Bài viết
    553
    Thanks
    90
    Thanked 94 Times in 49 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Nếu một ngày!

    -Nếu một ngày điện thoại chẳng thấy anh
    Thì nhỏ hiểu ai đành xa nhỏ mãi
    Bao nhung nhớ giờ sao người bỏ lại
    Để nơi này nhỏ khắc khoải chờ mong?

    -Nếu một ngày tình kia sẽ nhạt phai
    Nhỏ không hiểu cớ gì anh quay mặt
    Để cho nhỏ nghe lòng như dao cắt
    Bởi vì đâu anh xa nhỏ mất rồi?

    -Trang tình ái nhỏ hiểu anh có mặt
    Cớ vì đâu anh lặng phắt không lời
    Để nhỏ hoài chờ mãi đến chơi vơi
    Mang nhung nhớ nhỏ dệt thành phím đợi...

    Sao im lặng cho xót lòng người hỡi
    Bởi vì đâu ai đó đã hiểu rồi?
    Sao lại nỡ từ chối không xét kĩ
    Để giờ này nhật kí khắc niềm đau?

    Nếu một ngày ta chẳng đến với nhau
    Thì anh hỡi cứ rõ ràng sự thật
    Dù biết đó sẽ đau lòng người mất
    Nhưng như vầy cũng tốt với riêng ta!

    Nếu một ngày tình chẳng có thiết tha
    Thì anh hãy bỏ qua lời hẹn ước
    Bao vun đắp lối về mình chung bước
    Để lòng buồn xuôi ngược chỉ mình ta!
    Last edited by hamy; 18-05-2010 at 05:09 PM.
    Tôi hoài nghi để rồi tin chắc chắn!!!
    Tôi không muốn vội tin để rồi đi đến hoài nghi!!!

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •