.
Viết thơ hình như là cái tội lớn ... khiến các đức ông chồng với các bà vợ ghen. Cách đây mấy hôm TP có đọc 1 bài thơ của 1 bác bên thi viện phân trần với vợ. Chia sẻ với các bạn đọc giải khuây.

Em không muốn anh làm thơ

Em không muốn anh làm thơ
Sợ anh thơ thẩn mộng mơ cả ngày
Còn anh như gã rượu say
Thơ thơ thẩn thẩn hết ngày lại đêm
Câu thơ lá rụng bên thềm
Câu thơ tiếng hạc ngang đêm vọng về
Câu thơ thanh thản chân đê
Câu thơ xào xạc gió về đêm đông
Câu thơ cửa bể buồn trông
Câu thơ Kiều lẩy nỗi lòng nhân gian
Câu thơ thương phận bần hàn
Câu thơ coi nhẹ giàu sang lọc lừa
Câu thơ sầm sập trời mưa
Thương mùa hạ chín, lúa chưa về làng
Câu thơ tiễn bạn sang ngang
Cho lòng riêng khỏi bẽ bàng đơn côi
Câu thơ nặng đáy tim người
Nhẹ nhàng nở lúc sáng ngời tứ bay
Ruộng Thơ ý đẹp vần hay
Phải đâu cày có một ngày một đêm
Thơ này anh tặng riêng em
Thơ này anh gửi nỗi niềm riêng chung
Em ơi, đừng thế, em đừng
Bắt thơ anh phải ngập ngừng, tội thơ
Đời người được mấy giấc mơ
Đường về cát bụi dẫu chờ đôi ta
Bên em thơ đã chan hòa
Bên đời thơ đã lệ nhòa khóc vay
Bao giờ nhắm mắt xuôi tay
Thì thơ anh cũng sẽ bay lên trời
Còn đây một chút cuối đời
Hãy cho anh được thảnh thơi đôi lần.
Nặng bao năm tháng ái ân
So chi nặng nhẹ mầy vần thơ chơi.
Nhé đừng, đừng nhé, em ơi!

Hoàng Tâm